PDA

View Full Version : Tình yêu.



baopro
24-04-2011, 05:46 PM
Chào các bạn, tôi nghĩ rằng lứa tuổi đang phát triển ở tuổi học trò là phải vượt qua thách thức đó là học hành, đại ca, tình yêu. Qua văn bản này, tôi viết lên 3 thách thức đó nhưng tôi bắt dầu là đại ca.

VIỄN TƯỞNG TÌNH YÊU

Tôi là một học sinh cá biệt, là một chú tiểu trong một ngôi chùa nhỏ, một ngõ rẽ ở Hòa Phong. Tỉnh tôi nằm ở giữa đèo Cù Mông và đèo Cả. Như mọi ngày,tôi cùng sư phụ đi cúng ở Mỹ Thạnh Trung, vào xóm Đồng. Đến nhà chủ, một căn nhà nhỏ bé, mái lộp theo kiểu xưa, lộp bằng ngối vảy, tường sơn vôi và kế tiếp đó là đám cỏ, trước mắt là một cánh đồng ruộng, phía dưới nhà là một cái giếng. Tôi vào sửa soạn và chuẩn bị làm lễ, đang loay hoay thì tôi ngước mắt lên. Qua khung cửa một cô bé mái tóc ngang vai với đôi mắt đen huyền lóng lánh. Tôi nhìn bé mà bé cứ ngoãnh mặt. Sau khi vào làm lễ với sư phụ, tôi tới trước nhà, gần mấy cây ỏi. tôi ngồi ở đó, bổng sau lưng tôi, một giọng nói nhẹ nhàng cất lên: không đi học sao mà đi đây.
Tôi nhìn lại sau lưng, cô bé lúc nãy, trên tay cầm quyển vở. Tôi đáp lại bé:
Chiều mới đi mà bé học trường nào?
Bé nói: tôi học trường bạn học đó, lớp 7.
Tôi sững sờ, không ngờ trường mình có cô bé như vậy mà không biết, tôi và bé trò chuyện một lúc rồi bé đi tôi cũng đi và vào làm lễ, sau khi làm lễ, người ta mời ăn cơm.Ăn trưa xong, tôi lên uống nước, lại cô bé đó, tôi nhường bé uống trước. Bé thấy tôi và nói: về đi học chứ?
Tôi trả lời: “ừ”, rồi tôi về nhà
Về nhà rồi mà tôi cứ nhớ mãi ánh mắt đó, một ánh mắt thật diệu dàng.
Tôi đi học, thật sững sờ, lại cái ánh mắt diệu dàng đó. Tôi và bé cùng vào cổng trường và từ đó, một mối tình đã bắt đầu.
Lần đầu tôi viết thư cho bé, tôi không nói cho bé biết tôi là ai, chỉ để lại trong thư chữ “Z”.Lần đó, tôi nói hết những gì tôi cảm nhận được về bé. Khi gặp bé, tôi đã phân biệt được hai chữ thích và yêu. Thích là một tình cảm thoáng qua, ai cũng có thể bắt gặp và dễ dàng quên. Một người có thể thích rất nhiều người nhưng yêu thì chỉ yêu một người thôi. Khi yêu mình sẽ luôn có hình ảnh người ấy trong đầu.
Sau khi tìm hiểu về bé tôi mới biết bé là một học sinh chăm ngoan, học giỏi nhất nhì khối 7 và bé học lớp 7A, học chung với đứa cháu đi phật tử và cũng là bạn nhảy của mình. Qua đứa cháu này, tôi viết cho bé 5 lá thư nhưng trong một thời gian dài bé chỉ viết lại 1 lá thư hoài âm và trong thư chỉ võn vẹn 3 chữ: “I am sory”. Tui tưởng bé không thích tui mà đã có người khác nên đã để bé tự do. Tôi không theo đuổi bé nữa nhưng làm sao quên được mối tình đầu của mình và từ đó mỗi khi đi học về tôi lại đứng chờ bé ở cổng trường tới khi bé học về và cứ 7h15 là tôi lại xuống nhà bé, 4-5 đêm như vậy mà hok dám kêu bé. Chừ thứ bảy đi cùng Bảo và Mỹ là hai đứa phật tử, cũng là bạn cũa bé và tôi bảo hai đứa kêu thì hôm đó bé ra nhưng lại bảo là đi mua keo. Tôi tin rằng đó chỉ là cái cớ thôi, tôi chạy lại chỗ bé và nói: đi đâu vậy?bé bảo: mua keo. Sau đó tôi thật bất ngờ, bé bảo: ông về đi, tui chờ ông mà, tui sẽ không quen ai khác đâu. Bé vùa vào nhà, tôi bảo Mỹ kêu bé ra, tôi hỏi: vậy là bé chấp nhận anh phải không?bé bảo: ừ.
Sau khi về nhà, tôi và Mỹ cá cược. Tôi nói ngày cuối cùng tôi đi, bé sẽ ôm tôi, còn Mỹ nói chỉ nắm tay thôi hoặc không có gì cả. Tôi sẽ đi học nên tôi nói với bé và bé hứa sẽ đợi tôi. Lúc bé nói “I am sory” thì từ đó tôi không đứng trước cổng chờ bé nữa nhưng sau đó bé viết cho tôi một lá thư :
Chỉ vì 3 từ “I am sory” mà Z lạnh lùng với tôi, Z có biết tôi thất vọng lắm không?
Sau bức thư đó tôi bắt đầu quay lại với bé vì không phải bé không cho tôi cơ hội mà do tôi hiểu lầm cụm từ “I am sory”.
Sau một thời gian dài, vào ngày thứ hai, chào cờ, tôi bị đứng trụ cờ vì lí do một điểm nhưng tiết trước tui nghỉ mà không có nhà bạn nào gần chùa để mượn vở chép bài.