PDA

View Full Version : Thao thức...



Pages : 1 2 3 [4] 5 6

Nguyễn Thành Sáng
22-11-2018, 10:11 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSZxgs9lebMmnzBjExvBTQahBhlXVszv pB8us5M1GWe4Hj0We4xTw




NỐI TIẾC TRONG EM

Có phải anh đau hờn, tức tưởi
Nên tiếng đàn rũ rượi, héo hon
Trăng tình muốn thả đầu non
Đôi chân trở gót, lối mòn riêng đi!

Niềm vương vấn mộng thì một thuở
Nay bã buồn, nức nở tâm tư
Giọt sầu gói đọng vào thơ
Âm thầm, lặng lẽ, đôi bờ ly tan

Trả tất cả ảnh vàng năm tháng
Bỏ thời gian hằng vạn ngân nga
Đôi uyên rã cánh lìa xa
Phương trời diệu vợi, mặn mà phai phôi

Bởi nhức nhói bao lời gièm xiểm
Để hoàng hôn phủ tím lòng anh
Chẳng màng hoa nở trên cành
Quay tìm nẻo bước, tình thanh, đoạn tình!...

Em chua xót duyên mình lận đận
Khiến mây mờ mấy bận giăng ngang
Cho nay trăng chạnh ngỡ ngàng
Trải màu u ám võ vàng hồn sương

Thấy nối tiếc con đường ngày cũ
Mảnh tơ lòng ấp ủ khói lam
Mong manh, nhòa nhạt dễ tan
Trước cơn gió giựt, loãng màn đứt tơ

Sao chẳng nghĩ bao giờ cũng sóng
Bởi con thuyền dưới bóng trời mây
Dòng sông nào chẳng tháng ngày
Từng cơn cuồn cuộn đó đây trập trùng

Dặm trường lại vội mông lung
Rũ buông vó ngựa, lạnh lùng, thở than
Yêu đây là chỉ phũ phàng
Tình sâu, nghĩa nặng…vượt ngàn khổ đau!

18/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-11-2018, 10:14 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS3QRGTQ8ekTiPEBlK038F7WdYmPoX6k sxMMdpCFVTL7AJkffla



Trăn Trở Xót Xa

Anh về ruộng “tăng gia sản xuất”
Mong thoát cơn gạo lứt, kho khô
Từ đây biển sóng dật dờ
Sau lưng chờn chập, chực hờ đẩy đưa!

Xin trả lại ngày xưa yêu dấu
Những chiều tà đau đáu, mênh mang
Hồn thương từng bước lang thang
Dòng sông nước chảy muôn ngàn ý thơ

Đã qua rồi ngẩn ngơ xưa cũ
Cũng chẳng còn vần vũ một thời
Giờ đây sóng nước trùng khơi
Thuyền nan lờ lững tìm bơi…chốn nào?!

Cơn bão lớn, ba đào nổi dậy
Vạn vòng xoay cuốn đẩy chông chênh
Lắc lư, nhấp nhố, lềnh bềnh
Ba chìm, bảy nổi, lênh đênh, tịt mờ

Đồng hoang vắng, thẫn thờ đôi phút
Đã lỡ rồi một khúc sông qua
Đàn cò réo rắt ngân nga
Chỉ thêm chường chán để mà làm chi

Ngày quần quật lầm lì với nắng
Đêm âm thầm trầm lắng suy tư
Vấn vương xưa cũ bao giờ
Từng cơn gió dịu ru mơ mảnh hồn…

Nay dưới ráng hoàng hôn trăn trở
Bóng thời gian đọng ở buồng tim
Vì sao ngày ấy đi tìm?
Mảnh phèn! để phải bỏ chìm tuổi xuân!....

19/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-11-2018, 11:32 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSHznxzmtMheLFnRezWioiaXFL0eByJ-RuBTFV5E4zMZBCJfZsK



Thu Với Đông

Em rước thu về trên bến mơ
Ngân nga xúc cảm tự bao giờ
Loang theo vàng lá buồn rơi rụng
Điệp khúc tâm tình dệt ý thơ!

Mênh mang trải nhẹ dưới mây chiều
Bốn phía ngập tràn vạn sắc yêu
Ngọn gió xa đưa nhè nhẹ thổi
Lâng lâng dào dạt cõi phiêu diêu

Ngây ngất, mơ màng thả giấc say
Không gian rộn rã nẻo trần ai
Tan trôi, nhòa nhạt màn lam khói
Chỉ có hương ngàn tỏa thắm đây…

Chợt ráng hoàng hôn rũ bóng rồi
Bâng khuâng hồn nhớ vọng ngàn khơi
Cây đa, bến cũ, dòng sông mộng
Một cánh duyên thuyền, ánh của tôi

Vương vấn năm nào cũng với thu
Lời non, biển hẹn ấm tình ru
Nhưng vầng bay xám trời xa thẳm
Để luyến lưu hoài vọng viễn du!

Thu qua, đông lại sắt se lòng
Biết kẻ lữ hành có nhớ không
Kẻo kẹt cầu tre về xóm nhỏ
Có người cô quạnh mõi mòn trông…

Tôi đọc thơ em dưới ánh thề
Nghe niềm xúc động trải lê thê
Thu sang tràn ngập bầu êm ả
Lại đến đông hàn lắm ủ ê

THƯƠNG cho héo hắt một tâm hồn
HOÀI vọng âm thầm chuỗi sớm hôm
NGÀN mộng yêu đương, sầu vĩnh biệt
NĂM dài tượng đá ngóng đầu non!

19/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-11-2018, 11:36 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw




Còn Đó Vầng Trăng

Mỗi độ thu về chạnh nhớ nhung
Cầu tre lắt lẻo bắc ngang sông
Có ngôi làng nhỏ nằm bên ấy
Ủ bóng hồn thương choán cõi lòng!

Đã thật lâu rồi tôi vắng xa
Viễn thuyền xứ lạ một lần qua
Ghé vô bến đậu đêm cô tịch
Vương vấn bầu thanh toả ánh ngà

Lan man gió nhẹ thoảng khung xanh
Xoè cánh tay mơ lả lướt cành
Mấy sợi tơ vàng ôm quyện cuốn
Từng cơn xúc động loáng long lanh

Để luyến lưu kia ngập mảnh hồn
Chiều buồn thao thức trải hoàng hôn
Âm vang xưa cũ xa đồng vọng
Man mác hoài ai mãi chập chờn!

Tôi cứ ngỡ rằng chỉ có tôi
Đơn đàn khảy khúc ái ân thôi
Nên ngàn nhịp đập riêng ôm ấp
Dưới ánh tà dương chỉ chút rồi…

Nào hay bến nước đợi con thuyền
Kết bóng khung trời trải mộng duyên
Nhưng cánh ngàn phương không trở lại
Đìu hiu ngày tháng gợn man miên…

Cung xưa dào dạt một lần ngân
Mà chuyến đò đưa lại lỡ làng
Lữ khách âm thầm quay gót trở
Một đời còn đó ảnh hồn trăng!

21/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-11-2018, 11:40 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT7fSONk9H7v3Tl8pRqigGxvAhyJ9x9c gOA6TRZgJepWzGthW1Q




Trăng Vẫn Còn Kia

Có phải em ngỡ ngàng bất chợt
Thấy ánh vàng trôi rớt ngang sông
Khiến cho tê tái cõi lòng
Hồn đan lảo đảo trên dòng sông thu!

Rồi cố gượng ghé bờ ngồi xuống
Thả mắt về tận hướng xa xăm
Nỗi niềm khắc khoải, bâng khuâng
Lan man nghĩ ngợi, muôn phần xót xa

Từ sâu thẳm ngân nga khúc biệt
Quấn dạ sầu da diết ngàn đau
Long lanh đôi khóe ửng trào
Đong đưa rung lắc, nghẹn ngào quả tim!

Em quằn quại “nhìn thuyền tan vỡ”
Nhỏ giọt buồn “thơ đó” tìm quên
Tợ như mười bốn mũi tên
Cắm sâu giữa trái trăng tình… Của ai!

Nào biết được ngày mai nắng sáng
Hay dãy mờ phủ xám khung trời
Từng hồi sấm chớp, mưa rơi
Đường đi lá đổ, bóng người vắng toanh

Nào biết được màu xanh mấy thuở
Cũng một chiều vàng võ héo khô
Xác phơi lác đác vật vờ
Cuốn theo chiều gió, thẫn thờ tóe tung

Giữa không gian mênh mông bát ngát
Ảnh sắc vàng nào mất chi đâu
Chỉ là dạ bóng chân cầu
Còn trăng treo đó, vẫn chào đón mơ!

10/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-12-2018, 11:51 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA



Lỡ Làng Duyên Phận

Trời hỡi! Không ngờ em gửi tôi
Niềm thương, nỗi nhớ tận xa xôi
Thu sương héo hắt ôm ngày tháng
Khắc khoải, mênh mang, vọng bóng thời!

Cánh gió ngàn phương ở chốn nào?
Để buồn quạnh quẽ, mảnh tình trao
Luyến lưu dĩ ảnh vầng trăng mộng
Đêm vắng đìu hiu, ánh lệ trào

Tấc lòng vương vấn trải vào thơ
Nát mảnh hồn em ngóng đợi chờ
Ngọn gió qua rồi không trở lại
Trăng lòng ấp ủ thả vào mơ

Rồi cứ thu về thêm xót xa
Từng cơn thổi nhẹ lướt dần qua
Bao nhiêu lá đổ là bao giọt
Nhỏ vạn sầu ai, ướt đẫm nhòa!

Đau đáu tâm hồn mãi tháng năm
Chẳng màng điểm thắm, sắc đan thanh
Hoa hương thiếu nước dần khô tím
Khung ảnh mờ phai phủ nguyệt tàn…

Em ơi! Chốn ấy một dòng sông
Có bến trăng thương trải tấc lòng
Gửi gió mây ngàn về diệu vợi
Ánh vàng tha thiết mỏi mòn trông

Còn ở nơi đây cũng cánh thuyền
Một lần ghé đậu bến trăng duyên
Rồi theo con nước về xa thẳm
Cứ mãi bâng khuâng một nỗi niềm!

Có biết lòng tôi rất nhớ em?
Võ vàng ảm đạm cuốn từng đêm
Một lần trót lỡ cơ cầu thử
Cứ ngỡ vầng trăng rụng xuống thềm

Tôi đợi, tôi chờ được nhận thư
Mà sao thăm thẳm lắc xa lơ
Bóng chim tăm cá, ôi! Biền biệt
Canh cánh hoài ai rũ nguyệt mờ…

Hiểu được thì ra quá ngỡ ngàng
Giờ đâu còn nữa mảnh trăng vàng
Hoàng hôn nhàn nhạt dần trôi đến
Tiếc thuở xuân xanh mộng lỡ làng!

21/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-12-2018, 11:54 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSZxgs9lebMmnzBjExvBTQahBhlXVszv pB8us5M1GWe4Hj0We4xTw



Em Hãy Chờ Anh

Anh biết rằng đi sẽ nhớ em
Sương buồn đọng giọt nhỏ từng đêm
Hắt hiu cuốn lấy hồn nhung nhớ
Ảm đạm, đìu hiu tím nỗi niềm!

Bao chiều canh cánh vọng về xa
Hình bóng thương đâu để được mà
Đậm ánh trăng vàng lên giấy mực
Thơ tình êm ả nhịp ngân nga

Bởi gió phương trời anh phải bay
Mộng đời, ý sống mãi còn đây
Dẫu nhiều yêu dấu nào đâu thể
Một chiếc đàn thu réo rắt hoài

Rồi đây kỷ niệm sẽ quay về
Đêm lạnh, canh dài dạ tái tê
Lãng đãng, mơ màng treo giấc mộng
Tơ lòng nhè nhẹ kéo lê thê!...

Quê ta vắng vẻ chốn đồng sâu
Bốn phía mịt mùng chẳng thấy đâu
Mưa nắng bốn mùa trên tĩnh mịch
Một đời co cúm, quả tim dao

Yêu để mai kia vọng hướng ngàn
Thâu canh thao thức dưới trăng tàn
Khát khao diệu vợi màu xanh đỏ
Điểm bức tranh đơn…chỉ lúa vàng

Tổ ấm xây thành giữa trống trơn
Quanh năm, suốt tháng, sớm chiều hôm
Chỉ toàn bao phủ bầu cô tịch
Lặng lẽ, đìu hiu, thổi với vờn…

Anh tìm hộp báu đựng duyên tơ
Em hãy an tâm, cứ đợi chờ
Rồi sẽ con thuyền xuôi bến hẹn
Cung đàn nối lại dưới trời mơ!...

24/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-12-2018, 11:57 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROWAhza5dhj5rGehW93UTGc18zEtdji t1bwoTa7OxlxH_4U1f8




Có Phải Ông…?

Nầy ông hỡi! Nay bao nhiêu tuổi
Có vợ con, cháu nội hay chưa
Mà sao ông mãi làm thơ
Thơ trăng, thơ gió… thơ chờ đợi ai?

Ông thả khối men say vào mộng
Phả khung trời lồng lộng thênh thang
Để cây cỏ lá ngỡ ngàng
Hàng hoa dào dạt mơ màng vấn vương

Ông gieo ngập nỗi buồn khôn tả
Gợi ái tình nhưng có gì đâu
Khiến cho lặng lẽ canh thâu
Cô đơn giá buốt ánh sầu nhẹ rơi

Ông gửi lại tim người những thứ
Nào bâng khuâng nhung nhớ âm thầm
Tấc lòng hướng vọng xa xăm
Lan man nghĩ ngợi muôn phần chông chênh

Từ diệu vợi ảnh hình quen thuộc
Nhẹ loang vào ký ức hồn mơ
Làm cho giây phút thẫn thờ
Niềm thu lảo đảo, vật vờ ngả nghiêng

Ông vẽ cảnh con thuyền giữa sóng
Lại vẽ thêm hai bóng tình yêu
Bị nhồi, bị lắc liêu xiêu
Trên thêm mây xám phủ chiều tối đen…

Có phải ông muốn đem tâm sự
Của một trời thương nhớ năm xưa
Trút vào tất cả vần thơ
Dưới hoàng hôn đổ để mà phôi phai?!...

11/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-12-2018, 11:59 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT_7FN5yRmKEbpLxY6Q3Iqn_KUWZpvmO 6i5P9Y3lg5Q1vR_ISvrmA



Tôi Nợ Em

Từ độ đôi mình ôm vĩnh biệt
Cuộc đời hai ngả, rẽ dòng sông
Em về chốn ấy vui làm vợ
Tôi quấn cô đơn, chuỗi héo lòng!

Bao chiều ảm đạm vọng ngàn khơi
Nhìn xám ngàn phương đến lại rồi
Chầm chậm trôi xa về viễn tận
Giống tình tôi thoáng bốc bay hơi

Rồi thấy thương hoài những tháng năm
Nhà xa cách biệt mấy đò giang
Nhớ anh nhiều lắm làm sao gặp
Dành dụm chút tiền để ghé sang

Bắp vàng lủng lẳng xách cầm tay
Tình thắm đong đầy gửi tặng ai
Băng ghế chung ngồi, từ trái một
Lim dim thưởng thức, cánh hồn bay!

Thuyền duyên bão dập nát tan tành
Vỡ mảnh trăng vàng, rã ánh thanh
Bóng tối bao trùm lên khoảnh khắc
Tơ lòng đứt đoạn giạt xa xăm…

Khi hiểu sự tình, tôi thấy nợ
Nợ em ngày ấy những dòng thư
Nợ từng rung cảm ngân dào dạt
Để thấy khung trời vạn sắc mơ

Vì tôi em phải vượt trời xa
Lặn lội về anh để phải mà
Giông lớn cuốn phăng vào biển sóng
Đắm chìm tan tác mảnh hồn hoa!

25/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-12-2018, 12:00 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSrGzra7mQNFPOIo3JrW3CQfIRaq1yZx 5hSK_n5_P2mRUc2n9Cm



Thao Thức Vấn Vương

Cha Mẹ rồi đây sẽ bán nhà
Đường tình hai đứa nẻo chia xa
Em buồn ở lại , niềm trông ngóng
Tôi tắm trời thu ướt đẫm mà!

Để thấy bã buồn, thấy nhớ thương
Độ từ thao thức dưới mây sương
Tim yêu nhè nhẹ lay từng nhịp
Trổi khúc êm đềm quyện vấn vương

Tuổi mơ chầm chậm theo ngày tháng
Cây ái âm thầm tự mọc lên
Những lúc vô tình xoay hướng vọng
Nghe lòng rung cảm nỗi mông mênh

Em ánh rạng ngời dưới nắng mai
Thời gian hé nhụy nở hoa say
Tỏa hương thơm ngát bầu thanh đãng
Ngây ngất, dạt dào cận vói tay!

Hôm ấy mây sầu phủ mái hiên
Thu hình một góc nghĩ man miên
Cảnh thuyền nhấp nhố tràn mưa lũ
Trăn trở u hoài dạ chẳng yên

Chợt nhìn bên giậu bóng ai kia
Lặng lẽ đưa sang cả lối về
Một bếp lửa hồng tan lạnh lẽo
Và con đường thảm trải chân đi

Tình muốn sẻ chia sự khó khăn
Mẹ Cha mòn mỏi lụn mờ trăng
Lo cho đèn sách tôi ăn học
Giờ ánh canh khuya sắp nhạt tàn

Quyết định sau cùng phải bán đi
Mong đời con trẻ biến hồn phi
Tổ chim không khó đan từng sợi
Chỉ sợ vầng thanh rã sắc thề…

Giờ đây khắc khoải bầu tâm sự
Da diết niềm đau sắp tạ từ
Sóng nước, dòng sông về chốn lạ
Trời xa thăm thẳm tím hồn thơ!

26/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-12-2018, 12:02 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSe53YVl03g3NnxCj2WxzAaYQxbTFMdc bjVcyhFq-07R_ZiOEtBHg



Lý Lẽ Con Tim

Ấp ủ trong tim một bến đời
Hương ngàn ngát đượm phả đầy vơi
Có vầng trăng sáng lung linh tỏa
Hòa khúc du dương trải bóng thời!

Âm thầm, lặng lẽ mãi trôi qua
Êm ả thuyền bơi dưới nắng tà
Cơn gió vô tình đâu kéo lại
Lay từng nhấp nhố đẩy đưa xa

Xoá hết mộng mơ tự thuở nào
Cất đàn năm tháng khảy hồn dao
Em về làm vợ niềm an phận
Khoé mắt ngời tin, ánh lệ trào

Thế mà khoảnh khắc rã tơ vàng
Cứ ngỡ khu vườn rạng sắc trăng
Bốn phía hoa hồng phơi trải lối
Ngờ đâu chẳng có, chỉ mây giăng!

Thôi đã lỡ rồi một kiếp duyên
Trọn đời khắc khoải cuốn man miên
Làm sao dệt lại vầng trăng mộng
Gỡ mảnh hồn đau khỏi xích xiềng?

Hết sức để mà chỉ phí công
Vì đây con rạch chẳng là sông
Cạn cùn, hạn hẹp vài mươi mét
Túm mái chèo khua, tím cõi lòng…

Thân xác bọt bèo bỏ phế đi
Ngàn đau khổ hận quấn hồn phi
Về nơi cõi lộng tìm phôi lãng
Bởi trái tim luôn thổn thức vì…

Vì tình, vì khát với vì mơ….
Cứ mãi trong em nỗi đợi chờ
Nhưng ảnh mịt mù xa diệu vợi
Thân tàn, bóng giạt nẻo chơ vơ

Khiến cho lầm lỗi gánh cang thường
Trăm thét, vạn gào xối xả tuôn
Huệ trắng ô nhơ màu trắng huệ
Nầy đây tình cảnh trách hay thương?!

27/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-12-2018, 09:15 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTqq0EZoWYViDEa53qoKoxxLdCT3jlj2 u4Cc9xHYFpNZYk-d2ENwg


Linh Hồn Nhẹ Đi

Thật đúng vậy! Chính ta là kẻ
Dưới ráng chiều quạnh quẽ đìu hiu
Vấn vương kỷ niệm thật nhiều
Miên man nghĩ ngợi bao điều nhớ thương…

Lắm lúc nghe nỗi hờn da diết
Giữa lặng tờ nào biết gì hơn
Vói tay bưng lấy cây đờn
Ngân nga lảy nhịp cho lòng phôi pha

Niềm hụt hẫng đường xa ngã bước
Hận oán tràn đứng trước đổi thay
Yêu đương thuyền mộng đứt dây
Nhân tình thế thái dẫy đầy tái tê…

Đã khiến mảnh trăng thề mấy độ
Bị khuất che khắp chỗ tối sầm
Canh khuya lặng lẽ âm thầm
Trầm mình chịu đựng muôn ngàn âm u!

Cố thẳng chân trên bờ giá rét
Nhập tinh hoa tiền kiếp vào tim
Khơi lên ánh tỏ ngọn đèn
Phả tan lạnh lẽo, đêm đen mịt mờ

Nào lai láng vần thơ trăng gió
Nào mượt mà lá cỏ vườn xuân
Nào mây, nào nước, nào sương
Nào sầu, nào lụy, nào buồn, nào đau…

Tất cả “nào” làm trào ánh mắt
Để hôm nay nửa mất nửa còn
Ngậm ngùi được thả hoàng hôn
Không gian lồng lộng, linh hồn nhẹ đi!...

13/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-12-2018, 09:24 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf


Vắng Em

Vợ chồng ta chiều nay tạm biệt
Một tháng dài bao biết nhớ thương
Tạm thời gói lại men hương
Thâu canh vò võ, vấn vương bóng hình!

Về miền Nam một mình đơn lẻ
Cơn gió ngàn lướt nhẹ hồn hoa
Tiếng lòng yêu dấu loang xa
Đôi bờ cách nẻo, đậm đà luyến lưu

Thiếu vắng em, màu thu bao phủ
Dãy mây mờ vần vũ trời đêm
Xám đen trùm tối lên thềm
Mái hiên thui thủi, anh tìm… gì đây!

Thơ văn đó, có lay cảm xúc?
Chuyện xa gần, có phút phôi phai?
Hay niềm thao thức nhớ ai
Con tim héo hắt nhịp hoài…Mình ơi!

Em đi rồi, ánh rời khung cửa
Dòng sông xanh bao thuở sóng đưa
Lững lờ một mái chèo khua
Dưới màn quạnh quẽ giữa mùa tuyết rơi

Bầu trời tím, chơi vơi ánh nhạt
Khắp bốn bề bàng bạc cánh yêu
Động thanh trầm bổng dập dìu
Từ xa vọng lại hiu hiu thoảng buồn…

Đã quen rồi canh sương bậu bạn
Thấm đẫm tình nắng hạn mưa sa
Một cơn gió lạnh bay qua
Đêm khuya đọng giọt, ráng tà kéo mây!

28/5/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-12-2018, 09:28 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRYVswyPp_3A1XkDSiHohb4aziPlPJTc 6Fd8vRPgkNVFLMoYYzz




Thao Thức Tự Tình

Sáng nay ghé bến “vườn Xuân”
Mong nhìn hoa nở, trào dâng nỗi niềm
Cho thêm nhịp cánh bay chim
Vào bầu cõi lộng, vui tìm bến mơ!

Nào hay một thoáng sững sờ
Vườn hoa khách tụ, trải thơ ngập tràn
Biết bao ong bướm lượn hàng
Ảnh hồn Lữ Thứ ngỡ ngàng phút giây

Thôi đành lặng lẽ về đây
Ngồi bên hiên vắng, chén say một mình
Thiếu ai đan kết ánh tình
Thì còn nửa mảnh lung linh giải sầu…

Năm xưa vướng áo té cầu
Vết thương còn đó, hằn sâu tấc lòng
Bởi bờ hai hướng cách sông
Tre ngang lắt lẻo, rơi dòng buốt tê!

Dỡ dang ước hẹn câu thề
Ôm hoài nỗi nghẹn, kéo lê cuộc đời
Bao thu trói đỉnh, chơi vơi
Giờ đây duỗi cánh phù trôi dưới chiều

Lắm khi tắm gió hiu hiu
Chìm sâu êm ả, phiêu diêu mộng hồn
Có khi phủ xám hoàng hôn
Trải bầu ảm đạm, héo hon bã buồn…

Xa xa vọng lại hồi chuông
Hỡi tình là thắm? hay sương lạnh tàn?
Khiến hồn mãi thức mơ màng
Luôn tìm cái bóng của nàng thơ thơ!

1/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
15-12-2018, 12:17 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA




Thăm Lại Vườn Em

Trở lại thăm em giữa sáng nầy
Dưới bầu năng nắng loáng vầng mây
Gió hiu hiu thổi niềm rung động
Vườn thắm giăng đầy vạn sắc say!

Dập dìu lữ khách bốn phương xa
Cũng mến yêu hoa đượm sắc ngà
Trải cánh mộng lòng lên suối biếc
Từng vần thơ nhẹ, thoảng ngân nga

Vài cánh bướm ong lượn lững lờ
Bởi hồn sương đọng quyện trời mơ
Điểm tô vạn kỷ niềm khao khát
Hoài vọng yêu đương, nỗi đợi chờ…

Lặng lẽ xem hoa tỏa sắc ngàn
Hương xuân ngào ngạt phả mơ màng
“Tương Tư” còn đó “Tương Tư” mãi
Lai láng dòng sông vẫn ngập tràn!

Một phút chạnh lòng nhớ thuở xưa
Chiều tà thao thức cuốn trời mưa
Dòng thư em gửi loang màu tím
Khiến cả bầu thu vạn gió lùa…

Để rồi tan vỡ mộng đầu yêu
Một khối “Tương Tư” níu mảnh hồn
Bóng nhạt phủ trùm lên ảo ảnh
Tháng năm tắm xám phủ hoàng hôn…

Xúc cảm, đàn ai khảy tiếng lòng
Âm sầu ảm đạm quấn chiều đông
Từng vầng lam khói về xa thẳm
Thuyền mỏi chèo bơi, khắc khoải dòng…

Tim tình khẻ hỏi …nhớ nàng không?!


2/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
15-12-2018, 12:20 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS0xyEdphN4l2ntG886nYHRknENdjCzE-NIN4tBnOFmZZf1jIN63g


Cái Chết Nông Nổi
Và Đáng Trách

Cái chết của em làm xót xa
Nỗi niềm thao thức chuyện người ta
Nhìn dòng thế sự bao oan nghiệt
Sai, đúng, dại, khôn…Để chút là!

Thương cảm cho ai trước cảnh đời
Phù du khoảnh khắc những niềm vui
Rồi quay luẩn quẩn trong vòng tối
Buồn, khổ, hờn, đau…Tím nụ cười

Hằng ngày em sống với con đò
Sớm tối tay chèo chở khách qua
Sóng gió, nhọc nhằn nào quản ngại
Chỉ buồn bến đổ khách thờ ơ

Chẳng may gặp phải mẹ chồng đây
Đầy rẫy khó khăn, mãi mắng rầy
Vặt mắc từng ly, từng tý một
La mèo, chửi chó rát màng tai!…

Não nề…Tâm sự lại phu quân
Đón nhận hồi âm nét hững hờ
Chỉ biết riêng mình và cá biệt
Vô tình bỏ bậu nghẹn chơ vơ

Tận cùng chịu đựng, quyết liều thân
Một gói xịt sâu vĩnh biệt chàng
Bỏ lại con thơ còn đói sữa
Hồn lìa khỏi xác, khuất trần gian…

Em ơi! Hiện ở cõi nơi đâu?
Có thấy màu thu rải vạn sầu
Có hận lỡ lầm mang xuẩn động
Có nhìn con trẻ trọn đời đau?

Sao không thông cảm để yên lòng
Ở tuổi cao niên của mẹ chồng
Máu huyết bất thường sanh bệnh tật…
Dễ dàng bẳn tính với bông lông

Sao chẳng thương chồng cảnh nắng mưa
Lo toan, gánh nặng lắm khi đờ
Tổ lành ngơi nghỉ vơi cơn mệt
Khuây khỏa, vô tình bởi bận lo

Tại người hay ở “cái tôi” kia
Chỉ thấy xung quanh mấy vạt rìa
Cạn xét, yếu lòng đành đoạn tuyệt
Ngàn năm dính đó vết nhơ bia?!...

27/9/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
15-12-2018, 12:22 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR9za0W1Y64e_6B6iL6Z7WMgjj1Kom3t TE24C_zY-F02el-ikMk




Tôi Phải Xa Em

Một chiều thoang thoảng gió đưa xa
Hồn Lữ trong tôi quyện nắng tà
Lãng đãng mơ màng về diệu vợi
Chợt lòng cảm xúc, ngắm hồng hoa!

Nét ửng lung linh trải mộng ngàn
Cuốn mình khép nụ tắm trăng vàng
Sương pha kết tụ trên vành áo
Lóng lánh ru mê khách dặm đàng

Tôi thấy lòng tôi chợt đắm say
Dẫu cầu lắt lẻo, bước lung lay
Ngang sông nước xiết, xoay cuồn cuộn
Chẳng ngại đong đưa chiếc võng dài

Thế rồi gặp gỡ, kết tình quen
Bóng tối hắt hiu, thắp ngọn đèn
Soi sáng tâm hồn người mộng sĩ
Cùng nhau thơ nhạc, phả hồn sen!

Chẳng biết lúc nào dạ luyến lưu
Vắng ai thơ thẩn, thoáng sầu ưu
Năm canh canh cánh niềm thao thức
Vương vấn, lo xa sợ ảnh phù…

Nhưng rồi mây xám phủ trời đông
Vỡ lẽ thì ra đoá rực hồng
Sắc thắm say sưa bầu vũ trụ
Ẩn tàng dưới nhánh ngọn gai cong!

Em đã gieo tôi phút sững sờ
Biển thân, suối ái tự bao giờ
Phút giây tan tác theo dòng chảy
Sóng cuộn trào dâng dập nát bờ

Thôi đành ly biệt chẳng còn chi
Muốn gửi tặng ai giấc mộng thì
Đôi cánh hồn mơ vào cõi lộng
Đường xa ngây ngất vó câu phi…

Giờ đã rụi than bếp lửa tình
Trở trăn đôi phút bóng mơ hình
Em xinh. em thắm, say vầng tỏa
Chỉ tiếc nhọn kia thủng máu mình!

3/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-12-2018, 11:12 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTPsPOIiY8UffgbXA_jEeutmV1mD-MyInhGTdQCen4lYkP67WzF



Tôi Hỏi Anh!

Tôi hỏi anh!...
Anh ngồi đó, anh cúi đầu rầu rĩ
Chỉ lo âu và cũng chỉ lo âu
Bầu không gian là cả khối u sầu
Dần phủ lấp, đè vào thân mệt mỏi!

Anh trăn trở, quay cuồng trong nhức nhói
Rồi ngước nhìn vời vợi trút thở than
Sợi dây xích xiềng chặt cả hai chân
Niềm ngao ngán muôn phần treo tâm não

Anh tơi tả dưới khung trời giông bão
Chẳng thấy người cho áo bớt hàn đông
Anh hận đời, hận cả một dòng sông
Ngàn sóng vỗ khiến lòng anh tê tái

Anh thao thức, anh nhớ thời thơ dại
Nhớ xuân đầu phơi phới cánh hồn bay
Còn bây giờ trăng lặn, gió heo may
Đẩy xám xịt, đoạn đoài ôm nối tiếc…

Bao sự việc làm cho anh da diết
Để tận cùng chẳng thiết, mặc tình buông
An ủi rằng: Trời sanh cỏ nhỏ sương
Thôi cứ mặc! Đoạn trường sao cứ mặc!

Tôi hỏi anh!
Trước nghịch cảnh khó khăn đang siết chặt
Ngả nghiêng lòng đánh mất chí vùng lên
Anh nghĩ sao? Thiên chức một cái tên
“Chồng”và “Cha”! của mình nơi mái ấm

Ai ở trong tận cùng sâu thăm thẳm
Trọn nghĩa tình trĩu nặng đợi chờ anh?…
Ích lợi gì chán nản với bi quan
Đường dẫu tối, cố lần rồi sẽ thoát!

Cảnh của tôi!
Giống như anh! Hai mươi năm về trước đó!...

30/9/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-12-2018, 11:18 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSNyfJvyhq9aKA_e9UVxqoBPTb3-TyOx3P9PnAZFMYDitnAMlv-




Không Còn Gặp Nữa
Ánh Thiêng Liêng

Đầu xuân lặng lẽ con ngồi đây
Tưởng nhớ Mẹ Cha, nhớ chuỗi ngày
Bóng cả, cây cao xòe trải mát
Chở che, đùm bọc trẻ thơ ngây!

Biết bao lo lắng, biết bao thương
Dìu dắt con qua mỗi chặng đường
Vững bước chân mềm, thôi té ngã
Trên hàng đá sỏi quyện phong sương

Những lúc con đau phải bỏ ăn
Ánh mờ tụ lại giữa vầng trăng
Cha buồn chẳng thiết nhìn công việc
Còn Mẹ u hoài, đậm vết nhăn

Học giỏi cuối năm được thưởng quà
Vui mừng khôn xiết ở nơi Cha
Khéo khoe lối xóm con tôi nó…
Gió thổi du dương mát cả nhà!…

Nhưng rồi bất chợt Cha “ra đi”
Mất hẳn đời con một cái gì
Điểm tựa linh hồn trong cuộc sống
Yên lòng thanh thản khỏi lo chi

Đăng đẳng thời gian Mẹ khổ đau
Ngàn mây phủ xám lẻ loi sầu
Canh khuya giá lạnh ôm vò võ
Ngày nhánh liễu gầy quẳng gánh chao…

Giờ đây Cha Mẹ đã quy Tiên
Mãi đọng tim con khối nỗi niềm
Da diết tận cùng chưa trọn hiếu
Không còn gặp nữa ánh thiêng liêng!...

16/2/2018
Nguyễn Thành Sáng


“Mùng một Tết năm Mậu Tuất 2018
Giây phút tưởng nhớ Cha Mẹ”

Nguyễn Thành Sáng
20-12-2018, 11:22 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTC8wbI8OrydHbjTg4GeQ7qUQ19VwpV1 nuXmYIdqgOHh5kaTTJIuw



Đi! Vẫn Đi!

Ai thú tiêu dao mấy bữa nay
Ai trà bánh mứt cỗ mâm đầy
Ai vui chè chén, ai đen đỏ…
Thì cứ kệ đi! Ta vẫn nầy!

Thanh thản tâm hồn lẳng lặng nghe
Trái hồng nhè nhẹ nhịp đong đưa
Lâng lâng cảm xúc về bao nhớ
Thuở của ngày xưa dưới mái nhà

Còn cha, còn mẹ, đủ anh em
Khắng khít yêu thương trọn nỗi niềm
Dẫu cảnh cơ hàn bao túng thiếu
Nhưng tình choán ngập cả con tim!…

Chiếc bóng thời gian chầm chậm trôi
Mẹ cha lần lượt rụng lưng đồi
“Tay chân” cũng vậy, rời và mất
Để lại tâm tư khối ngậm ngùi…

Nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ quen thân
Nhớ tuổi hoa niên, nhớ ánh vàng
Nhớ những góc trời treo sắc tím
Nhớ đường mù mịt bước lang thang…

Tất cả giờ đây tợ áng mờ
Từ từ khuất dạng cõi xa lơ
Ảnh hình loáng thoáng vài ba phút
Lấp trống bâng khuâng quạnh vắng bờ…

Ta muốn chồm lên kéo xám về
Đặt vào trong đó một câu thề
Phù vân cứ mặc, đời sao mặc
Vì nghĩa vì ân…Đi! Vẫn đi!...

17/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2018, 01:57 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRibrhyrSH8X7GYE_CQ05LhSURgOX9h0 pOzmcYkYWWhRCPp7dxP




Tâm Tình Đôi Bạn

Nầy Sáng!
Nắng xuân ấm áp!
Không gian rộn rã!
Lòng người náo nức, hân hoan!
Còn bạn! Thui thủi góc quán ở bên đàng
Nét tư lự, trầm ngâm phơi sắc nhạt!

Phải chăng nhung nhớ chuỗi ngày xưa
Trải cánh thênh thang giữa bốn mùa
Từ nẻo mịt mờ sương phủ trắng
Đến bờ bát ngát sóng đong đưa?

Có bạn có ta, có ánh vàng
Đêm đêm thao thức thả mơ màng
Cánh hồn lững thững đi vào mộng
Dào dạt lâng lâng tận ngút ngàn

Trưa hè nắng cháy đẫm mồ hôi
Vạm vỡ trơn da, mắt ửng ngời
Có sá gì đâu vài chục khối
Chiều tà đổ xuống cũng xong thôi

Những ngày tầm tã dưới mưa đông
Vẫn chiếc thuyền con lướt giữa dòng
Khí phách vẫn tràn xua lạnh lẽo
Vẫn tung lồng lộng rải ven sông

Những tối đìu hiu tựa bóng mờ
Bạn ngồi nắn nót mấy vần thơ
Cho ai chẳng biết nhưng mê mải
Lúc viết, lúc bôi, lúc thẫn thờ

Những buổi canh khuya trời vắng vẻ
Dưới hiên lặng lẽ với cây đàn
Ngân nga tiếng hát hòa tâm sự
Xoa dịu khoảng đời lắm trở trăn…

Tất cả hình ảnh của thuở nào
Có làm bạn nhớ, để hoài đau
Cái đau âm ỉ dài năm tháng
Dẫu đến xuân nay, khóe vẫn trào?!...

Gió hỡi!
Từ phương trời vạn dặm!
Nhịp thâm tình khuấy động quả tim!
Chẳng quản ngại đường xa, lặn lội bạn đi tìm!
Rồi lo lắng, sợ ta chìm héo hắt?!

Ta vẫn còn đây một mảnh hồn
Chiều nhìn tuyết rụng, chạnh cô đơn
Tai nghe tiếng vọng từ thăm thẳm
Nỗi nhớ niềm thương quặn tấc lòng

Ngọn lửa năm nào đã kết tro
Hãy còn tiềm ẩn khối hồng to
Chỉ cơn giông lốc lùa qua nhẹ
Nóng vẫn bừng lên rực bất ngờ

Cung đàn thắm thiết vẫn còn đây
Những tối không trăng vẫn trổi đầy
Những quạnh thu chiều muôn ý nhạc
Vẫn còn êm ả lướt theo mây…

Nhưng ở trong ta thấy xót xa
Bởi rồi lần lượt cũng trôi qua
Mới vừa đỉnh ngạn long lanh đó
Khoảnh khắc thời gian rụng khuất tà

Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
Ta lặng ngồi đây ngẫm chuyện tàn
Chớ chẳng bao giờ bi lụy nhỏ
Yên lòng bạn nhé! Gió ngàn phương!...

19/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2018, 02:01 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQvD5TJ8lyU00VFZuXPidjxxJ9JdgvWD hFC8z2bpoy-RtwUefVRAg



Ngọn Lửa Tình

Em lại ngồi đây, thật sát anh
Hỡi hồn yêu dấu đượm tình thanh
Để bao khắc khoải thời lâu lắm
Trút bỏ từ nay hết rũ mành!

Anh sẽ hôn em, thật thật nhiều
Đưa em về tận cõi phiêu diêu
Quên đi tất cả không còn nhớ
Chỉ có đong đưa gió dập dìu

Ngây ngất, dịu dàng trải bóng đêm
Bên nhau thổn thức tiếng con tim
Hồn thương rộn rã ngân nga nhịp
Điệp khúc yêu đương, khát vọng tìm

Thảm cỏ xanh rì bên suối mơ
Lim dim ru ngủ điệu ầu ơ
Hương đưa thoang thoảng loang vào mộng
Xưa cũ liêu trai ảnh dật dờ!

Chẳng nghĩ ngợi chi đến chuyện đời
Chỉ còn tắm mát duỗi tay bơi
Lâng lâng dào dạt từng nhô nhấp
Hồn phách chu du một góc trời

Quên hết nỗi niềm bao thế sự
Tiêu dao, lãng đãng cánh hồn phi
Bay lên tận đỉnh ngàn vô tận
Lai láng dâng tràn, vạn tái tê

Thắm thiết, êm đềm phả ánh trăng
Ửng hồng lửa rực toả trần gian
Cho quên ngày tháng sầu thao thức
Vương vấn tình ai nghẹn lỡ làng

Ngàn yêu trăm nhớ lại lang thang!...

4/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2018, 02:05 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ2CndlTU3R9j85nXar0rsTZX6x4jO_8 Ww3Tr4mAKkcIXfHFBoD



Canh Khuya Nhỏ Giọt

Ngược quay cái bóng hoàng hôn
Về nơi dĩ vãng, tìm hồn thuở xuân
Phôi phai chiều nhạt, ánh tàn
Đốt lên bếp lửa sưởi màn giá đông!

Bao lần ghé bến bên sông
Bao lần thả cánh thuyền rong dặm ngàn
Bao lần uống ái dưới trăng
Bao lần yêu dấu để dần khổ đau

Bao lần tìm mộng qua cầu
Bao lần thao thức canh thâu ngậm hờn
Bao lần gió thổi cánh vờn
Bao lần trải chí, lối mòn tìm xa!

Bao lần ngắm ánh chiều tà
Ngộp bao nhung nhớ, ngân nga nỗi niềm
Chuỗi dài trăn trở con tim
Chiều thu quạnh quẽ, cánh chim rã rời…

Để cho một cuộn phim đời
Ngập tràn cảm xúc, đầy vơi sự tình
Lay hồn rủ rượi phù sinh
Tỉnh cơn mê mỏi…tìm mình ngày xưa

Dẫu rằng đêm lạnh, canh khuya
Hồn mơ đơn độc, đường về mù khơi
Âm vang đồng vọng xa xôi
Từng cơn réo gọi…người ơi! Hỡi người!

Còn đây nửa mảnh trăng trôi
Còn đây lai láng một thời dư hương
Gió lay lóng lánh pha sương
Từ từ rỉ rả, trả buồn cho đêm!...

5/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-12-2018, 12:30 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR8n5IwSVlAvi9587TLq0IZKeMP3t6E0 sP7f8mmVkdHRTP6Ljek_A



Thôi Thì Cứ Mặc

Hình như bên nửa quả tim khô
Máu đẩy xuyên thông thắm lại dần
Và đã bắt đầu tăng nhịp đập
Ngân nga, dào dạt phả loang tràn!

Nhẹ nhàng chầm chậm nỗi lâng lâng
Nhìn loáng thoáng kia ửng sắc vàng
Mà cả chuỗi dài mơ với đợi
Chỉ buồn quạnh quẽ, bước lang thang

Giữa đỉnh lộng ngàn ngập gió mây
Bao chiều nắng đổ, vọng trời tây
Sương lam lãng đãng dầy bao phủ
Trống vắng chơi vơi một bóng gầy!…

Phải chăng người ấy của tiền duyên
Kiếp hận đau thương vỡ mộng thuyền
Hẹn ước lai sinh về cõi thế
Cùng nhau tiếp nối cánh uyên ương?

Mà sao mỗi lúc vấn vương thêm
Biết ảo là đây dưới ngọn đèn
Biết vạn dặm xa, màn nhểu ánh
Mà hoài trông đợi dưới canh đêm…

Người ấy là ai? tính thể nào
Tuổi đời, vóc vạc ra làm sao
Gió trăng quyện kết hay trăng gió
Để khoảnh khắc đây gửi tiếng chào?

Thôi thì cứ mặc chẳng bâng khuâng
Chớ bận lòng chi khập khiễng tàn…
Cứ thả cánh hồn về biển suối
Đón nghe êm ả khúc cung đàn!

21/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-01-2019, 03:50 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ6dRsNScjvJgAZuk6TNBy7aOE0oK0IK Qmqg2cZdk0r3_ReeNOK8A




Bóng Thời Gian

Chiều công viên, cô đơn đè phiến đá
Dãy áng buồn rệu rã trải trời bay
Chút lững lờ trôi hoài theo lộng gió
Ảnh gợi tình nhớ thuở mộng rời tay!

Ôm trọn vẹn mảnh sầu nơi dĩ vãng
Bước chuỗi dài thơ thẩn, nhạc đàn ngân
Lúc vút cao bâng khuâng rồi bảng lảng
Khi hạ trầm lẳng lặng, nghẹn trăng tan

Bóng thời gian là cả màn đen sẩm
Phủ chặt dầy cuốn quấn quả tim đau
Cho nhịp đập loang sâu vào thăm thẳm
Rồi loãng tàn chìm đắm mất về đâu

Càng cố quên thì càng thêm nỗi nhớ
Đêm quá dài, trăn trở mãi không thôi
Hình bóng cũ chết rồi quay trước ngõ
Réo hồn hiu, vàng võ nẻo chơi vơi!...

Chút nắng tàn từ từ rơi cuối đất
Đêm sắp về phần phật gió qua sông
Kỷ niệm cũ đã theo dòng trôi mất
Như vẫn còn phảng phất cõi mênh mông…

Cặp tình nhân choàng vai đầy âu yếm
Thoáng động lòng xao xuyến kẻ chiều thu
Một khoảnh khắc âm u đà vụt biến
Bởi còn đây vạn tiếng của tình yêu

Nước vẫn xanh, sớm chiều luôn chuyển đổi
Gió vẫn vờn, vẫn thổi, sóng lăn tăn
Trời đêm nay ánh trăng mờ rười rượi
Mai mốt nầy bóng tối cũng rời tan!...

6/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
03-01-2019, 12:36 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRchoB0o3p-u16FH0VVGj9ol_rErOTCYUhG5liaK0OTUF_MiTyG




Bây Giờ Tháng Sáu

Bây giờ tháng sáu đến rồi em
Sắp chuyển thu sầu gọi réo tim
Cho kẻ đi xa, hồn gửi lại
Chập chờn, lãng vãng dưới trời đêm!

Bây giờ tháng sáu đến rồi em
Mây xám ngàn phương sắp phủ thềm
Để bóng cô đơn mờ khoé mắt
Bã buồn trăn trở, cuốn màn đen

Bây giờ tháng sáu đến rồi em
Nắng nhẹ hanh hanh tím nỗi niềm
Nhung nhớ dâng tràn, loang diệu vợi
Hồn mơ lãng đãng biến thành chim!

Bây giờ tháng sáu đến rồi em
Dịu mát từng hồi trải mái hiên
Nhựa trắng thân cây chầm chậm lại
Dưỡng nuôi sức sống trước truân chuyên

Bây giờ tháng sáu đến rồi em
Bỗng chốc trăng thanh, rực ánh đèn
Hoa nở trong lòng khơi sắc thắm
Thơ tình da diết một Thuyền Quyên!

6/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-01-2019, 12:33 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQvrxOXcbE72eOExyp8hbLFmFxicjfT4 E1SGzooga-Bi7fdWHykYQ


Mãi Trọn Chữ Yêu

Có yêu nào mà lòng không thổn thức
Lúc quạnh buồn giây phút nghĩ về ai
Niềm ước vọng từng ngày theo trăn trở
Được ngắm vầng ánh tỏ, nắm bàn tay!

Có yêu nào mà không nghe da diết
Biết giờ nầy, tha thiết nhuốm sầu đau
Lịm héo hon canh thâu, trời cách biệt
Bóng ái tình một chiếc…thả về đâu?

Có yêu nào mà lòng không mong mỏi
Bước qua cầu để gởi… tiếng yêu em
Cho ửng ánh từng đêm lùa bóng tối
Cả bầu thanh diệu vợi toả hừng thêm

Có yêu nào mà không đầy khao khát
Uống ảnh vàng, tắm mát suối trong veo
Cuốn vòng tay ấp yêu từng tiếng nhạc
Và thả hồn ngây ngất cõi phiêu diêu

Có yêu nào mà không nghe buồn bã
Bởi thuyền tình, sóng cả mãi bủa giăng
Cùng mây sầu bao lần treo lộng gió
Phủ mịt mù đậy xoá sáng vầng trăng…

Tình yêu ơi! Dấu hằn lên đá sỏi
Bóng thời gian, vòi vọi đỉnh cheo leo
Chìm tuyết trắng, hắt hiu ôm nỗi đợi
Quả hồng nầy nhức nhói biết bao nhiêu

Nhưng vẫn sống, vẫn thương và vẫn nhớ
Bởi cho rồi sao nỡ đoạn lìa tay
Để trọn đời héo gầy lên lá cỏ
Khi mộng vườn ngọn gió hãy còn đây!

9/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-01-2019, 04:51 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA



Cánh Mộng Thuyền Duyên

Gửi tặng em cả dòng thơ tâm huyết
Gói nỗi niềm tha thiết của lòng anh
Vượt không gian xa xăm, bờ cách biệt
Về dấu yêu da diết mỗi thâu canh!

Nếu vắng em, sẽ nhiều sương thêm nữa
Đêm quá dài, cửa mở đợi sầu ai
Giọt rỉ rả nhỏ hoài về bao thuở
Tái tê buồn, trăn trở cánh heo may

Trăng chạnh khuyết, chập chờn theo gió thổi
Giống từng cơn nhức nhói ở trong tim
Nơi tâm tưởng bộ phim dài tiếp nối
Cho cô đơn mỗi tối tận tường xem

Để vương vấn, tìm quên và mong đợi
Một ảnh hình diệu vợi cuối chân mây
Sưởi ấm lại chuỗi ngày đông rười rượi
Hồn xanh xưa phơi phới trở về đây!...

Em đã đến như hẹn thề vạn kỷ
Cũng chuỗi đời âm ỉ nỗi đau thương
Cũng giống anh, canh trường long ánh lệ
Tắm thu mờ, thủ thỉ với trăng sương…

Rồi ngày tháng, dạt dào trên biển mộng
Lướt thuyền duyên vượt sóng đến ngàn xa
Lửa yêu đương toả ra từng hơi nóng
Phả bầu đông ấm bóng mảnh hồn hoa

Chỉ tiếc cho sông sâu, đò lỡ chuyến
Rũ hoàng hôn, lưu luyến khách đợi chờ
Phôi phai nhớ thả thơ vào gió quyện
Tay khảy đàn ngân tiếng trải cung mơ!...

10/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
06-01-2019, 10:25 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSl_KGS3054dz3EN9JakweDD_-clHIbIfyy5sqv93w7m5XwpFA5ZQ



Thôi Rồi Tiếng Hẹn!

Ôm thổn thức, con tim từng giây phút
Nhịp u sầu điệp khúc mãi không thôi
Khuya đêm nay, trăng trôi, bầu ánh khuất
Trên đỉnh ngàn, đáy vực, ảnh chơi vơi!

Hết rồi sao! Yêu đương và nỗi nhớ
Bao chuỗi ngày trăn trở, đợi chờ ai
Vượt không gian thả dài theo ngọn gió
Nhạc hồn tình muôn thuở ấm men say

Còn đâu nữa chiều tà thuyền lơ lửng
Trên sông buồn, ánh ửng cuốn trời xa
Gác mái chèo trải ra từng âm hưởng
Dãy cung đàn vạn trượng quấn hồn hoa

Để gặp gỡ, luyến lưu rồi vương vấn
Niềm ước mơ, mấy bận dệt tơ lòng
Đêm tắm trăng xuôi dòng về tít tận
Ngày mỏi mê hứng nắng, vượt vờn phong!...

Tôi âm thầm đắp xây, còn em phụ
Vội lấy chồng, xé bỏ mảnh trăng xưa
Gieo ảm đạm trước mùa xuân hé nụ
Áng mây sầu che phủ kéo theo mưa

Em cứ quên, cứ đi, đừng ngoảnh lại
Bởi còn gì luyến ái với mơ trăng
Bóng thời gian, âm thầm trôi trôi mãi
Sẽ xoá mờ bóng tối cõi xa xăm

Tôi vẫn là tôi, em vẫn là em
Như một thuở chưa quen, đời đôi nẻo
Bởi hôm nay hắt hiu bầu ám quyện
Phả nhạt nhoà tiếng hẹn…nhé anh yêu!

11/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-01-2019, 09:11 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ9gPtycrLeA_WY-GVxZA_Ih1a-iljI28pks395N77GZTUSbnRC



Vật Vờ Một Mảnh Tình Trôi

Anh có tội, trăm lần mang tội
Tội của anh lui tới cùng em
Kéo dài hai chữ thân quen
Vô tình vẽ ánh trăng lên đỉnh ngàn!

Anh có tội muôn vàn em ạ
Bởi một thời làm gió đong đưa
Dìu em vào giấc ngủ mơ
Bước chân nhè nhẹ lên bờ cỏ hoa

Anh có tội rời xa lặng lẽ
Không một lời chia sẻ cùng ai
Để em khắc khoải chuỗi ngày
Bóng chim tăm cá biết đây trở về?

Anh có tội, lê thê tình cảm
Trải khung trời bảng lảng gió sương
Chập chờn ảo ảnh yêu đương
Bất ngờ sáng sớm, vó cương lạnh lùng!

Anh có tội mịt mùng năm tháng
Làm nhạt mờ ánh sáng đời em
Khiến cho u ẩn con tim
Níu ghì, buộc thắt, thuyền quyên lỡ làng…

Chiều hôm nay lang thang nỗi nhớ
Vương vấn lòng cái thuở mộng xanh
Vì sao suốt mãi thời gian
Cánh chim biệt dạng, đoạn đành bỏ quên

Để dang dở chưa tên còn đó
Cả một đời trăn trở còn đây
Làm cho vàng võ héo gầy
Mảnh tình tha thiết, trôi bay vật vờ…

17/10/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-01-2019, 01:22 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTpE9jz7CNDfboBa2U1uO72knu-4LGXC4mjxEZZ8P79CtKtPhku



Niềm Day Dứt

Tôi bên đây, bờ kinh dài dẫn ruộng
Em bên kia, nhà hướng thẳng sang tôi
Giữa dòng bạc, chậm trôi như trầm tưởng
Một chuỗi đời âm hưởng vọng xa xôi!

Ngày tắm nắng, đêm đơn hồn gửi mộng
Cả bốn mùa chỉ nóng với bờ râm
Mảnh đất phèn ba năm trần phơi lộng
Thui thủi mình ửng bóng dưới trời xanh

Đất lên vồng, ngọn mì trồng rải khắp
Mùa bội thu chất ngập củ trong nhà
Một số thùng tặng qua tình xóm ấp
Phần còn kia bù đắp, bán lo xa...

Anh ba ơi! Cân cho em vài ký
Rồi bé cười, thủ thỉ...chuyện dòng sông
Có con thuyền bềnh bồng trên sóng nước
Trải nỗi niềm mơ ước cõi mênh mông!

À thì ra! Tơ lòng ai đã quyện
Từ bên kia xao xuyến quấn về đây
Khiến mảnh hồn tháng ngày chìm đáy biển
Lay động dần, trồi hiện ngắm tầng mây

Từ dạo đó, cầu gòn sang vườn thắm
Những khi buồn, đăm đắm cánh sầu hiu
Bầu dịu nắng, ráng chiều còn xa thẳm
Khách lữ hành chầm chậm nỗi phiêu diêu...

Dòng định mệnh, tình tan theo mây khói
Khiến năm dài ơi hỡi! Nát hồn em
Vội yêu chi khi chim trời chưa mỏi
Để trọn đời nhức nhói mãi con tim!

12/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-01-2019, 12:53 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA



Trăn Trở Nỗi Niềm

Mấy đêm rồi, sương buồn trên lá cỏ
Đọng ánh sầu, lộng gió ửng pha lê
Niềm vương vấn trăng thề loang nỗi nhớ
Chạnh tấc lòng, trăn trở, rủ màn khuya!

Bao day dứt âm thầm không nói được
Em bệnh nhiều, mấy bước đến tình sâu
Vậy mà anh nhạt màu trên sóng nước
Để hồn tình da diết nghẹn sầu đau

Còn chi nữa yêu đương và mộng thắm
Sóng biếc tình, đăm đắm toả hương say
Dào dạt cảm, xoè tay nhau cùng nắm
Truyền lửa hồng sưởi ấm giá đông ai

Chuỗi thời gian xuôi thuyền trên biển lặng
Áng thơ dài trải cánh gió ngàn phương
Đến một khúc nẻo đường leo núi vắng
Mỏi quá rồi, trầm lắng, rã rời sương!...

Anh đã phụ từng đêm bên gối mộng
Tiếng ân tình khuấy động mảnh hồn thu
Để một thuở âm u trùm khuất bóng
Tan nhạt dần theo sóng đẩy về đâu…

Bạn lòng ơi! Biết bao nhiêu kỷ niệm
Tràn ngập hồn lưu luyến với ngàn thương
Vậy mà nay nỗi buồn như ẩn hiện
Lẻ loi mình, bệnh viện, tím tơ vương

Dòng sông đời, đôi bờ ngăn cách giữa
Nước lững lờ muôn thuở hãy còn đây
Những giây phút nhớ ai hồn treo ngõ
Chỉ nghẹn ngào vò võ thả tầng mây!...

13/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-01-2019, 01:24 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw




Gió Và Thi Sĩ

Hỡi người Thi Sĩ giữa canh khuya!
Sao vẫn còn đây, chẳng chịu về
Chìm giấc no say vào mộng đẹp
Hơn là khắc khoải với lê thê!...

Thì ra cánh gió của năm xưa
Kết bạn cùng ta giữa chặng đường
Cát bụi, phong trần muôn đá sỏi
Sẻ chia, tâm sự những canh sương

Đã khá lâu rồi, ta vắng nhau
Kẻ ngàn phương duỗi, vượt ba đào
Kẻ thân mình cuốn bên bờ vắng
Thao thức, bâng khuâng dưới nguyệt mờ

Gió sướng hơn ta gấp bội lần
Được đời phiêu bạt cõi xa xăm
Xem hoa đủ sắc bao vườn thắm
Nghe nhạc du dương khắp mọi tầng…

Đừng buồn, trăn trở nữa người ơi
Một kiếp thu hình, kiếp nổi trôi
Phận số an bày đâu cưỡng được
Chỉ đành chấp nhận thế mà thôi

Dẫu chẳng đó đây…phải bó mình
Nhưng còn sâu thẳm mảnh hồn xinh
Còn làm Thi Sĩ dòng thơ thắm
Rạng rỡ hơn ta, chỉ lướt nhìn

Biết nghe từ gió lời than thở
Biết thấy trăng thanh nhỏ lệ buồn
Biết cảm dòng sông lờ lững chảy
Biết sầu xúc động thấy sương buông…

Được trải lòng ra với áng thơ
Phun Châu, nhả Ngọc ửng đêm mờ
Bút xanh hóa kiếm rơi sầu hận
Hơn hẳn trùng khơi chỉ vật vờ!

14/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
12-01-2019, 11:00 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS3QRGTQ8ekTiPEBlK038F7WdYmPoX6k sxMMdpCFVTL7AJkffla



Thi Sĩ Và Gió

Người thấy ta buồn, an ủi ta
Cho thu ngày tháng quấn trăng tà
Loãng tan bóng nhạt, bầu hiu hắt
Ửng ánh khung trời đượm sắc ra?!...

Sáng ơi! Có nhớ thuở ngày xưa?
Hai ảnh hồn ta dưới nguyệt mờ
Trăn trở vui buồn theo thế sự
Để rồi đứng dậy bước vào mơ

Bởi thấy cuộc đời lắm trái ngang
Kẻ trên thuyền mộng, tắm trăng vàng
Còn ai dưới nước, chìm trong lạnh
Sóng đẩy bập bồng giạt hướng nhanh

Héo hắt, u hoài chỉ khổ thôi
Vì dòng sông vẫn lặng lờ trôi
Sớm dâng, tối cạn, luân chuyền mãi
Theo nước, con thuyền trải cánh bơi!...

Đúng rồi! Tạo hoá đã an bày
Phận số con người, một chữ duyên
Ai bước thang mây về cõi lộng
Còn ai đá sỏi, nẻo truân chuyên

Ta quá nửa đời rớt vực sâu
Bốn bề tịch vắng, chốn về đâu!
Chang chang ngày nắng, hồn tơi tả
Đêm lạnh đìu hiu, nhạc trổi sầu

Từng phút âm thầm nối sợi mây
Móc vào cạnh đá, mỏi bàn tay
Cố leo chầm chậm, leo leo mãi
Cho đến bây giờ được đứng đây

Nhưng nay tuyết đã trắng lên sương
Xanh thắm còn đâu! Chỉ nghẹn buồn
Tiếc nối xuân thời trong dĩ vãng
Khoẻ nầy đôi cánh, lướt muôn phương!...

15/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
13-01-2019, 08:44 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQEAMWfqBVlEy5h9b6JAfO_0KLwjM_k-dn2pCzOY5dfxzWi9Wn_Jg



Tình Lang Thổn Thức

Vì vọng tộc quay về cõi thế
Khiến cho nàng nhỏ lệ nhớ thương
Tình Nương ơi hỡi Tình Nương!
Có nghe da diết nỗi buồn trong ta?

Cõi hồng trần ngàn xa diệu vợi
Canh cánh lòng, nhức nhói người đi
Tắt rồi dãy ánh trăng thề
Để đường mù mịt, lê thê nỗi niềm

Còn đâu nữa dưới thềm trăng mộng
Lửa yêu đương gợn sóng con tim
Dạt dào, ngây ngất, lim dim
Hồng đào cạn chén ta tìm về nhau

Còn đâu nữa ngọt ngào êm ả
Dưới mưa phùn tầm tã mấy hôm
Sợ em cóng lạnh chặt ôm
Còn em cũng sợ…cuốn tròn sát anh…

Nay hiện kiếp long lanh ảo ảnh
Ánh sao vàng lấp lánh trời tây
Phải hồn em đã lên đây?
Cùng nhau tái ngộ chuỗi ngày không tên……..

27/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-01-2019, 01:09 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROv4FMeCS2f0MCYKxkrHd_R9Na_OmKv GzuEn9UgWzi1lzn3utB



Cám Ơn Tình Xưa

Chẳng ngờ! Tôi trở thành Thi Sĩ!
Biết ngắm sương rơi dưới nguyệt thề
Để hiểu nỗi buồn trong giá lạnh
Cảm đời ảm đạm với ai bi!

Biết vọng trăng thanh đã khuất mờ
Để ngàn thương nhớ thuở còn thơ
Vô tư cánh lượn bên bờ suối
Chẳng chút bâng khuâng, chẳng thẫn thờ

Biết nhìn lờ lững dòng sông chảy
Để thấy quanh đây chuỗi tháng ngày
Biển sóng chập chùng theo gió lộng
Sớm chiều luân chuyển, một vòng xoay

Biết xem mây xám níu trời xa
Để luyến lưu cho một ánh hồng
Mới đó vầng dương bừng sáng toả
Phù du một thoáng, lịm tàn đông!

Thổn thức dâng cao, hóa nhịp đàn
Từng hồi trổi khúc, vạn âm ngân
Trải khuya cô tịch, vào thao thức
Cảm xúc lâng lâng vượt vút tầng…

Bởi nhờ hình bóng của yêu đương
Canh cánh lòng tôi suốt đoạn đường
Rồi một chiều kia, hồn trở gót
Tìm về bến cũ uống trăng sương

Ôi hỡi! Chẳng ngờ em đợi tôi!
Một luồng chấn động tận xa xôi
Xé màn bao phủ hằng muôn cảm
Hồn Sĩ ngàn xưa... trở lại đời

Nhập vào chiếc ảnh nghẹn cô đơn
Để mãi từ đây có nhạc đờn
Mỗi khắc ngân nga niềm dĩ vãng
Ru sầu héo hắt dịu từng cơn!...

16/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
15-01-2019, 11:38 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcShOS3cxF06f348dClHn99CumBT29AVx TC7BG4Q8aIA0NROYVmKWA




Soi Gương

Có phải mình không? Có phải không?!
Từng hàng sóng gợn điểm trên sông
Năm xưa êm ả bầu thanh mát
Sắc thắm đan thanh ửng sáng dòng!

Đã thật lâu rồi chỉ ngắm gương
Thoáng qua như gió lướt ngàn phương
Vô tình, vội vã lùa nhanh tóc
Tuyết điểm. đen tan mặc tỏ tường

Canh cánh cuộc đời với nỗi lo
Thức thao, trăn trở một con đò
Dưới bầu chờn chập vầng mây xám
Chẳng biết khi nào nổi sóng to

Thời gian chầm chậm cứ dần trôi
Chim cánh trời mây cả một đời
Kiếm bắt tha mồi về tổ ấm
Sớm chiều cứ mãi thế mà thôi!

Giờ đây nắng đã rủ trời tây
Cảm xúc con tim chuỗi tháng ngày
Lặng lẽ bên thềm nghe gió thổi
Từng hồi dào dạt mảnh hồn ngây…

Buổi sáng hôm nay trước ảnh hình
Ngàn canh trầm mặc quấn lung linh
Muôn thu quạnh quẽ ôm màn tối
Thong thả nhìn xem… có phải mình?!

Thôi rồi! Lạ lẫm với ngày xưa
Cát bụi phong sương phủ lấp tàn
Một dáng cây xanh thời mướt rượt
Giờ đây meo mốc, cuốn thành vân!...

17/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-01-2019, 05:56 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSHznxzmtMheLFnRezWioiaXFL0eByJ-RuBTFV5E4zMZBCJfZsK


LƯU LUYẾN (2)

Cơn hè bỏng cháy bức hồn hoa
Chợt một chiều kia ánh dịu tà
Lãng đãng trôi về phơi mộng sống
Nhẹ nhàng, êm ả, cánh Thu xa!

Từng cơn gió lướt lay vương vấn
Lảy khúc du dương réo gọi hồn
Thương nhớ ngập tràn trên cánh mỏng
Êm đềm, tỏa sắc sáng chiều hôm

Có lúc mây xa lũ lượt về
Mịt mờ, vó ngựa, dặm quan khê
Hồn hoa chành chạnh niềm thao thức
Khe khẻ ngân nga tiếng hẹn thề

Những đêm trăng sáng tỏa lung linh
Sương đọng long pha nét hữu tình
E ấp bên ngàn cây cỏ lá
Dưới trời huyền diệu phả hương xinh!...

Lưu luyến ngập tràn đan ý thơ
Muôn vàn đượm thắm cuốn thành mơ
Thênh thang xoải cánh trời mây nước
Óng ả, mịn màng chuỗi mối tơ…

Nhưng rồi phiêu bạt bốn phương ngàn
Thu đến lại đi, lắm phũ phàng
Trăn trở, nhớ nhung thời hạnh ngộ
Bây giờ kết tụ, biến sầu tan

Mùa đông giá rét phủ lên hoa
Theo thắt, tái tê dáng ngọc ngà
Lạnh lẽo, ê chề bao khắc khoải
Nghẹn ngào, héo hắt, ngóng trời xa!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
18-01-2019, 12:41 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQb_KQtI-aVkE9P7rTHTXCIKTp3NSiM7maXFHnGZYSQ3aFMqp1R




Hoa Thắm Vẫn Hơn

Nếu là phận nữ cũng như em
Tôi ước như trăng rực sáng thềm
Như đoá hoa hồng hương sắc thắm
Như hình tranh vẽ một Thuyền Quyên!

Để bầu đêm tối giạt đen mờ
Cho ửng khu vườn vạn ánh mơ
Giúp kẻ yêu tranh lòng khuấy động
Biến thành Thi Sĩ trải hồn thơ…

Bởi khuya vắng lặng, khuất trăng rồi
U ám quay vần, phủ khắp nơi
Quạnh quẽ, cô đơn, người giá lạnh
Thêm sầu, héo hắt đẩy chơi vơi

Vườn sẽ không còn quyến rũ ai
Bướm hoa sặc sỡ chẳng còn đây
Đìu hiu, cô tịch theo ngày tháng
Hoang phế trùm lên cả chốn nầy!

Thơ được trào dâng một nỗi lòng
Ru người thao thức giữa trời đông
Phôi phai trăn trở niềm tơi tả
Nhẹ cánh thuyền nan lướt thẳng dòng

Dẫu cho nhan sắc có gieo sầu
Hơn đoá nhạt tàn, khuất nẻo sâu
Khao khát trông hoài cơn gió thoảng
Bay về ve vuốt, chút lao xao

Cuộc đời mãi đẹp bởi muôn hoa
Điểm nét đan thanh khắp mọi nhà
Dịu mát tâm hồn, nâng ý sống
Lay niềm cảm xúc trải ngân xa!

19/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-01-2019, 09:05 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSOlZ_-rf0y6zv8msZjfix90tlXy7YQhHOFvXJaAJRxK255vKR_



Nếu Ngày Đó

Nếu ngày đó, lênh đênh trên biển
Vượt trùng khơi làm chuyến đổi đời
Đến miền đất hứa xa xôi
Để tìm một ánh trăng nơi cõi ngàn!

Biết bây giờ có còn khắc khoải?
Ôm vấn vương quằn quại mảnh hồn…
Kéo mây phủ xám hoàng hôn
Cây khô khiu khẳng, chập chờn gió lay

Nếu ngày đó đừng say viễn mộng
Để năm dài làm bóng hững hờ
Bỏ quên bến nước, con đò
Dấu chân phiêu bạt lần ra chốn nào

Biết hôm nay có trào nỗi nhớ?
Niềm luyến lưu, trăn trở thâu canh
Tiếc thương em của ngày xanh
Võ vàng, héo úa vì anh đó mà!

Nếu ngày đó đừng mơ, đừng tưởng
Trải tâm tư về hướng phiêu bồng
Xuôi thuyền nan lướt trên sông
Ra nơi biển lớn tìm dòng thênh thang

Biết giờ đây có mang cảm xúc
Khiến con tim từng phút đong đưa
Nhịp đàn ngân tiếng năm xưa
Lay hồn mộng sĩ giữa mùa tuyết rơi

Hỡi yêu ơi! Tình ơi! Ngày ấy
Phút giây nầy quần xoáy hồn ta
Nhớ nhung một thuở trăng ngà
Tiếc đâu còn nữa để mà…Không xa!

20/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2019, 12:20 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQyr3Pot8P8lxi52uvJglSwcYI407tnC lvJBKI17UN2Xj_XQi6zNw



Cánh Chim Buổi Hoàng Hôn

Em có hiểu ? một thời quen biết
Với bao chiều thân thiết cùng nhau
Để anh nhớ mãi nhịp cầu
Con đò, bến nước, sông sâu khoảng đời!

Chim sắc trắng ngàn khơi duỗi cánh
Và bao lần ghé cạnh màu xanh
Rung rinh, nhịp vỗ trên cành
Dừng chân đôi phút rồi nhanh biển hồ

Niềm thênh thang hững hờ lá cỏ
Để vô tình vàng võ pha sương
Cho kia vương vấn bên đường
Thâu canh lặng lẽ ánh tuôn, giọt trào

Có đôi lúc ngọt ngào bên suối
Từng ngụm trong, mát rượi hồn bay
Nghe lòng cảm mến nơi nầy
In hằn dấu ấn, chuỗi ngày không quên!

Bởi định mệnh bồng bềnh theo gió
Phận trời mây đây đó phải mang
Nên đành gieo nỗi phụ phàng
Đến đi vội vã, bẽ bàng cho ai…

Hoàng hôn đổ, nhánh cây vườn vắng
Cánh chim xưa lẳng lặng sau mờ
Tóp teo, khiu khẳng, thẫn thờ
Thả hồn dĩ vãng những giờ dừng chân

Ôi da diết! Bâng khuâng hình bóng
Một khung trời lồng lộng ngàn yêu
Mà nay ánh đã nhạt chiều
Không gian ảm đạm, chỉ hiu ngọn sầu!

22/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2019, 12:06 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQUJCZE9XKe7CYaIR1cnfY5fT_VilJAg LQdUzCgYIBgV2-5rYtWSg



Ừ Thôi!

Hỡi người tình một chín không không!
Em còn đó trong lòng nỗi nhớ?
Hôm nào ta trải cánh mơ
Lên vầng trăng sáng những giờ buồn tênh!

Trên thuyền mộng dập dềnh sóng nước
Ảnh Thuyền Quyên tha thướt múa ca
Nụ hồng duyên dáng mặn mà
Mời chàng ghé lại, tửu ngà cạn ly

Nhẹ từ chối, bởi vì thấy ngại
Sợi tơ hồng níu mãi tim xanh
Cho hồn trải cánh phương ngàn
Bay tìm nửa thiếu, vỡ toang ước nguyền

Em ừ thôi! Sóng huyền ửng giọt
Chim sơn ca lảnh lót reo vui
Chợt vầng mây xám lờ trôi
Kéo ngang phủ chụp, ánh rơi xuống dòng!

Ôi! cảm thấy trong lòng xúc động
Sao nỡ đành phủ bóng lên hoa
Để đàn trổi nhịp ngân nga
Tình ai vừa khảy loãng xa chốn nào

Em hờn dỗi, lệ trào khoé mắt
Buông màn hồng, thổi tắt đèn xuân
Còn đây một thoáng bâng khuâng
Thả chèo xuôi nước dưới trăng vật vờ

Đêm thao thức, uống mờ ánh nguyệt
Dõi trông tìm mà biết tìm đâu?
Phải chăng hình bóng hôm nào
Là hồn vạn kỷ, ngõ vào…ừ thôi!

24/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-01-2019, 10:08 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA



Thương Hận!

Tôi đã gửi tặng em niềm thổn thức
Của con tim day dứt chuyện ngày xưa
Em có nhìn, có thấy, có xem chưa?
Mà sao chẳng gió lùa qua đêm lạnh!

Khiến lòng tôi vấn vương từ năm tháng
Phải vật vờ, lãng đãng giữa mây sương
Trên lờ trôi khuất bóng, dưới gom buồn
Canh vắng lặng bên đường từng giọt nhỏ

Ánh long lanh loang tan vào cây cỏ
Như nỗi lòng vò võ tự phôi pha
Trăng ửng sáng rồi chìm khuất nẻo xa
Khung nhạt tối vẫn là khung nhạt tối

Phải chi đừng có nghe lời em nói
Chuyện con đò neo ngóng khách về đây
Thì hôm nay đâu có một vòng tay
Ôm hồn đợi tình ai nơi dĩ vãng!

Thế mà sao giờ đây em yên lặng
Để người xưa trĩu nặng gót tìm xưa
Có phải chăng ánh tắt giữa trời khuya
Hay gối mỏi, đường về xa mờ mịt

Tôi vẫn biết đêm tàn trăng lịm chết
Sương đọng nhiều, rũ rượi lá chìm đông
Đò còn đâu, đã mục rã bên dòng
Lưu luyến chỉ cho lòng thêm vướng bận

Mảnh tình xưa nên thương hay nên hận
Thương hoa hồng rụng cánh bởi mưa bay
Còn hận chăng! Hận chuỗi tháng năm dài
Em dõi mắt mà đây nào có biết!...

25/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-01-2019, 12:06 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRLM7wUJew8F5pA-pYylfczqpEcnFNehyt0VIqBVuTf6RyN0fyHsA




Xanh Thêm Trổ

Nầy Sáng hỡi! Từ xa xôi vạn dặm
Ta chuyển mình mấy bận đẩy mây trôi
Khiến khung trời u ám phủ lên ngươi
Rồi sấm chớp tuôn rơi hàng tỷ giọt!

Bạn có nghe âm phong hù hụ hót
Ghịt nỗi niềm chót vót đỉnh suy tư
Làm bâng khuâng, lưu luyến thuở còn thơ
Giờ héo hắt bên bờ sông lặng lẽ

Có thấy lạnh cuốn tròn thân quạnh quẽ
Cho tiếng lòng khe khẽ thốt lời than
Đã hết rồi tuổi mộng với trăng thanh
Hoàng hôn đổ, ngập đầy bao nỗi nhớ

Tại vì gió nước tràn loang ngập phố
Để hồn sương trăn trở nghẹn thu hình
Bó gối ngồi, lạnh lẽo, thắt theo mình
Nhìn rác rưởi lềnh bềnh trên dòng chảy!...

Ngươi kéo mây, trút mưa từng ngần ấy
Thoáng chạnh lòng, tê tái cảnh mờ đen
Nhưng cũng rồi từng khắc thấm dần quen
Bởi đêm tối không đèn thì chậm bước

Nhờ ẩm ướt, ngàn cây vun vút vượt
Có buốt về mới được thấy thèm chăn
Có gầm vang đồng vọng tận không tầng
Giúp thao thức tăng dần thêm cảm xúc

Chẳng gì đâu phải làm ngươi day dứt
Hỏi han ta mỗi lúc thấy ta buồn
Dẫu trăng tàn cây lá đọng ngàn sương
Khi ửng sáng, bên đường xanh thêm trổ!

26/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-01-2019, 08:27 PM
http://a9.vietbao.vn/images/vn905/choi-blog/50827070_1.jpg


Nỗi Lòng Của Gió

Mang kiếp gió, một đời phiêu bạt
Hoà trăng sương, bậu bạn cùng mây
Chí đời trải khắp đó đây
Thời gian là cả chuỗi dài lênh đênh!

Có những lúc chênh vênh mỏm đá
Nghe nỗi niềm rộn rã đầy vơi
Rồi khi cũng quấn tả tơi
Hang sâu lỡ bước, hỡi ơi nghẹn ngào

Có những buổi canh thâu trầm mặc
Nửa ánh vàng rải rắc trần gian
Thu hình lặng lẽ, mơ màng
Nhìn hoa khép nụ, thấy ngàn vấn vương

Muốn phủ cánh man mơn nét thắm
Trải tấc lòng ủ ấm, che hương
Cho em trọn giấc mộng hường
Mai nầy nở sắc bên đường đắm mê!

Dãy vạn dặm, sớm đi, chiều đến
Cả không gian là bến, là nhà
Yêu da, yêu diết hồn hoa
Yêu tình biển suối, yêu ngà trăng khuya

Ngày tắm nắng, loang đi diệu vợi
Đêm trầm mình bên lối “vườn xuân”
Bởi đây êm ả muôn phần
Khuôn hồng thắm thiết, gió dừng mà thôi

Em héo hắt, trải lời tâm sự
Thả khung trời dòng chữ yêu đương
Đừng sầu khắc khoải hỡi thương!
Anh yêu nhiều lắm! Nhỏ buồn mà chi!

27/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-01-2019, 11:12 AM
http://hinhanhdepnhat.com/wp-content/uploads/2015/02/imr1309854401.jpg



MÂY SƯƠNG

Tạo hóa an bày để vấn vương
Tình mơ, biển mộng tợ mây sương
Không gian trôi nổi về muôn hướng!
Trụ bóng âm thầm tụ dáng thương!

Người cánh chim trời. vụt lướt bay
Ngàn xa, biển nước, rượu men say
Còn ai, nhi nữ, khu vườn nhỏ
Lắm lúc trăng lòng vọng đó đây

Nẻo sống điệp trùng phủ lối quanh
Rừng cây phơi thắm sắc vàng xanh
Vô vàn suối biếc, dòng sông chảy
Nét vẽ cuộc đời, một bức tranh

Đổi thay mưa nắng chuỗi thời gian
Tác tạo, phai tàn, chuyện thế nhân
Xuân, hạ, thu, đông, lần lượt mãi
Dần theo ngày tháng, ảnh phù vân!

Bởi thế nơi nầy đẹp biết bao
Đàng kia buốt tái xé tim đau
Đan xen, pha trộn vòng luân chuyển
Khắp chốn giăng đầy vạn tỉ sao

Nhớ thương da diết với đau hờn
Đàn nhịp cung sầu trải bước chân
Lãng tử qua bờ không ngoảnh lại
Ô kìa! Bạc bẽo cánh mây tầng

Còn đây thao thức tiếng tơ lòng
Thuyền thả xa rồi, vọng ngóng trông
Bến nước, cầu ao, chờ đợi nhé
Quay về kết mộng trước mùa đông!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-01-2019, 12:38 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQmvPMl2-jrpk9F2b_dK5MEMBbgLioAEWRCe1KTcPbp9S8IrRb3




Mãi Còn Đây!

Tôi giờ hết muốn phải ôm em
Cũng chẳng thèm hôn cánh ngọt mềm
Cả tiếng yêu thương từ dạo ấy
Càng không thích nói, cất vào tim!

Bởi ôm rồi phải nghẹn đau thương
Lưu luyến tình ai mãi bước đường
Sóng nước vật vờ, thuyền lặng lẽ
Canh tàn hiu hắt, nhỏ sầu sương

Hương thắm đậm đà mỗi nụ hôn
Tím lòng thương nhớ, lịm từng cơn
Nắng tàn, ảm đạm nhìn mây lững
Vương vấn trào dâng, nát mảnh hồn

Và tiếng yêu ai tự thuở nào
Giờ đây gói lại, thả chìm sâu
Không màng, không muốn, không ngân nữa
Nói để làm chi…ánh lệ trào!

Thôi em đừng nghĩ với đừng mong
Ước vọng càng thêm quặn cõi lòng
Muôn cánh lục bình loang sắc thắm
Cũng dần theo sóng, giạt bờ sông

Chẳng phải mình em chịu xót xa
Thâu canh vò võ quấn trăng tà
Tôi đây cũng khổ, cũng đau nhói
Tuyết trắng phủ trùm buốt tái da

Ôm, hôn, nói, cả ba điều ấy
Tôi ném xa rồi, ném thẳng tay
Còn tiếng sau cùng…Anh có thể…
Thì em! Em hỡi! Mãi còn đây!

28/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-01-2019, 11:59 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5 Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3




Giấc Mơ Say

Nương Tử ơi! Trời đêm nay sáng quá
Anh thả hồn theo gió đến tìm em
Để chuỗi dài thương nhớ tím con tim
Giờ bù đắp êm đềm bên suối mộng!...

Ta khít lại, quyện nhau thành một bóng
Dưới khung vàng lồng lộng gió đong đưa
Kéo âm vang thoang thoảng tận ngàn xa
Về hóa nhạc ngân nga mừng hội ngộ

Tay nhè nhẹ dìu em nằm xuống cỏ
Vén làn mây phất phới phủ dung nhan
Cho diễm lệ hứng trọn cả vầng trăng
Đang lóng lánh khung tầng loang bốn cõi

Xoa vào má, rồi sát tai khẻ nói
Chỉ hai câu ngắn ngủi nhé mình yêu
Đến bao giờ không còn nữa buổi chiều
Mới lúc đó đìu hiu uyên lẻ bạn!...

Anh chầm chậm nghiêng cánh hồn thật thẳng
Ngửa thảm xanh sát cạnh vóc ngọc ngà
Cánh tay tình chầm chậm duỗi lần qua
Luồn dưới gáy để mà Nương êm ái…

Em có cảm, có nghe và có thấy
Ở trong đang động đậy nhịp con tim?
Trỗi dạt dào lai láng điệp ru êm
Ngàn sảng khoái, lim dim chìm mộng thắm…

Khung cửa sổ tràn dần từng vạt nắng
Tiếng xe ai văng vẳng rú đâu đây
Ồ! Thì ra! Vừa tỉnh giấc mơ say
Về chốn ấy cùng ai duyên thệ ước!...

4/3/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-02-2019, 06:06 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROv4FMeCS2f0MCYKxkrHd_R9Na_OmKv GzuEn9UgWzi1lzn3utB



GIẤC MƠ NHỚ MÃI

Dãy mây trăng trắng tận trời xa
Loáng thoáng đâu đây sắc ảnh ngà
Không có gió vờn vun vút mạnh
Chỉ ngàn êm ả nhịp ngân nga!

Lững thững bay bay nhẹ nhẹ nhàng
Mơ màng, dìu dặt cánh lâng lâng
Xanh lơ, vàng ửng cùng mây bạc
Bốn phía sao giăng một cõi tầng

Tâm hồn phơi phới đượm thanh tao
Nắng gió, sương ngàn phong vũ chao
Ở chốn phương nầy như vắng bặt
Chỉ niềm lai láng khẽ khàng dao…

Kìa ai tha thướt, sắc khuynh thành
Tơ lụa mịn màng vấn lượn quanh
Uyển chuyển, dịu dàng thân liễu mượt
Từ xa dần lại nhoẻn cười anh!

Chẳng nói, chẳng rằng với chẳng chi
Đưa bàn tay ngọc níu nhau đi
Về nơi cung điện hoa đua nở
Ngây ngất hương say trải mộng thì

Quay tròn vun vút đỉnh tầng mây
Ấm áp, êm đềm cạn chén say
Mây gió chập chờn trên sóng biếc
Dạt dào, trải cánh thẳng trời bay…

Đâu đây tiếng động kéo cơn mơ
Tỉnh giấc chập chờn, luyến ngẩn ngơ
Nàng hỡi! ánh hồng, trang mỹ nữ
Thôi rồi! Biến mất để chơ vơ!

Một lần kỷ niệm giấc duyên đêm
Da diết trào dâng vút vượt thuyền
Em đến tìm anh cho đỡ nhớ
Từ thời vạn kỷ rẽ chia uyên?!...

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-02-2019, 09:49 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQM7Hs6YNXHCMOwcqAVHsMiNmp7G59h9 gtaGDODM7r0R_ylp8LP0A



Cảm Niềm Cô Phụ

Tình cờ ghé bước đến vườn ai
Chầm chậm dừng chân, thả bóng dài
Ngắm nghía xem hoa, nhìn bốn phía
Nghe trào xúc động cảnh heo may!

Chợt thấy chạnh lòng bởi cánh thơ
Gói bao khắc khoải tự bao giờ
Khoé sầu dõi ánh về phương lạ
Chiếc bóng quê nhà, dạ héo lơ

Nỗi niềm cô phụ trải thời gian
Xa xót, đau thương bởi phụ phàng
Kẻ bước qua cầu không trở lại
Quên tình tấm mẳn dưới trăng thanh

Cho đêm giá lạnh mảnh tâm hồn
Mây xám phủ trùm mãi sớm hôm
Từng đợt gió lùa qua kẻ lá
Âm vang rả rích, nghẹn từng cơn!

Lặng lẽ, âm thầm quấn khổ đau
Không gian là cả khối trời sầu
Chụp lên da diết ngàn tơi tả
Ghịt, níu tâm hồn vạn lắc chao

Để nhớ, để thương, để bã buồn
Nhớ thời kỷ niệm tắm mây sương
Muôn yêu thắm thiết tình trao tặng
Dào dạt tim ai mỗi chặng đường

Thương hoài năm tháng nghĩa Phu Thê
Quấn quýt cùng nhau dưới ánh thề
Tiếng hẹn trăm năm còn khắc mãi
Mà nay hai ngả, rẽ chia ly

Rồi buồn tan vỡ mộng tình chung
Kẻ xé trang thơ, kẻ lạnh lùng
Chỉ mối tơ hồng nay đứt đoạn
Cả mùa thu chết, cuốn không trung!

Rệu rã tấc lòng bởi luyến lưu
Thâu canh vò võ bóng sầu ưu
Nhớ nhung vương vấn về bao thuở
Tím ruột, bầm gan dưới nguyệt mờ

Thổn thức tự mình, ta với ta
Ngày xưa yêu dấu hoá thành xa
Từng hồi chuông đổ chiều thanh vắng
Mình hỡi! Mình ơi! Có hiểu mà…

Em khổ! Em buồn! Anh có hay?
Rượu đào kết nghĩa, khép bàn tay
Anh nâng nốc cạn đầy rung cảm
Sao nỡ đành quên chuỗi tháng ngày

Biết bao yêu dấu, biết bao thương
Nay khảy đàn tranh khúc đoạn trường
Bỏ bến, con thuyền giương cánh duỗi
Phương trời biền biệt, vó buông cương…

Dòng thơ phơi trải niềm sương phụ
Trắc ẩn lòng tôi cảnh nguyệt mờ
Gối chiếc, cô đơn, sầu héo hắt
Thả hồn thao thức ngóng chơ vơ!...

Tôi bước chân đi, thấy ngậm ngùi
Thương đời cô phụ, vọng xa xôi
Chiều tà vắng lặng bên song cửa
Ảm đạm, ánh sầu ngắm ảnh trôi

Có phải hương hoa đã héo tàn?
Bướm tình một thuở vụt bay ngang
Hay đàn lạc nhịp, thôi rung cảm?
Hoặc ẩn tình chi, khiến võ vàng?

Thế mà chẳng chút lời than oán
Chỉ gió đìu hiu thổi cạnh vườn
Quạnh quẽ, cầu ao hồn tưởng nhớ
Tình chung, vẹn giữ nhịp yêu thương

Ôi! Hỡi cuộc đời! Hỡi gió trăng
Hôm nao tha thiết quyện khung tầng
Phả loang lóng lánh vào muôn nẻo
Giờ gió quay cuồng đẩy áng giăng
Cho đêm u ám, lịm trần gian!...

30/6/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-02-2019, 07:39 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS3QRGTQ8ekTiPEBlK038F7WdYmPoX6k sxMMdpCFVTL7AJkffla



Thổn Thức

Nầy Sáng hỡi! Phải chăng người tư lự
Dõi ánh buồn lữ thứ nẻo xa xôi
Hướng trời xanh trầm ngắm áng mây trôi
Niềm vương vấn một thời gieo nỗi nhớ!

Đây chun rượu! Rượu nồng phôi trăn trở
Hãy vì tình nốc cạn để tan phai
Bao mối sầu năm tháng cuốn heo may
Chìm quạnh quẽ chuỗi dài trong biển lặng

Rồi cùng ta bước vào khu vườn vắng
Ngắm hoa tàn trĩu nặng luyến lưu hương
Xem u tịch ôm chặt một khung buồn
Cho hiểu rõ con đường trong nhân thế

Đâu có mãi trăng thề soi sóng bể
Đâu nắng hoài, chẳng xế phủ đồi xanh
Đâu quả ngon lủng lẳng mãi trên cành
Đâu cung đàn âm thanh không ngưng tiếng!…

Gió ơi gió! Năm xưa hồn ta quyện
Cùng bên nhau tính chuyện mộng trời xa
Cả một đời khắc đậm ở lòng ta
Lời ước hẹn hồn hoa treo đỉnh núi

Ngày hôm nay cảm thấy buồn rười rượi
Nhìn đen mờ kéo tới phủ hoàng hôn
Có còn đâu năm tháng ngắm trăng non
Rồi thưởng thức ảnh tròn leo khung lộng

Có những chiều, thả hồn trên dòng sống
Dãy gợn cồn, khuấy động mảnh thuyền nan
Theo mây ngàn trải cánh cõi mênh mang
Niềm ấp ủ in hằn nơi tâm tưởng…

Mộng năm xưa ba mươi năm vất vưởng
Để bây giờ hồi tưởng tiếc, hờn căm
Tại vì sao hoang phế, liệng xa xăm?
Khi ước vọng vạn lần không thay đổi!

1/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-02-2019, 11:19 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRQkjqA2DP2MiRBvfsvssVYf4NNrux5i XqYdCCfvzMGoTRVmtRmWA



Phải Chi Sống Lại
Được Một Lần

Có buồn không! Em hãy đoán thử đi
Kẻ trông trăng, mà trăng thì khuất bóng
Để mờ đen phủ dầy ôm khung lộng
Vạn côn trùng khuấy động lặng yên đêm!

Có buồn không! Em hãy lại gần xem
Sương đọng giọt, nằm im trên lá cỏ
Lắc lư chao nhẹ nhàng theo ngọn gió
Rồi vặn mình rụng nhỏ giữa canh khuya

Có buồn không! Hình ảnh sánh vai kề
Sao cứ mãi quay về trong bảng lảng
Cho mênh mang trên nẻo đường năm tháng
Và chiều buồn, trầm lắng, ngắm mây trôi…

Hỏi thêm chi! Để khơi dậy em ơi
Khi bến mộng, thuyền thôi không trở lại
Cả chuỗi dài, tình si ôm tê tái
Lại thêm lần đau nhói quả tim teo!

Em có chồng, suối biếc hết ngân reo
Tôi vỡ mộng, chim kêu bầu ảm đạm
Vầng trăng xưa, vầng trăng lòng lai láng
Đã khuất rồi năm tháng cõi xa xăm…

Phải chi nay sống lại được một lần
Thời hai đứa khít gần vai duỗi bước
Trên con đường cánh hồn vươn vượt lướt
Giữa khung vàng óng mượt sắc thanh trong

Bao vấn vương ấp ủ tận đáy lòng
Nắm tay em lại nhìn dòng sông chảy
Và mạnh nói! Nói rằng em có thấy?
Anh yêu em ngần ấy, sóng đong đưa!

Chớ không rè rụt gợi ý bằng thư
Để rồi phải vật vờ rơi tan loãng!...

2/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
09-02-2019, 11:21 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ2CndlTU3R9j85nXar0rsTZX6x4jO_8 Ww3Tr4mAKkcIXfHFBoD



Con Tôi

Cha ngồi thao thức nghĩ về con
Một mảnh trăng non sắp độ tròn
Ẩn bóng âm thầm sau đỉnh núi
Từng hồi ửng ánh, nổi dần lên!

Mới đó vậy mà đã vụt nhanh
Hôm nào toe toét chạy tung tăng
Con đeo, con giỡn, con đùa nghịch
Ấm áp tình thiêng vượt cõi tầng

Những sáng giao hàng việc đã xong
Con tôi thương quá ẵm đi rong
Ngắm xem cảnh vật, vui lòng trẻ
Và cũng phôi phai sóng bủa dòng

Cha mãi nhớ hoài buổi sáng hôm
Bửa nay cha vẫn bế bồng con
Nhà thờ ghé lại chơi tìm, trốn
Sơ ý làm con phải điếng hồn!…

Hăm mấy năm rồi thắm thoát qua
Con giờ cao lớn, khoẻ hơn cha
Mà sao ký ức cha còn mãi
Hình ảnh con thương thuở ngọc ngà

Nhìn con cặm cụi dưới đêm thâu
Tâm trí, suy tư gửi hết vào
Trang web mưu cầu cho sự sống
Và niềm phụng dưỡng nghĩa ân sâu

Cha thấy lòng cha quá đổi thương
Con tôi mệt mỏi giữa canh trường
Vì lo, vì nghĩa, vì danh dự
Chẳng quản tháng ngày kết tụ sương!

3/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
13-02-2019, 02:42 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ0qEP5cQc7op7idpBYSDwy3H-4lXcM0EFW_NJz4y_WVJrQqHZdyA



Tỉnh Mê Đi Em

Đủ rồi em! Tôi thấy quá đủ rồi
Em dai dẳng, thả trôi niềm cảm xúc
Trong ganh tỵ, trong giận hờn căm tức
Mặc kệ đời từng phút chán chường em!

Đâu một thời trăng sáng ửng trời đêm
Hoa hồng thắm níu tim người lữ thứ
Đâu một thời cung đàn trong nét chữ
Ru hồn người, ấp ủ mộng tình hoa

Đâu những ngày, suối biếc rót lời ca
Dào dạt thắm, đậm đà tình nước chảy
Đâu những chiều mênh mang niềm phơi phới
Ngắm trời xa diệu vợi, trải hồn bay

Đâu mùa thu êm ả gió heo may
Bên song cửa, em say sưa thả mộng
Một con thuyền nhấp nhô trên gợn sóng
Giữa khung trời lồng lộng ánh trăng thanh!…

Tất cả đó giờ đã rã tan nhanh
Bởi héo hắt, thâu canh bầu ảm đạm
Em quại quằn, rơi hồn trong nẻo vắng
Rồi âm thầm, lẳng lặng hận mây sương

Mặc sự đời, em cứ vó buông cương
Lảy cát bụi trên đường loang dậy khắp
Khiến lòng ai nghẹn ngào theo từng chập
Tiếc trời xanh, nắng ấm, bị mù tung

Chỉ khom người lượm đá, thẳng tay vung
Em ngã ngựa, xe bung vào một xó
Nhưng đâu đành, nên nép mình trăn trở
Chuyện cuộc đời ánh tỏ với mờ đen

Sao chẳng dừng sân hận! Hỡi vậy em!
Hãy sống lại con tim thời biển nước
Có cành xanh bên hồ thu lả lướt
Nhẹ đong đưa, cảm được vạn hồn ai!

4/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-02-2019, 12:18 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTFIewsIJuhabuPw7tH5GqcL4rEnz284-sSh4xqz3ZhN42VR0ra




Thà Có Được…

Ta đã… Yêu rồi! Nàng biết không
Có hồn vào mộng thấy dòng sông
Lững lờ con nước êm đềm chảy
Một chiếc thuyền đang cặp bến lòng?

Có nghe thoang thoảng từ trong gió
Hương thắm ngàn hoa quyện kéo về
Gửi tặng duyên tình dài nỗi đợi
Vạn ngàn tinh túy ngất đê mê?

Có cảm ngân nga điệp khúc đàn
Ngàn thương trăm nhớ nghẹn trăng tàn
Dở dang tiền kiếp giờ tương hội
Bù đắp cho nhau trọn ánh vàng?...

Còn ta vương vấn ở nơi đây
Chầm chậm thời gian sóng gợn đầy
Dào dạt dâng tràn từng khoảnh khắc
Đêm đêm thả nhớ đến tìm ai

Lắm lúc dường như chút thẫn thờ
Vói tay vào mộng nắm hồng tơ
Đưa lên thổn thức rồi xe sợi
Để sẵn trong tim buộc chặt mà!...

Dẫu cho là thật của nghìn xưa
Sấm chớp, cuồng phong dậy khắp miền
Tan tác vườn xuân, uyên lạc bạn
Giờ đây nối lại giữa mơ duyên

Hay chỉ mong manh ảo ảnh hình
Dầu thương dầu nhớ phải làm thinh
Làm sao có thể, làm sao thể
Ấm áp bên nhau…tiếng gọi mình!

Nhưng thà có được…chuỗi ngày thương
Lởn vởn không gian một bóng hường
Khe khẻ ngọt ngào…yêu dấu hỡi!...
Hơn là lặng lẽ dưới canh sương…....

6/3/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-02-2019, 12:53 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTPpEHmDjW4WT9OizMCET7mz49Ah86P4 phjqSOSUURgdDJzLaZw8w




Nỗi Niềm Chiếc Bóng

Dãy đen lấn đẩy ánh hồng
Từ từ lụn tắt cuối dòng sông xa
Tối tăm xoè cánh trải ra
Phủ trùm khắp nẻo chuyển tà chiều hôm!

Âm u quấn lấy mảnh hồn
Gieo ngàn ảm đạm, từng cơn vật vờ
Hừng đông mới đó muôn thơ
Giờ đây ráng tắt, thẫn thờ gió mây

Hôm nào nắm chặt bàn tay
Ngập tràn sức sống đong đầy trong tim
Giờ đây mỏi cánh bay chim
Vườn thu nép bóng, quay tìm hồn xưa

Những đêm rực ánh trăng khuya
Nhớ nhung lãng đãng loang về thuở xanh
Nghe lòng vương vấn xa xăm
Từng cơn sóng gợn, lăn tăn chập chờn!

Những đêm khuất lặn ảnh tròn
Mái hiên thổn thức, héo hon mảnh sầu
Gió khua cành lá lao xao
Bao nhiêu réo rắt, bao dào dạt khơi

Một thu đánh cắp cuộc đời
Một chìm biển hận xác trôi bồng bềnh
Một đau vỡ mảnh trăng tình
Một buồn thui thủi, chỉ mình với đêm

Bao năm khập khiễng dần quen
Đường dài trải bước không đèn, nương trăng
Khi đen chiếm cả khung tầng
Thu hình lặng lẽ, chậm lần bước đi!

5/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-02-2019, 09:24 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTJdYil_sJi05_4v01MzEz3A7FliSuz1 X9yAZMpZnPrFoLQp8i_cQ




Bất Đắc Chí

Trời đêm nay tắt hẳn ánh trăng trong
Cả bóng tối ngập đồng, loang bến mộng
Niềm mênh mang thả vào nơi khung lộng
Héo hắt dần, rũ, rã, lững lờ trôi!

Đã bao thu thắt thẻo, vạn sóng dồi
Lắm thao thức để rồi ôm chất ngất
Cả không gian, cạn khô nguồn ngọt mật
Và khung buồn, ngầy ngật đậm men say

Chiều nắng đổ về cuối nẻo trời tây
Gợi vương vấn chuỗi ngày xuân hoa nở
Để nghẹn ngào trong niềm thương nỗi nhớ
Cánh thuyền đời một thuở lướt trên sông

Nuôi dưỡng chí cá chép hoá thành rồng
Thôi trăn trở, lo toan vòng suy thạnh
Nhạc quê hương đượm tình ca Duy Khánh
Được ru êm, ủ ấm, phả xuôi hàng!...

Thế mà nay khóc hận phải cưu mang
Gieo đất cỗi hút phân tàn gượng nở
Tự ủi an số phần nên gánh nợ
Hẩm hiu gì tự đó ráng tìm yêu…

Ai hạnh phúc trải mộng cõi phiêu diêu
Ai nhàn nhã cánh diều bay phất phới
Còn riêng đây quấn mảnh sầu tăm tối
Khiến từng hồi nhức nhói tận tim sâu

Hồn năm xưa dào dạt tắm canh thâu
Uống giọt ánh chìm vào bao mộng tưởng
Thế mà nay hồn kia rơi vất vưởng
Nghe từ sầu âm hưởng tận xa xôi!

6/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-02-2019, 11:34 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT2Cwdjw0sVipUyS09VUwDzOEuqJF4-Fhe5u_Pve45Dd6vh7OpCcw



Một Mối Tơ Lòng

Sớm mai em trở lại quê
Có nghe rười rượi, ủ ê nỗi niềm?
Vì sao duỗi cánh bay chim
Chỉ trăng nửa khuyết, ôm chìm mù khơi!

Để rồi cảm thấy chơi vơi
Cung đàn héo hắt, rã rời hồn mơ
Yêu thương ấp ủ bao giờ
Như cơn gió nhẹ, hững hờ lướt qua

Tơ lòng giăng mắc cành xa
Mỏng manh biết có rớt ra, đứt lìa!
Say đêm trầm bóng canh khuya
Tàn canh, ánh lặn, đường về nơi đâu?!

Cho em mang khối tình sầu
Hồn thu trĩu nặng, đè bao thắm nồng
Cuộc đời như thể dòng sông
Thuyền trôi lờ lững, bềnh bồng sóng lay

Non thề, biển hẹn cùng ai
Là sầu vạn kỷ, hay say mộng ngàn?
Cùng nhau tắm ánh trăng vàng
Hay cùng thắt thẻo, ngỡ ngàng mây sương!

Giờ đây hai ngả ôm buồn
Tiếc cho nửa bước, lại vương xích cùm
Hương yêu loang toả một vùng
Mà trời lại xám phủ trùm lối đi…

Canh thâu vương vấn ảnh thề
Từng thoang thoảng đến kéo lê giọt lòng
Bao nhiêu lóng lánh nhỏ ròng
Bấy nhiêu thổn thức chỉ hồng hồn đan!

10/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-02-2019, 09:10 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA



Khúc Tư Tương

“Nhìn thấy để rồi vương vấn mãi
Trọn đời vẫn nhớ bóng hình ai!”

Nhớ thuở đoạn đời trải gió sương
Thân làm lữ thứ cánh muôn phương
Dòng sông, bến nước ngày hai buổi
Bình thản, vô tư duỗi bước đường!

Bỗng một chiều kia dạ vấn vương
Tình cờ thấy đó ngắm soi gương
Môi hồng, mắt biếc, đôi tiền lúm
Đoá thắm thanh tao giữa mộng vườn

Chuỗi dài, lặng lẽ vó buông cương
Giờ thấy luyến lưu một sắc hường
Cảm xúc từng hồi theo nỗi nhớ
Đêm đêm trầm mặc lảy cung thương

Muốn gặp người ta để tỏ tường
Ngại thuyền năm tháng sóng trùng dương
Còn kia chén ngọc nơi khung lọng
Sợ bão, cuồng phong vỡ đoạn trường!...

Thế sự bất ngờ khiến nhiễu nhương
Chiến tranh khói lửa dậy tai ương
Khắp bề hừng hực ngàn cơn nóng
Tan tác trùm lên cả khối buồn

Gia cảnh nhà em phải náu nương
Còn tôi trở lại với quê hương
Nụ hoa vừa chớm đang dần nở
Lốc xoáy tràn qua, rụng bất thường

Từ đó nẻo đường xa cách luôn
Trăm yêu, ngàn nhớ, vọng ngân chuông
Mong tìm nối nhịp đàn dang dỡ
Lạc mất phương trời… để vạn tương!

11/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
03-03-2019, 12:08 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTRl4Urmwmg-CFVyfseF3lng4XehZRqGXMtwiyYcLHQnaqq-uhR



Nửa Vần Thơ

Ngày xưa đó, anh mới tập làm thơ
Niềm rung cảm từng giờ gieo trên trắng
Bởi vụng dại văn từ đành hụt hẫng
Tiếng của lòng vương vấn nhịp yêu đương!

Những chiều tà thao thức, ngắm mây sương
Nhìn dãy xám trên đường bay diệu vợi
Lòng dặn lòng, gần nhau anh sẽ nói
Với em rằng, em hỡi! Có hay chăng?

Tại vì sao anh cứ mãi bâng khuâng
Và luôn nhớ sau lần ta gặp gỡ
Hồn lâng lâng trên đầu cây ngọn cỏ
Muốn ảnh hình ai đó được gần bên

Nhưng áng xám che phủ mảnh trăng lên
Để một cõi thang thênh chìm nhạt ánh
Anh yếu đuối, ngại ngần bên sông lạnh
Đành đứng nhìn canh cánh, nhịp đong đưa

Rồi tất cả chỉ biết trút vào thơ
Mà thơ thì thẫn thờ theo cảm xúc
Anh chập chững trong tiếng đàn điệp khúc
Nên khảy hoài chẳng chút điệu thanh trong!

Em nép mình bên thềm vắng chờ mong
Còn anh nghẹn trên dòng con nước chảy
Cố vươn chèo về đến nơi bến ấy
Nhưng bơi hoài chỉ thấy mịt mờ xa

Lời không hay đành khép bản tình ca
Và chẳng muốn ngân nga niềm héo hắt
Anh yêu em, tình yêu ngàn chất ngất
Đâu cam lòng gởi nhạt tặng trăng sao…

Để giờ đây ôm lấy vạn sầu đau
Trải bút tiếp cho tròn… câu dang dỡ
Bởi mỏi mòn trông trăng chìm cuối phố
Em có chồng, trả đó… nửa vần thơ!

14/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-03-2019, 11:06 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTpE9jz7CNDfboBa2U1uO72knu-4LGXC4mjxEZZ8P79CtKtPhku



Nếu Em Đi, Biết Có Còn Nhớ?


Em tặng tôi con thuyền trên bến mộng
Dưới trăng vàng soi bóng nước cô liêu
Cùng ngọn gió đăm chiêu nhìn khoảng trống
Thổi nhẹ nhàng khung lộng thoảng hiu hiu!

Với từng đêm vọng về nơi diệu vợi
Nghe tim mình rười rượi nhớ nhung ai
Trào cảm xúc duỗi tay hồn lên tới
Cõi không tầng níu lại áng mây bay

Đặt lên đó niềm vương và nỗi vấn
Hỡi xám nầy! Sẵn bận lững lờ trôi
Cho ta gởi đôi lời trên mảnh trắng
Đến người thương trầm lặng ở xa xôi

Để ủi an, chia sẻ nửa cung buồn
Làm héo hắt, hoá sương trong đêm lạnh
Treo vật vờ dưới cành khô vất vưởng
Rụng mỗi lần gió chướng vút qua nhanh!…

Ở nơi đây, lòng tôi là thế đó
Còn phương đó biết có hiểu lòng tôi?
Vậy mà sao mây trôi qua xóm nhỏ
Lá cuốn mình vò võ sắc xanh tươi

Em trăn trở, nghĩ đến chuyện ra đi
Trao trả lại ảnh thề trên biển hẹn
Để chuỗi dài những đêm tàn ánh xế
Giọt sương sầu, nhỏ lệ khóc mờ đen

Rồi ngày tháng chầm chậm lướt dần qua
Nơi viễn xứ bóng tà dầy khung cửa
Biết có còn nghĩ nhớ bến sông xa
Những đêm thanh hồn hoa giăng lối ngõ

Có hai kẻ chung thuyền say sóng gió?!...


17/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
10-03-2019, 11:36 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTqomeHtpWBvS6y5g4lM-i4qsWBNm4MboxfWn9lJ0PKinkkU2a0XA



LẠC MẤT TÌNH THƠ

Em đầu đẳng, tôi đứng ở đầu đây
Vùn vụt đẩy, say bay hồn tuổi mộng
Chiếc đòn đưa, bềnh bồng khơi sóng dậy
Cho nỗi lòng nước chảy một dòng sông!

Giọng nói Bắc, tên Dung, xinh, duyên dáng
Nét hoa cười lai láng đổ vào tim
Mảnh trăng thanh im lìm nghe gió thoảng
Rồi âm thầm kết tụ chỉ tơ duyên

Lên đi anh! Ngồi kề “người ta” chở!
Đường Sài Gòn sáng tỏ dãy đèn đêm
Ngọn hiu hiu, lim dim theo hơi thở
Nỗi dạt dào rung cảm cận kề em

Đổi lại nhé! Chỉ anh, à! đạp số
Ta thay phiên dạo ngắm cảnh đô thành
Cặp bướm tơ long lanh vầng sáng tỏ
Dưới đêm vàng nhấp nhố chuỗi trong xanh!

Bàn tay nhỏ, xương xương mà thật ấm
Ấm tâm hồn, ấm thấm quả tim tôi
Rạp chiếu phim, em ơi Vương Vũ đấm
Mà sao như thăm thẳm bởi hồn trôi…

Biển cuộc đời chập chùng bao sóng lượn
Ngọn phong cuồng phất phưởng cận kề bên
Trở về quê lênh đênh ngàn gió chướng
Lạc nhau rồi chẳng hướng biết tìm em!

Có bao lần ghé lại đất đô thành
Nỗi nhung nhớ diết da bầu tâm sự
Nhưng mịt mờ phủ vây vầng trăng chạnh
Để suốt đời canh cánh mãi tình thơ!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-03-2019, 01:16 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTUbU2W-1kEHbcufk9T_gBAVmDfMyyKHKBiNo4BZPnmJ49fWWI-



Đôi Mắt Của Em

Đôi mắt nầy, đôi mắt của ngày xưa
Loang nỗi nhớ nhẹ đưa vào sâu thẳm
Cho anh hết bâng khuâng niềm trăn trở
Rồi êm đềm ngắm tỏ tận xa xăm!

Đôi mắt nầy khẻ cười, anh yêu dấu!
Có hiểu chăng đau đáu những ngày xa
Em ngơ ngẩn dưới tà trông diệu vợi
Thèm cánh hồn bay tới gặp người ta?

Đôi mắt nầy, khéo léo ngón thon thon
Phủi mây xám hoàng hôn tan mất dạng
Để chút nữa không gian bầu rộng lớn
Hết áng mờ lởn vởn đậy vầng trăng

Đôi mắt nầy! Anh Sáng ơi! Giữ mãi
Cuộc tình ta nước chảy tận trùng dương
Dẫu sỏi đá trải đường, chân vẫn tới
Điểm tận cùng vời vợi của yêu đương!…

Vậy mà nay, đôi mắt phủ vạn sầu
Bởi bất hạnh, vỡ câu thề ước hẹn
Màn sương tím trùm lên niềm khắc dấu
Mũi tên chì xuyên thấu quả tim em

Để đôi mắt! Đôi mắt thắm ngày xanh
Giờ nhàn nhạt treo cành cây héo rũ
Bao ước mơ ấp ủ dưới long lanh
Một thoáng đã tan tành qua lối ngõ

Đôi mắt nay của em buồn muôn thuở
Cuốn khung tàn vò võ quấn chiều đông
Từng thu đến bềnh bồng theo ngọn gió
Loáng thoáng về nỗi nhớ một dòng sông!...

“Kỷ niệm cuộc tình buồn”

22/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
17-03-2019, 11:39 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSQcW5rKauc2pellknyTtycs7RlRr-zI0jIdUQ0zhAu3OvEMhuP



Nhớ Mảnh Tình Tan

Bên khung cửa em ngồi đan nón lá
Gió từng hồi hôn má… của em đan
Phải chăng hồn mơ màng theo ngọn gió
Nên mây mềm phất phới gợn lăn tăn!

Em nghĩ gì? Sao trầm mặc lặng thinh
Mãi thon trắng rung rinh theo mối chỉ
Tiếng lách cách thầm thì trong khung tĩnh
Giống tiếng lòng bịn rịn nhớ người đi

Sống mũi cao, cúi sâu vào lặng lẽ
Trên từng hồi ánh loé ửng đong đưa
Vành tròn tre lắc khua lời khe khẽ
Như hỏi rằng! Em ạ! Nghĩ gì chưa?...

Tôi vô tình đi ngang đầu ngoảnh thấy
Nét diệu hiền ai đấy, đẩy vào tôi
Để bất chợt chơi vơi vào vòng xoáy
Nghe tim mình động đậy nhịp à ơi!

Một chút gì rung cảm nhẹ vào sâu
Theo từng phút dạt dào nâng lên mãi
Nhìn hoa xuân chìm say sau bờ giậu
Khách lữ hành lảo đảo cánh hồn bay…

Rồi mấy độ, trăng tròn treo đỉnh núi
Hết tháng ngày thui thủi bóng chiều hôm
Kẻ mơ trăng, người đờn bên cạnh suối
Điệp cung đàn réo gọi khảy từng cơn

Tôi yêu nàng, nàng cũng rất yêu tôi
Ngàn da diết, trao lời non biển hẹn
Mà trời ơi! Màn đêm dần loang tới
Trải mảnh sầu, phủ tối một màu đen…

Thư tình! Đành nhỏ máu, tạ từ em!...


“Kỷ niệm một mối tình tan”

26/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-03-2019, 04:43 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTlw7Vm8C2gg4pC0xwX6HOseXCnCFjGi b19T2AQ7YOf_BA8SSOPVA


Em Cần Phải Viết

Cứ viết đi em!, em cần phải viết!
Tất cả gì da diết của lòng em
Từng đem sầu, héo hắt đọng vào tim
Từng cay đắng, từng chìm trong nỗi nhớ!

Em cứ viết, những đau thương, trăn trở
Làm tái tê, vàng võ cánh hoa xinh
Để thời gian thui thủi chỉ riêng mình
Mang khắc khoải, tơ tình sao đoạn đứt

Em hãy viết, viết những gì thổn thức
Tận đáy lòng giây phút ngất sầu bi
Đã đẩy em vào cùng tột của ủ ê
Cho chuỗi sống, đường về không có lối

Em nên viết trong vạn ngàn nhức nhói
Khiến quả hồng rười rượi mãi thời gian
Để đêm của em, đêm chẳng có trăng
Chỉ mù mịt, hoàn toàn trong mù mịt!

Em cần viết với ánh nhìn xa tít
Chỉ thấy toàn xám xịt với lờ trôi
Khiến cho em bị hút nẻo chơi vơi
Rồi tan loãng, bời rời trong cõi lộng…

Để từ nay quên hẳn một dòng sông
Có con thuyền bềnh bồng trên sóng nước
Chở mảnh hồn của hai lời hẹn ước
Chuyện đá vàng, tha thiết, chẳng hề phai

Vậy mà bất chợt ngọn gió heo may
Lại kéo đến khiến ngày hồng nhạt ánh
Rồi từng phút biến khung tầng mất nắng
Phủ cánh buồn, trĩu nặng nỗi niềm thương!

Em hỡi em! Cho khô cạn ngàn sương
Em cứ viết! Và em cần phải viết
Để trọn đời đôi ta ôm vĩnh biệt
Hai phương trời bóng chiếc nhẹ nhàng đi

Tình là thế! Đời vẫn luôn là thế
Có bao giờ ngấn lệ chẳng hề rơi!.....

30/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-03-2019, 04:44 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR7upm16gaCGYJAGi2NXPEawMJCJG72q atgAVSlX8dn1Il_HVmwkA


Hoa Với Tôi

Thắm thiết dòng thơ, xúc động lòng
Gợi mùa thu tím phủ dòng sông
Có con đò nhỏ chiều trông khách
Chỉ vắng, đìu hiu với bập bồng!

Gió nhẹ từ xa kéo nỗi sầu
Quấn niềm trăn trở ghịt vào sâu
Cho trông, cho đợi, cho thao thức
Rồi thấy bâng khuâng nhớ thuở nào…

Để buồn da diết tận tâm can
Khoảnh khắc thời gian đã lỡ làng
Mệt mỏi đợi chờ, sao chẳng đến
Thôi đành kéo ụ, chiếc đò ngang…

Có phải thế không một nỗi niềm?
Mà sao xác rụng giữa trời đêm
Quỳnh Hoa tơi tả đầy sân cỏ
Héo hắt, chơ vơ, rũ bóng thềm!

Xót xa loang nhẹ mảnh hồn hương
Lặng lẽ âm thầm đọng ánh sương
Bởi thiết tha nhiều nơi đóa mộng
Còn ong hờ hững, bướm tha phương…

Tôi ghé vườn em, “uống dãy thơ”
Từng từng cụm nhỏ phả sầu lơ
Khiến hồn thu chết thêm thu chết
Bởi lẽ tôi đây…cũng nát bờ

Hoa buồn, tràng trắng rụng rơi bay
Tôi nghẹn tình tôi chuỗi tháng ngày
Hoa lạnh, hoa tàn, hoa héo rũ
Tôi đau, tôi khổ, với tôi say!

31/7/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-03-2019, 04:47 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSrGzra7mQNFPOIo3JrW3CQfIRaq1yZx 5hSK_n5_P2mRUc2n9Cm



Hai Đầu Nỗi Nhớ

Em tháng tám, hồn sương rơi giọt nhớ
Dưới cung buồn, trăn trở ánh mờ phai
Bởi khung trời tràn ngập áng mây bay
Từng chập một phủ dài lên lộng ánh!

Em héo hắt trong thu chiều nhạt nắng
Tận đáy lòng trĩu nặng mối sầu tương
Mắt giương nhìn tít tận cõi ngàn phương
Tìm cái ảnh con đường xưa năm cũ

Ảnh chẳng thấy, khiến lòng em ủ rũ
Rúm co mình góc phố phủ màn đen
Từng khoảnh khắc nhè nhẹ nhịp con tim
Ngân thổn thức bên thềm muôn lá rụng

Em tê tái, xót xa, chìm hụt hẫng
Mượn tiếng đàn pha loãng nỗi niềm xa
Mười sáu câu tám chữ duỗi thẳng ra
Như mười sáu hồn hoa lư lắc gió!…

Em u hoài, ôm dãy mờ, nức nở
Cả khối tình một thuở, tím hoa sim
Vạn khát khao, vương vấn… mỗi từng đêm
Siết chặt thắt hồn em treo suối lạnh…

Tôi ở đây cũng tắm vầng trăng chạnh
Cũng bốn mùa hiu quạnh ngắm vàng rơi
Cũng như em, buồn lắm lắm em ơi!
Cũng da diết một đời bao nỗi nhớ…

Có bao giờ, em nghe từ trong gió
Tiếng rì rào than thở, kiếp ngàn bay
Cứ xoay vòng nơi khoảng vắng heo may
Cứ thấy mãi sầu ai….chưa gặp gỡ!...

4/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-03-2019, 05:00 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSrGzra7mQNFPOIo3JrW3CQfIRaq1yZx 5hSK_n5_P2mRUc2n9Cm




Rớt Mảnh Trăng Tình

Em đi bỏ lại quả sầu
Em đi lặng lẽ canh thâu kẻ buồn
Em đi rớt mảnh trăng thương
Em đi lưu luyến, vọng hoài em đi!

Đã mấy thu rồi, em nẻo xa
Chiều chiều cứ mãi nhớ…người ta
Biết bao kỷ niệm, theo ngày tháng
Ẩn hiện đâu đây dưới ráng tà

Từng hồi chuông đổ thấm vào tim
Để cánh hồn đau duỗi thẳng tìm
Mà biết tìm đâu nơi diệu vợi
Chỉ còn gối mộng giấc mơ đêm

Năm xưa hẹn gặp bên vườn vắng
Nhìn áng mây trôi dưới khoảng tầng
Anh hỡi! Cuộc đời bao biến đổi
Tình ta vẫn cứ thế nha anh!

Có những ngày mưa, nước ngập đầy
Đìu hiu một góc vấn vương ai
Mong sao vầng xám tan trôi lẹ
Để trái tim yêu khảy nhịp dài…

Nhưng rồi định mệnh vẫn đôi nơi
Cả khối trăng thanh rụng xuống đồi
Bóng tối loang tràn lên suối lạnh
Ngậm ngùi nhìn ái tách chia đôi

Em phải cùng đi với Mẹ Cha
Đến nơi xứ lạ, bỏ quê nhà
Tấc lòng chẳng muốn đành cam chịu
Hai nẻo thu sương nhỏ lệ nhòa!

7/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2019, 04:26 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTz35rzfEClwYZ7Jutw5sKjPe4q9X3pr gqYfFpQWcyL6mRHCncoFw



CẢM NHẬN TÌNH EM

Gió rả rích đong đưa lất phất
Cảm, ho nhiều chẳng thật hồn nhiên
Sương rơi, giá lạnh ngoài hiên
Ủ ê, dã dượi, mơ duyên lững lờ!

Em khó chịu, dật dờ tâm trí
Bao nhớ nhung, đành chỉ ấp yêu
Thẫn thờ trên đỉnh cheo leo
Rúm co, bảng lảng, trăng treo nỗi niềm

Muốn dỗ giấc chăn êm, nệm ấm
Chìm trôi xa vạn dặm mà quên
Cóng tê, buốt rét đường tên
Vào nơi xương tủy, từng cơn vặn mình…

Nhưng trời xa, bạn tình đơn độc
Nghe nỗi niềm trằn trọc luyến lưu
Sao đành bỏ mặc sầu ưu
Để thơ ảm đạm, hắt hiu canh dài!

Ráng ngồi đó, dẫu nầy mệt mỏi
Sắc bơ phờ, nhức nhói chân tay
Cố làm một cánh hồn bay
Về nơi chốn ấy cho ai sưởi lòng…

Em yêu ơi! Trên dòng sông chảy
Tận đầu kia em thẩy chuyền phao
Mặc tình sóng vỗ, thuyền chao
Lắc lư, lảo đảo, lao đao chẳng hề

Tận tấc dạ, trăng thề dạo ấy
Sáng dần thêm, để thấy, để say
Uyên ương xoải cánh đường dài
Trôi theo ngày tháng thương hoài lòng anh!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2019, 04:31 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT-wPw---2Xhr6Zslr2eZ3UtrShytrmMa4HI807q6gHV0hnKkup2A




Lắng Đọng Tiếng Ve Kêu

Trời dần ửng! Em có thấy không thương
Có man mác u buồn nơi tấc dạ?
Có da diết trăng tà rơi vạt xuống
Có não nề gió chướng quấn hồn hoa!

Thì em cứ khóc! Khóc thật nhiều đi
Cho quên hết những gì đau với nhớ
Của một thời mộng thơ tràn ngập ý
Gợi tiếng lòng thủ thỉ ấm cung mơ

Cho mai nầy dưới vầng dương trải ấm
Hai nẻo đời thầm lặng bước chân ta
Câu chuyện cũ thời qua gieo hụt hẫng
Được nhạt nhòa tan loãng tận nghìn xa

Em cũng vẫn là em, tôi vẫn tôi
Dòng nước bạc cuốn trôi về cách biệt
Bao ngọt ngào tha thiết đượm đầy vơi
Tợ bọt trắng rã rời theo sóng biển!

Bởi duyên thắm chỉ là màn ảo ảnh
Được vẽ bằng lóng lánh hạt tia trăng
Rồi chầm chậm canh tàn, khung ửng sáng
Trả lại bầu quang đãng bức tranh thanh

Ai xui chi cho đôi mình gặp gỡ
Khiến giờ đây tan vỡ nghẹn chia phôi
Để ngày tháng ngậm ngùi thương nhớ đó
Có tím lòng, vàng võ, nỗi chơi vơi?

Yêu nhiều lắm, giữa tim ôm trọn bóng
Mất nhau rồi đau đớn biết bao nhiêu
Mà đâu thể kéo diều từ cõi mộng…
Đành âm thầm lắng đọng tiếng ve kêu…

14/3/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-03-2019, 03:16 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcThVkMNt4zMtYh_VGJOyjybXMpTv0iwN Wg0vz4pOb4uqbWbi10bVQ



Em Khảy Tiếng Đàn

Hỡi nàng cúi mặt, nét đan thanh!
Khoan nhặt đàn tranh, nhẹ lắc cành
Giữa nắng trưa hè oi ả bức
Du dương thoang thoảng, mát hồn xanh!

Dào dạt, êm êm, đượm thiết tình
Như ngàn ánh mộng điểm trời xinh
Tường Vi danh gọi, Tường Vi ảnh
Hiền thục, chứa chan, một bóng hình

Em trải tấc lòng qua cánh thơ
Tha nhân, ý sống tự bao giờ
Hoá thân làm gió, tan mây bạc
Tỏa sáng không gian, giạt áng mờ

Có lẽ rằng em cũng một lần
Niềm thương, nỗi nhớ với bâng khuâng
Rồi chiều hôm ấy quần u ám
Phong vũ từ đâu kéo động tầng!

Khiến cho rơi rụng đóa hồng thương
Da diết, buồn đau trước đoạn trường
Sắc thắm rạng ngời đan lối mộng
Từng hồi lả tả, rải sầu tương…

Bởi vậy cho nên hiểu thế nào
Là sương nhỏ giọt dưới canh thâu
Là tim héo hắt, khô dòng chảy
Là tại vì sao sớm bạc đầu…

Tiếng đàn em khảy ấm lòng tôi
Đã mấy thu rồi một cánh bơi
Giữa cõi mênh mông, bầu lộng gió
Mệt nhoài, dã dượi, lắm chơi vơi!

7/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-03-2019, 03:19 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSLSFf6OyQfzAfk4m1FpEpS-fPxnnLX1dURXXps031j8Xx-bar5



Kéo Rèm Lên Đi Em!

Hỏi nhỏ em nè! Em hỡi em!
Phải chăng thuở ấy tím con tim?
Đau thương, quằn quại bao ngày tháng
Nên khiến giờ đây…muốn phủ rèm!

Phủ rèm, giữa bốn bức tường hiu
Khoảnh khắc thời gian lướt nhẹ diều
Cõi lộng mênh mang, niềm trống trải
Hồn sầu lãng đãng chốn phiêu diêu

Nhưng rồi có thấy vầng mây xám
Lờ lững trôi qua dưới lộng tầng
Một thoáng chạnh hồn vương vấn thuở…
Để từ thăm thẳm trổi bâng khuâng?

Nhìn ai hạnh phúc dưới đò đưa
Rộn rã vui cười giữa sớm trưa
Bậu bạn xa gần, bao lữ khách…
Tủi hờn đơn độc nẻo sầu lơ?

Có thấy vạn buồn vây phủ quanh
Áng mờ ảm đạm trải khung xanh
Lạnh lùng, trống vắng bao trùm khắp
Từng chiếc vàng thu rụng rớt cành?...

Tôi đã qua đi một khoảng đời
Cũng yêu nhiều lắm, cả lòng tôi
Xây bao lầu mộng cho tình ái
Rồi bỗng cuồng phong giũ sập bời

Để cũng như em, thắt thẻo lòng
Thuyền neo, kéo ụ, bỏ dòng sông
Mái che kín mít, trùm thân phận
Lặng lẽ, đìu hiu, khỏi lớn ròng!

Vậy mà cứ mãi lắc lư hồn
Quạnh quẽ thêm buồn mỗi sớm hôm
Tiếng vọng âm vang lời dĩ vãng
Xoáy tròn, rung nhĩ, dập từng cơn…

Dẫu biết khung trời vạn ánh sao
Dãy ngàn đây đó lắm lao xao
Biển xanh nước chảy muôn trùng sóng
Nào chẳng trăng thanh thiếu gió gào…

Thà vậy còn hơn phải nép mình
Sau vườn héo hắt cánh hoa xinh
Hồn mơ đơn độc, hồn mơ nghẹn
Khắc khoải thời gian…một chữ tình!

Hãy bay theo gió, gió theo mây
Phôi lãng sầu tư, hết thở dài
Giữa cõi thênh thang sao chẳng có
Một vùng thanh đãng ngất ngây say

Còn hơn em hỡi! Cứ heo may!...

9/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-03-2019, 08:41 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQSCBdsdZKxI02K4XgIperrxwPFYtJsu f1SkiOqQwJ2TSSP-JBP


Thao Thức Vấn Vương

Đừng nghĩ ngợi! Em ơi! Đừng nữa nhé!
Đã yêu rồi, em có biết hay không
Ngày mấy lượt cõi lòng vương vấn nhớ
Ai “ẩn mình”, ai kẻ! Tím chờ mong!

Niềm dào dạt, thẫn thờ bên mảng trắng
Khói lững lờ, lẳng lặng để nghe tim
Thả mơ màng, lim dim về sâu thẳm
Từ xa xa văng vẳng vọng canh đêm

Có phải cảm thật nhiều và đang đợi
Mà bóng hình vời vợi ở nơi đâu
Để thao thức, canh thâu thầm tự hỏi
Em chỗ nào chẳng thấy, tại vì sao?

Bước lang thang khắp hướng dãy không gian
Nghe loáng thoáng tiếng đàn ngân khúc nhạc
Cũng âm hưởng bàng bạc tự bao lần
Nhưng héo hắt vẫn càng thêm héo hắt

Khung cửa sổ nhà bên kêu kẻo kẹt
Khuya lắm rồi họ gác chuyện nhân sinh
Tìm giấc ngủ cho mình tăng sức bật
Còn ta thì vẫn thức với mênh mang…

Yêu dấu ơi! Nàng có nghe không hỡi
Có hiểu sầu rười rượi nỗi niềm thương?
Canh đã dài, giọt sương trên mái ngói
Đọng tròn rồi! Chỉ đợi gió lay buông

Tay chầm chậm mở buồng tim chút nữa
Ngắm ảnh hình trong đó để phôi pha
Trời bên ấy ngàn xa xôi cách trở
Dưới dương hồng em có nhẹ ngân nga…

15/3/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-03-2019, 08:46 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRN9ZSK92-XSf77CyqL67wMabHQAilu-KIaetS_bn90aNntQe2Pow




Héo Hắt

Năm xưa tôi bước chân đi
Tâm tư trĩu nặng, tái tê nỗi niềm
Tấc lòng chẳng muốn xa em
Nhưng đành phải chịu, mong tìm tương lai!

Bởi đây thắt thẻo tháng ngày
Khung trời ảm đạm, gió bay vật vờ
Làm sao giữ mãi ước mơ
Với đôi tay trắng đắp bờ yêu đương

Nên đành ôm nỗi đoạn trường
Về nơi chốn lạ tìm phương xây đời
Nào hay xa cách đôi nơi
Thuyền duyên đứt sợi, rời trôi hướng nào

Trăng thanh hóa lại trăng sầu
Chơi vơi ánh nhạt trải bầu canh khuya
Hiu hiu, nhè nhẹ nẻo về
Hồn cô lạnh lẽo, bốn bề tối tăm!…

Tiếc cho chưa có một lần!
Em ơi! Có hiểu muôn phần long lanh?
Em là tất cả màu xanh
Là hương quyện gió, là cành trổ bông

Cũng là một dãy dòng sông
Thuyền tôi lặng lẽ gửi lòng bơi qua
Dẫu đây chưa thốt lời ra
Nhưng niềm tha thiết đậm đà biết bao…

Chẳng ngờ nay phải xót đau
Hay tin em đã qua cầu bóng bay
Vườn mơ giờ ngập heo may
Mảnh hồn héo hắt, chuỗi dài buồn tênh!...


10/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
26-03-2019, 03:28 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5 Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3



Ru Em Vào Mộng

Hồn tình lãng đãng chu du
Đi tìm ảnh mộng thiên thu đợi chờ
Con tim co bóp từng giờ
Dẫn nguồn máu ấm về bờ yêu đương!

Vượt qua khắp nẻo đoạn đường
Đêm nằm gối nhánh, tắm sương giọt dài
Ngày thu hốc núi u hoài
Lặng nghe gió thoảng, lắt lay nỗi niềm

Làm sao gặp được hình em?
Để thôi héo hắt từng đêm vọng về
Một nơi tan hết ủ ê
Một nơi dào dạt, lê thê nhịp lòng

Bởi em là một dòng sông
Nước chầm chậm chảy, mát lòng thuyền bơi
Còn tôi cánh gió muôn đời
Vuốt ve lên nước, rạng ngời nhấp nhô!

Nỗi sầu trống vắng chơ vơ
Hồn bay khung lộng, tay quơ cõi tầng
Mắt nhìn đăm đắm trăng vàng
Rút từ thăm thẳm muôn ngàn ý thơ…

Gặp em nay hết thẫn thờ
Niềm thu thả bổng, ước mơ gom vào
Nghĩ xa, vương vấn hôm nào
Từ đây không nữa, chỉ Đào* trong tranh

Em ơi! Có hiểu lòng anh?
Ngàn yêu da diết, lay cành nhớ nhung
Ru em giấc ngủ mộng hồn
Tình thề vạn kỷ, từng cơn loãng buồn!...


* Hoa Đào
11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
26-03-2019, 03:33 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQM7Hs6YNXHCMOwcqAVHsMiNmp7G59h9 gtaGDODM7r0R_ylp8LP0A




Lữ Khách Nghe Đàn

Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!

Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa

Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ

Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!

Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…

Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê

Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...

11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-03-2019, 06:22 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTnZOik0MJ4ceVUWfpzRLgrUclRh0O8S _L4j-ILx9yYMjKQ5kDm




NGẬM NGÙI BÊN ÁNH LỤN

Vội vã về sau hồi chiến trận
Để kịp nhìn ánh lặn rồi tan
Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng
Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm!

Em yêu ơi! Muôn phần thống thiết
Nỗi đau thương, da diết lòng anh
Cạnh bên thoi thóp lụn tàn
Tim tình tan nát, ngập tràn khổ đau

Sao chẳng cháy người vào khói lửa
Lại tìm nơi ngóng cửa u hoài
Đang tay ngắt đóa hoa lài
Làm cho vườn thắm từ nay lạnh lùng

Sông biển rộng chập chùng sóng vỗ
Thuyền ngược xuôi nhấp nhố trời mây
Khung xanh vạn cánh xa bay
Vẫn còn lững thững, mà đây nát bờ!

Cho suối lạnh thẫn thờ lữ khách
Bên vách buồn tí tách dòng tuôn
Héo hon ảm đạm trên đường
Đêm nhìn mây xám, uống sương canh tàn…

Em héo gầy, võ vàng thân xác
Anh tái tê, héo hắt tâm cang
Hết rồi mơ mộng chứa chan
Cõi say lồng lộng ánh vàng thang thênh

Còn đâu nữa trăng lên đỉnh núi
Ấm bên nhau những tối cùng xem
Và nghe nhịp đập con tim
Ngân nga, xúc cảm bên thềm mộng mơ

Còn đâu nữa lững lờ sông chảy
Thuyền duyên ta bơi mãi trên dòng
Đong đưa, thổn thức tiếng lòng
Niềm yêu lai láng, mênh mông ngút ngàn…

Giờ đây chỉ có hai hàng
Uyên ương nhỏ giọt, muôn vàn xót xa!...

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-03-2019, 06:28 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRL2WZHZsXdOHi5gRuFltftpXSPhoVFJ 2CetAc82QCbTw1BPXEFVA




Nỗi Lòng Một Cánh Hồn Bay

Phải chăng thi sĩ khát tình trăng
Dưới sáng lung linh rải ánh vàng
Nên xúc động lòng, tim khảy nhịp
Niềm mơ duỗi cánh cõi mênh mang?!

Duỗi cánh để rồi vướng những mây
Nhẹ nhàng, êm ả, mát bàn tay
Chỉ qua mấy độ , dần trôi xám
Trả lại hồn sương của tháng ngày

Tháng ngày héo hắt dưới canh khuya
Vọng ngóng trời xa ánh chuyển về
Cứ thế âm thầm thao thức đợi
Từ trong quả mộng trổi lê thê

Lê thê nỗi nhớ với niềm mong
Da diết ngàn thương tím cả lòng
Khắc khoải, dạ sầu ôm cục đá
Sưởi lòng hơi ấm tận bên trong!

Bên trong tảng đá vẫn còn đây
Chút nóng chói chang của nắng ngày
Tích tụ thời gian phơi xác trắng
Đêm dài giá lạnh tạm phôi phai

Phôi phai khoảnh khắc của sầu đau
Khi cả không gian phủ xám màu
Bốn phía lạnh lùng ôm mộng sĩ
Siết dần, túm rụm, ửng xanh xao!

Xanh xao vàng võ một tâm hồn
Buồn bã, thâm trầm mỗi sớm hôm
Dĩ vãng quay tròn theo nỗi nhớ
Tái tê, thắt thẻo dưới hoàng hôn

Hoàng hôn phủ bóng mảnh cô đơn
Mượn bút thơ văn, lảy tiếng đờn
Dào dạt, êm đềm, loang dãy lộng
Từ trong bóng tối nhẹ đôi chân

Đôi chân chầm chậm bước tìm thương
Để tặng cho ai một đóa hường
Hương thắm chan hoà trôi khắp nẻo
Đậm đà, tha thiết, loãng tan sương!...


14/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2019, 04:25 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRYVswyPp_3A1XkDSiHohb4aziPlPJTc 6Fd8vRPgkNVFLMoYYzz


Ánh Lửa Vành Môi

Lỡ một chuyến đò…Ghé bến sông
Đìu hiu, ngóng đợi, tái tê lòng
Không gian từng phút chiều giăng ảnh
Lạnh lẽo tâm hồn, dạ nhớ mong!

Chẳng còn có thể đứng chờ lâu
Bởi chiếc đò đưa đã cắm sào
Bến lặng, lam mờ phơi bóng xế
Chỉ đành quay gót, một niềm đau…

Em khép tim mình để lãng quên
Chuyện tình thu tím lắm chông chênh
Qua bao ngày tháng đầy lo lắng
Bến nước, cầu tre quá gập ghềnh!

Có phải vậy không? Hay tại gì?
Mà sao bỗng chốc nhạt trăng thề
Vầng đen xa lạ từ đâu đến
Phủ tối không gian, áng nẻo về

Chia tay vội vã thốt lời ra
Khi mãi trong tôi chẳng hiểu là
Bởi tại vì sao sinh đổ vỡ
Để dòng từ biệt của người ta!

Bóp quả tim tôi rỉ máu hoài
Trăm thương, ngàn nhớ cứ về ai
Giờ đây héo hắt chìm thu quạnh
Buồn bã âm thầm vọng áng mây…

Thôi thôi! Em cứ ! Cứ quên tôi
Đừng có thơ kia nhỏ nhẹ lời
Một ánh lửa hồng le lói chút
Làm sao đủ sáng hết vành môi!


15/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2019, 04:26 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf


Nỗi Buồn Chợt Đến

Ta cảm như là trống rỗng không…
Chợt hồn trượt té rớt trên sông
Nằm im, ngửa bóng nhìn trôi bạc
Buồn bã làm sao! Tận tấc lòng!

Đã mấy thu rồi vượt nẻo xa
Từ trong sâu thẳm mãi lời ra
Cố bay người nhé, qua tầng rộng
Để thấy chung quanh đẹp lắm mà

Sớm tối âm thầm lửa nấu nung
Mỏi mê, vất vả cũng bằng không
Canh khuya thao thức đan từng chữ
Chiều ngắm vầng mây dệt nỗi lòng

Biết bao khắc khoải với chông gai
Chân vẫn bon bon dẫu rã hài
Mảng rớt, da mòn phơi nắng gió
Xá gì buốt tái với tàn phai!

Từ cõi thâm sơn đến đỉnh ngàn
Đàn ngân réo rắt điệp mơ màng
Ru ta say giấc, đi vào mộng
Lững thững, nhẹ nhàng lại ánh trăng…

Chiều nay sắc tím phủ hoàng hôn
Chợt bỗng bâng khuâng níu mảnh hồn
Một khối không gian dầy lam trắng
Gió từ dĩ vãng kéo từng cơn

Rồi cả khung trời vạn xám vây
Phủ mờ chun rượu đựng men say
Chơi vơi chiếc bóng sầu loang ảnh
Trống vắng, đìu hiu rải lối dài!...


17/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-03-2019, 06:48 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTbFULTk_9lVPfgtTbmF3XFhAsmgOlvx zJpGwd6mC1ZXP2brozO




Lời Của Trái Tim

Canh khuya thao thức cạnh bàn tròn
Rỉ rả nhẹ nhàng khúc nỉ non
Sâu thẳm từ trong loang tiếng vọng
Hỡi người trầm mặc dưới đêm đơn!

Vì sao lặng lẽ giữa đêm nay
Trông bạn đìu hiu nét guộc gầy
Cô tịch, thu hình ôm thổn thức
Chiều thu ảm đạm quấn hồn ai

Ngồi đây, kết chữ đọng thành thơ
Nắn nót từng câu trải nguyệt mờ
Phôi lãng u hoài hay dệt mộng
Ru tình hay khỏa nỗi chơ vơ

Ai tận trời xa hứng gió ngàn
Ai ngồi trên cỏ tắm trăng vàng
Ai bên phím nhạc, dìu êm ả…
Còn Sáng! mình ên uống bóng đèn!

Có thấy cô đơn, Có thấy buồn
Có nghe đồng vọng tiếng ngân chuông
Có sầu héo hắt làm băng giá
Buốt tái hồn sương khúc đoạn trường?

Sao người cứ mãi dáng âm thầm
Chẳng nói một lời, chẳng trở trăn
Cặm cụi, miệt mài lên bức vẽ
Nào mây, sông nước với trăng xanh

Ta nghe cảm xúc biết là bao
Dẫu xế hoàng hôn ánh nhạt màu
Mãi vẫn lặng lờ con nước chảy
Dưới dòng sông cạn, gió lao xao!...


19/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-03-2019, 06:55 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf





Mãi Vẫn Cô Đơn

Khuya nay khối lạnh phủ lên hồn
Héo hắt lại càng héo hắt hơn
Ngọn gió đìu hiu mùa rụng trước
Quay về, nhè nhẹ nhịp từng cơn!

Bốn bề vắng vẻ tự bao giờ
Mãi vẫn còn đây, quạnh quẽ trơ
Khoả lấp thu sầu lay lá đổ
Giờ như moi móc, kéo rung tơ

Thời gian lặng lẽ của thời gian
Khắc khoải, bâng khuâng gợn sóng tràn
Cứ ngỡ qua rồi không trở lại
Nào hay vẫn đó, tím vầng trăng

Âm vang tiếng vọng tận xa về
Từng điệp u buồn rải lối đi
Chân bước ngập ngừng, nghe vướng víu
Tấc lòng nặng trĩu, kéo lê thê!

Dãy xám từ đâu chụp mái đầu
Che mờ ánh mắt rực tình sâu
Khiến cho không thấy, không còn nữa
Lối nhỏ, bờ ao, một chiếc cầu

Phải chăng tất cả chỉ phù du
Mới đó gần đây đã tịt mù
Khúc hát êm đềm ngân thoáng chốc
Canh tàn, cuốn cất, trả âm u

Ta vẫn độc hành như thuở xưa
Dưới bầu nắng đốt, dưới trời mưa
Cô đơn còn đó, cô đơn mãi
Bám víu, bu quanh cả bốn mùa

Còn gì để nhớ với mà thương
Khi kiếp đời luôn vẫn quạnh trường
Một cánh cửa lòng dang rộng mở
Chỉ toàn đón nhận giọt pha sương!...


22/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
30-03-2019, 06:08 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepya SXivEsi6xgDdf7_7sQP




Vọng Mảnh Trăng Thề

Rốt cuộc rồi đây vẫn phải tìm
Cái gì rất thật của con tim
Mà trong sâu thẳm niềm khao khát
Cũng tợ như ta, chẳng nhạt chìm!

Héo hắt, u hoài, cứ trụ đây
Chỉ cần vói thẳng một bàn tay
Sẽ va, sẽ vướng và ê ẩm
Cái mảnh hồn sương của chuỗi ngày

Chuỗi ngày thao thức ngắm trăng sao
Duỗi cánh bay tìm mộng giống nhau
Để sống, để yêu và để nhớ
Cho đời thôi hết nỗi hanh hao

Cứ ngỡ thời gian đã nhạt nhòa
Bóng sầu năm tháng tím tình xa
Âm phong buốt tái thời xưa cũ
Trả lại không gian, rụng dưới tà!

Gặp hồn, tri kỷ tự bao giờ
Nghĩa thắm chan hòa, cả ý thơ
Bát ngát đồng xanh hương diệu mát
Nhẹ nhàng, êm ả tợ nhung tơ

Nhưng rồi khoảnh khắc sợi dây chùng
Lảnh lót, dặt dìu mỗi sớm hôm
Trổi khác, không còn ngân điệp thắm
Giờ như lạc nhịp, thắt từng cơn

Có phải lòng ta thấy mỏi mê
Nên buồn trở lại, kéo lê thê
Hay hồn vạn kỷ còn đâu đó
Khiến hẹn ngàn năm mãi vọng về!...

23/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
30-03-2019, 06:09 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRT9WfQ0c3GsJbaaB3_gpNtq3p3bO5e0 w7H4yE5ShFNTc5WrMWR



Thu Bóng Dưới Trời Mưa

Cũng lại canh khuya, cũng lại buồn
Cũng niềm vương vấn, cũng nhiều thương
Cũng lo ngoài ấy người ta có
Héo hắt, sầu đau giữa quạnh trường!

Chẳng muốn ai kia nghĩ ngợi nhiều
Hồn tình lãng đãng chốn cô liêu
Đìu hiu, khắc khoải nhìn mây xám
Từng mảng lờ trôi đẩy nhạt chiều

Chẳng muốn giọt sầu đọng khoé ai
Để mờ giăng phủ hóa heo may
Cho đêm vắng lặng thêm nhòa nhạt
Một chiếc khăn lau, tiếng thở dài

Chỉ muốn khung trời ửng ánh trăng
Thả về muôn sợi sáng long lanh
Giạt trôi khoảng tối không còn nữa
Trả lại vần thơ vạn ý thành!…

Bỗng dưng gió mạnh quấn mây xa
Giăng trải, trùm che, khuất ảnh ngà
Khoảnh khắc từng hồi thêm ánh lóe
Chập chờn nhá chớp, bật tung ra

Rồi những lệ ngàn rỉ rả rơi
Âm u, lạnh lẽo phủ nhiều nơi
Hành trang, kỷ vật đành gom lại
Giữ kín đừng cho ướt dưới trời

Và không phải buốt giữa màn đêm
Tê cóng đôi chân, nặng trĩu tìm
Mưa đổ thôi thì thu bóng lại
Tàn cây tránh đụt, đợi trời êm!...

24/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-03-2019, 04:12 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSHznxzmtMheLFnRezWioiaXFL0eByJ-RuBTFV5E4zMZBCJfZsK




Đừng Đi Em Nhé!

Nếu em đi, ở đây buồn lắm
Với những chiều nhạt nắng cô đơn
Lòng ai dào dạt, héo hon
Thả nhìn quanh quất, có còn gì đâu!

Niềm vương vấn, dâng trào nỗi nhớ
Dòng sông xanh một thuở con đò
Bồng bềnh đôi cánh mộng mơ
Mong ngày kết mối duyên tơ ngọt ngào

Chiều tĩnh mịch lao xao cành lá
Từng giọt lòng lã chã tuôn rơi
Sầu nhiều, nhiều lắm em ơi
Ngàn yêu ấp ủ để rồi ly tan!

Đêm vắng lặng, cung đàn héo hắt
Dây chẳng chùng mà nát âm ngân
Nửa hồn thắt thẻo bâng khuâng
Nửa hồn bay bổng phương ngàn…tìm thương…

Hãy ở lại, xóa buồn em nhé
Cùng bên nhau san sẻ sớm hôm
Bao giờ hết mảnh trăng tròn
Thì anh đây mới hết còn…tiếng yêu!

25/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
02-04-2019, 09:53 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQxvlEuMY--Ko2ZEyizwK9l3Frfjii70s3y9cUpcTfBYOXjIot1EQ



CÒN ÁNH CỦA EM

Mấy hôm nay em đừ, em mệt
Thật rộn ràng bởi tết cận kề
Biết bao công việc bộn bề
Mà chân em bước, đường về quạnh hiu!

Cảnh của người thật nhiều gió mát
Ánh lại đầy vằng vặc sáng soi
Dẫu cho tay nặng thuyền bơi
Dưới bầu huyền diệu cũng vơi nỗi niềm

Còn em đây, bên thềm giá lạnh
Héo guộc gầy, canh cánh sầu ai
Đong đưa vàng lá rơi bay
Canh khuya chiếc bóng, niềm say hết rồi

Dòng sông đời cuốn trôi sắc thắm
Chuỗi thu mờ đăm đắm nhìn sương
Chỉ còn một chén quỳnh tương
Xa xôi vạn dặm trên đường mộng mơ!

Nên dã dượi, bơ phờ dễ đến
Để đêm sâu ngọn nến lu mờ
Cho trăng biến sắc thẫn thờ
Âm thầm lặng lẽ bên bờ non xa…

Đừng buồn nhé! Em à! Em hỡi!
Ánh dương đời diệu vợi còn đây
Dầu kia lưng cạn, không đầy
Nhưng còn xa cách, tháng ngày hồn thương

Nơi cõi lộng uyên ương quyện cánh
Vút trời cao lóng lánh ngàn sao
Bên nhau ấm áp, ngọt ngào
Cùng chung bến mộng dạt dào, vấn vương!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-04-2019, 04:05 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRN9ZSK92-XSf77CyqL67wMabHQAilu-KIaetS_bn90aNntQe2Pow



Theo Bóng Thời Gian

Cứ ngỡ vô tình để vỡ tan
Mảnh vàng lóng lánh giữa khung xanh
Bởi vầng mây xám đêm hôm ấy
Bị gió lòng tôi lỡ giạt thành!

Để rồi lặng lẽ cố quên em
Hình ảnh hôm nào cận kế bên
Ngọc biếc tặng anh ngàn thổn thức
Chỉ còn bảng lảng nỗi buồn tênh

Chẳng ngờ gặp gỡ khiến lưu tình
Em nhớ, em sầu, em lặng thinh
Ngày tháng thả hồn nơi diệu vợi
Héo hon, khắc khoải đợi trông tin

Còn tôi ở tận phương trời nầy
Vẫn nghĩ chuyện đời cảnh lá lay
Một thoáng trôi qua dòng gợn thổi
Trả về, tĩnh lặng một nhành cây!

Tiếng lòng thuở ấy của đôi ta
Dang dỡ, âm ngân quyện góc nhà
Lãng đãng, lững lờ trong nỗi đợi
Cánh ngàn kỳ diệu đẩy loang ra…

Thắm thoát bây giờ đã quá trưa
Bầu thanh, ánh sáng cứ dần thưa
Xa xa ửng dạng lằn đen sẩm
Bóng xế hoàng hôn sắp trải bờ

Cung đàn em đợi, biết bàn tay
Lảy khúc điệp tình buổi sớm mai
Giờ đã chai sần theo khoảnh khắc
Có còn giữ được nhịp nhàng say?!...

26/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-04-2019, 09:05 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR7IiXofamuw1FCxSuT_FcsqrSjys3So V0fUcGj0ILp8VjPvvzmtg



NỐT TRẦM CẢM XÚC

Thắm thoát giờ đây quá lục tuần
Phong sương mấy độ phủ thanh xuân
Đêm nay lặng ngắm vầng mây bạc
Lững thững dần trôi cuối dãy tầng!

Hoa thắm hôm nào đã quá trưa
Ngàn hương theo gió rã bay đưa
Cánh dần khô tái sầu trong nắng
Một thuở đắm say chuyển dật dờ

Còn đâu những sáng vầng dương rạng
Ong bướm đâu đây lượn bóng vàng
Lởn vởn, đong đưa vờn sắc đượm
Tới lui, lảy nhịp khúc mơ màng

Những đêm ủ nụ dưới trăng thanh
Bốn phía sương pha đọng lá cành
Cảm xúc dâng tràn theo tiếng nhạc
Nầy hoa! Yêu ái của khung xanh!

Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông
Tái tê, buốt rét trải giăng đồng
Biết bao sương muối trùm lên đóa
Bỗng thấy lạnh rồi, ai biết không?...

Thì ra hoa nở để rồi tàn
Lửa rực năm nào cũng nguội tan
Chầm chậm mây trôi về tít mãi
Đến đây rồi khuất nẻo phương ngàn

Còn gì để nhớ với mà thương
Chiếc bóng cô đơn giữa quạnh trường
Vương vấn, ngân nga hồn dĩ ảnh
Một thời rạng rỡ dưới mây sương

Tôi buồn, tôi nhớ, với tôi vui
Vì chỉ một thời lại sớm trôi
Và bởi, được lần khoe ửng sắc
Muôn đời kết tụ cũng bay hơi!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-04-2019, 09:06 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS3QRGTQ8ekTiPEBlK038F7WdYmPoX6k sxMMdpCFVTL7AJkffla



Vì Sao?

Vì sao anh bỏ quê hương
Trời Âu, xứ lạ, tìm đường ra đi
Gửi quê cả khối tình thề
Muôn ngàn kỷ niệm, lê thê nỗi niềm!

Nén đau bóp mạnh quả tim
Mặc cho rỉ máu, tím mềm vành môi
Liều thân vào cõi xa xôi
Còn hồn lảng vảng một nơi xế chiều

Mong làm cánh nhạn phiêu diêu
Chẳng màng nắng gió, đìu hiu, lạnh lùng
Cơm ngon, áo ấm, rượu nồng
Mà trong sâu thẳm, tấc lòng sầu tênh!

Khung trời ước vọng thang thênh
Bóng người khách lạ mình ên trải dài
Kim tiền, hoài bão, miệt mài
Biên cương, nỗi nhớ đoạn đoài từng đêm…

Giờ đây ráng tắt bên thềm
Muối sương điểm trắng mái mềm ngày xưa
Thời gian lặng lẽ thoi đưa
Mảnh hồn lữ thứ cũng vừa mỏi chân!

Hỏi rằng nơi ấy xa xăm
Có nghe thương nhớ âm thầm không anh?
Có thu quấn lấy khung tàn
Có đau, có hận, có hằn xót xa?

Vì sao lại phải bôn ba
Vì sao lại phải dưới tà vấn vương
Vì sao cứ mãi mãi buồn
Vì sao sắp rụng vẫn còn…vì sao!...

30/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-04-2019, 11:29 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQM7Hs6YNXHCMOwcqAVHsMiNmp7G59h9 gtaGDODM7r0R_ylp8LP0A



Cánh Chim Biền Biệt

Từ ngày anh ghé nhà em
Gửi lời tạm biệt, về miền quê anh
Mái bồng hai đứa còn xanh
Giờ đây phấn trắng điểm cành cây xưa!

Em trông, em đợi bao mùa
Mà mây diệu vợi trôi đưa chốn nào
Đìu hiu phủ tái má đào
Niềm thu khép kín, hanh hao sắc vàng

Nhiều đêm dỗ giấc muộn màng
Lạc vào mộng mị…thấy chàng của em
Dạt dào lay động con tim
Hoa mơ e ấp, say tìm gió lay

Tỉnh ra nén nỗi u hoài
Phải chăng nơi ấy tình ai đã về
Hóa hồn vào cõi mộng mê
Cho em giây phút thỏa thuê tấc lòng!

Em buồn, em nhớ, em mong
Ngày anh trở lại bến dòng sông thương
Êm đềm điệp khúc vấn vương
Cùng nhau dìu bước vào đường ái yêu

Chiều sầu, gió thổi hiu hiu
Bóng chim tăm cá để nhiều nhớ nhung
Cô đơn hướng vọng mịt mùng
Cung đàn héo hắt, bập bồng sóng xa…

Giờ đây nắng rụng, xế tà
Muối tiêu lấm tấm thướt tha thuở nào
Vậy mà mãi hỏi vì sao
Thời gian biền biệt, lệ trào mắt em!

31/8/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-04-2019, 10:27 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS37tLj4Sk37KxQppklRsRDqglMQ9LKM UxJOuqWJW45Es4ZbK-epA



BÊN LỀ HẠNH PHÚC

Gió lâng lâng níu kẻ lầm than
Dưới dạ cầu cao, thắt thẻo dần
Tuế nguyệt, phong sương, bầu bụi bậm
Bên lề hạnh phúc của trần gian!

Chẳng hiểu vì sao có cảnh nầy
Thân tàn, vỏ tạ, ngóng nhìn ai
Bằng hai khuôn cửa màu vô cảm
Sắc nhạt, không hồn, chẳng chút say

Trên kia óng ánh lượn muôn màu
Nhộn nhịp, dập dìu, chuỗi sóng dao
Lui tới rộn ràng trưa sớm tối
Nắng mưa mây chuyển thổi vờn chao

Chỉ ngắm, chỉ mơ, chỉ lạnh lùng
Gió đời ai thổi cánh ngàn tung
Còn đây thân mạc, thân bèo bọt
Hứng đám mây đen phủ tận cùng..!

Xuân sắp đến rồi, Tết rộn vui
Nhưng mà không có kẻ chơi vơi
Được vài bánh mức bên trà ấm
Chỉ muỗi, bờ sương, mịt tối trời…

Tình cờ xe chạy chậm ngang qua
Thấy cảnh tình ai, chạnh xót xa
Ai nẻo thênh thang về bốn cõi
Còn cây khô tím, tái đen da

Có phải tội đồ đang lẫn trốn?
Hoặc người côi cút tự chiều hôm?
Hay thân bệ rạc, thời lêu lổng?...
Tất cả nầy đây, một tủi hờn!
Chân cầu ngày tháng khuất hoàng hôn!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
09-04-2019, 07:59 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT7FhGR49Q6tMe1ZS4c97bFFAup3rKTz Fy-gtRPweblKmifMIG6



Hồn Sĩ Giữa Bóng Đêm

Cũng như anh, cũng lặng lẽ từng đêm
Ngồi thao thức bên thềm trông diệu vợi
Muốn dang tay vờn xám ngàn chuyển tới
Cho vơi niềm nhức nhói tận con tim!

Bởi vì sao mãi khát vọng đi tìm
Một cái bóng đã chìm nơi dĩ vãng
Cứ mỗi độ hoàng hôn phơi bảng lảng
Lại trở về loáng thoáng giữa hàng mây

Để gió sầu lay động lá cành cây
Rồi nhè nhẹ lắt lay bao nỗi nhớ
Chuyện dòng sông, bến nước, một con đò
Chuyện thơ ấu, ầu ơ ru giấc ngủ….

Khiến lòng tôi cứ hoài ôm trăn trở
Vấn vương buồn một thuở chẳng còn đâu
Thu ẩn hình, nép bóng dưới canh thâu
Từ sâu thẳm dạt dào ngân tiếng mãi!

Cứ bay, cứ tìm cái gì không thấy
Lại không tan, không chảy trước lửa hồng
Không bọt bèo bốc khói nắng hanh sông
Luôn kết tụ đáy lòng không phai nhạt

Anh bên kia tháng ngày thu trầm mặc
Còn bên nầy cũng nát mảnh tâm can
Chiều anh buồn nhìn sóng nước lăn tăn
Tôi đêm vắng ôm đàn lay khúc biệt…

Có phải chăng giống nhau niềm tha thiết
Cũng ngàn yêu da diết với ngàn mơ
Mà giờ đây trăng khuất tận sau bờ
Để hồn sĩ thẫn thờ lưu luyến mãi!...


2/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-04-2019, 02:25 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE



Còn Gì ?

Không gian bỗng chốc mịt mùng
Điệp trùng dãy xám lạnh lùng trải giăng
Khối mờ đậy nắp trần gian
Trùm hồn thu quạnh bóng tàn tả tơi!

Ta đang tận đỉnh chơi vơi
Niềm thương, nỗi nhớ một thời trăng sao
Lắc lư theo ngọn gió gào
Đìu hiu, oi bức, hanh hao, bã buồn

Còn gì để mến, để thương
Còn gì để cảm, để vương vấn hoài
Còn gì để luyến, để say
Còn gì để sống, để dài nhớ nhung

Giờ đây bóng xế hoàng hôn
Nắng vàng đã rụng sau hòn núi xa
Sương lam phủ nước là đà
Dòng sông lờ lững ngóng tà chuyển đêm!

Còn gì tiếng nói của tim
Còn gì nhè nhẹ bên thềm ngân nga
Còn gì thổn thức trăng ngà
Còn gì lai láng, đậm đà ý thơ

Chiều nay lặng lẽ sau bờ
Nửa hồn cuốn héo, nửa chờ ánh lên
Xa xa nhấp nhố bập bềnh
Chập chờn nét vẽ lênh đênh một đời

Còn gì để ngắm, để soi
Còn gì để vọng, để rồi ủi an
Còn gì để hết trở trăn
Còn gì để chuỗi ngày tàn…không quên!


5/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
12-04-2019, 11:28 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSBf_O3NWDz7iYbv91gQyfliNH1yzy6_ klhJeOjG31jQ2AFgsAuLw



KHÍ PHÁCH

Trời dịu mát, ánh hồng thoảng nóng
Ngợp đóa vàng, sắc bóng hình Mai
Nhìn xem rộ nở ba ngày
Có ai hiểu thấu chuỗi dài phơi gan!

Xuân rực thắm trên ngàn hoa lá
Cảm lòng người, êm ả, chìm sâu
Đắng, cay, chua, chát, ngọt ngào
Suối nguồn thổn thức chảy vào, tim lay

Để ghi dấu tháng ngày đây đó
Bóng mờ thu vàng võ dưới trời
Nhặt từng chiếc lá khô rơi
Tủi hờn thân phận không lời ngày mai

Muôn sóng vỗ, ghịt xoay không vững
Chiếc thuyền nan lơ lửng, đong đưa
Cuồng phong chuyển mạnh cũng vừa
Tả tơi cánh bạc sớm trưa phũ phàng!

Tiếng chuông chùa bên làng thêm điểm
Kéo vọng sầu xao xuyến về đây
Cho thêm quằn quại lắc lay
Nỗi niềm khắc khoải phủ dầy tâm tư

Nào có đâu bến bờ để trụ
Chỉ yêu thương ấp ủ tim lòng
Trước cơn lồng lộng cuồng phong
Mảnh hồn mạnh mẽ trên dòng sông sâu

Dẫu đêm dài trải bầu sương lạnh
Ngày bủa vây canh cánh sầu ai
Hoàng hôn phơi trải u hoài…
Chưa lần chùn chí đường dài nấu nung

Ngày hôm nay tan vùng sương tuyết
Dãy không gian diễm tuyệt giăng đầy
Hương đưa ngát quyện nơi nầy
Phả cơn khắc nghiệt, trổi ngày phục sinh…

Gió thoảng nhẹ, thu hình nắng ấm
Lặng ngắm nhìn tươi thắm ngàn hoa
Biết bao rực rỡ, ngọc ngà
Đua nhau khoe sắc để mà tụ xuân

Đâu cũng đượm khắp vùng rộ nở
Sao thế nhân trăn trở, chọn Mai
Để làm một cánh hồn say
Phải chăng khí phách chuỗi dài phơi gan?!

Dập vùi chẳng quỵ Mai Vàng!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
13-04-2019, 10:17 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRVJmtsd2IZ931VG0pBCPhVBTNGJSUt5 Bc3fvWKwLKHZNrOOwh3



Phải Chi !

Phải chi tuổi trẻ hãy còn
Và chưa có vợ, sớm hôm buộc ràng
Thì tôi sẽ chẳng bâng khuâng
Nhớ nhung năm tháng vô vàn luyến lưu!

Không gian dẫu trải màu thu
Chỉ là khoảng lặng nhẹ ru mộng đời
Chiều về trống vắng, chơi vơi
Chỉ thêm ghi dấu một thời vô tư

Tôi đây sẽ chẳng thẫn thờ
Chẳng nghe tiếng gió ầu ơ lá cành
Để buồn, hướng vọng trăng thanh
Tìm trong diệu vợi tơ mành ngày xưa

Sẽ không ngắm hạt sầu mưa
Để từng ngọn thổi lắc lư ảnh hồn
Sẽ không cái tuổi hoàng hôn
Đêm nhìn ánh lửa chập chờn nẻo xa!

Sẽ không thao thức ngắm tà
Hồn quay dĩ ảnh để mà vấn vương
Để sầu tiếc mảnh trăng thương
Lỡ tay làm rụng bên đường năm nao…

Tôi đây sẽ bước chân vào
Mảnh vườn tình ái ngọt ngào của em
Tặng nàng tiếng nói của tim
Ngân nga điệp khúc êm đềm mến yêu

Tay tôi choàng ấm nhẹ dìu
Đưa em vào mộng phiêu diêu cõi trời
Trao thương trọn vẹn bờ môi
Ngất ngây phủ kín một đời trăng sao!...


6/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-04-2019, 10:10 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQx_z9-xI36W0i7H0XBB3u8YRaCErCoDVnHVztIdQuMoQThV7xM



NỖI NIỀM LẶNG LẼ

Mới đó Hạ về sôi sục lửa
Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu
Đến Đông giá rét hồn tê tái
Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu!

Cuộc đời cứ thế, cánh thời gian
Chầm chậm như mây tận chốn ngàn
Cứ mãi trôi hoài theo vạn kỷ
Chưa hề dừng lại cõi thênh thang

Để cho nhân thế muôn tâm sự
Giữa nẻo mông mênh mặt biển trời
Có cánh tay thần đưa của gió
Vui thì êm ả, giận cuồng tơi

Còn đây loáng thoáng chút xanh lơ
Mấy chục chậu mai tự bấy giờ
Thả nhẹ, bay xa nơi bến lạ
Xuân nầy còn lại bóng hồn mơ!

Có giống cuộc đời ta lắm không
Chuốt trau tự thuở buổi hừng đông
Nhưng chìm quạnh quẽ bầu trăng chết
Sắc thắm, hương ngàn cũng viển vông

Nên buồn, nên tiếc hoặc nên thương
Chiếc bóng, cầu treo, lắc đoạn trường
Tiếng hú, rừng hoang nơi lặng vắng
Âm thầm, trầm tịch ngắm mây sương

Cố nén trong tim một nỗi hờn
Tiếng lòng lai láng nhịp từng cơn
Ai vui xuân thắm, bầu thanh đãng
Ta khảy du dương tiếng nhạc đờn!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
17-04-2019, 11:24 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf



Tôi Đau Khổ - Nhưng Em Đừng…

Em lấy chồng! Trời ơi em lấy chồng
Tôi đau khổ, trọn lòng tôi đau khổ
Kể từ nay cái chỗ chứa mênh mông
Dành ai đó sẽ không còn đây nữa!

Sẽ cố nén, tìm phai phôi ngày tháng
Trả thời gian lai láng lại trăng sao
Chôn kỷ niệm thuở nào nơi nẻo vắng
Để không còn hụt hẫng với hanh hao

Tôi nhúm lửa. còn em thì tắt lửa
Tôi ươm trồng, em nhổ bỏ đằng kia
Tôi lặng lẽ, buồn về ngang xóm nhỏ
Em cánh hồng, rạng rỡ tắm hơi bia

Đau khổ lắm em ơi, em có hiểu?
Bước lối mòn nặng trĩu gót sầu ai
Nỗi khao khát dang tay ôm ảnh chiếu
Còn bây giờ tiu nghỉu ngắm mây bay!…

Tôi đau khổ mặc tôi, nhưng em đừng
Để tôi thấy một vùng xanh mượt thắm
Nụ duyên hồng say đắm chẳng bâng khuâng
Niềm thanh thản không màng thu nhạt nắng…

Sẽ tái tê, siết tôi vào băng tuyết
Khiến không còn da diết chuyện ngày qua
Tim thôi nhịp ngân nga lời ly biệt
Rồi lẹ làng tha thiết liệng văng xa

Nếu em đau, em buồn, tôi sẽ nhớ
Bởi hiểu rằng ai đó hãy còn tôi
Còn thấy em cười vui giăng lối ngõ
Chỉ tím bầm rụng bỏ một lần thôi!


8/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
18-04-2019, 06:33 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTeWtmSVenaO0i2zvwK3tqbEOWHMnWEp wgBk4MiYiZQ9cKsMENw



Trống Rỗng !

Ta trống rỗng! Cái đầu ta trống rỗng
Chỉ chứa toàn cái bóng của không không
Để hôm nay thả lòng vào cõi trống
Tắm ngộp hoài lỏng bỏng giữa mênh mông!

Sao thuyền chẳng xuôi dòng theo bến mộng
Cho một lần ước vọng được thành công
Để mai kia chiều đông, trời nhạt bóng
Khỏi phải buồn lặng ngóng một dòng sông

Dòng sông đó có sóng, có mây giông
Có trùng điệp âm phong ngàn chuyển động
Ru hồn người trầm bổng điệp thanh trong
Vơi bức bối mảnh hồn đang rực nóng

Được phôi phai nỗi lòng sầu lẻ bóng
Chìm giấc say giữa lộng gió màn đông
Quên ngày tháng mỏi mong về nhanh chóng
Đường thênh thang nhẹ nhóng bước chân rong!

Buồn nào hơn cánh đồng giăng trải rộng
Con chim ngàn gãy gọng lối rêu phong
Đôi mắt mờ dõi trông nơi lồng lộng
Tím mảnh hồn, cháy bỏng giữa tầng không

Ôi trời đông! Trời đông! Cả trời đông
Ta buốt tái cõi lòng, ôm khoảng trống
Bao nhớ thương, bao mong, bao khát vọng
Chỉ nghẹn ngào thụ động đẫm cô đơn

Còn đâu nữa tiếng đờn ru giấc mộng
Đẩy hồn mơ bay bổng khỏi bập bồng
Vào không gian gió lộng dãy thong dong
Quên tất cả chênh chông, từng tiếng rống!...


9/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-04-2019, 08:39 PM
https://itvnn.net/image/jpeg;base64,/9j/4AAQSkZJRgABAQAAAQABAAD/2wCEAAkGBxMTEhUSExISFRUVFRUVFRUVFRUXFRUVFRUWFhUVFR UYHSggGBolHRUVITEhJSkrLi4uFx8zODMtNygtLisBCgoKDg0O GhAQGy0lHyUtLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS 0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLS0tLf/AABEIALEBHAMBEQACEQEDEQH/xAAbAAACAwEBAQAAAAAAAAAAAAADBAIFBgEAB//EAEEQAAEDAgQEAwUGAwQLAAAAAAEAAgMEEQUSITEGQVFhEyJxM oGRocEHFEKx0fAjUvEVcpKTFjNDRFNigrLC0uH/xAAbAQADAQEBAQEAAAAAAAAAAAACAwQBAAUGB//EADERAAMAAgEDAgQEBgIDAAAAAAABAgMRIQQSMRNBBVFhcRQig ZEyscHR4fCh8RUjQv/aAAwDAQACEQMRAD8A dFqgTDcMiFoUwybXLGW4Vo5mQl8UgsciBouxNIYjkWaRZFDIcg HJkJHLhWStEAVhBlfBBzEcnnZE2Bkj7JiZLUsSmYmC3wejcsYU WHBQ6LZyPRw6Lje8GXrdDVl0j2ZdoU8x4yLdCqykmOXNBRXJxz 0OiqcmiPiru0P8QRdIt7RGTLtchoAhoUmOtCWxseSRYs2XyuAE kSJMLt2CMaLZzhaAvjRJk9418heWNNlkGXHpgBGjdE843vkMxi Bssx4xhkaXsqWFEsq46oIvatVCLxcCT26pqoirHpngFwSLVynR P2gHOTECkRzrhssk1Y9D4CXQl2NnhJZZopnLoIKgrO0csu0SbI gaAt7GGIRbgMxjiSAOWnUnnoudqVtkeWWn9PmQdGmJgLE2KTwI lQm n9xbKi2B6Zxz1yMp6IOeUSQPqsC9yNIVeVs8xy1oWqJgoGhq5J B9lg2W0Rc9boZ3gXvRJC3k0yAkWuRXqNjkEqW5GTQ9G5LaKpoK HINIeshwuWNFWOmyDmrkx2gT2okLpAXRJiZHknbB AVuxXp8kvCss2OmdEgFmx62eXbMZG64W2AmajlkmX6C ZMJXei0eUhHcJAjqi2L0eEa7YPgkRZCMnJoE55RaHrqGgYetHR lb8hWPQtFc5RmMoGOT2HjkQOQkxqGosQb2I1CGo2tMGpVcMeq2 B7fGZtoJGjdrjzt/KVPipxXp3 j a/wLxLtfp1 n1L3/RqmjYG1D5RM5ozZcuSIu1At M231spL6/J36xraT/f7E95VT2ta9vr/YzPEeB/d3gNk8RjhcOy5TfmCLn81f0nVrPL400BLV79mildGrEyfJIJzU aJKeiVLQSTOyRML3b2HTudgPVZeaMa7rekLUO3pEayhfC8skaW uHK4PwI0KyM05Z7oe0M9Ny9UCCIZJwrkMIuRbC0QIWoFySYxZs xYxqFiXTGxhG4yltlEwTzLA5jk6uKI4ZK6DRUqOFbIvJSSI GjTInW2TZEsbHxCZ10CHuZQsC8gSyy3ZmtEXMXJmUuALmo9klp gZGI0yaxVzUwha5LNwSUwO4hZcaqOtK4x8knLECLSI0amDstHx aR5i4piwzZELkqmz3jLu0N5e0myZd2grKmzX8HYh5XMAGZtnA2 HmbfXTmRp8l43xLDyr9nx9jMyXDJ4hVkudmvq4/mgx40ktHkOvZ xT4jUlzQw/hOn0VmCFNdy9w8GdzkW/sVdlcivIcgpS97WDdzg0epNlrpSts8/Ij6RViGkibBEAL aRw9p9tPM7uSvCyVeZ91f9E7yeyMNxLW KQTuDoeg6L0uixPGtDIt0UoCuHSzuVcPVEHMWphb2QyLdmpBo4 0DY2YGWMSmyiZJZCsTQTTRMBY2EiYWbZzZMhcjnkaRAtTESZsr YZgWMyHsIwIKZbi8nXlLL1QAsW7Mc7IOaiTAYJwRoRaIFiJMkq Bd8WqZsQ5GHuQI8sFmRBJHLrvYImNVgLPGJEgGwZjWgrIDLVxR jyEHOWlSza9yEMbnuDGNc9x2a0Fzjz0A1OxWvSW2KrKdqGPjIE jHsPIPa5pPoHALVqltHLPpmn4QwyodI2VoaxrdzISMzSNQ0Wud Nemy83rsuLscU foUZOqlRqi04igy2kZnLfZe4gAZ9drbAgDTsVF01Kl2nkvJ3Ns zFTLcjuQPmvTxzpAOnvZrcR4NcDeGRjmnk9zWuaO52d6i3oo8X xHG1 fhnqLOqXKKVkIhqAA8PDD7bRoTl1t6HT3KmqeXC3rW/YXn36bZHGcRLnHX n7KTgxaR4yptlK8kq6EkX4k9bJsgJ5LXSKUjz2WXJmeAYat7g5 ZLwFncUS0TZFZC2Oh8j1PBdT3eiqBsQjop3bGuVohLACim RFtLwJlllQuRLsiZExSJrKdC0kyWwjHrGjcOXnkk6RAenGQF4q HRRGVe5MOWFKyJo6VqMbQB4TJFsgCiJ70d8IotiGhWVy2TwZYE lGOTOh64PuGYnIAaJ5kSJqo9lWie4BK1cHNikhRoYsjC4fUSQy MmjOV7DmabA2PcHQixIseq6pm5c0tpjEbN/wBpVc9oZloxfQEQC5J/vOIv7kr0McTqF2/bSDUJ TX05iic51QZpJDmJdcbuNyANgLr5esjyU1rj78/uFeq8FLxrVZqdrYiQxr872jny83Wyp HNq2q/QRknU7XsYRjg2VsntMa8OynoDpf98l7TTcOfdoLLhUTNp7TNLi uIxztDhEWyaXdfQjuOak6bp8mHh0mvsephipXnaLHAuB6ioYyU OjYx2oLnEusDb2QO3ULcvW457p8tAZqnmWWdb9lgy3FU/Ppq6MFtvQG4 JXmr4u4/jjj7nmrpV7MqK/gd1M5viua6M7PZ2/CQfZPy Cr/8AIzU/l8/IpbmI4Kelp88vhMacxvlG5Nt/1Tbydsd9ePc7p83fua8mywz7Og8B08unNkY19M5 gXm18W8 mv1f9hlaLR/AFFawjeD18R/1Ki/8t1W/K/ZGaRR1XAULHH LJltpo02Pcjf4BUx8ZyUl Vb 4aj5GanwgsOVwIP5jqOy9Keq2toqhcEo6awQ1k2x8vR5zVmze8 XkTJJbvkSmVeMRWQXLNU4S2EI0WCqBWJ5Fb3JeRG2nwNw0b3BT XmlF2HJWtMl/ZTu6X Ikq37nDQPHJEs8sYszRHwiNwmKk/A6c69weQnZGmkc8y9g0FA4nZC8soU72WsOGG2yB5kLdmNfIrkj w0zzRdcNTO5Fmzu4I3RZ5Buw0a1k1MOEIICdyJGoWbFdM2OhBx Au2WTjZZ4BXOp5WvBOW7fEaA05mBwLm2cLXtzSs0LJDQ6Z0afG ce8eTLE90oIJb4gyObzyh2mYryI6Rxu8i1 uyqLxfw1PPzRUx4hLFmzA2cC0tkabG4sbO57o3hx5NNfug/wuO UyobE15c0bb25gfWytVOUtkj6fsTxt8e30Nr9nHD5ePGqI2mMZ msa8A JyzjoBrY815PxX4gsX/rxv83v9Pobgu5x9j8p fofSaaVsbQxjQ1rQA1o5AaAL519Vbp0/cyp3ywrqgEIn1CtaYKgqsYY2aHI6 42302IW4czhqvdBdifD8GV4UwTwpHSPHnzOa0nky/tDu63wHdeh1/Vq4US OG/v8v0E4MHY235N2yoDQF5mPN2LwNc7F5Kjc9UltugkuBGWb4lNm fkGil4mowY2vA8zTY26O/8AtviruiyPucsZjrkyz4z0XqJpjtnGU990TbQLpAaiADZMjbJb YsMOzJ3rqRanYxHg/ZJrrGH6Y63Ah0U762jniQ1TYI3ok31bMWJDwwi2wSPxO/ISjQRmHjoheYYckwwW2XLqGYxCTBLnZUz1TOOM4etqmfjG/Jux lwm3JLebb4NdFxFh7bbIlbEt8nw Kmuvp3RHHTt8jQpUtsesD0e8BcJvC0SbCuEVIQR2WoS4ZFxW6B 7WgLmrQ5kLDGh2el0 FeR2OFD3HpxiQdtJfku7jawIn9yPIFC7 ZFknTHhRSykZi51hYZiTYdrqX1IhcIXLe9lZjtCyIHUiQajLyN tLo8OSqetcfUu9Kqn8x9lpYMsbGjZrGgegaLL4nPt5Kp/NkiZJ4SkaLPlI0TFOzdC2dN0do8ZNdOi3W0dphJ6nayGY8nJDF N5hql3w9HNCNbun4/Bsi9swLTz1/omrh7QWtCU FE7BU4sr9zu8G3BTzVXqtgOjwwcHqu9VpANphhhFki8rNTJxUA CTVsPY191SXTO2g0VOk1Z2xkRJfcZs54IXdzO2c8FNhNsxsmyn CsjGLdBPu46JnpGdzOCnAXLHo12GEaakwNnwmML6VsvjGPRRXQ DljJvpuyzYnJiIsgstbI/Q2zxiXJheiiDoFyrkGsCYCSFF3i56fTLHDMKc7dKrKkX4o7Vya Om4f7FIeZlHepLSn4f7LlkbF31JYQ4G0bge9DdEF5O58FXiTZn WliflGmcCxeeoJ2H77KWrnfP8A2ep00YsM92Vrf8hPD/s c93iVb7N/wCG06u/vu5DsPiEeXq/QxuktEvU9X6tajx8z6RFH5QANALD3aL56peaXXaR GLTR2UTntemNT2JVDbjujh6YSZW59VToNyLOlLnC34XkOH/AEHL/wBzSnqVMvfuuP3/AMB/wz91/Um6rAFyOptztew PRZ6TfCDWLf/uP0sxLbWtzsP1U2SUqFVK2DqmutpzWw0atIX8C3qj79g72WVFU ZSAQLHS/Md/RU9JmUXqvD/4EZI3yi3kp2kbL6CsEteCNUyvmpgCvMzYe1j5sg5o2spakLYLw gl9uw 4K0BA4OTOkJVYzdnkr0jdnHFFOI7Z2NVY8YFMO1itjGxTYUMVE 4mC2eLVrx68nJngxasZ2z5fFw72Xo97PcnIkWNNgpHJY7NeSRm TBeyVWbQmsiYnJgXZJfVa4AWmQbg3ZD KbD1JCTCOy1dQzNIFBgZcb2TFmFVpGmwvCbW0WbdMCs6SNJT0Q FtE6MPzJKytjTaYdE9YEKdsm6mBFiLg7j6ei6unmlp DFbT2jszgxuY8v3ZTdTcdPjdv/s6U7ZXTV7XC1iO4Oht7l811HVPOvzIqnE55QWlq3NF7XHMfVT4 OoeF6XK QVQqGHVbHduxTs2XHl50BMNFXispa28Ya49D/AFACnwxDr820ijFKp/mMtNiJLX3a6ORt7t9ojo4fzD9CvTnp0qWnuX7 CtYdNc7RW1mNi4e1pJLMtwdAXW81rXIFh81Xj6R67W N/wAjFiSfa377/wAFth8wfGHkh2 9r Q6F3TUXUeeHF6X 7Opp1pDVLWP3sdeQZp8XOB QScmKPH9f7JgVM/MedVHTTbWym9NciGgc7763utlaOR6lks9pOwcCdzpdUYKmMk1X hNbBtblo1DZWuF2m4PNfW46jLPfHg8yty9MVqlF1ONbDlirwoL xrXA1MGGlLnEzdnshXVhZyoK1qU8YWybWIFj5NbOOYjWMHuOxx p PHyY2MsCviRbCAJ6kHZBzUFRs5Mqq/iSmgf4chdmABOUaC yUsqW0pb0DWTTDsogOSKa2V owppR0Rs71X8zn3UdEqpYHqMG lHRSXAycjQI0g6Jcww/VImiHRbpheroLBQgJ OWKvJsehp16OGNEzoca1WpC2wi5szTPXWdx3axatYTYBt/hZfPfG8eW3LlflW SnA0t7FXYeXG7vkvCWLL8ij1EgssWRtz7ku8FSts5NNlS4a66d hst2NE63DhJqeQ0I/Q6H3hUYeoePhDseVzwimqmNcMrXa2sLi2Zo3ygjUd26K6HUvdL/H /Uct dGfjowwuEhsLOs8bMI2Jtr6r0Ky9yTj9vmLutVtIvKFgiaLlr7 Aasab68trlQ5W8laXH3NTd OF9SwjrWk2Af72uA YUzw0l7fuc8b0MslB2/NJcNeRbnRL3BYLJ00GZwvo2/mPQevVVdLgea0vb3YrJkUTv3Lh9ey1mnbQW5AL6Z5oldsHm8t7 YrFnkdZoJPQdAkdrtm70dBINnaEdUuMarlG9xx8ouieI5UEiKF 42F3BpCA0uJa1o3LnBo JKny4vcLvS8nIXhwu0gg7EG4PvU6kJMJZGpOJsCqx4wWwzWKuc bYDYVsSoWFg7OOZZZWNr2OTPi/GUhzX3z/Kwt8rKSJ0n92KryfYVJNrZYSBCoVpg6JBHswg4JFchJkcqFSbs 74aJYzNhBGnTAOwzGq3GhbJ2T ACJQUEmQD1N37YeiTpFmW05cs5bOsn2Fl4uXG8eu1bQ1PYlisg NgDtfQfqvL6u5qkl7FGJfMp5CkIoROGQHdZUteDivqYiXG9g3p zPqeQ7BVRSU8eRirjgqqmFo8oA1vy073VMXT5bC8p7PRR6EC7S LW2Oh1/ULaent8mr8qQ3BmtYkH0BH1KTbne0Z3IZp7g8teaVXgC6Gw63K 5 SVrYvyVWK4g8HICLWvpv6Huvf6Gu7El8uCHPLVAcPrFX26EDc/Ef3Zt7G7ja47Xuk9RGVtem9C6rtKx3HcOz2vP/ADbpfTdP1GKtp7XuLeb5oJWcURQsEha6TOP4Ya4NB5lxNj207r 08nc9dq/f2Nde5a8LY9HVtOUZXN9phNyAdiDzBR44b4YU1syH2jYsXTeCH HKw2LeWbv3U8Y/8A21T y wm6bo0v2UTZ6R7T/s5ntHo4Nf bimVhTfcynHXGjZlgQThTfAeyTYVRPTguhqKJVxjSFug4Ym6M2 eLFzR2zMY/wVT1UviyZw7KGnKbA2vYnvy9wU14E3tG62MCdfGY87Z6LgmyRW 472LaDB6titgNHC5F2gk2lHMnNkmlHozZMOWyzmFBVseBdHC5E CcJS7fAaF3HVeTeRzQ5Lg8SgrLs3RFy3u4OKvN8l81U6eixIXm KOQ0QjOXXmifJuyEhvcrZ4CQo6MFOVNB7IAcui3YKJMQsEahbe yXT4B2PTR6c7pE1yYjA4tVvE8gd109LaL63osc hLkkyv872epqxVdgrgLiEgliLD6g9CscgXKZiakZb5tLdUcpsi qOR8QySUkZAJylxtzDText0TKnXIcrgu/stgeasvAORsb2vdyu4tLW ul/cs7lPkKJew/2kcPSMqBUMAcyokYxoB8wmcLZbdDlvfuuS2ZcaezacG4G6hpvD kI8R7zJJlNwCQGhoPOwaPfdTdRk1wh0TpGigdcp/T8nNlg1i9BIW2HjYjSMDBi04z3EONvpZoS5g 7yEsfJrmY/lftb8ipM2WsVy/wD59ztls431G3JO2nygzHwSEr8 haZ61D0RXoYSeg4cr8Ypk8ypS2A2dDkxSCdD1zOPeKlN6CXgnF ONk3FnS4ZjkNdVK9gNHC6yRnyJIOUBeV4 Z8MdKFnS2XkXnua4HKAEtfZHj6m2b6SFHTX1vuk1PLY1LS0Qcb LFyaQBWnEHnRGkMRFkflzd1zf5tGN8i8wTJZifJFpWsNsZgksQ UukAzuLYmGMLgXC3pr2F aLpelrLalLyBtSt14Pm2M49NI4EwhoBdrqXFp2BP73X1XS9LPT prb/oTZa9TmdCcOLtJ1u087jRW9pO9j4rL7u06jZKuWvAU8 Q4pY5OYPrZTPNc UG8SofwSlfBIIyR4bj5XHZruTT0BQX1S7WTPFWF7fguuHa GCunhzsHiZHZbi4l1Dmnub/ACSsne4m/b gczq38n/M0XELRK jj3H3lsn U1z/AKfNDPU8r6L wOWd1K o7ilTbVRZ p3ZQo4FOGq/xC7XYr2OhtMlpcmtYV6wGgwXbM0S8Rb3G6EcUpo5o3RSC7XCxH 5EHkQbG6Vam57Wd2mOjxOqox93MT5wz2JGtLrs/CDbYjXT6WXk1k6jA yNa oS pyA2XzK8nrssIXXVmJontDbWq6GJZJVxSAaOOCb6kozQJ5KVWZ I1I4ASosnUfINQEYyyR6zC7RiNyojPXzBcni9deXfk1IDJIoc1 7GTIpNIvLtboolFVWSJ2OQinkxF0Vy2xB5OFx7ldOCcmkzG9cl RPxg9otkaT/Ncj5K2fhUvnZO p17AXfaGR/u4/wAw/wDqiXwRP/7/AOP8gPrNexsvEzhrrgggEW2IIuCF4tT2NyWquB2ORuTKd7kpDl 92zNFbJqVSuEEin4oxxtLHoWmV3sM/N7gNgPnsrug6Kuovb/hXl/0J8 f019TH0XHFU0Bp8J9vxPYcx9cpAPwXuZPg/TW98r6J8fyZGuryJB58ZlqHZpHX6NAs0ejfruqen6TF067ca/X3FXlq/wCItKJhKe5TATaO1mAxPFywA9W6H4bJVR2raGrLXuZ7EOH5mH Dd7Tys24PK99CEE55X8fAxrfggaSrYASw35 Vp/JC8uKnoYopLhh6PiKRlxJHnG1r2PvvcW9yC nx14C76XlClZWROcZGGSN/tC4DxnGo1vfkNwUyMWlp8oVWtaS0a3A O43 G6pk8KSNrmWEd43F5bmkzg3Bs22W1hyKhz/DW51if7nQ0q7q8 DRMxeOo0jmife jZWZv8JId8l5a HZ1XKHu51wO8PYfJG8lzXC56G3xVkq8TXDJVOzaQSaL1sfUJrk FyGMw6o3mn5ndjIPqAlV1Ur3N9Nis9WFPXWr2DWMq5avVR11e2 NWFlM1y8WZLB2mkTFwKpDzZE cuhTkI16ZOf6g9p10i55vqd2gy5JrNs3tIByRWQPtCCRD3ndp3 xEc5TO0FNNZF6hqkqKzELX1QdvcM1ooK3HSqMfSe7OeVISOMEp 66RC3mK2vrSQrMODtYu8m0ZysevVlEjfJWynVOlC2XvDfFMlN5 HXki18ml2k63aTy7baqHrfh0dQtrivn8/uPw9RWPh8o1UPHdORqyVpttlafcCHLyK C5k Gn/v2LF1ke6ZRYzxhI8lsH8Nh/Ef9Yeut7N92vdeh03wvHCVZeX8vb/InL1lVxHH8zLSNc4lxJJOpJJJJ7k7r1U5S0uCPl8sBYgpqaMNF gsfiOa1ouSQAOdzoAhu5iXVPSXk1Jt6R9Ro8GoaaMOq6kmS1/Di1t2GhJ9dFDi I4cq2m/2GPFSemUmKY/SAjwBKW9Hts4fJKfU5nTSS1/vyF1pEcO4lpibPuzufZ9/RJzJ2vAyM69y8nY062BBUzjt8FarZVYhhcbgXnKAOtvquWapCe kttmYko4nezGMubV4FgQP5R9VT6lrnZP6lW OF/Mbj4bpZjlOdn91w1/wAQKXHWZofPI6u1rghW8BRAeWV1h/O0G/vbZPXxCvdAqV8iniwueIkQzvbY3sx7m3PW23xVC6lUuUd2JsNS yYpc HPU9LGQgEaC1nGx9kInmxJcm nTHmYljTABeYAdAxwPTTVLebpvG0F6WT5E3cdYnHpIRv8AjgaD 7tAtmcNeNP8AYx4q90TP2jVxFjFBr0iI/wDK654cL9l ximhaHjysAsYWO7 G4/qhfR9P9De7J8jVDEu68ddPwOdDVNiI6pd4dGKtjgxEdVNctBJI bhrQkOmjnB11Ws72aoOiqCxtndoM1gva6zTN7ESdVgblCk2ZoC cTb1CJY7N7UIV J9CqMeJt8neDNV2KEmy9HF0 uRN2UdTW2KujDtcEtWdjrmovRo7uF558x0VER2 QG2xKdiemDpib4USoxyDESPuB0HZCgdG6DQ01 SGqOQZ1L2Su8NLggMPJ5LfXUhqNlpgdO6CVsgGov8AMFp9 qm6nLObG8b9yjDHp2qa2X9VTyS6jW/IWFvVedj1HAeSO57EZOGqg7M bf1Vc5ES1gYA8I1B9oNYDzLhp7m3Koi9sW nZsKCeSCNsbZg4MaGjPFE42AsNSEq8f5nSb/37jYwNLWyqqg1zi55MhJv5j5R6NFghnGpC9Bff7k7OeLW0Sclz PuF2UAkwx29yEj8RKGTiZJr5gMrnFzUNXNcj4xORGow83zMKdj 6jXFDfR2LGqezR2hVM9trgHscsM3Hnt3XV0arlDFkS8jDOIAfV KfRUhqyyz39rG4K59PwC7Rb02JeXdeZkxPuGJJoyP389V9L6SP G7uCbMRPVDWCWLdtDDMYPVR5Ok2GszQePHyOanroRi6j5jbeIQ kPoWH68kX44TsUS6PXk71t DjMTeVz6eUcroFVYlIix4MYNVYk3EHX1KofTz7ATT9z1RX6brY wafI7ZTy1mqsnHwJoRlnJT5hIQ52ejeVrQ6MQ0x6EfONErXXHV jRIw6Idk9xoG2nROxDksKegvyU TOlwEo2WNNRDbRTXm2ao0Mx4bc7JF52kMnHvwWFLhYvspL6iir HjSGzh7b7JHrMsUjMFPlKB5WDUJ SzY4WWz1LFPEtgK2UWVWPqKTOWFMyOJ1ZBsF6 LKqXJlYtA6NxO6nz3zwFONGgoRovIzVth9oy6K6XLCc8HY4xzW 0zdCFZRgm7dE/FfswysraM21VuN6e0C1tFHVMsLFenjeyTImhOMW153TaYpWPsq Bl13UtJ7GrImGikdbRZ6CYLysz a6v3oB4ywo6FzlNl6iYMXT9xaw8Pk81DfxDQf4MKOHLc0p9e2b DXuckwcDkuXVNhfhJItwg8lv4r5mLpWSNK5g1WepNDZwuRZ0yY o2H6fzEqp4VWGdC7xLRR1NSRsV6E40TVx4EXTkpvakIe2FiJS6 GxIa6FFU4wsJK5jlA7E1LF0ORQkpN2pFONjkGHEqOupSE gy1jpcoUryph mTjas2D2jlLKLpOVcDIgtIXhR1LKZgKSEGmOUsG6UXXKWGoIvl 6LVJ3YAqLkJkaTM8GdxCnOa69LDf5dCqfJPD2LMrDlbRoKaygy SzdDUjhZLhcmJPZXvqgDqVSsTfgPR1lUCmRja8gtEJ7FV442C3 pGdxODe2q9PDOiXI9maqKjIdVR27IW9BIqkadEDx8mplnHPpod Fuje4Ww gzOUufP2rg9KMO WbbCcJsAvn o6kdpSaGnw8Lzrzi3Wgr6AIVmZneKyYeE1Z2GqFpaO3JNnLsOd FdW0 ipx3yOUmWxGPKV6uCtmXK8lRUy6K/HPJJetFRMLqueCK0DjjWugZx7GI2pbY ZGGt0QNjk 0ix2q1gPMORFLpiXk2W1INFFlfIyWWVLKoskm6Y7LUCySoeztF dJVgc1TONsHQJmI bRN/DbnkbjlbLmnxAEKW ney6cewj8RHVL/DsaoQnPiQvujnp3oLtQ/QVIdzU2bG5FXodLm9UlJoQ BCuhvqqMVc6EtbEKc2KsqdobKaHHVlglrBthorZ8VN91RHSIGn oq6mvLuaux4VK8C 5g6bEXA2RvDL5AeRlhHXvKzsUiapg6ioICOWJqjM4rETqqIsmv kr2SFuhTNbF92gra1w2KztRvcbvBoxmXz3VU9H0M0tG6w5gsF4 GVvYrIyzapGIOPctSOBFwR6YWn5AVDNEcPkZDKLEdAr8XJVDMR jlSV7vSwgc16Rm3z3XqqdHmPJs4FzMXJINWbHKQsbVjDnQ6ynz DRL3yDkaCw4cFzohtkn0 VL3sWmHp5xayRkhsrx1wHZMkuB6I1FYbLYw8mUypkqiTurZxpC l5PMmN7pjngfHBYw1mm6Q8fJfFo6 s03WekbWVJCD6g33TFC0SXn5LrDavTUrzs Lk71louI5u6jqAKyoJNPosxxyDFclNLVEEr1IxposnQtJiWlrp qwpGOkitqqzunzBNeTkrzPcp6kGOQ8D9UNIKkXVNJop6J7RMsu lO9EzexWopAVizMFor5aIHRUTnYmpEn0VinLJsQ20bXCpLWXhZ 52e9GTZrsPqrBeRlxhNplkyr7qV4wAMtYOqOcTNSFDWC 6csT0NQcVYtulvHyZopMYq1d0 MdPCMHjkq9/pZEZ3wZ9eijztBmOWMdLCtKzSH72g8G6FgNlxBHoltiLoaialU T1TI1UVwsT0YvJWOZZFtD5eiTJCOaxwh80clkuuU6DE3xpyZik k0LthhY1zDVkJCVxlNsiFjJ6gbpprJGTHsDlFtDV6bqKsT2A7I TVRKKMRsZCvqHlVwkVrMV0zyqUgKyMWcCUxIS7OsgJRd3A6GOQ iyTXI1ssqWSymyInvktIbEXUOTexSkFMAF07YulyV0gVCYmhCo 3VMPgmvyXuGbhedn9z1Mfk1NPyXmUUjj9kn3NEpU2fIS8gWpga Go0phFViyqwDfYxWM7r3Om8E2b2KoKsiJtXBII3ZcNQzToKBZe U2ySxFeRuNLfkQwVQhfkKSuetGSBcmDpIrhiIuRII61acdXHHH LhgJy4XRJix BNj8SmvwTMIhQM QU ydBVPgrpVSjmAKMSMUyxlEBnbhLfkaNxJFiqH6bZSZvYFeDkiC RdeRZ 6ciaysqfaKpx CevJ//Z


https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSv_RKD3oneGR0SqAxmwteW3NwthVY9w x6zPl4ZZI_3Nr7O3dFd

CHUỖI MÙNG MỘT

Mùng Một! Ơ nầy! Các tụi bây
Đằng kia pháo nổ trước nhà ai
Đi xem sướng lắm hà hà nhé
Còn sót lượm về đốt đả tay!

Thoáng chốc mây dần lững thững qua
Xuân đi, hạ đến, chuyển thu tà
Rồi đông trôi nữa và đưa lại
Mùng Một muôn vàn nỗi xót xa

Dang dở mộng đời thả cánh bay
Bởi vầng mây ám trải dài tay
Phủ che kín mít bầu quang đãng
Mùng Một bên đường ngậm đắng cay

Cứ thế mà đi giữa nẻo đời
Dặm ngàn tuyết giá, cõi chơi vơi
Đôi chân nặng trĩu, hồn tê tái
Mùng Một nghẹn ngào, chỉ hỡi ơi!

Lặng lẽ âm thầm dưới bóng đêm
Lắng nghe khe khẻ tiếng con tim
Dẫu cho tan tác, không lùi bước
Mùng Một thu hình định chữ kiên

Sáng nắng, chiều mưa lắm tảo tần
Tả tơi, khói lửa dập vùi thân
Canh sương thao thức, niềm u ẩn
Mùng Một then cài, chẳng thở than

Dưỡng chí, rèn tâm trước sóng ngàn
Chực chờ, phủ chụp mảnh thuyền nan
Biết bao cuồng nộ lần qua được
Mùng Một bây giờ ló dạng Trăng!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-04-2019, 08:44 PM
https://i.postimg.cc/wMzrRYPV/Vip-Talisman4.jpg



Anh Thương

Anh thương đôi mắt sáng long lanh
Ngả hướng, nhìn về phía của anh
Man mác nỗi buồn loang diệu vợi
Như tìm gì đó tận xa xăm…

Anh thương vầng trán phủ làn mây
Ẩn chứa thông minh, khéo léo đầy
Biết hái sao trời thêu gối mộng
Biết dùng mật ngọt tạo men say

Anh thương suối tóc xoả ngang lưng
Lất phất bay bay đậy má hường
Chan chứa êm đềm, muôn thắm thiết
Toả ngàn ấm áp đẩy hàn sương

Anh thương vòng nguyệt dáng cong cong
Nửa khuất một bên, nửa trọn vòng
Tợ nết na thuần nhưng kín giữ
Tâm hồn ý sống vẹn thanh trong

Anh thương tim tím ửng bờ môi
Đầy ấp yêu đương với nụ cười
Dành sẵn cho tình leo đỉnh tận
Tắm bầu lộng gió, hái trăng soi

Anh thương thanh tú ảnh hình em
Đằm thắm, đoan trang, nét dịu hiền
Một khối chung tình son sắt mãi
Trước cuồng phong vũ chẳng chao nghiêng

Vậy mà! Tất cả những anh thương
Chẳng thể cầm lên đặt sát gần
Để suốt chuỗi dài vương vấn nhớ
Đêm đêm thao thức, nỗi bâng khuâng...


20/4/2019
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-04-2019, 07:41 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRPcD7Gh_lFHwtcWMbRiA9FG4_FIDzIF eDtsnfD-iOhxB70w8gW



Hạt Sương

Sáng nắng, mưa chiều, đêm giá lạnh
Bốn mùa cứ mãi bóng thời gian
Buồn vui, sướng khổ, vòng luân chuyển
Luẩn quẩn, loanh quanh suốt cuộc trần!

Hôm nào gió lộng giữa tầng mây
Từng đợt sấm rền vọng đó đây
Thắt thẻo hồn sương nhòa nhạt ảnh
Rã tàn, vỡ vụn, loãng trôi phai

Rồi khuya đêm ấy bầu lơi thổi
Ấp ủ hơi dầy thả nổi trôi
Quyện kết, đọng dần lên kẻ lá
Từng hồi sống lại tụ ngàn nơi

Đợi chờ trăng thức, dưới lung linh
Ửng ánh pha sương rộ dáng hình
Cũng vẫn đây nầy muôn vạn bóng
Tròn tròn, lóng lánh, điểm trời xinh!

Lại sáng hôm sau nắng trải màu
Hàn sương lại tiếp một lần đau
Hanh hao, bốc khói rồi tan tác
Vào cõi không gian một kiếp sầu…

Chuyện đời nhân thế tợ như sương
Mới tỏa canh thâu để sớm buồn
Kết trụ một thời rồi biệt dạng
Để ngàn vương vấn nỗi niềm thương

Vì sao thương nhớ mảnh phù vân
Đã chẳng còn đây, đã sớm tàn
Bởi nhỏ nhưng nhiều đan ý mộng
Trải vào không ảnh sắc long lanh!


11/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-04-2019, 08:39 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS3QRGTQ8ekTiPEBlK038F7WdYmPoX6k sxMMdpCFVTL7AJkffla


THÌ RA

Thì ra đây nghĩ đã sai rồi
Cứ ngỡ rằng ai cũng giống tôi
Khắc khoải tâm tình, bao ý sống
Trải vào trang giấy để phai phôi!

Ngờ đâu lỡ nhịp mối cung đàn
Vọng tưởng con thuyền giữa sóng loang
Chờn chập, đong đưa dòng nước cuốn
Dật dờ, ảm đạm, nhỏ sầu than

Vậy mà hạnh phúc vẫn đong đầy
Lui tới, ra vào thả bóng bay
Giỡn gió, đùa mây vờn nước gợn
Để hồn vương vấn nghẹn cho ai

Thôi về khép lại cửa tâm hồn
Rồi mỗi chiều tà đợi bóng hôm
Tự nhủ với lòng đừng thế nữa
Dòng đời muôn mặt kẻo rơi chân!

Hãy trải niềm thương vào cánh thơ
Con tim nhịp đập tự bao giờ
Cảm rung lai láng tình nhân thế
Tất cả vào đây để thắm mơ

Sáng ơi! Hồn Sáng của ngày xưa
Cứ vụt bay xa giữa bốn mùa
Đem lửa, đem hương vào biển rộng
Hơn là ảo ảnh một chiều mưa!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-04-2019, 11:21 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRfD12FtSzKgVt_WCs6boRzLfucYoquY bkJcst6SyJFpseLk0JXdQ



Nói Với Em

Tiếng lòng em gửi về anh
Ngọt ngào, thắm thiết muôn phần vấn vương
Đọng pha một nét sương buồn
Canh khuya gió thổi bên đường lắc lư!

Em ơi! Anh cũng từng mơ
Trở trăn, thao thức, thẫn thờ vọng xa
Để rồi ngắm ánh trăng tà
Hồ thu sóng gợn, là đà héo hon

Rớt hồn vào nẻo thâm sơn
Âm thầm chiếc bóng, khảy đờn sầu ai
Khung trời ảm đạm heo may
Bóng thuyền lặng lẽ chuỗi ngày đìu hiu

Chiều chiều rồi lại chiều chiều
Đong đưa trong gió thật nhiều âm vang
Tay ôm một mảnh trăng tàn
Nỗi niềm khắc khoải, võ vàng, đớn đau!…

Thời gian uống cạn chén sầu
Trả về diệu vợi tiếng gào con tim
Biết bao lá đổ bên thềm
Phong ngàn quấn quyện về miền mù khơi…

Gặp em ngần ngại tỏ lời
Bởi đâu còn nữa một thời thanh trong
Ai kia đượm sắc hoa hồng
Còn tôi cánh nhạn treo dòng sông thu

Chỉ còn trải mộng vào thơ
Phôi phai héo hắt bên bờ cô đơn
Lắng nghe điệp khúc em đờn
Ôi sao da diết! Xoay tròn nhớ nhung!


12/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-04-2019, 11:56 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSNyfJvyhq9aKA_e9UVxqoBPTb3-TyOx3P9PnAZFMYDitnAMlv-



Không Còn Gặp Nữa
Ánh Thiêng Liêng

Đầu xuân lặng lẽ con ngồi đây
Tưởng nhớ Mẹ Cha, nhớ chuỗi ngày
Bóng cả, cây cao xòe trải mát
Chở che, đùm bọc trẻ thơ ngây!

Biết bao lo lắng, biết bao thương
Dìu dắt con qua mỗi chặng đường
Vững bước chân mềm, thôi té ngã
Trên hàng đá sỏi quyện phong sương

Những lúc con đau phải bỏ ăn
Ánh mờ tụ lại giữa vầng trăng
Cha buồn chẳng thiết nhìn công việc
Còn Mẹ u hoài, đậm vết nhăn

Học giỏi cuối năm được thưởng quà
Vui mừng khôn xiết ở nơi Cha
Khéo khoe lối xóm con tôi nó…
Gió thổi du dương mát cả nhà!…

Nhưng rồi bất chợt Cha “ra đi”
Mất hẳn đời con một cái gì
Điểm tựa linh hồn trong cuộc sống
Yên lòng thanh thản khỏi lo chi

Đăng đẳng thời gian Mẹ khổ đau
Ngàn mây phủ xám lẻ loi sầu
Canh khuya giá lạnh ôm vò võ
Ngày nhánh liễu gầy quẳng gánh chao…

Giờ đây Cha Mẹ đã quy Tiên
Mãi đọng tim con khối nỗi niềm
Da diết tận cùng chưa trọn hiếu
Không còn gặp nữa ánh thiêng liêng!...

16/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
26-04-2019, 11:23 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTC8wbI8OrydHbjTg4GeQ7qUQ19VwpV1 nuXmYIdqgOHh5kaTTJIuw



Đi! Vẫn Đi!

Ai thú tiêu dao mấy bửa nay
Ai trà bánh mứt cỗ mâm đầy
Ai vui chè chén, ai đen đỏ…
Thì cứ kệ đi! Ta vẫn nầy!

Thanh thản tâm hồn lẳng lặng nghe
Trái hồng nhè nhẹ nhịp đong đưa
Lâng lâng cảm xúc về bao nhớ
Thuở của ngày xưa dưới mái nhà

Còn cha, còn mẹ, đủ anh em
Khắng khít yêu thương trọn nỗi niềm
Dẫu cảnh cơ hàn bao túng thiếu
Nhưng tình choán ngập cả con tim!…

Chiếc bóng thời gian chầm chậm trôi
Mẹ cha lần lượt rụng lưng đồi
“Tay chân” cũng vậy, rời và mất
Để lại tâm tư khối ngậm ngùi…

Nhớ thầy, nhớ bạn, nhớ quen thân
Nhớ tuổi hoa niên, nhớ ánh vàng
Nhớ những góc trời treo sắc tím
Nhớ đường mù mịt bước lang thang…

Tất cả giờ đây tợ áng mờ
Từ từ khuất dạng cõi xa lơ
Ảnh hình loáng thoáng vài ba phút
Lấp trống bâng khuâng quạnh vắng bờ…

Ta muốn chồm lên kéo xám về
Đặt vào trong đó một câu thề
Phù vân cứ mặc, đời sao mặc
Vì nghĩa vì ân…Đi! Vẫn đi!...


17/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-04-2019, 11:26 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRibrhyrSH8X7GYE_CQ05LhSURgOX9h0 pOzmcYkYWWhRCPp7dxP



Tâm Tình Đôi Bạn

Nầy Sáng!
Nắng xuân ấm áp!
Không gian rộn rã!
Lòng người náo nức, hân hoan!
Còn bạn! Thui thủi góc quán ở bên đàng
Nét tư lự, trầm ngâm phơi sắc nhạt!

Phải chăng nhung nhớ chuỗi ngày xưa
Trải cánh thênh thang giữa bốn mùa
Từ nẻo mịt mờ sương phủ trắng
Đến bờ bát ngát sóng đong đưa?

Có bạn có ta, có ánh vàng
Đêm đêm thao thức thả mơ màng
Cánh hồn lững thững đi vào mộng
Dào dạt lâng lâng tận ngút ngàn

Trưa hè nắng cháy đẫm mồ hôi
Vạm vỡ trơn da, mắt ửng ngời
Có sá gì đâu vài chục khối
Chiều tà đổ xuống cũng xong thôi

Những ngày tầm tã dưới mưa đông
Vẫn chiếc thuyền con lướt giữa dòng
Khí phách vẫn tràn xua lạnh lẽo
Vẫn tung lồng lộng rải ven sông

Những tối đìu hiu tựa bóng mờ
Bạn ngồi nắn nót mấy vần thơ
Cho ai chẳng biết nhưng mê mải
Lúc viết, lúc bôi, lúc thẫn thờ

Những buổi canh khuya trời vắng vẻ
Dưới hiên lặng lẽ với cây đàn
Ngân nga tiếng hát hòa tâm sự
Xoa dịu khoảng đời lắm trở trăn…

Tất cả hình ảnh của thuở nào
Có làm bạn nhớ, để hoài đau
Cái đau âm ỉ dài năm tháng
Dẫu đến xuân nay, khóe vẫn trào?!...

Gió hỡi!
Từ phương trời vạn dặm!
Nhịp thâm tình khuấy động quả tim!
Chẳng quản ngại đường xa, lặn lội bạn đi tìm!
Rồi lo lắng, sợ ta chìm héo hắt?!

Ta vẫn còn đây một mảnh hồn
Chiều nhìn tuyết rụng, chạnh cô đơn
Tai nghe tiếng vọng từ thăm thẳm
Nỗi nhớ niềm thương quặn tấc lòng

Ngọn lửa năm nào đã kết tro
Hãy còn tiềm ẩn khối hồng to
Chỉ cơn giông lốc lùa qua nhẹ
Nóng vẫn bừng lên rực bất ngờ

Cung đàn thắm thiết vẫn còn đây
Những tối không trăng vẫn trổi đầy
Những quạnh thu chiều muôn ý nhạc
Vẫn còn êm ả lướt theo mây…

Nhưng ở trong ta thấy xót xa
Bởi rồi lần lượt cũng trôi qua
Mới vừa đỉnh ngạn long lanh đó
Khoảnh khắc thời gian rụng khuất tà

Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
Ta lặng ngồi đây ngẫm chuyện tàn
Chớ chẳng bao giờ bi lụy nhỏ
Yên lòng bạn nhé! Gió ngàn phương!...


19/2/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-04-2019, 12:29 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTwut7Nr4go7v5TAyFnuyLR9c9wc-Z1FnSAQeQDO0FR9BpHUhHBbg


DÒNG TÂM SỰ

Em họa cho tôi lắm dãy thơ
Từ đầu ghé bến, thả trăng mơ
Tấc lòng gom đọng vào lam khói
Tôi hiểu đời em... phủ bụi mờ!

Thu chiều cứ mãi phả tim sâu
Héo hắt, cô đơn nhỏ lệ sầu
Gởi gấm tâm tình nơi hí họa
Tìm vơi ảm đạm nỗi ngàn đau

Thơ thẩn vào ra khắp nẻo trang
Trải dòng tâm sự luống bâng khuâng
Dẫu cho mộc mạc, sai vần điệu
Vẫn lấy làm vui, khoả ánh tàn…

Tôi thấy lòng tôi cũng mến ai
Từ khi tập tễnh lướt hồn bay
Ngọc Lan! Ghé bến gieo vần họa
Xúc động tâm tình lắm lúc say!

Tôi cũng như em cũng mộng thường
Nhưng rồi tan tác rã mưa tuôn
Âm thầm lặng lẽ theo ngày tháng
Từ mái nhung đen đã quạnh trường

Chỉ còn bậu bạn với thơ xanh
Điểm nét vào đây cả tấc thành
Nắn nót, giồi mài từng chút một
Đi tìm cái bóng của vầng thanh...

Đừng buồn nữa nhé Ngọc Lan ơi!
Nước chảy, sóng vờn, chỉ thế thôi
Hãy ngủ mơ say vào mộng mị
Rồi khi tỉnh giấc, áng mây trôi!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-04-2019, 09:33 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS2Dw1-G-bm6FSJTPipDd3au0yp_ZDMyMlW61yLx2bo52m_-e84kg



Em !

Em là cái bóng của lòng tôi
Chẳng dáng, chẳng hình, chỉ nói thôi
Từng tiếng ngọt ngào trong diệu vợi
Ấm lòng thân thiết lúc chơi vơi!

Em đã theo tôi quá nửa đời
Từ thời biết cảm, biết bâng khuâng
Biết thương, biết nhớ và trăn trở
Thao thức, suy tư dưới nắng tàn

Sáng sớm tinh sương rộ ánh hồng
Em tô sắc biếc điểm dòng sông
Cho tôi, thuyền mộng bơi vào ấy
Êm ả, du dương, mát cõi lòng

Rồi theo chầm chậm của vầng dương
Phủ khối hanh hao xuống nẻo đường
Em dựng bên lề căn quán nhỏ
Giúp tôi ngơi nghỉ bước ngàn phương!

Những lúc tôi buồn luôn có em
Nỉ non, tha thiết, dịu sầu tim
Từ trong hương thoảng lời em nói
Đừng nữa anh ơi! Hãy thả chìm

Từng đêm lặng lẽ vọng trời xa
Nửa nhớ, nửa thương, nửa để mà
Lưu luyến, u hoài bao khắc khoải
Em ngồi thật sát, nhẹ nhàng xoa

Giờ đây ráng tắt, trải hoàng hôn
Kỷ niệm ngày xưa níu mảnh hồn
Tôi thấy ngập tràn bao cảm xúc
Em đưa tay vói lấy cây đờn

Hỡi em! Cái bóng…mảnh trăng son!...


13/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-05-2019, 11:13 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSdGf5F_npMhvif9A6gSdgOvm_LRxKh2 rUlJV-3MN375AmPcYjz3w



Vẫn Thỉnh Thoảng Đi Tìm

Làm sao không nhớ em!
Làm sao anh quên được!
Khi tất cả của em vẫn còn đó
Đẹp vô ngần, sống mãi giữa lòng anh!

Từ cánh thư xanh của thuở nào
Ngọt ngào, thắm thiết gửi về nhau
Cho ngày tháng quyện ngàn vương vấn
Hồn mộng lâng lâng giữa dạt dào

Bao niềm tâm sự nơi trang giấy
Gió bụi thời gian thổi nhạt mờ
Vẫn mãi còn đây từng tiếng vọng
Ru hồn thao thức dưới trăng trơ

Những lời thỏ thẻ ở bên tai
Chia sẻ vui buồn trọn với ai
Điệp khúc ngân nga vào tĩnh lặng
Du dương, êm ả nhịp đàn say!

Ánh mắt đong đưa gợn sóng tình
Dưới bầu thanh vắng toả lung linh
Nầy môi, nầy má…chờ anh đó
Em nhắm rồi đây! Hỡi!...Hỡi mình!

Kề bên sợ muỗi đốt chân anh
Một tấm khăn vàng vội trải nhanh
Đậy kín che thương từng chút một
Vô vàn yêu dấu phủ dầy quanh…

Định mệnh em ơi! Khiến vỡ đàn
Mây mờ giăng kín, lịm hồn trăng
Bão giông, sấm chớp, sầu khung ảnh
Cả khối long lanh nát rã tàn…

Nhưng mãi trọn đời giữa trái tim
Vẫn hằn đậm nét ảnh hình em
Biết bao kỷ niệm nằm trong ấy
Chiều vắng, canh khuya thỉnh thoảng tìm!...

14/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-05-2019, 01:12 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSzzsvwpw2iOqi7bX_nkfqbGK9Q0NQG6 XQspKAczQkYRVW8VaLSHw


Thơ Em !...

Tôi đọc thơ em tới mấy lần
Bởi lòng cảm khái mảnh hồn trăng
Ôi sao! Đẹp quá tình ai đó
Dẫu lỡ, thuyền xa vẫn đượm ngần!

Kỷ niệm đong đầy nơi mắt em
Quay nhìn dĩ vãng dưới thu đêm
Mãi vương vấn nhớ thời tao ngộ
Khắc khoải, đong đưa, rủ bóng thềm…

Tôi người lữ khách bước qua cầu
Cũng vỡ tan tình lắm khổ đau
Chất ngất yêu đương rồi nát mộng
Cho dài năm tháng lịm trời thâu

Và giống như em, cũng hẹn hò
Công viên, rạp hát… trọn niềm cho
Trái tim da diết ngân tình ái
Rồi cũng như em…..lỡ mộng đò!

Lặng lẽ nàng đi, bỏ lại đây
Muôn vàn nhịp đập quả hồng say
Để tôi lưu luyến, luôn nhung nhớ
Phủ chụp lên thân chuỗi đọa đày…

Em còn đầy ấp giọt sầu rơi
Năm tháng hằn in dấu ảnh ngời
Còn ở nơi tôi giờ lạnh tắt
Dòng sông thuở ấy, đã ngừng trôi

Đăng đẳng thời gian, bỗng một chiều
Tình cờ gặp lại, nỗi buồn hiu
Đôi dòng châu lệ nàng tuôn chảy
Kể chuyện ngày xưa cảnh nát diều

Giờ mới hiểu ra, đã lỡ làng
Đâu còn đứng bóng ảnh trăng vàng
Mịt mù khuất núi mờ tan loãng
Chỉ có còn đây một ánh quầng…


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-05-2019, 01:21 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSTTv3mIHZynQVOS-F0rxyrqcaRB_vXMwZJ0CoSUGtyOELh3HVv



Tình Cách Trở

Cũng vẫn chiều nay ngắm ráng tà
Nỗi niềm vương vấn vọng trời xa
Ưu tư trắc trở tình đôi ngả
Để giữa con tim nỗi nhớ mà…

Không thể cung đàn trổi khúc ca
Du dương lướt nhẹ vuốt cành hoa
Cho hàn sương lạnh đeo vào lá
Rụng rớt trôi đi trả ngọc ngà

Dào dạt, êm đềm phủ thướt tha
Canh thâu yên giấc dưới là đà
Không phơi buốt lạnh lên vành đóa
Trọn giấc say nồng ửng thắm ra…

Tình yêu! Ôi hỡi! Của đôi ta
Nghịch cảnh trớ trêu, ảnh sắc nhòa
Tha thiết đong đầy men hương tỏa
Thế mà mây kéo, giọt mưa sa!

Cho em trời ấy mang buồn bã
Thao thức bâng khuâng cạnh góc nhà
Lặng lẽ đôi lần châu lã chã
Đêm đêm giá lạnh tím làn da

Còn ở bên đây ngàn rỉ rả
Khuya về theo gió vọng ngân nga
Trăng tàn tĩnh mịch, hồn treo đá
Cố nén, bật thành dạng bóng ma…

“Nhớ Lắm Mình Ơi”! Ôi xót xa!
Tái tê da diết quá em à
Thôi thì vào mộng cùng nhau há!
Hồng tửu phôi sầu đợi kiếp qua….


2/4/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-05-2019, 08:58 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRd01-mMfYGieRmxiZ_sTO4HBCGV22R03De3fimMMTbjsmRokvz


Loạn Nữa Mà Chi

Người loạn trong tim bởi những buồn
Ba sầu, bốn hận, ghịt hoài chuông
Cho âm thanh vọng, loang vào gió
Tiếng oán, tiếng thương, tiếng đoạn trường!

Người loạn trong tim bởi một thời
Ngàn yêu, tha thiết trải đầy vơi
Chỉ qua mấy độ, tình ly biệt
Để lại thời gian luống ngậm ngùi

Người loạn trong tim bởi phải nhìn
Thăng trầm thế sự nhục và vinh
Cúi lòn, bợ đỡ nên danh phận
Sĩ khí, trung can phải tím mình

Người loạn trong tim bởi xót xa
Thấy ngàn áng xám phủ dầy hoa
Rồi từng cơn lộng kèm mưa đổ
Vùi dập, xác xơ mảnh ngọc ngà!

Người loạn trong tim bởi phải hoài
Nghe xình, nghe xập rú màng tai
Mỗi lần khỉ đột làm ca sĩ
Gần gũi đồng lân cửa nẻo gài

Người loạn trong tim bởi chán chường
Tháng ngày trăn trở, nỗi niềm vương
Nhớ nhung, lưu luyến hay hoài vọng
Lặng lẽ tìm quên giữa quạnh trường…

Hãy dừng đi nhé! Hỡi con tim
Loạn nữa mà chi, chỉ đắm chìm
Biển rộng làm sao không có sóng
Phận thuyền, tay lái vững truân chuyên!...


16/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-05-2019, 03:12 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSyZVuo7EH4znGCj_6kpFl-diyKBJ-x636jCHPDqjm2Pa58DNz7hw


Sóng Gợn Cõi Dương Trần

Vần thơ thắm đượm của Tình Nương
Đã khiến tim anh gợn sóng buồn
Cảm đóa thắm nồng treo bóng tưởng
Canh dài vò võ, ngọn lay sương…

Ngày tháng bên bờ em vấn vương
Gót chân trĩu nặng thả trên đường
Ánh sầu thỉnh thoảng xoay vòng hướng
Rồi cũng âm thầm dạ nỉ non…

Còn anh nhìn nắng rụng ngàn phương
Thấy nhạt mờ xa phủ đóa hường
Ngắm lá khô vàng rơi vất vưởng
Nỗi niềm sâu thẳm tiếp rung chuông!

Đôi ta ôm ấp mối tư tương
Chẳng biết làm sao để tỏ tường
Khiến những trưa hè nhìn cánh phượng
Vật vờ lả tả, gợi ngàn thương

Thương cho da diết của yêu đương
Mà phải quặn đau khúc mộng thường
Khắc khoải, nghẹn ngào treo gió lượn
Ảnh hình loáng thoáng hiện màn gương

Để thành ảo ảnh vị men hương
Cạn chén say bay trải chập chờn
Ngây ngất dạt dào bao lởn vởn
Dưới bầu ráng tắt tím hoàng hôn!

Khoảnh khắc loang dài từ xóm thôn
Vào sâu tít tận cõi tâm hồn
Luyến lưu tha thiết trao về chốn
Hai nẻo cùng nhau… Một tiếng đờn…

Có chút trào dâng ngọn lửa hờn
Vì sao không thể bước xa hơn
Khi cây đơm trái đầy mơn mởn
Bị cả khung trời đậy tối om…

Giờ mối duyên thề, nghĩa sắt son
Bèo mây lỡ giạt, khuyết khung tròn
Nhưng tình yêu dấu luôn gờn gợn
Đành phải dương trần mỗi sớm hôm…


3/4/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
09-05-2019, 12:15 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQMUXptaFJ8XpBZbYDzjZNOsE3XGLzN2 eQLUZXglpRBBoH4CZ3bMQ



HỠI TRỜI XANH !

Lặn lội qua nhà để rõ tin
Yêu đương còn sống hoặc tan hình
Then cài, cửa đóng, chìm hiu hắt
Vắng lặng bao quanh, chỉ có mình!

Một khắc trôi qua, bóng một người
Vườn sau ra trước ngắm nhìn tôi
Ô kìa! Huynh Sáng! Cần Thơ ghé
Nhớ quá bạn ơi, thuở thiếu thời

Chun rượu thâm tình cạn ngất say
Năm xưa hai đứa thả hồn bay
Giờ đây đôi ngả đường rong ruổi
Kẻ bụi phong trần, kẻ lắt lay

Nỗi nhớ niềm thương ngợp cả hồn
Những chiều nắng tắt, rũ hoàng hôn
Căn phòng ấm áp tình tri kỷ
Chia sẻ cho nhau chuyện mất còn..!

Bỗng chốc em đi chợ mới về
Nụ cười tươi rói, tiếp chân đi
Ra sau rồi khuất, không còn thấy
Đến tối âm thầm mở nhạc bi

Chế Linh quằn quại với đau thương
Chuỗi khúc tình vương luống đoạn trường
Còn ở nơi tôi đêm thức trắng
Tái tê, da diết cảnh mây sương…

Thôi rồi! Đã nát mảnh tình thanh
Tay ấm trong tay những tối gần
Vạn tiếng con tim ngân thổn thức…
Giờ đây gởi trả giữa khung xanh

Tôi hận , tôi đau bởi ngỡ ngàng
Vì sao lại vỡ mảnh trăng vàng
Em thì im lặng, không lần nói
Để gió thu sầu quyện xốn xang

Nghĩ chân lạc bước cánh vườn hoa
Lắm bướm vờn xoay ảnh ngọc ngà
Đành nén, chôn sâu về dĩ vãng
Sợi tơ lầm mối tặng người ta…

Hai mươi năm chẳn vội qua mau
Bỗng gặp lại em, đẫm lệ trào
Ngày ấy anh ơi! Em khóc hận
Xa anh vì bởi nát hoa đào

Người ta tàn nhẫn thuốc em đau
Trong trắng đời em đã rã nhầu
Chẳng xứng tình anh ngàn sắc thắm
Chớ nào em phụ mảnh tình đâu!

Trời ơi! Trời hỡi! Hỡi trời sầu!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
09-05-2019, 09:42 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tG xPjsGsxsopi9b53LOxn8Q


Nhờ Ấp Ủ

Nhờ ấp ủ nên đời sẽ có
Những chiều tà theo gió xa bay
Về nơi diệu vợi tìm ai
Phiêu diêu, sảng khoái ngất ngây mảnh hồn!

Đêm mười lăm, ảnh tròn rực sáng
Lặng lẽ ngồi lai láng nhớ nhung
Mắt nhìn đăm đắm không trung
Tấc lòng rạng rỡ giữa vùng lung linh

Nỗi cô đơn một mình chiếc bóng
Bao tháng ngày hướng vọng mênh mang
Giờ đây đổi lại ngập tràn
Hồn thơ thắm thiết vô vàn cảm thương

Canh khuya vắng, màn sương nhỏ giọt
Góc hiên mờ nắn nót sầu tim
Cánh chim lờ lững bay tìm
Nay theo sóng nước, lặn chìm đáy sâu!

Ly rượu đắng ngày nào cũng uống
Để giải buồn vất vưởng niềm đau
Bây giờ đổi lại vó câu
Bóng người dũng tướng giục vào thênh thang

Nhờ rung cảm, say trăng, mến gió
Và bao lần vàng võ, xót xa
Hôm nay mới hái hồn hoa
Đặt vào khung lộng để mà ngắm soi

Từ đỉnh núi chơi vơi chiều ấy
Nỗi ưu phiền cứ mãi lê thê
Con tim ôm mảnh trăng thề
Dìu ta từng bước đi về bến mơ !...


18/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:08 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRFBpWOgfJrJYhP4xW9c5yDOssDbPrS0 ewE3b7c6Klc8qM6gFSG


MỘT THOÁNG ĐONG ĐƯA

Từ khi cánh tung bay vào cõi mộng
Chưa một lần chiếc bóng phải dừng tay
Vươn dài ra nắm bắt một vầng mây
Thả lên đó mơ say về viễn xứ!

Bỗng sáng nầy nghe như niềm tư lự
Nỗi đăm chiêu bàng bạc nẻo xa xôi
Tiếng tấc lòng khuấy động mắt, bờ môi
Bao nghĩ, thấy để rồi đan khép kín

Khung xoải cánh chẳng từng phen bịn rịn
Đeo gươm thần ngang dọc cõi trời mây
Thế mà nay xúc cảm, thoáng chùn tay
Vói sau rút, loang hoài không sắc ảnh

Đây có phải ngậm ngùi nhìn trăng chạnh
Nghẹn lu mờ ánh tỏ bởi mưa sa
Hay mỏi mê trước ngút ngàn biển cả
Vạn sóng cồn nghiệt ngã mãi vờn theo!

Cho da diết, thẫn thờ, khô úa héo
Như bã buồn, thắt thẻo cuốn tâm tư
Bao lần gom tiếng lộng kết vào thơ
Rồi loãng nhạt từng giờ trong khắc khoải…

Chợt đâu đây âm vang xa vọng lại
Vì sao hồn bảng lảng nét phôi pha?
Vì sao hồn dờ dật nhịp đàn ca?
Để ước hẹn biến ra vầng mây khói…

Phong vũ hỡi! Mênh mông ngân tiếng nói
Như suối nguồn lai láng chảy tâm cang
Dẫu xuân về thao thức, chút mênh mang
Lời năm cũ, đá vàng không thay đổi

Đường diệu vợi, thênh thang luôn chuyển tới!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:17 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf



Trên Con Đường Ngày Xưa

Chiều hôm nay có một người khách lạ
Cặp mắt buồn nhẹ thả dưới tà huy
Cả một thời dĩ vãng đọng vành mi
Chân chậm bước, thầm thì bao nỗi nhớ!

Nhớ năm xưa tháng ngày trăng sáng tỏ
Cũng đường nầy lộng gió lá sao bay
Trải ngộp dầy vương vấn ở trên đây
Tay trong tay cùng ai về lối mộng

Có ngờ đâu biển đời cuồng dậy sóng
Nát thuyền tình chìm bóng khuất lòng sâu
Để chuỗi dài canh cánh dưới canh thâu
Ngàn da diết xé đau hồn quạnh quẽ…

Nắng dần tắt, giờ đây đà ráng xế
Mãi như còn ngấn lệ tiễn tình tan
Đọng nơi tim một dấu tích phũ phàng
Cho hoài niệm ngập tràn thương với hận!

Thương bởi ai cuộc đời nhiều lận đận
Hận vì ai ngút tận cảnh trầm luân
Hoa khoảnh khắc chỉ nở mấy ngày xuân
Rồi héo rũ, rụng tàn tan vỡ vụn…

Niềm bâng khuâng cuốn vào hai khoé trũng
Khách nghẹn ngào lững thững dấu rêu phong
Trời không lạnh mà sao tợ như đông
Se sắt tái cõi lòng ngàn tê buốt

Có ai biết hai mươi năm về trước
Con đường nầy mộng ước thắm đầy vơi
Rồi hôm nay lại có một bóng người
Đang thả gót, bùi ngùi…trong lặng lẽ!


19/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:20 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE


Nén Hương Lòng

Nghe tin anh đã về miền âm cảnh
Trả lại đời sắc ảnh kiếp phù vân
Tôi bùi ngùi, da diết tận tâm can
Niềm vương vấn ngập tràn bao trăn trở!

Từng quán cốc trên đường hay phố chợ
Hương cà phê mở ngõ chuyện gần xa
Đến lâng lâng, vun vút dưới chiều tà
Vượt cây số để mà thôi đơn điệu

Chun rượu cay ấm tình thân mát dịu
Nghĩa ân cần, lo liệu thật lòng nhau
Giọt mưa ngàn tan xoá nỗi hanh hao
Theo năm tháng biết bao là kỷ niệm…

Tôi thành thân, vẫn luôn niềm lưu luyến
Chuỗi thời gian nắng quyện bước chân đơn
Tình tri giao gắn bó sớm chiều hôm
Vui san sẻ mất còn nơi ý sống!

Bỗng một hôm gió vờn tay khuấy động
Dãy nhấp nhô đẩy bóng mảnh thuyền trôi
Lo cho anh vất vả cuối tuổi đời
Lời khuyên nhủ để rồi xa cách bến…

Mấy mươi năm đời tôi bao khốn đốn
Vắng tới lui, một sớm khiến phôi phai
Chợt bất ngờ tin dữ lọt vào tai
Biết được anh bảy ngày qua đã mất

Anh Đạt ơi! Như kim châm muối sát
Chạnh tấc lòng, phảng phất bóng hình xưa
Đốt nén hương vọng tưởng trải vào thơ
Vơi ảm đạm từng giờ trong nỗi nhớ!...


“Nén hương lòng tưởng nhớ
người đã mất”

20/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:24 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ0F9-glpr0maKDpJYYaI04LQLLke6vss_G_cJPJfjGwPdWiZJKeQ


Một Chút Vườn Xưa

Còn nhớ chuyện xưa…để ghé vườn
Tìm trong ảnh bóng một hồi chuông
Âm thanh ngân vọng ru hồn lữ
Bớt nỗi hanh hao bước dặm trường!

Bởi người lữ khách dạ đa sầu
Cứ mãi, trầm lòng cuộc bể dâu
Một sớm, dòng sông cuồn cuộn sóng
Thuyền nan tan tác vỡ chìm sâu

Bốn phía không gian phủ xám mờ
Mộng ngàn bỗng chốc đỉnh chơ vơ
Tả tơi lông vũ, què đôi cánh
Khắc khoải, đau thương cạnh mé bờ

Sự chết cận kề mỗi phút giây
Chỉ cần nhích tới chút mà thôi
Bao nhiêu ấp ủ hay chờ đợi
Gửi cả vào theo cái mảnh rơi!

Chim buồn, héo hắt nẻo cô liêu
Ôm khối hoài ai tắm nhạt chiều
Da diết ngập tràn loang trống trải
Giữa bề vắng lặng, với rong rêu…

Thắm thoát thời gian chầm chậm qua
Ngày xưa theo gió cuốn về xa
Còn đây loáng thoáng hồn năm cũ
Chờn chập đong đưa chút để mà

Bóng kẻ cô đơn chuỗi tháng ngày
Vơi niềm vương vấn hãy còn đây
Vườn kia trở lại lần thăm viếng
Một chút để rồi…tiếp tục bay

Trở về vạn kỷ…hẹn cùng ai!


21/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:31 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcThy2clvMlZbfXFxyvN4LNHX-KTL3V0IbO16mvd12jvWEHZp__whg


Biết Có Được Chăng

Em trải nỗi lòng qua áng thơ
Trở trăn, thao thức tự bao giờ
Chuyện con đò nhỏ chèo trên nước
Và khách phương nào ghé bến mơ!

Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Lời ngon, tiếng ngọt tụ vành môi
Ru hồn thôn nữ ngày hai buổi
Đưa đón ai kia dưới ánh trời

Khiến cả trái hồng trổi điệp ngân
Mơ màng, thổn thức vọng tình trăng
Ấp yêu, chờ đợi đàn theo gió
Hòa nhịp ngân nga đượm thắm ngàn

Cứ mãi trông hoài chẳng thấy chi
Màu thu ảm đạm đọng vành mi
Long lanh sắc biếc giờ khô tím
Buồn bã âm thầm dưới bóng khuya!

Rồi trưa hôm ấy không còn gặp
Khách đã vô tình khuất nẻo xa
Năm tháng mịt mờ, không trở lại
Vạn sầu phủ kín cánh hồng hoa

Từ đó đông dầy cuốn chặt em
Tái tê, buốt lạnh ngập vào tim
Khiến chai một nửa bên lồng ngực
Một nửa rung rinh thỉnh thoảng chìm…

Có phải thế không…hỡi! Hỡi nàng?
Mà sao khem khép ảnh trăng vàng
Cho người vương vấn dài trăn trở
Biết gửi tặng nầy…có được chăng!


21/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:34 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQsPBtdeBuz75JjuF-AEqdG4hABs0_0x0ji5AKrVruyMC_q9GwN



GIÂY PHÚT CHƠI VƠI

Dòng sông xanh lững lờ con nước chảy
Theo bốn mùa cứ mãi ngược rồi xuôi
Lúc chập chùng, ào ạt cuộn vờn bơi
Khi phẳng lặng, im hơi từng bọt trắng!

Những đêm sâu, không mây, trời lộng ánh
Gió đưa cành lấp lánh giọt sương pha
Khách mơ trăng dạt dào trôi êm ả
Rồi nhẹ nhàng trổi nhịp vút bay xa

Khi mưa sầu khuất bóng, nghẹn lời ca
Bao ảm đạm phủ trùm lên cỏ lá
Hoà lệ mờ đang ngậm ngùi lã chã
Kết tụ thành buồn bã trải canh thâu…

Chiều hôm nay tôi nghe niềm đau đáu
Bài thơ tình nắn nót để cho ai?
Bởi xa xăm héo mòn ôm buốt tái
Có cảm rung dịu ái, tiếng lòng ngân?

Nhìn trăng treo vương vấn, nỗi bâng khuâng
Thương hồn ngọc nhạt tàn vây phủ xám
Để khung xanh ánh vàng rơi tan loãng
Rồi dật dờ, héo hắt dãy mờ đen

Có lẽ đời sẽ buồn nếu không đêm
Thiếu vầng sáng đong đưa niềm thổn thức
Cho tẻ quạnh biến thành cơn day dứt
Mất cung đàn khảy khúc nhớ yêu thương…

Chân lặng lẽ thong dung bước trên đường
Cặp hai bờ cây cành giăng rậm lối
Trời loáng thoáng chập chờn phơi ảnh tối
Vẫn âm thầm đi tới, đuốc cầm tay!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:38 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE


Còn Gì Tặng Nhau

Em lấy chồng thuở còn tuổi mộng
Sớm thu hình, rã bóng hồn xanh
Thời gian lặng lẽ qua nhanh
Tay bồng tay bế, quấn quanh nỗi niềm!

Rồi một tối màn đen phủ xuống
Chợt thấy lòng vất vưởng, chơi vơi
Mới hay phận số cuộc đời
Hắt hiu, ảm đạm, lờ trôi thuyền tình

Bởi non nớt, duyên mình vội vã
Gửi trao người hết cả một lần
Khi chưa tắm ánh trăng vàng
Lắng nghe gió thổi, lay cành vấn vương

Giờ hiểu được, nghe buồn trống vắng
Con đò đưa hụt hẫng tay chèo
Dòng sông nhấp nhố đìu hiu
Lắc lư, rũ rượi thật nhiều mỏi mê!…

Còn ở tôi, ảnh thề cũng nát
Bước đầu yêu kéo giật con thuyền
Lên bờ vào ụ nằm yên
Để nay rã mục giữa miền quạnh thu

Trời trở gió, âm u trôi giạt
Ngọn vô tình thổi bật hồn xưa
Nhìn ai ánh lệ sầu mưa
Tim tôi bỗng chốc nhẹ khua bên thềm

Em chốn ấy từng đêm trăn trở
Tôi nơi nầy cũng khổ, cũng đau
Tiếc thay lỡ mối nhịp cầu
Còn gì để gửi tặng nhau… tiếng lòng!


24/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:42 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcThy2clvMlZbfXFxyvN4LNHX-KTL3V0IbO16mvd12jvWEHZp__whg


Phải Thế Không Em ?

Đã mấy hôm rồi, dưới bóng đêm
Anh ngồi thao thức, ngắm khung đen
Lắng nghe tiếng dế sau bờ đất
Non nỉ từng hồi khúc nhạc êm!

Cảm thấy dạt dào nỗi nhớ ai
Ước gì có cánh để mà bay
Về nơi chốn ấy thăm tình mộng
Vơi bớt buồn xa chuỗi tháng ngày

Anh hiểu lòng em qua dãy thơ
Từ thời hai đứa thả hồn mơ
Gặp nhau một sáng bầu thanh đãng
Gom lại trời mây những đợi chờ

Năm tháng cô đơn đã hết rồi
Chỉ còn tràn ngập một niềm vui
Chung tay nâng chén, tình yêu dấu
Nốc cạn, cùng nhau mãi trọn đời!...

Chỉ tiếc không gian, bóng ảnh thuyền
Chờ đưa hồn mộng, bến mơ duyên
Ráng chiều dần tắt, buồn trông đợi
Lữ khách, bâng khuâng vọng hướng miền

Vườn cây ảm đạm, lá khô cành
Tắm bóng thời gian phủi sắc xanh
Hương thắm nhạt dần theo khoảnh khắc
Đọng sầu, héo hắt dưới rung rinh…

Phải thế không em? Hỡi! Hỡi nàng
Và em có thấy sợi dây đàn
Tay anh đang lảy ngàn thương nhớ
Hòa chút âm buồn, lặn ánh trăng!


25/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 10:44 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSOlZ_-rf0y6zv8msZjfix90tlXy7YQhHOFvXJaAJRxK255vKR_


Nhớ Nghe Con !

Lặng lẽ khuya nay dưới ánh đèn
Cha ngồi thao thức lắng nghe tim
Ngân nga, xúc cảm từng giây phút
Sung sướng tràn dâng, đạt ước nguyền!

Hăm mấy năm dài trải gió sương
Lòng cha ấp ủ một niềm thương
Thương cho hai trẻ đầu xanh thắm
Biết sẽ ra sao trước nẻo đường

Cuộc đời, thân phận, kiếp nhân sinh
Đối mặt thường xuyên với sự tình
Ấm lạnh, đói no, ngàn khốn khó
Giữa tường bốn bức chỉ riêng mình

May mắn, được về đến bến mơ
Dòng đời là cả chuỗi vần thơ
Du dương, êm ả hồn con trẻ
Bớt khổ, nhẹ đau, ít đợi chờ !

Ngược lại hẩm hiu, nhiều lận đận
Đêm dài mãi xám phủ che trăng
Không gian từng chập vầng mây chuyển
Tăm tối trùm bao khắp dãy ngàn

Con sẽ ra sao? Sẽ thế nào?
Có nghe da diết một niềm đau
Bởi không chuẩn bị đèn cho sáng
Để lúc mờ đen, ánh lệ trào…

Hai con thấm thía lời cha dạy
Nung nấu lửa hồng mãi đến nay
Đã vượt sông dài đang đậu bến
Lòng cha tràn ngập nỗi vui say

Nhưng nhớ nghe con! Vẫn hãy còn
Bước dài mới tới đỉnh đầu non
Gập ghềnh, sỏi đá hằng giăng lối
Khéo bước mà đi mới vẹn toàn!...


26/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-05-2019, 11:01 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSBcOaJPWjcWo891q8hK-cYlAQRpOpHRriUd_2bamplBkuvu2sSwA



Chạnh Nhớ!

Kể từ lúc tình mình tan vỡ
Trả yêu đương về nhớ, về quên
Em sang chốn ấy mình ên
Còn tôi ngày tháng buồn tênh cuộc đời!

Có lắm lúc chơi vơi bến ngạn
Mắt nhìn sông lai láng nhấp nhô
Vấn vương kỷ niệm bao giờ
Từng hàng mây xám phủ mờ lối đi

Còn đâu nữa những gì ấp ủ
Một căn lầu ở giữa con tim
Và đôi cánh rộng loài chim
Bay qua bát ngát để tìm mùa xuân

Chiều nắng tắt, đôi chân nặng trĩu
Phố chao hình, kéo níu ngày qua
Nỗi đau thả dưới ráng tà
Vạn sầu quấn chặt hồn ma dật dờ!

Tôi vỡ mộng, chôn thơ đáy vực
Cố thổi bay những lúc nhớ nhung
Bởi rằng tất cả bằng không
Luyến lưu chi nữa để lòng quặn thôi…

Mấy mươi năm thuyền rời bến mộng
Em và tôi nẻo sống hai nơi
Thăng trầm, sướng khổ cuộc đời
Phôi phai ngày tháng một thời bên nhau!…

Nay chạnh nhớ hôm nào trên phố
Tay trong tay phơi phới niềm xuân
Cười duyên, em nói lời thương
Vài mươi năm nữa đi đường em lo

Làm anh cây gậy láng o
Để anh lụm cụm có mà chống đi…
Lan ơi! Em nói làm chi
Khiến anh nhớ mãi ảnh thề ngày xưa

Giờ đây đã quá buổi trưa
Hoàng hôn dần đến…gậy kia!... đâu còn!


28/9/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-07-2019, 09:48 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE




Em Có Biết ?

Kể từ lúc bên bờ sông gặp gỡ
Mắt em nhìn, khiến mở cửa tim tôi
Bao dĩ vãng vương vấn của một thời
Gửi con nước đẩy trôi về xa thẳm!

Ngày mấy lượt đăm chiêu rồi trầm lắng
Nghe nỗi niềm nằng nặng nhớ nhung ai
Có đôi lúc lãng đãng cánh hồn bay
Theo mây gió thả dài tơ dệt mộng

Đêm thanh vắng sau vườn ngồi gom bóng
Còn lòng thì trải rộng khắp xung quanh
Cảm xúc khi nhè nhẹ lắc rung cành
Dào dạt lúc long lanh vầng ánh tỏ

Hồn lững thững bước lần qua lối ngõ
Ngắm điểm mờ cuối phố…để làm chi
Như cố tìm nơi ấy một ảnh thề
Cho khoảnh khắc lê thê ngàn nhịp đập!

Niềm vọng tưởng qua tháng ngày ủ ấp
Khiến lòng tôi từng chập luyến lưu theo…
Thế mà nay bỗng cảm thấy quạnh hiu
Con đò nhỏ giờ chiều như vắng khách

Mới hôm nào dưới mưa rơi tí tách
Suối mãi còn róc rách chảy đong đưa
Còn bây giờ mới nửa độ buổi trưa
Lại tắt nắng phủ mùa thu héo rụng

Khu vườn em không còn nghe gió lộng
Cây trơ cành, đứng ngóng giọt sương đêm
Tiếng tỳ bà réo rắt khúc nhạc êm
Một buổi chiều làm tim tôi da diết…

Tất cả như cạn rồi…em có biết ?
Khiến cho người tha thiết…thấy bâng khuâng!


01/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
18-08-2019, 01:50 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQS2hHWzs57zt6R6z7RnvIW_VQnFKKVp V70eE3UO-BVHR_Ch95P



Bóng Ma Nhị Tỳ

Hôm qua mặt báo loan tin
Có người chém chết kẻ xình xập ca
Giật mình chợt kịp nghĩ ra
Thì do căng thẳng quá mà...Đứt dây!

Để nay một kẻ tù đày
Một lô đất ẫm vùi thây dại khờ
Bên con và vợ khổ đờ
Bên cha cùng mẹ vật vờ trách, thương

Hai bên chung giống chữ buồn
Ngày qua ngày lại nghe chuông vọng chiều
Êm đềm, hạnh phúc bao nhiêu
Giờ đau với nhớ bấy hiu hiu sầu!

Chỉ vì không thể chịu lâu
Âm thanh xé nát cả bầu lặng yên
Chỉ vì xem nhẹ xóm giềng
Biết mình nào biết gây phiền đồng lân

Cứ vui thiệt đã cóc cần
Nhức tai, điếc óc ở gần xung quanh
Chỉ muốn sao, vượt đỉnh tầng
Ngất ngây thưởng thức lâng lâng được rồi

Mặc cho bức bối bao người
Chẳng màng lý lẽ ở đời đúng sai
Không gian xem của ta đây
Tung hoành thả cửa, đố ai làm gì

Nay khu vắng vẻ Nhị Tỳ
Gánh thêm cái bóng lầm lì ngồi kia
Cứ từng mỗi tối canh khuya
Hận nông nổi dại... Đầm đìa trũng đen...


18/8/2019
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-09-2019, 12:44 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR7dd5TDBd1jwQwWXFPH9UwQN2MurQMk wRXsxOI8fMox-Cnuuc8



Chiếc Áo Em May

Hai mươi năm khoảnh khắc một chuỗi đời
Từ dĩ vãng xa xôi bừng tỉnh dậy
Mảnh linh hồn yêu đương tha thiết ấy
Để nghẹn ngào, tê tái chuyện ngày xưa!

Ngày xưa đó, em may chiếc áo mới
Áo tinh khôi sắc trắng của trinh nguyên
Dành tặng anh tình mộng mối duyên thuyền
Cho ấm áp nỗi niềm khi xa vắng

Áo may xong, nhưng chưa lần gửi tặng
Bởi đất bằng động chấn ngã chân em
Rớt dòng sông, buốt lạnh, tím con tim
Theo sóng nước nổi chìm trôi xứ lạ

Em tấp bờ với tấm thân rệu rã
Lạc mất rồi bến đá của tình yêu
Bóng thời gian lặng lẽ dưới thu chiều
Cả cảnh vật tiêu điều trong nỗi nhớ!…

Hỡi em ơi! Tình cờ nay gặp gỡ
Nhìn thấy em lối ngõ phủ sương buồn
Đôi mắt sầu ướt đẫm lệ, trào tuôn
Anh da diết niềm thương tình năm cũ…

Chiếc áo trắng ngày xưa em ấp ủ
Tấm chân thành muôn thuở trọn lòng trao
Vẫn còn kia, trong tủ kín, nghẹn ngào
Hồn yêu dấu hanh hao, ngàn tức tưởi

Thỉnh thoảng về, em lấy ra giặt, ủi
Để vơi niềm tiếc nối cảnh ly tan
Ngày hôm nay em mang lại trao anh
Như được nói một lần…yêu anh lắm

Chỉ buồn cho tình duyên mình bạc phận
Khiến nửa chừng khóc hận rẽ chia phôi!...


3/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-09-2019, 01:04 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTmMWNfdmEwPqnC7eqDVu8c4jwGlEvXS N9V2nBNmS-Rto5lnAH0




HỒ THU GỢN SÓNG

Chẳng nói, chẳng rằng em khuất lơ
Làm cho vàng võ cánh hoa mơ
Trăng sương mấy độ ta thao thức
Nắn nót, nâng niu, dõi đợi chờ!

Ngày tháng trôi dần dưới bóng mây
Tình thơ, ý nhạc tụ thành cây
Cây thương, cây nhớ, cây tình ái
Nở đóa hương lòng vạn thắm say

Đất, nước đủ đầy với dưỡng sinh
Bàn tay cầm nắm tấm chân tình
Nắng mưa, khô đẫm lo vun xới
Sớm tối, thâu canh trọn bóng hình

Trông ngày ấm áp, lá xanh tươi
Óng mượi thân xinh dưới ráng trời
Duyên dáng khoe mình thân lắc nhẹ
Nhánh cành trổ nụ trải niềm vui!...

Vậy mà oi bức với mưa sa
Lung lắc, đong đưa dáng ngọc ngà
Khắc khoải, dật dờ tim mộng ái
Để mờ, bảng lảng mảnh trăng thoa

Tôi biết yêu ai là chuốc đau
Bước dài nâng chén rượu thu sầu
Hồn uyên lạc nẻo mang nhung nhớ
Lặng lẽ, cô đơn thả nhịp cầu

Vì sao ánh loé tận nơi nầy
Để kẻ đang buồn, ngậm đắng cay
Lãng đãng, mơ màng nơi viễn xứ
Chờ cây lắm gió nở hoa say!...



Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-09-2019, 11:36 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTWqfBUiPWJcEBcvDuGBFfuh1nZQ9sGO ENO3b2osYsBQtjs1tN6

Nói Với Con

Tối đêm qua, cha kêu con ngồi lại
Kính cẩn nghe cha dạy với cha khuyên
Nung lửa hồng để xoải cánh loài chim
Vào khung lộng, tìm miền nuôi dưỡng sống!

Con ngồi đó, khép hình, thu ảnh bóng
Lắng nghe cha mở rộng nghĩa cuộc đời
Làm cánh thuyền trên nhấp nhố trùng khơi
Vượt sóng gió, về nơi bờ định hướng

Nhìn thấy nỗi âu lo như lởn vởn
Đôi mắt xanh mới gợn nét suy tư
Lòng của cha thương quá đổi con thơ
Đang thao thức bây giờ cho sự nghiệp

Niềm canh cánh chập chờn trong thiêm thiếp
Chẳng say nồng giấc điệp tuổi hoàng hôn
Cha trăn trở, cha lo lắng cho con
Kể từ đây phải lao vào biển nước!

Bao cuồng phong với dập dồn lần lượt
Dập thuyền nan đang lướt ở trên dòng
Cánh tay chèo, con có vững hay không
Ý có mạnh và lòng luôn cả quyết?...

Chuỗi đời cha hẳn con từng được biết
Lắm bao lần biển biếc với sông xanh
Dưới động chao, trên gió dữ tung hoành
Mãi vững chí trước tròng trành sắp đắm…

Con hôm nay, tuổi xuân đang rực thắm
Cõi ngàn khơi thăm thẳm bước lần ra
Hãy vươn vai hít mạnh, cất lời ca
Bài dũng tướng vào sa trường, vó ngựa!


7/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
04-09-2019, 11:37 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT7FhGR49Q6tMe1ZS4c97bFFAup3rKTz Fy-gtRPweblKmifMIG6

ĐƯỜNG XƯA LÁ ĐỔ

Ta gặp nhau giữa mùa nắng nóng
Dưới phượng hồng núp bóng giờ chơi
Thuở trăng ló dạng khung trời
Từng cơn gió thổi, đẩy dời mây ra!

Bầu thanh đãng, sắc ngà trải rộng
Cõi không gian lồng lộng ngút ngàn
Đôi tim dào dạt, mơ màng
Từ trong sâu thẳm cung đàn nhẹ ngân

Lời ước hẹn, bao lần trao gởi
Bến tương lai vời vợi lần đi
Nấu nung kết bóng nguyện thề
Mênh mang biển sống, cùng về nắm tay

Ươm trồng mộng, tôi mài đèn sách
Đại học rồi khoảng cách không xa
Còn em bóng tối phủ tà
Bút nghiên xếp lại, tiếng ca u hoài!

Nào ngờ đâu, đắng cay, héo hắt
Em lấy chồng, tôi nát tâm can
Mây trôi, ánh giạt phũ phàng
Cho đêm ảm đạm, ngỡ ngàng hồn sương

Ngày mấy lượt trên đường lá đổ
Ôm nỗi niềm trăn trở, buồn tênh
Còn đâu thương nhớ mông mênh!
Còn đâu ngày tháng thang thênh mộng tình

Giờ nẻo vắng riêng mình thổn thức
Khảy âm thanh điệp khúc sầu ai
Thời gian là chuỗi heo may
Luyến lưu, vương vấn ghịt hoài gót chân!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-10-2019, 10:04 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQHuc1ynXzmujRvILAR9XyxYGSzhbDf7 2WokDa1nHO5ZVtzCZdv




Phải Vậy Không Em?

Đôi ta đã trao lời thương nhớ
Kết mối duyên vạn thuở chẳng rời
Dẫu rằng cách biệt đôi nơi
Kiên trinh em giữ, chẳng dời đổi thay!

Anh vẫn biết tháng ngày xưa cũ
Lúc hoa sầu, héo rũ trời đông
Nụ hoa rụng xuống trôi dòng
Gặp người lữ khách đem lòng cảm hoa

Nhìn sắc tím dưới tà lờ lững
Mảnh đoá tàn vẫn ửng hồn thanh
Từng cơn gió nhẹ rung rinh
Lâng lâng dạ khách, chữ tình động khua

Theo ngày tháng, thoi đưa lặng lẽ
Kẻ bên bờ quạnh quẽ, vấn vương
Tâm tư gửi áng mây buồn
Niềm thương, nỗi nhớ treo sương giọt dài!

Em xúc động nhìn ai héo hắt
Nghe lòng mình phảng phất đong đưa
Canh khuya vắng lặng gió lùa
Hồn xuân sống lại giữa mùa giá băng

Nhưng bến mộng vầng trăng chẳng sáng
Khiến niềm mơ bảng lảng, vật vờ
Em buồn, em gửi vào thơ
Khát khao, vọng tưởng, nỗi chờ lung linh…

Duyên tao ngộ, đôi mình gặp gỡ
Giữa khung trời rực rỡ ánh thanh
Trọn lòng em gửi tặng anh
“Hãy Quên”, dòng họa. một lần…tiễn xưa!

Phải vậy không em?...

8/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-11-2019, 07:15 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTWqfBUiPWJcEBcvDuGBFfuh1nZQ9sGO ENO3b2osYsBQtjs1tN6

LANG THANG TÌM KHUÂY LÃNG

Chiều bước chân dài trên xóm quê
Ngắm nhìn đồng ruộng trải lê thê
Trên cao một sợi màu trăng trắng
Tận tít xa xôi hướng nẻo về!

Lác đác bên sông mấy dãy nhà
Khói lam ai thổi cuộn bay ra
Hoà theo mây loãng về xa thẳm
Tiễn nắng hoàng hôn sắp lặn tà

Trên đường nhè nhẹ gió đưa hương
Lúa cắt, đồng khô nét đoạn trường
Uất nghẹn hay hờn thoang thoảng toả
Dạt dào, lãng đãng khách sầu sương

Cầu gòn ngã sấp níu hai bờ
Thả giấc ngủ dài suốt tuổi mơ
Đổ chết mà không đành thật chết
Đầu kia ráng bật chút xanh lơ

Tôi chậm đi qua, ngoảnh lại nhìn
Nghe lòng cảm xúc bức tranh xinh
Nơi đây êm ả đàn ru ngủ
Còn ở nơi tôi quá xập xình

Dòng sông trước mặt vẫn âm thầm
Xuôi ngược quay vòng mãi tháng năm
Như đã cam tâm phần định mệnh
Tối nay rút cạn để mai dâng…

Gởi lại nơi nầy thoáng lắt lay
Giúp phôi nhạt bớt nỗi heo may
Trở về tiếp tục hồn trên giấy
Trải mộng mơ ngàn một kiếp bay!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-11-2019, 07:18 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tG xPjsGsxsopi9b53LOxn8Q

Trăng Vẫn Trăng

Bên bàn, lặng lẽ một người
Trầm ngâm nhớ lại tuổi đời đã qua
Biết bao kỷ niệm đậm đà
Đọng nơi ký ức để mà thức thao!

Một thời lận đận biết bao
Thật nhiều, nhiều lắm những đau buốt hồn
Trăm chiều buồn ngắm hoàng hôn
Muôn đêm héo hắt, từng cơn gió sầu

Lắm khi giữa ngọn ba đào
Mảnh thuyền lư lắc, động chao suýt chìm
Tháng năm rũ cánh loài chim
Thu hình hốc đá, quặn tim từng hồi

Bao lần khoảng trống chơi vơi
Ngàn cân đè nặng cảnh đời long đong
Niềm mơ duỗi cánh bềnh bồng
Lững lờ khoảnh khắc, rớt dòng sông thu!

Chuỗi dài khắc khoải, sầu ưu
Nỗi lo canh cánh, mịt mù bước chân
Cố leo lên ngọn bao lần
Để rồi cũng lại bấy lần vuột tay

Ngậm ngùi đưa mắt nhìn ai
Người ta diễm phúc, còn tôi đọa đày
Phải chăng tạo hoá an bày
Kiếp xưa gieo tội, kiếp nầy khổ mang…

Vậy mà thắm thoát vầng trăng
Giạt sau đỉnh núi cũng dần ửng ra
Bởi hồn thanh thoát ngọc ngà
Dẫu cho mờ mịt chỉ là phù vân!...


10/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-11-2019, 07:20 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQIu7tX7iIqnpNCRQuHH4lc-tzluM-fAxuXR8OApmEVlT2vemR8qg

CÙNG NHAU ĐỂ PHAI PHÔI (2)

Ánh rũ tà chiều sao ảm đạm
Chim trời mỏi cánh muốn dừng bay
Kiếm cung ngày cũ như xa vắng
Chuồng đóng, ngựa buồn ai có hay!

Bao nhiêu năm sống trong vòng tối
Khắc khoải cũng nhiều, vui có vui
Nhưng đến niềm vui rồi sớm tắt
Để sầu, lưu luyến mãi lòng thôi

Cứ thế trôi dần theo nẻo sống
Thủy triều lên xuống lúc ròng rong
Cảnh đời thay đổi theo con nước
Lúc ấm, lúc nồng, lúc giá đông

Thắm thoát thời gian chuỗi tháng năm
Yêu thương, khoảnh khắc khuất xa xăm
Cho hồn kẻ sĩ mang buồn bã
Trống vắng, lạnh lùng nỗi giá băng!

Tôi đã âm thầm cố lãng quên
Những chiều ráng tắt, dạ buồn tênh
Vì sao mãi nhớ, luôn vương vấn?
Khi cửa then cài, khuất một bên

Có phải cuộc đời chưa phỉ chí
Nên từ sâu thẳm, gió lộng phi
Để rồi trống vắng, sầu hoang tạnh
Tuổi kéo nhạt mờ, trải ủ ê ...

Thôi thôi, không nghĩ, không trăn trở
Cứ mặc ánh tàn khuất nẻo xa
Tận quả tim nầy còn máu chảy
Thì còn nhịp đập với ngân nga...

Hôm qua thuyền mộng thả dòng trôi
Gặp gỡ bên bờ ánh lệ rơi
Héo phụ u buồn, sương trắng xoá
Cũng niềm héo hắt, cũng chơi vơi!

Có phải đây là tri kỷ không?
Sao cùng giông giống một dòng sông
Cũng yêu trăng sáng, yêu mơ mộng
Cũng thấy chiều về giá lạnh đông

Có phải hồn thương xưa đã mất
Tự ngàn năm cũ thuở xa xăm
Giờ đây gặp lại bờ thanh vắng
Chia sẻ cùng nhau nỗi trở trăn?...

Còn gì nghĩ ngợi với bâng khuâng
Đứng bóng vầng dương, dĩ vãng tàn
Tạm gác mái chèo, nhen bếp lửa
Ấm tình bậu bạn đón trăng thanh!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-11-2019, 07:23 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSCcRtzTo_JEe6O9s9kWZoQTqD7LHV17 LFG2DJVpFjcZRN0e3Cu

Sao Chẳng Thấy

Thơ của em làm xao xuyến con tim
Lay tỉnh giấc, loài chim đang ngủ nhánh
Khiến bỗng chốc nghe nỗi niềm canh cánh
Mắt dõi ngàn lòng chạnh nhớ ngày qua!

Dưới nắng hồng hướng vọng tận trời xa
Từng nhịp vỗ để mà bay đến điểm
Cho khát vọng một lần vào thượng uyển
Ngắm cả vùng sắc quyện giữa cung mơ

Nào hay đâu phong vũ đến bất ngờ
Dập cánh nhạn rớt bờ sâu vực thẳm
Vào con suối rồi hôn mê chìm đắm
Theo dòng trôi, chầm chậm tắp bên nguồn

Đêm mịt mờ, giăng phủ cả màn sương
Tỉnh dậy lại, cố trườn lên mé cỏ
Niềm mênh mang đong đưa theo ngọn gió
Phút giây nầy, lệ nhỏ xót xa đau!

Chuỗi thời gian thắm thoát vội qua mau
Còn đâu nữa hôm nào trên khung lộng
Đôi cánh khỏe nhẹ nhàng giăng trải rộng
Sắc mượt mà, ửng bóng giữa không gian…

Em thanh tao, ngời sáng một vầng trăng
Tôi cánh gãy, bao lần ôm khắc khoải
Chiều hôm nay nghe tiếng đàn em khảy
Động lòng tôi, nhớ lại chuyện ngày xưa

Hồn lâng lâng, rồi nhẹ bước vào mơ
Xoải cánh nhạn vượt bờ thăm chốn ấy
Đây xứ Quảng, tìm hoài… sao chẳng thấy!
Bé hôm nào tôi mãi vấn vương thơ!...


11/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
05-11-2019, 07:29 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQHuc1ynXzmujRvILAR9XyxYGSzhbDf7 2WokDa1nHO5ZVtzCZdv


Nỗi Niềm (1)

Mười mấy năm thu hình trong cảnh sống
Từng đêm về quyện bóng với màn đen
Kia trăng mờ ẩn hiện khuất bên sông
Đây con nước ròng rong không điểm hẹn!

Ngày quạnh quẽ cửa then cài kín đóng
Sắc lạnh lùng kết đọng ánh vàng thu
Chiều ảm đạm giăng phủ cả mênh mông
Niềm héo hắt, cõi lòng ôm ấp ủ…

Bỗng tỉnh giấc, chu du vào gợn nước
Thả xuôi dòng, đứng trước ánh trăng sang
Rồi bất chợt gặp nàng thơ mộng ước
Giữa khuya buồn muốn được uống sương tan

Ta lặng ngắm, thấy nàng như tê tái
Nét đượm sầu, trống trải quấn tâm tư
Nhỏ lệ hồn vào thơ loang xa mãi
Tìm phôi phai mệt mỏi tự bao giờ!

Nghe xúc cảm, dạt dào rồi rung động
Khi hiểu ai cũng giông giống như ta
Nhận về mình xót xa hay đồng trống
Dành tặng người biển rộng để vươn xa…

Từ sâu thẳm, cung đàn ngân khúc nhạc
Nhịp thời gian bàng bạc nỗi vấn vương
Sau lần cạn men hương nơi cung các
Hồn lâng lâng ngây ngất nỗi niềm thương

Đoá hoa kia, màu phai treo vắng lặng
Mà sao đây thấy nặng... nhớ hoa buồn!
Có phải chăng chung nguồn ngày hứng nắng
Canh khuya tàn cùng tắm giọt sương buông!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-11-2019, 02:32 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQPgBoUxVSTDRJRVx3T5Yw3RSbxXgnSF avuH4Af1-ETvH0tZIdU




Thao Thức Nhớ Em

Đêm nay vắng bóng của người thương
Ngõ trước vườn sau đọng nét buồn
Lui tới, ra vào hằng mấy lượt
Chỉ nghe văng vẳng tiếng rung chuông!

Nầy! Hi hi…chồng “oác” kinh khủng
Đó! Em nhớ quá mình ơi
Kia! Ngủ ngon nhé hỡi chồng
Nọ! Vần ấy em bị bí rồi…..

Tất cả ngọt ngào nũng nịu yêu
Để giờ lặng lẽ dưới khung chiều
Trầm ngâm, hớp đắng, niềm thơ thẩn
Dào dạt bâng khuâng, lắc ngọn diều

Khúc nhạc dịu dàng của ái ân
Phả vào sóng nước gợn lăn tăn
Thuyền duyên chầm chậm bơi trên ấy
Êm ả lâng lâng điệp khúc đàn!

Nếu chẳng gặp nàng ta sẽ sao
Có màu thu quạnh, gió từ đâu
Kéo về lảy lá vàng rơi rụng
Lữ khách dừng chân chạnh nhuốm sầu?

Có đêm thao thức ngắm mây mờ
Hốt bóng rụng tàn dệt ý thơ
Để nghẹn, dể hờn và để hận…
Cái thời lửa dậy cháy niềm mơ?

Em đã tặng anh một chữ tình
Giúp làm sống lại một niềm tin
Dầu mưa tầm tã hay giông bão…
Gốc rễ là đây, sẽ tượng hình…

15/4/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-11-2019, 02:36 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRKVSnU_MDjzZJyyBK3VAQr9TWrgLyeu iS3dYQCyWpzWEUZUkpJ3w



Nỗi Niềm Tình Xa

Dòng đời trôi mãi theo năm tháng
Nẻo sống thênh thang lắm lỡ làng
Nắng hạn khô cằn khao khát nước
Mưa rào nặng hạt, xé mây tan!

Biển gọi thuyền neo, buồn bến đậu
Ngựa chuồng xếp vó, rũ canh thâu
Dế ngân rỉ rả, lay niềm nhớ
Vắng lặng canh khuya, dệt mối sầu

Chẳng phải vầng trăng đà khuất núi
Mà sao người thức lại mong chờ
Âm thầm, lặng lẽ, hồn thơ thẩn
Dưới ánh tỏa vàng, dạ héo lơ!...

Cánh mộng biến thành một cánh chim
Bay vào cõi lộng để mong tìm
Nhưng rồi chỉ thấy bầu hoang mạc
Trống trải, mịt mờ dưới bóng đêm!

Để nhớ, để trông, để ngậm ngùi
Khiến tim lay động nhịp từng hồi
Nỉ non, réo rắt dòng âm nhạc
Tê tái tâm hồn bước lẻ loi

Ngoài kia diệu vợi thật là xa
Cũng có một người nhặt lá đa
Ủ đống để chờ khuya giá lạnh
Nhúm lên ngọn lửa, ấm hồn hoa…

Hỡi chiếc thuyền đi giữa biển ngàn
Ngươi đang dưới bóng của trăng vàng
Đường xa thăm thẳm, chèo mê mỏi
Biết đến bến rồi, ánh có tan?!...


15/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-11-2019, 02:40 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTnkn0iBksdteYWLrj4srJXw-K3n88yUQPHXXJjKQTv31k5cSM1




Hồn Lang Gửi Lại

Đêm qua gió thổi tận trời đông
Dìu dặt, du dương, rộn tấc lòng
Dào dạt nỗi niềm, dâng xúc cảm
Xuất hồn theo gió vượt mênh mông!

Tìm đến người yêu nơi mộng mị
Cho lòng vơi bớt những suy vi
Sao trời điểm thắm bao vương vấn
Tận cuối trời xa có sá gì...

Nàng buồn ngồi đó như tư lự
Nỗi nhớ, niềm đau lạnh lẽo hồn
Ta thấy nỗi lòng tê tái quá
Thương người sương phụ tím hoàng hôn

Đàn cò réo rắt, ngân rung cảm
Đợi khách tri âm mỏi gót lòng
Vắng lặng, mịt mờ, trăng khuất núi
Đêm dài ảm đạm quấn âm phong!...

Nàng hỡi! Hồn thương tận chốn xa
Đôi phương ngăn cách mảnh tình hoa
Nay về để gặp vơi nhung nhớ
Cho nhạc, cho đàn, ta có ta

Tạo hóa an bày xuôi gặp gỡ
Tri âm, tri kỷ quyện vần thơ
Hoà chung hồn bóng vào cung điệu
Mây, gió, trăng, sao vạn kỷ chờ

Ta thật yêu nàng, nàng cũng yêu
Hồn tình da diết biết bao nhiêu
Không gian ôm trọn niềm thương nhớ
Khoan nhặt lâng lâng dãy sáo diều

Từ nay nàng nhé! Hồn thương ạ
Thắm thiết “hồn lang” gửi tặng em
Những lúc đêm về sương giá lạnh
Rượu đầy bậu bạn ấm con tim!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-12-2019, 12:01 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTkWqF8KHsTfCkvIrjdhgALcP1sGd0EY exEUTEIwtpiCX7ZQ5n_



Trăng Với Gió




Nầy gió hỡi! Sao giờ ngươi lồng lộn
Như căm hờn dữ tợn trải không gian
Kéo ngàn mây lấp kín cả vầng trăng
Gây sẫm tối khung tầng, đau bốn cõi!

Trong xoáy cuồng ẩn tàng muôn nhức nhói
Bung cánh tay xé vội áng mờ bay
Miệng từng hồi rít rống điếc màng tai
Gieo thảm khốc phủ dài trăm lối ngõ

Đã hết rồi ngọt ngào mang tên gió
Đổi lại thành bão tố với cuồng phong
Là hung thần ác sát quấn dòng sông
Là tan tác giữa lòng bao sắc thắm

Ngươi ôm hờn từ xa xôi vạn dặm
Chuyển về đây khuấy động cả vùng xanh
Gieo tả tơi, rụng gãy nhánh cây cành
Hoa lá cỏ rũ tàn tung vất vưởng!

Rồi vô tình quay lưng xoay chuyển hướng
Về mù khơi phất phưởng rã loang tan
Giải được rồi bao ẩn ức trong tâm
Chìm khuất dạng xa dần nơi thăm thẳm…

Nầy vầng trăng ngự trị giữa cung tầng
Ngươi cứ nói, cứ than và cứ trách
Kẻ đã gây long lanh thành mù mịt
Để đêm dài thin thít nghẹn tang thương

Bớt hờn rồi, nghe tâm sự ngàn phương
Cũng da diết, cũng buồn thân lãng tử
Trót sinh ra mang kiếp đời lữ thứ
Sáng nơi nầy chiều ở tận bên kia

Cõi không gian diệu vợi tới lui về
Tim dào dạt lê thê ngàn xúc cảm
Ta vào trời mang tâm hồn trầm lắng
Yêu mây ngàn, yêu nắng, cỏ cây hoa!

Trao tặng đời bằng thắm thiết lời ca
Ru êm ả, đậm đà từng khoảnh khắc
Những đêm thanh trên cao ngươi vằng vặc
Ta dưới nầy lay bật nỗi man miên

Bao trưa hè oi bức khối gông xiềng
Ta xoa dịu khắp miền bằng thoang thoảng
Buổi nắng tắt, hoàng hôn gây buồn chán
Ta cho đời lai láng tiếng đàn êm

Khi ai vui rạo rực cả con tim
Ta lung lắc tăng thêm niềm sảng khoái
Lúc người sầu tái tê chìm ngây dại
Ta du dương êm ái giấc phôi phai….

Vậy mà phải luôn hứng chịu đổi thay
Làm xáo trộn tim say tình vạn nẻo
Khi xuân về đẩy tan bầu lạnh lẽo
Rồi hạ sang tru tréo nực cầm canh!

Đến mùa thu lá rụng rải đầy sân
Nằm lây lất héo vàng, ôi! thảm thiết
Lại đông lạnh muôn cảnh đời bi thiết
Rúm co thân rũ riệt cóng toàn thân….

Đã bao lần ta trăn trở bâng khuâng
Nhìn biến chuyển nghe lòng đầy ngao ngán
Rơi tận cùng trong ngậm ngùi chán nản
Dựng thân mình một thoáng trở thành giông

Rồi hóa bão gầm rú cả mênh mông
Cho vơi nhẹ nỗi lòng hờn vũ trụ
Sao cứ mãi để tim ta luôn ấp ủ
Một ảnh hình muôn thuở… đổi và thay!...


3/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-12-2019, 11:17 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSbneUllhCjkKEfS3TUfwqoLZSf842fk n2utwd-kJrGVdRPdMc1rQ



Trăng Với Gió (2)

Nầy gió hỡi! Lắng nghe lời ngươi nói
Ta thấy lòng rười rượi nỗi xót xa
Thương tâm hồn đậm đà tình bốn cõi
Lại ôm hờn chuyển đổi sắc hồng hoa!

Biến nhạt tím lạnh lùng treo cửa lộng
Rơi nỗi niềm khuấy động dạ thi nhân
Để vần thơ bao lần nuôi dưỡng mộng
Lại trở thành quả bóng rớt cầu thang

Lăn lốc rồi im lìm nơi một xó
Rũ âm thầm, vàng võ chí tung bay
Mới hôm nào hừng say trên biển cỏ
Mà giờ đây nằm đó hận vì ai

Đã vô tình hay cố ý mạnh bung
Rơi chệch hướng vào vùng đen tĩnh mịch
Khiến ôm hờn thin thít nghẹn lao lung
Vương vấn thuở vẫy vùng theo tiếng rít!…

Nầy trăng ơi! Trên khung trời diệu vợi
Bị khuất che bóng tối của mờ đen
Khiến long lanh ánh đèn trên nẻo lối
Thành nhạt nhòa vời vợi phủ màn đêm

Mi chẳng thấy và sai lời non nỉ
Mượn quả banh so ví tấm thân ngàn
Ta là gió, dọc ngang trên bốn bể
Chớ nào đâu là để mạnh bàn chân

Ta sinh ra từ không gian lồng lộng
Được tượng hình từ nóng của vầng dương
Đẩy áp suất giạt đường loang khoảng trống
Hoá thành đây ảnh bóng của muôn phương

Đường ta đi thênh thang trùm bát ngát
Hồn của ta bàng bạc khắp nơi nơi
Lướt đây đó, trải cười lên cỏ lá
Tặng cho đời êm ả vạn niềm vui!

Chẳng sức nào o ép được thân ta
Chẳng nơi nào là xa không thể tới
Chẳng chỗ nào là tối tránh xê ra
Chẳng có gì để mà không tiếng nói

Ta yêu trời, yêu đất với yêu sương
Yêu cành nhánh trên đường phơi sắc thắm
Yêu tâm tình trầm lắng kẻ cô đơn
Yêu thổn thức khảy đờn nơi ngõ vắng

Và ta thương cảnh đời nhiều tan tác
Dưới tàn canh trầm mặc nhỏ sầu cay
Nên đã từng xòe tay xoa dịu mát
Mong cho buồn héo hắt được phôi phai…

Nhưng mấy ai hiểu được tấc lòng ta
Lại xem gió chỉ là cơn nhẹ thoảng
Nào bao giờ ôm trọn một hồn hoa
Êm đềm lắm chỉ là trong một thoáng!

Gió đây đó trải tình xa rộng mãi
Đậm mà chi cho tái quả tim son
Bao tha thiết cuốn tròn vào mộng ái
Phút chốc thành ngây dại ngóng đầu non…

Biết làm sao hơn khi mang kiếp gió
Cõi phiêu bồng đây đó nợ vai mang
Nhưng lòng ta ngập tràn muôn thương nhớ
Không bao giờ dứt bỏ mảnh tình thân

Dẫu ra đi nhưng luôn quay trở lại
Suốt nghìn năm mãi mãi chẳng đổi dời
Chỉ riêng mình ngậm ngùi ôm nhức nhói
Nhìn khung trời biến đổi… tợ mây trôi!...


4/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-12-2019, 11:22 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRy9vfHY9SSDelgNNmJcbzWkj4WqhWvk T4pF5rEltPfHLGSmnJ5KQ



Nỗi Lòng Của Trăng

Nầy gió ơi! Ngươi cứ nói nữa đi
Hãy trút cạn những gì đang chất chứa
Để vơi niềm trăn trở với sầu bi
Rồi trở lại hồn phi như vạn thuở!

Vui đây đó vô tư và bình thản
Tặng trần gian lai láng dịu ru êm
Cho quạnh quẽ từng đêm thôi lởn vởn
Cùng nghẹn ngào, buồn chán ít về tim

Cũng như ta chào đời trên cõi lộng
Lẻ loi mình chiếc bóng giữa thênh thang
Được viết tên vầng trăng nơi giấy mỏng
Và muôn người vọng ngóng những thâu canh

Vậy mà có bao giờ sáng mãi đâu
Lúc nhoà nhạt sắc màu mây phủ ám
Khi sấm sét mưa dầm che khuất dấu
Buổi rụng tàn đau đáu nẻo sơn lâm!

Vẫn biết nghẹn vì bị chìm trong tối
Vẫn biết hờn, nhức nhói ngắm tuôn sa
Vẫn biết buồn khi mà rơi đỉnh núi
Mãi thời gian lui tới chậm dần qua

Nhưng rốt cuộc, ta trăng vẫn là trăng
Luôn đứng giữa khung tầng loang lóng lánh
Tặng không gian muôn sáng đẩy mờ đen
Cho nhân thế êm đềm khi hiu quạnh…

Đừng buồn giận những lời ta đã ví
Chẳng qua là chỉ để muốn nghe ngươi
Trải nỗi niềm đầy vơi thân bốn bể
Rồi phôi phai sống mãi cánh trùng khơi…


8/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
22-12-2019, 11:51 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQxRiQA-9oc3HCmvW3seoBSReyKOILjGE4Qbgu1wbWnvzCO4pup






Nỗi Lòng Của Gió (2)




Ta dừng lại, lắng nghe trăng bày tỏ
Cảm thấy niềm héo úa nhẹ phôi phai
Bởi xúc động hồn ai luôn rạng rỡ
Dẫu thăng trầm vạn thuở chẳng hề thay!

Gió từ nay sẽ không còn u uẩn
Ôm khối sầu trách hận chuyện mây trôi
Vì hiểu được chuyển dời theo năm tháng
Là trả về lai láng sự sinh sôi

Có thu nhạt, lá vàng rơi lả tả
Thì cây kia mới có nhựa vun đầy
Có đông lạnh phủ dầy lên trắng xóa
Thì ẩn tàng đây đó bật tương lai

Có xuân thắm chan hòa muôn ấm áp
Ngàn hoa xinh mới rợp toả hương đời
Có hạ nóng rã rời giăng trải khắp
Dãy đồng xanh, bát ngát có mưa rơi!…

Ta thao thức suy tư rồi hiểu được
Để mai nầy đứng trước cảnh phù vân
Vẫn lặng lẽ khung tầng yên dạ lướt
Kiếp bồng bềnh tha thiết mãi lâng lâng

Nhưng còn ai sao cứ phải lạnh lùng
Hờn oán gió khi bừng cơn giận dữ
Đã giũ mạnh thành bão tố cuồng phong
Gây tan tác hãi hùng qua lối ngõ

Có hiểu được! Nhờ đâu bình ổn nhiệt
Giúp xoá tan khốc liệt phủ sinh linh
Và nhờ đâu có nghìn mầm xanh biếc
Cho loài người đứng trước cuộc phồn vinh...

“Gió Loạn” hóa bão có phải tội tình?
Sao ai đó để mình mang…nhức nhói!...


9/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-12-2019, 03:04 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROv4FMeCS2f0MCYKxkrHd_R9Na_OmKv GzuEn9UgWzi1lzn3utB





Gió Cùng Gió!




Tôi hồn gió, còn em đây cũng gió


Ngọn gió lành muôn thuở của yêu thương
Hai chúng ta đang lướt cõi ngàn phương
Tình cờ gặp trên đường bay viễn mộng!

Em thổn thức tiếng lòng trong biển sống
Bằng nhớ nhung, vương vấn với đợi chờ
Còn tôi thì từ đỉnh ngọn chơ vơ
Nhẹ đáp xuống bên bờ xanh êm ả

Xung quanh ta ngàn hoa treo cành lá
Muôn sắc màu loang toả vị hương say
Tôi bàn tay, em cũng duỗi bàn tay
Cùng lắc nhẹ đó đây theo ngày tháng…

Có phải chăng bao lần em buồn chán
Kiếp phong trần loáng thoáng lững lờ trôi
Chỉ du dương lui tới tặng cho đời
Riêng thân mình chơi vơi sầu lặng lẽ?!

Vậy mà sao dỗi hờn trên vách đá
Giữa chon von rỉ rả tiếng chênh vênh
Như nỗi lòng của kẻ chỉ mình ên
Ôm trăn trở bồng bềnh không điểm tựa…

Tìm phôi lãng, vào hiên em vuốt nhẹ
Tóc, tay ai rồi khe khẽ thì thầm
Khúc nhạc tình da diết ở con tim
“Em có lạnh không em”! Nầy em hỡi!

Ôi! Tình cờ bay ngang, nghe giọng nói
Quá ngọt ngào, an ủi bóng cô đơn
Tôi thấy lòng xúc động trổi từng cơn
Phải chi được khảy đờn như thế đó

Tôi sẽ tặng cho người… mang hồn gió!...


12/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-12-2019, 03:07 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE




Nỗi Buồn Trong Tôi

Thắm thoát mười năm xa cách nhau
Giờ đây gặp lại…thấy làm sao!
Lạnh lùng, không nói, quay nơi khác
Một khối không gian nhạt nhẽo màu!

Em của thuở nào nay khác xa
Sắc hồng rực rỡ phủ lên hoa
Hoá thành nâu sẩm, khoanh từng dấu
Cánh khép khô khan dưới ráng tà

Có phải em hờn, em oán tôi
Hay là nắng tắt, xám vành môi
Để niềm vương vấn không còn nữa
Nhẹ nhõm, an nhiên suốt cuộc đời

Em nghĩ tôi đây là sóng ngầm
Cũng là bão tố xé vầng trăng
Khiến cho héo úa hồn thương nhớ
Rụng vỡ, loang tan dưới ánh tàn…

Chẳng hiểu tim nầy mãi luyến lưu
Dòng sông nước chảy, bến cô liêu
Con đò mấy lượt trông chờ khách
Vắng vẻ, đìu hiu dưới bóng chiều!

Quê nghèo cảnh sống chỉ đơn sơ
Nhưng ở nơi nầy tôi trải thơ
Trong đó tình nồng luôn thắm đượm
Ngân nga năm tháng thả hồn mơ

Tôi yêu em lắm, yêu nhiều lắm
Bởi trắng đôi tay, chẳng thể lời
Đành nén tiếng lòng, qua xứ lạ
Mong ngày trở lại dựng cung ngôi

Tôi sẽ sang nhà hỏi cưới em
Cho tròn ước nguyện kết uyên ương
Nào hay một sớm vầng trăng mộng
Gió dậy cuồng phong rụng xuống đường

Em đã có chồng bỏ lại đây
Hiểu lầm, tức tưởi, hận tình tôi
Nên giờ gặp lại, hồn băng giá
Cửa đóng, cài then, tối mịt trời!...


25/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-12-2019, 03:09 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSheEei6VeP03VagKYrO3NgrguBLxPpC q0zVynMRk6EAfySwrbnIw




Vẫn Cố Bường đi

Từ độ trăng tan phủ bóng đời
Ơi buồn! trống vắng, nẻo chơi vơi
Màu thu cứ mãi ôm niềm hận
Tức tưởi cuồng phong, cánh rã rời!

Đêm lạnh vo tròn bao nỗi nhớ
Dạ sầu vương vấn chuyện xa xăm
Thôi rồi một thuở xanh màu lá
Héo hắt từ đây nghẹn sắc vàng

Vai gầy, tim héo gánh lo toan
Đại lộ còn đâu, chỉ lối mòn
Khấp khểnh, gồ ghề, chân trĩu nặng
Dưới bầu chầm chậm kéo hoàng hôn

Bao lần cố vượt để sang sông
Chỉ thoáng mà thôi, nước lại ròng
Dang dở ước mơ niềm vọng tưởng
Tím lòng thao thức ngóng trời đông!...

Trải bút vào thơ, loãng giọt sầu
Thả hồn ảo ảnh nhẹ niềm đau
Phôi phai khắc khoải loài chim biển
Một sớm tinh sương rụng té nhào

Nhưng rồi sao mãi lắm bâng khuâng
Thương nhớ, thời gian cứ ngập tràn
Dĩ vãng xa mờ luôn ẩn hiện
Trên dòng sông lạnh gợn lăn tăn

Đây mảnh linh hồn của thuở xưa
Khô cằn teo tóp, một chiều mưa
Dẫu nay gầy guộc, còn trên đất
Vẫn cố bường đi ngược gió lùa!...

27/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-12-2019, 03:11 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSZmqBs3HhO-pQ14cBACdpHVOm12L1pkXtw_5xXrBr-zhpkRwWwZQ



Làm Sao Sính Lễ

Nhà em ở tận cuối con sông
Tôi ở đầu sông, cũng một dòng
Con nước lững lờ năm tháng chảy
Nhẹ nhàng hai buổi lớn rồi rong!

Ngày ấy về thăm cậu bị đau
Tình cờ hai đứa chợt nhìn nhau
Tim tôi bỗng chốc ngàn xao xuyến
Từng chập rung rinh, điệp khúc trào

Ánh mắt, làn môi và dáng hình
Sao như chan chứa khối thâm tình
Từ thời vạn kỷ yêu nhiều lắm
Quay kiếp trần gian gặp lại mình

Vương vấn mãi hoài sau chuyến đi
Để rồi ngày tháng cánh hồn phi
Về nơi người ấy bao đêm vắng
Thả khúc cung thương với chút gì!

Một chiều gió mát xuống thăm em
Sóng biếc ai kia ửng ánh hiền
Em nhoẻn nụ cười, thêm tiếng nói
Ấm lòng vọng tưởng, mát con tim

Từ đó đôi mình gửi nhớ nhung
Riêng tôi thỉnh thoảng nghĩ mông lung
Làm sao kéo được hồn trong mộng
Khi hãy còn đây cảnh khốn cùng

Biết rằng em cũng muốn chung đôi
Cha Mẹ của em cũng dễ lời
Nhưng xám phủ dầy, tay lại trắng
Làm sao sính lễ… hỡi nàng ơi!


28/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-12-2019, 12:09 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ1sYEtMfmvSTLdQHb0P7ix1lgFOUigY vQAXdmHvLOzGNzQAVgsyw




Một Mình

Em bên ấy một mình lặng lẽ
Cả chuỗi dài quạnh quẽ thu sương
Ở trong một quả tim buồn
Mãi luôn ngân nhịp hồi chuông não nề!

Hồn mênh mang, lê thê dòng nghĩ
Rồi tự mình thủ thỉ…với ta
Tìm đây một chút phôi pha
Vơi đi trống vắng, xót xa nỗi niềm

Nhìn rụng đổ bên thềm, gió thổi
Ai có hờn, nhức nhói, mặc ai
Âm thầm em vói bàn tay
Cầm cây chổi quét cho bay lá sầu

Mượn nhớ nhung phủ màu lên xám
Cho tranh đời u ám chìm đi
Thả mơ về thuở xuân thì
Tìm nơi dĩ vãng những gì dấu yêu!

Cho có chút hiu hiu vỗ mộng
Lạc bay vào lồng lộng thênh thang
Đợi khuya tắm ánh trăng vàng
Tẩy bao khắc khoải, phũ phàng giá đông

Đêm tĩnh mịch, cõi lòng trống trải
Trên cành khô rụng trái ngẩn ngơ
Lượm gom thả hết vào thơ
Để ai nhiều lắm những giờ tái tê

Thương năm tháng ủ ê tuyết lạnh
Dưới chiều tà canh cánh bâng khuâng
Cố vương khép lại khung tàn
Bơi vào ảo ảnh khảy đàn ngày xưa!...


29/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-12-2019, 12:12 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ0F9-glpr0maKDpJYYaI04LQLLke6vss_G_cJPJfjGwPdWiZJKeQ



Nào Rớt Cung Thương

Xin đừng để cung thương rớt mất
Tiếng của lòng chân thật nơi em
Bởi tình đầy ắp thuyền duyên
Ngại cơn sóng vỗ nhận chìm đáy sâu!

Em lo lắng sợ màu phai nhạt
Sợ đêm dài bàng bạc muôn nơi
Khiến cho hoa lá bồi hồi
Mượn cơn gió nhẹ lắc rơi ánh vàng

Ngày thơ thẩn, luầng quầng nỗi nhớ
Đêm vật vờ, trăn trở canh khuya
Từng thời khắc một kéo lê
Mỏi mòn, dã dượi, ủ ê, rã rời

Tim tê tái, ngậm ngùi, da diết
Sớm khô cành, rũ riệt nắng mưa
Dưới cơn thoảng nhẹ thổi lùa
Niềm thu héo hắt, nghẹn bờ quạnh hiu!

Sầu lãng đãng khi chiều đổ xuống
Nỗi vấn vương uốn lượn đầu non
Tai nghe điệp khúc nhạc buồn
Nỉ non, réo rắt bên đường ngân nga…

Đừng vậy nữa! Em à! Đừng nữa
Chớ não nề, than thở mà chi
Bởi tim khắc đậm ảnh thề
Tấc lòng vẹn giữ đường về chung đôi

Dẫu có lúc dòng trôi gợn sóng
Hãy xem là cái bóng phù vân
Vì cho lắm dãy lăn tăn
Chỉ trong khoảnh khắc trải bằng mà thôi!...


30/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-12-2019, 12:14 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRQ40W9wxdLi0n_UMfdI-SJQEAodDhdT4W5_6bH7Te_4EmyGXOi



Cây Viết

Em nằm khép nép sắc đan thanh
Kề cận bên thân trắng đỏ vàng…
Diễm lệ thu hình trong tủ kiến
Say lòng kẻ sĩ, dạ bâng khuâng!

Không gian lác đác khách lưu tình
Mắt ngắm, tay cầm, ít lặng thinh
Thỉnh thoảng vài câu han hỏi nọ
Có khi ngoảnh mặt thoáng rung rinh

Tôi chậm một vòng xem đó đây
Mà lòng cứ mãi…”nghĩ về ai”
Ôi sao đẹp quá!…mà hơi nặng
Nếu “cưới” em rồi sẽ trắng tay

Nhưng chẳng thể quên vóc mĩ miều
Khiến hoài vương vấn, nỗi đăm chiêu
Thôi thì cứ mặc trôi tàn vậy
Bởi lẽ bao lần cũng bị hiu!

Em đã theo tôi một khoảng đời
Những khi thao thức mộng thuyền bơi
Em vờn, em múa trên nền trắng
Khuây khỏa lòng tôi khoảnh khắc thời

Nếu chẳng có em chắc sẽ buồn
Cánh sầu ngày tháng thiếu dây chuông
Làm sao lay được niềm tâm sự
Và biết làm sao để tỏ tường…

Bỗng một ngày kia em bỏ tôi
Vì tôi em đã cạn dòng trôi
Héo khô lặng lẽ, hồn tan tác
Vĩnh biệt từ nay đã hết rồi!...


31/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-12-2019, 11:37 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRYDotzRH_MQM4PNjZ5KU6dwHoI-c0qJLeyYzESCBTtKy4QH_fu



Nỗi Lòng Chiếc Xe Đạp

Đã lâu rồi ta cô đơn, lạnh lẽo
Bên góc buồn, khô héo dạ tâm can
Nhớ một thời ngang dọc, tắm vầng trăng
Vui bậu bạn trên đàng xa xuôi ngược!

Hồn mênh mang theo cánh ngàn lả lướt
Rít mang tai muôn lượt điệp âm thanh
Lúc thong dung nhàn nhã, lúc phi nhanh
Dãy thăm thẳm kéo dần từng khắc một

Mặc manh áo bụi hồng phai sắc tốt
Bởi sớm tàn thui chột kiếp phong sương
Nhưng chí đời vươn vượt tận ngàn phương
Dẫu mệt mỏi vẫn bường cho đến chốn

Có những buổi dưới mưa gào dữ tợn
Cùng bạn đường thẳng trớn ruổi rong xa
Trên gió lùa từng chập điệp ngân nga
Dưới nước chảy, kéo ra ngàn mãnh liệt!

Ta vun vút với cõi lòng da diết
Nghĩ rồi đây chẳng biết đến bao giờ
Khi bóng chiều phủ xám nỗi niềm mơ
Thân gãy rụng thẫn thờ nơi xó tối

Có những buổi dưới vầng dương chói lọi
Dõi mắt nhìn vời vợi hướng chân mây
Hồn ngất ngây theo rung lắc đôi tay
Nghe thương nhớ chuỗi ngày bôn ba nẻo…

Tất cả giờ đây từng hồi gọi réo
Mảnh linh hồn thắt thẻo vọng ngày qua
Nay chơ vơ, bó gối sát hông nhà
Chút thừa thải đợi mà đem phế bỏ

Ôi không gian! Tim ta đang nức nở
Khóc phù vân một thuở để rồi đau
Mộng thênh thang vùng vẫy tự hôm nào
Nay khắc khoải héo sầu ôm khúc biệt!...

1/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-12-2019, 11:43 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRHefI-sMOKTm_spb5jneUkcDcXuF2oz71YCzb7Krhbdc7nRc_y

Chim Xa Đàn

Có những buổi dưới bầu trời lồng lộng
Kéo ngang hàng, khuấy động dãy tầng xa
Đường thênh thang xé gió, chuyển lời ca
Lay trái đỏ, ngân nga từng điệp khúc!

Có những lúc cuồng phong gieo thảm khốc
Giạt ánh hồng, thoáng chốc phả mờ đen
Từ xa xa áng xám kéo về thêm
Rồi trút đổ, ướt mềm đôi viễn xứ

Không tán loạn, cùng nhau xoay tìm chỗ
Cạnh bên vườn, qua đỡ phút tang thương
Dưới vũ giông thao thức cánh ngàn phương
Tìm khuây khỏa, quên buồn trong khoảnh khắc

Những trưa hè, không gian đầy nắng gắt
Mượn thổi lùa, dịu mát nỗi hanh hao
Quên oi ả, khép đôi khoé nhẹ vào
Xa thăm thẳm, vẫn nào thôi vỗ nhịp!…

Một ngày kia khiến chim sầu vạn kiếp
Trúng đạn rồi, liên tiếp lộn không trung
Cánh bị gãy dưới u ám mịt mùng
Niềm khóc hận vẫy vùng không còn nữa

Rớt xuống đất, sau bờ đê vắng nhỏ
Giữa tối sầm muôn thuở của sầu ai
Ôm thân tàn đau nhói dạ hồn bay
Lê từng bước, héo gầy muôn nỗi nhớ…

Rời xa đàn suốt đời mang trăn trở
Chỉ âm thầm than thở với ta thôi
Không làm chim trải bóng tận trùng khơi
Thì gà nhỏ, tự bươi tìm lẽ sống!...


2/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-12-2019, 11:49 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf




Nỗi Niềm Khép Kín

Ôi tha thiết! Thơ em đầy tha thiết
Khiến lòng tôi thêm da diết niềm mơ
Mảnh trăng vàng nửa chiếc cõi chơ vơ
Đang rung lắc từng giờ theo gió thoảng!...

Em hỡi em! Tình em tràn ngợp choáng
Hương đậm đà lai láng toả ngàn say
Dẫu khung trời chầm chậm chút hàng mây
Thả ít xám kéo dài nơi vô tận

Tôi vẫn cảm nhịp đàn qua mấy bận
Rồi mênh mang vương vấn chuỗi gần xa
Kia sắc màu thắm đượm cánh hồn hoa
Đây êm ả dịu xoa dòng suối mát

Tình của em tuyệt vời men chất ngất
Phủ lớp dầy dính chặt quả hồng son
Mơ ước nhiều, sợ ánh khuất đầu non
Khao khát vọng lại sợ tròn không đủ…

Người khách lạ mang phận đời lữ thứ
Nghe tim mình trăn trở bởi du dương
Bóng chiều tà hoa lá đọng sầu sương
Hướng diệu vợi bên đường lay xao xuyến

Từ độ hè gặp em “bay” trên biển
Chữ “Ngày Xưa” lưu luyến tự bao giờ
Thấy yêu nhiều, nhiều lắm những vần thơ
Để lắm lúc thẫn thờ trong khoảnh khắc…

Cũng như em, tim tôi từng vỡ nát
Nên ngại chiều trầm mặc lối rêu phong
Sợ mây mù giăng phủ ám vầng đông…
Đành khép kín cõi lòng…riêng thổn thức!


24/1/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2019, 10:31 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQEAMWfqBVlEy5h9b6JAfO_0KLwjM_k-dn2pCzOY5dfxzWi9Wn_Jg



Mãi Về Chốn Ấy

Mình gặp nhau giữa mùa nắng ấm
Kết tình thơ điểm thắm cuộc đời
Xoè tay khoả lấp chơi vơi
Giữa bầu rộng lớn, lẻ loi bóng thuyền!

Theo ngày tháng đậm niềm vương vấn
Chuyện vui buồn, hụt hẫng sẻ chia
Cánh hồn vạn dặm canh khuya
Cùng đan tay nắm tìm về bến mơ

Có những lúc thẫn thờ mong đợi
Điện cúp rồi, có lại mau đi
Để cùng em họa vần thi
Cho vơi nhẹ bớt những gì buồn tênh

Có nhiều đêm bồng bềnh cánh hạc
Dưới trăng vàng vằng vặc sáng soi
Nghe dòng cảm xúc đầy vơi
Tận sâu thăm thẳm bao lời mến yêu!

Lòng muốn gửi thật nhiều về ấy
Khúc thâm tình sống mãi trong tim
Cho ai bớt nỗi ưu phiền
Nửa lo, nửa tủi, lạc miền âm u

Niềm tin tưởng thiên thu ước hẹn
Dẫn hồn yêu về bến trăng thanh
Tắm vầng sáng tỏ long lanh
Trôi tan bụi phấn phủ màn tuyết sương

Dẫu đang bước con đường ảo ảnh
Hay nghìn năm canh cánh duyên thề
Thì ta vẫn mãi thả về
Phương trời diệu vợi, lê thê sợi tình!


5/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2019, 10:36 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROFvRlAV1LVhIkqHuKOc9m7sY7p7W6N tx6D2g-CEWb4Uy8JHN-zg




Em Cứ Đi Đi


Em ngại cho anh lỗi đạo nhà
Nên giờ nghĩ đến chuyện lìa xa
Biết bao kỷ niệm ngàn yêu dấu
Tất cả giờ đây thả bóng tà!

Hết rồi thắm thiết dưới trăng sương
Đôi cánh màu thu ngập nỗi buồn
Má tựa vai kề trao mật ngọt
Lâng lâng dào dạt một niềm thương

Hết rồi vỗ nhịp bầu thanh vắng
Hai đứa lùa mây phả ánh sầu
Cho mảnh vườn mơ bừng sức sống
Trăm hoa hương tỏa quyện lao xao!

Em muốn nơi anh hạnh phúc đầy
Nhẹ nhàng rút lại cả bàn tay
Thôi cầm, thôi nắm, thôi ôm ấp
Trả lại từ đây chuỗi tháng ngày…

Thì thôi! Em cứ! Cứ đi đi
Bỏ mặc mình anh, chớ bận gì
Ôi! giữa khuôn vàng cung thượng uyển
Hay lòng tan nát, vỡ hồn thi…..


24/4/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
29-12-2019, 10:39 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTflfWwNtRd5T16IJN7-JydqHXXAvIAhHXs-KJEV4DTSuXcHFeJYw




Bước Chân Ngang

Tôi lặng lẽ bước dài theo ngõ vắng
Dưới khung trời nhạt nắng tiết đầu đông
Hồn mênh mang bềnh bồng trôi chầm chậm
Ôm cõi lòng vương vấn chuyện xa xăm!

Chợt vô tình quay mặt hướng bên đường
Một thiếu phụ sương buồn treo trước cửa
Sắc hoa nhạt gió lùa rơi âm hưởng
Của một thời cánh phượng đỏ đong đưa

Nàng đăm chiêu thao thức mối sầu riêng
Hay mộng ước lạc miền khô đá sỏi
Hoặc nối tiếc một thời bao lưu luyến
Đoá hoa hồng xao xuyến quả tim côi?

Vậy mà sao dáng ngồi như rũ rượi
Đôi hững hờ diệu vợi thả ngàn xa
Môi khem khép như là đang muốn nói
Rồi nhẹ nhàng tay vói mảnh khăn xoa!…

Tôi thấy lòng dâng lên niềm xúc động
Trước ảnh hình chiếc bóng quạnh héo hon
Bởi vì tôi cũng từng trên biển sóng
Và bao lần vọng ngóng khuất đầu non

Hơn nửa đời trải qua muôn biến đổi
Nhiều đắng cay, nhức nhói, tủi, thương đau
Từng da diết, nghẹn ngào nơi nẻo tối
Mãi bây giờ! Ơi hỡi! Vẫn tìm đâu?

Em có giống tôi cái nỗi đợi chờ
Có thả sầu vào thơ tìm phôi lãng?
Vậy mà sao treo ánh tàn nơi ở
Khiến lữ hành trăn trở bước chân ngang!


6/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-01-2020, 12:13 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQC5c3SEfZsm8ZXscp_S5JDYd9lXA8QQ mQ9FlUSG6AjsfDc1_p4hA



Cảm Xúc Đầu Xuân

Mùng một ta ngồi nghe trái tim
Nhịp dài gợi nhớ chuỗi truân chuyên
Đường xa ghềnh gập, hằng quên mỏi
Lẳng lặng mà đi, vượt nỗi niềm!

Trầm mặc, thu hình uống bóng trăng
Đêm đêm thao thức dõi mây ngàn
Mượn ru của gió xoa buồn hận
Khuây khoả niềm đau vọng ánh tàn

Vương vấn muôn phần bởi nhớ nhung
Hồn thiêng yêu dấu dãy dòng sông
Sớm chiều xuôi ngược lăn tăn chảy
Thắm thiết nguồn thương ấm cõi lòng

Lối xưa tràn ngập nét đan thanh
Hoa nở hương say, trái trĩu cành
Vườn mộng vẫn nhiều đan gối mộng
Trọn đời lưu dấu thuở ngày xanh!...

Tất cả không còn trước đổi thay
Bên lề cuộc sống tự phôi phai
Lần mò tìm kiếm sao ra lửa
Đốt sưởi vơi đi lạnh tháng ngày

Mười mấy năm dài, cực biết bao
Đêm không yên giấc dưới mưa gào
Nỗi lo trăm mối hằng quay quấn
Lắm lúc ngàn cân ép lệ trào

Ta sớm không còn nghĩ đến ta
Trọn tay ôm kín một căn nhà
Khăn khô cố vắt hoài ra nước
Tơi tả mặc tình, ta kéo ta…

Xuân nầy cây trái đã đơm bông
Mảnh đất cằn khô ửng vạn hồng
Năm tháng bập bềnh trên sóng nước
Giờ đây êm ả ngắm vầng đông!...

29/1/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-01-2020, 12:18 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTyvTZ7o2jvfkTrjF8Oqj8Tl3L_8oJuj abI8es1F_vWVva8iosX



Thương Con

Hôm rày lặng ngắm nhìn con trẻ
Rạng rỡ hừng lên dưới bóng trời
Nghị lực ửng đầy lên ánh mắt
Niềm vui ẩn hiện tụ vành môi!

Lòng nghe cảm xúc biết bao nhiêu
Nhớ những ngày qua dưới nhạt chiều
Ngại nắng xế tà loang sẫm đến
Nhà tranh thiếu củi, tối đìu hiu

Nào là cơm gạo với tiêu xài
Chi phí mọi bề cứ mãi quay
Tiền cạn, thân mòn thêm mệt mỏi
Lắt lay thu nhập chút cầm hơi

Nghĩ ngợi thật nhiều, ít nói ra
Chỉ khơi nhè nhẹ áng mây xa
Sợ mai bất chợt cơn mưa đến
Nước đổ tràn lan ngập úng nhà!...

Thấy con cặm cụi bên vi tính
Thao thức, trở trăn kiếm việc làm
Tôi thấy cõi lòng thương quá đổi
Tuổi xanh một sớm phải lo toan

Giờ đây trách nhiệm gánh lên vai
Chim nhỏ hôm nào nay vỗ bay
Vào chốn thênh thang ngàn gió lộng
Bươi tìm mồi sống kéo về đây

Phụng dưỡng mẹ cha chuỗi ánh tàn
Canh khuya chầm chậm rụng vầng trăng
Niềm thương lai láng nhìn con trẻ
Cánh hãy còn non vượt lướt tầng!...


7/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
01-01-2020, 12:23 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQM7Hs6YNXHCMOwcqAVHsMiNmp7G59h9 gtaGDODM7r0R_ylp8LP0A



Chung Bóng Heo May

Bên bờ sông vắng em ngồi
Tay cầm thơ tím thả trôi giữa dòng
Nhấp nhô sóng nước bập bồng
Lan man sắc ảnh tơ lòng héo hon!

Trông em như lắm nỗi buồn
Nét sầu đọng khoé, vấn vương kéo dài
Ráng tàn phủ bóng trang đài
Đìu hiu gió thổi, u hoài loang xa

Rụng vàng xơ xác đã qua
Trời nay mười một vậy mà vẫn thu
Khát khao, vọng tưởng bao giờ
Cuộn cuồn mãnh liệt, vật vờ tâm can

Mỏi mòn ngóng đợi vầng trăng
Nhưng đâu chẳng thấy, chỉ tầng mờ đen
Âm thầm lặng lẽ từng đêm
Cánh hồn lững thững bên thềm hái sương!

Tôi đang lặng lẽ trên đường
Vô tình ngoảnh mặt về phương khói chiều
Chạnh lòng một phút đăm chiêu
Nghe trong thăm thẳm thật nhiều cảm rung

Ai kia đứng dưới hoàng hôn
Hướng về diệu vợi đợi tròn long lanh
Còn tôi lư lắc lay cành
Trụi trơ, khô khốc, lá xanh rớt rồi

Cảnh tình khác biệt đôi nơi
Sông lờ, suối lạnh khung trời đó đây
Cùng chung một bóng heo may
Võ vàng, héo hắt chuỗi dài quạnh hiu!...


10/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
03-01-2020, 10:39 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtOHFwoU3EJgFmM97H6b33xAvuMfn-PeZbv6iS-cv2eTaKWSjj



Phải Chi

Phải chi quay ngược thời gian
Cho tôi trở lại con đường năm xưa
Dưới tàn Phượng Vĩ trú mưa
Gặp người con gái giữa mùa nở hoa!...

Chắc giờ khỏi phải xót xa
Nhớ nhung, vương vấn ảnh ngà năm nao
Tiếc hoa hé nhụy mời chào
Tiếc Oanh thỏ thẻ ấm bao nỗi niềm

Vì xưa mang cánh hồn chim
Lại chim yếu ớt nằm im góc vườn
Dẫu lòng tràn ngập yêu thương
Nhưng không dám nói, chỉ buồn mà thôi

Để rồi ngày tháng dần trôi
Chiều thu nhạt nắng, ánh rơi não nề
Bên kia ai có nẻo về
Còn đây héo hắt, lê thê đàn cò!…

Nếu như trở lại thời mơ
Sẽ không lặng lẽ, thẫn thờ mông lung
Sẽ không lắt lẻo chân chùn
Dòng sông sóng vỗ bập bùng chơi vơi

Chẳng rung tiếng gọi kia ơi
Chẳng đêm quạnh quẽ thả rơi lá sầu
Chẳng mang nỗi đợi chờ nhau
Chẳng khi đối diện, lời chào khô khan…

Tôi đây sẽ bước thật gần
Nhẹ nhàng han hỏi, ân cần thiết tha
Khẽ khàng dịu ngọt nói ra
Anh yêu em lắm! Em à! Hiểu không!...


11/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
03-01-2020, 10:46 PM
​https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTFDCplYHByB980imLj1y_50VbWPPY0I AxZ4pdKS-Iy1yeuGYdyhg



Thuyền Vẫn Xuôi Dòng

Còn nhớ không em? một tối nào
Giữa bầu lóng lánh vạn vì sao
Hồn bay hai đứa cùng tao ngộ
Bỡ ngỡ nhìn nhau, gửi tiếng chào!

Rồi như có chút gì lưu luyến
Cảm động tình sâu, đượm nét hiền
Nên khách lữ hành mang thổn thức
Từ trong thăm thẳm điệp mơ duyên

Thời gian lặng lẽ lững lờ trôi
Xướng họa tràng giang, hợp ý lời
Thân mến chan hoà, loang ý mộng
Non thề, biển hẹn dưới trăng soi

Từ đó âm thầm thả nhớ thương
Bằng niềm viễn mộng, cánh ngàn phương
Đêm đêm gặp gỡ trên khung lộng
Thiếu vắng hôm nao, chạnh nỗi buồn!

Anh đã tạ từ những giấc mơ
Một thời lạnh lẽo, luống sầu lơ
Không còn thao thức hay vơ vẩn
Trả lại thời gian chuỗi thẫn thờ

Tấc lòng vẹn giữ bóng hình ai
Dẫu phải ngao du vẽ ảnh đầy
Hứng gió êm đềm, xem đoá nở
Nhưng lời vạn kỷ chẳng hề phai

Hãy ngủ đi em, giấc ngủ nồng
Đừng lo nghĩ ngợi chuyện dòng sông
Bởi thuyền vẫn lướt xuôi chèo mái
Nào có đổi thay khúc nhạc lòng!...


13/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
03-01-2020, 10:50 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE



Vương Vấn Ngày Xưa

Hãy khóc đi em! Khóc một lần
Cho niềm u uẩn được vơi tan
Để rồi vĩnh viễn khung trời mộng
Chỉ có nầy đây một ảnh tàn!

Mai mốt tình cờ gặp lại nhau
Thì ta khỏi bị phải làm sao
Vì hai kẻ lạ, hai dòng nước
Chẳng bận gì hơn một tiếng chào

Em rẽ đường em, tôi ngả tôi
Không còn ánh mắt với bờ môi
Năm xưa chớp chớp và noi nói
Nhớ nhé! Chiều nay dưới ngọn đồi!

Đã hết thật rồi những vấn vương
Những đêm thao thức nhớ người thương
Những lần hò hẹn, nhìn u ám
Da diết làm sao! Một nỗi buồn…

Tôi nào có phụ mối tình xưa
Bởi kiếp phong sương, gió mạnh lùa
Lạnh lẽo, cơ hàn đeo dính mãi
Nên về bên ấy…thiếu đò đưa

Đành rời bến mộng, bước chân đi
Gửi lại tình quê một ước thề
Anh sẽ quay về xin hỏi cưới
Cùng em hạnh phúc nghĩa phu thê!

Ngờ đâu lận đận mãi xoay vòng
Sự nghiệp tượng hình bỗng hoá không
Tay trắng hôm nào nay phủi trắng
Làm sao trở lại được dòng sông…

Thắm thoát thời gian lặng lẽ qua
Hai mươi năm trước thật là xa
Giờ đây có kẻ thăm làng cũ
Dõi mắt nhìn ai, nghẹn bóng tà!...


13/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-01-2020, 11:22 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRenNdy8cepqi_t2xrVRy_mtjab337zi ISqC107wpZ4NylfmVRE






Vấn Vương (3)

Bên trong cửa sổ nhà tôi
Tình cờ nhìn thấy em ngồi ngoài sân
Xoã mây hong dưới nắng vàng
Lim dim ánh mắt mơ màng… về đâu!

Gió khua cành lá rì rào
Chút sương còn sót, rụng chào tiết đông
Ai kia thả lọn bềnh bồng
Riêng đây mãi nhớ mộng lòng năm xưa

Cận kề từ thuở còn thơ
Biết bao kỷ niệm vật vờ trong tim
Những trưa đùa giỡn trốn tìm
Bao chiều tắt nắng xem phim ngoài trời

Hai ta cùng kiếm chỗ ngồi
Sao cho thấy rõ, để rồi sát bên
Bởi em sợ bị mình ên
Còn tôi chẳng muốn thang thênh một mình!

Thời gian lặng lẽ vô tình
Dòng sông nước chảy, rung rinh mái chèo
Lữ hành năm tháng lần theo
Thăng trầm biển sống, non đèo bôn ba

Tôi lên tỉnh học xa nhà
Gửi tình thơ ấu đậm đà nhớ thương
Ngờ đâu ngả rẽ đôi đường
Người ta hỏi cưới… để buồn cho tôi

Giờ đây đã hóa xa xôi
Ảnh hình yêu dấu một thời tuổi xuân
Hồn mơ lờ lững khung tầng
Từ trong thăm thẳm muôn ngàn vấn vương!...


14/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-01-2020, 11:29 PM
​https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTflfWwNtRd5T16IJN7-JydqHXXAvIAhHXs-KJEV4DTSuXcHFeJYw



Muốn Thăm Em Lại Sợ

Đời em bất hạnh biết bao nhiêu
Bão tố, cuồng phong một buổi chiều
Chợt đến nhấn chìm thuyền mộng ái
Rồi lôi em đến bến rong rêu!

Mở mắt nhìn ra chỉ tối màu
Toàn thân ướt sũng, tím bầm đau
Chống tay em cố nâng người dậy
Lại bị trợt trơn té lộn nhào…

Lan ơi! Hình ảnh cuộc đời em
Anh vẽ bằng thơ của trái tim
Bóng bẩy, tượng hình như vậy đó
Đơn sơ, mấy nét chẳng cần thêm

Cũng đủ quá nhiều một bức tranh
Trải ra chẳng thấy có màu xanh
Chỉ toàn mây xám và đêm tối
Với cánh chim rơi, gãy chẳng lành!

Em sống chuỗi dài với héo hon
Thuyền nan vá víu sớm chiều hôm
Trên dòng đen sẫm thêm ngàn gió
Lư lắc, đong đưa, tím mảnh hồn…

Nay lại một lần thêm tái tê
Chồng em mất sớm, để lê thê
Canh khuya trống vắng rơi sầu nhớ
Vạn giọt sương sa đẫm lối về…

Anh muốn ghé thăm, nói một lời
Rằng thương còn đó, có nào vơi
Cho người bạc phận niềm an ủi
Chỉ sợ tình xưa…trở lại rồi…!


15/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-01-2020, 11:32 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tG xPjsGsxsopi9b53LOxn8Q



Nếu Đời Không Có Thơ

Nếu ở cuộc đời không có thơ
Làm sao những tối lúc chơ vơ
Thả hồn bay bổng vào khung lộng
Níu được vầng trăng rụng xuống bờ!

Chắc sẽ thiếu màu với bức tranh
Vẽ bao thương nhớ giữa đêm canh
Khi lòng vương vấn kề bên giấy
Muốn ẩn vào đây một chữ tình

Nếu ở cuộc đời không có thơ
Lấy gì diễn tả nỗi tâm tư
Yêu em nhiều lắm, dầu năm tháng
Nghịch cảnh, xa xôi…vẫn đợi chờ

Chiều xuống không còn được kéo mây
Treo lên trên đó mảnh hồn say
Đến khi lờ lững nơi thăm thẳm
Vỡ vụn loang tan, chỉ có nầy!

Nếu ở cuộc đời không có thơ
Thì xin ai đó hãy dừng mơ
Vì như mơ mộng không vơi được
Mãi suốt thời gian lắm thẫn thờ

Ngày tối âm thầm với viễn vông
Nghĩ nhiều, mọi thứ cũng bằng không
Bởi đâu cất được niềm thao thức
Một sớm rồi đây sẽ khuất dòng

Nếu ở cuộc đời không có thơ
Vầng trăng mộng thắm thật xa lơ
Khung trời chầm chậm từng mây xám
Phủ bóng trần gian ánh vật vờ

Tôi muốn tặng tình một quả tim
Ngân nga vạn tiếng nhớ thương em
Nhưng không biết chỗ nào cho xứng
Đành phải còn đây, lặng lẽ tìm!...


16/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-01-2020, 09:57 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRtIeu-M0Z7LY65YnlpONV3IJTB1rLpL039pHmZ3d9DAVY_rzDF



Mùa Đông Hốt Lá

Se sắt cuộn tròn dưới tiết đông
Ngắm bao di ảnh, tái tê lòng
Niềm thu cũ hết, tình thu chết
Sao mãi còn đây nỗi nhớ nhung!

Em đã theo tôi suốt khoảng dài
Giữa bầu quang đãng nhẹ nhàng bay
Cố vươn cánh mỏng xoè cho rộng
Chẳng bận gì đâu phút mệt nhoài

Cùng kết thơ vần vạn sắc hoa
Gửi vào lồng lộng tặng về xa
Trăm ngàn hương thắm, say hồn lữ
Tất cả đều mang nét ngọc ngà

Có những đêm trăng tỏa sáng màu
Không gian lơ lửng cận kề nhau
Từ trong thăm thẳm muôn xao xuyến
Xúc cảm tràn dâng, muốn chặt vào!…

Tất cả qua rồi, một khúc quanh
Hồn đan khoảnh khắc rã tơ mành
Luyến lưu ngày tháng theo vàng lá
Lặng lẽ âm thầm lả tả nhanh

Lạnh lẽo chiều nay bỗng nhớ về
Mùa thu năm trước mảnh thuyền đi
Dưới du dương thổi, lòng êm ả
Thẳng mái chèo bơi hướng ảnh thề

Có nhạc, có đàn với có em
Có từng rung động giữa buồng tim
Giờ không còn nữa bao nhiêu ấy
Tôi hốt tàn phơi…thả nhớ tìm!...


17/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-01-2020, 10:00 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ2KggsYpTCUYmLCCZsTo7l09HrRmWhL 9laETj1e3qBm96huBmidw




Niềm Vui Của Cha

Đã mấy trăng rồi cha nghỉ ngơi
Thu hình gác lại mái chèo bơi
Sau vườn lặng ngắm hoàng hôn đổ
Khuây khoả thời gian, một hướng đời!

Cảm thấy an lòng, nhìn các con
Thuở nào cây lá hãy còn non
Giờ đây xanh mướt, vươn khung rộng
Tàn nhánh sum sê phủ bóng tròn

Danh phận cuộc đời cũng có tên
Giúp thêm cánh nhạn cõi mông mênh
Xoè ra vỗ mạnh vào mây gió
Vượt nẻo trùng dương, rạng tiếng mình

Từ nay cuộc sống cảnh nhà ta
Hai đứa nhận về thay thế cha
Dưỡng dục cù lao, dầy khó nhọc
Đền ơn hiếu nghĩa được xem là!

Cha mừng vui sướng biết bao nhiêu
Bởi suốt thời gian ánh nhạt chiều
Canh cánh trong lòng lo bão tố
Bất ngờ chụp xuống mái liêu xiêu

Sợ phải giống cha thuở thiếu thời
Nhà tranh vách đất, mộng đời rơi
Học hành dang dở, nhiều trôi nổi
Sự nghiệp, công danh…chỉ ngậm ngùi

Giờ đã thành công sứ mệnh thuyền
Vượt qua trùng điệp, lắc chao nghiêng
Chiều nay đến bến, quay nhìn cũ
Xúc cảm lòng cha một nỗi niềm!...


18/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-01-2020, 10:05 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRqc1BIvA45F2hxVsIcif2uAjHmK-n-3moAD_Kz-S63hra8kl8BTQ



Nếu Có Thơ Mà Không Có Em

Nếu có thơ mà không có em
Làm sao mỗi tối ngước nhìn đêm
Hồn thu lãng đãng về xa vợi
Trăn trở, u hoài, hoá cánh chim!

Lờ lững khung mờ chậm chậm bay
Dõi đôi tha thiết kiếm tìm ai
Để rồi lặng lẽ trong vô vọng
Mượn bút nhỏ lòng, trải áng say

Chắc sẽ không còn chuỗi nhớ thương
Cho dài thao thức ngắm mưa tuôn
Tâm tư trĩu nặng niềm vương vấn
Tất cả là đây, một nỗi buồn…

Nếu có thơ mà không có em
Đâu còn lai láng ở con tim
Ngân nga điệp khúc ngàn xao xuyến
Êm ả dòng sông, một chiếc thuyền!

Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nhiêu
Bởi sẵn nơi đây trải thật nhiều
Xanh biếc, vàng tươi, cùng đỏ thắm
Hòa chung giấy mực thả phiêu diêu

Chân bước nhẹ nhàng qua nẻo xa
Dạt dào, thắm thiết những lời ca
Phôi phai mỏi mệt đường thăm thẳm
Mỗi độ hoàng hôn sụp nắng tà…

Em là trăng sáng toả vào thơ
Một khối long lanh đẩy mịt mờ
Lại cũng là mây giăng phủ ám
Khiến màn sương lạnh quấn sầu lơ

Nhưng thà có được bóng hình em
Để kẻ hồn thơ biết chỗ tìm
Vạn khúc nhạc tình đau khổ hận…
Và muôn tiếng sáo nhẹ ru êm!...


19/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

jackycun
12-01-2020, 11:53 PM
Phải chi hôm ấy đừng mưa.
Phải chi hôm ấy đừng đưa em về.
||||
Đã lâu rồi mới được đọc những dòng thơ hay tuyệt này.

Nguyễn Thành Sáng
17-01-2020, 12:04 AM
Phải chi hôm ấy đừng mưa.
Phải chi hôm ấy đừng đưa em về.
||||
Đã lâu rồi mới được đọc những dòng thơ hay tuyệt này.

Cám ơn bạn đã xem thơ và chia sẻ!
Thân mến!

Nguyễn Thành Sáng
17-01-2020, 12:05 AM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSdGf5F_npMhvif9A6gSdgOvm_LRxKh2 rUlJV-3MN375AmPcYjz3w




Nỗi Lòng Thi Sĩ

Có phải giờ đây đã mỏi rồi
Nên dòng nước bạc muốn ngừng trôi
Lững lờ, lặng lẽ như buồn bã
Chầm chậm đong đưa dưới bóng trời!

Để cho bảng lảng với bâng khuâng
Nhẹ đẩy hồn thu lảo đảo dần
Lư lắc, vật vờ ôm sẫm tối
Nghẹn phù vân thế, rẽ ly tan?

Vậy cớ làm sao mộng hãy còn
Trái hồng lai láng vẫn từng cơn
Tâm tư luôn đó, niềm trăn trở
Mà ánh đèn soi mãi chập chờn

Khiến người thao thức dưới canh thâu
Đốt sắc vàng rơi nhớ thuở nào
Dõi mắt quanh vườn mong kiếm lá
Ngước nhìn đây đó chẳng còn bao

Lác đác chỉ nầy chút tả tơi
Từ mùa thu trước cánh trùng khơi
Quay về lảy rụng nằm bên gốc
Đánh dấu thời gian khoảnh khắc đời

Ta hãy còn đây nỗi vấn vương
Một thời xa cũ bước ngàn phương
Biết bao kỷ niệm đầy yêu dấu
Da diết tâm hồn vạn luyến thương

Tất cả đọng vào trong quả tim
Hoàng hôn rũ cánh một loài chim
Cố tay bươi móc hồn di ảnh
Ngắm nghía ngày xưa…lại khó tìm!


20/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
17-01-2020, 12:10 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSCjyQAVZKB-8vB8rOG2cBZP5PgTPmm1ojW1Csb6WMOxkICUSdMPw


Mong Em Tha Lỗi Cho Tôi

Không biết giờ nầy em ở đâu
Buồn vui, sướng khổ ra làm sao
Mạnh lành hạnh phúc bên mái ấm
Trút sạch trong tim dĩ vãng sầu?

Đăng đẳng thời gian thắm thoát trôi
Thuyền tình thuở ấy đã xa xôi
Chính đây là kẻ cầm tay lái
Đành đoạn rời đi chẳng một lời

Vì sao lại phụ tấm lòng em
Ngả rẽ đôi đường, bỏ mối duyên
Khi khắp dòng sông con nước chảy
Lững lờ đây đó vẫn xuôi êm

Chưa có lúc nào giọt đắng cay
Rớt vào chén mật giữa bàn tay
Và em luôn mãi hồn trong sáng
Ửng ánh trăng vàng đẩy áng mây!

Vậy mà lý tưởng nặng đầy vơi
Đặt quá tầm cao, để phải rồi
Vội xé khăn hồng em gói mộng
Đứt lìa hai mảnh, rã đôi nơi…

Em ơi! Day dứt biết bao nhiêu
Đeo đẳng theo tôi những sớm chiều
Nỗi nhớ, niềm thương cùng hối hận
Giày vò, kéo níu, lắm liêu xiêu

Xin hãy thứ tha một lỗi lầm
Cánh ngàn sớm giũ vụt xa xăm
Phụ tình bóng mát, vườn thơ thắm
Chuỗi nắng hanh hao đậu dưới tàn!...


21/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
17-01-2020, 12:13 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSj0UcAUh8gPMtywNm4tFRmj8siBbSF2 B5OUDh_l9QdprQ7pSY2yg





Đàn Lay Nỗi Nhớ

Chân chậm bước, dưới vầng trăng sáng
Chợt từ xa lai láng cung đàn
Âm sầu vọng tiếng thở than
Chạnh lòng lữ khách trào dâng nỗi niềm!

Thương quạnh quẽ bên thềm nhung nhớ
Chuỗi thời gian trăn trở, vấn vương
Canh khuya đọng giọt sương buồn
Đìu hiu gió thổi, bên đường nhẹ rơi

Cánh chim trắng khung trời biền biệt
Có hay chăng da diết nơi nầy
Luyến lưu, khắc khoải tháng ngày
Màu thu ảm đạm, u hoài héo hon…

Tôi đứng giữa hoàng hôn nhạt nắng
Biết bao lần trầm lắng tâm tư
Thả hồn dĩ vãng thời thơ
Dòng sông êm ả, lững lờ thuyền rong!

Thuở ươm mộng, bềnh bồng theo gió
Nẻo phong trần đây đó bôn ba
Tấc lòng dào dạt, thiết tha
Vườn hoa, bến nước đậm đà luyến lưu

Rồi bỗng chốc mịt mù giăng phủ
Dãy mênh mông bão tố tràn về
Vó câu lạc nẻo sơn khê
Lao đao, khốn đốn, lê thê miệt mài

Đã đánh mất tuổi đời xanh thắm
Để tặng tình sâu nặng năm xưa
Thôi thì lặng lẽ bốn mùa
Còn đây kỷ niệm, gió lùa nhớ thương!


22/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
17-01-2020, 12:16 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTOOHxVvV5AGrnf1SLT3SCRDzzgS5Rbd YR3C4DplUENg7rjlIkuHQ





Nỗi Niềm Day Dứt

Ở chốn ấy cứ hờn em nhé!
Hãy hận nhiều một kẻ vô tâm
Đoạn đành phủ lấp thời gian
In hằn kỷ niệm muôn phần dấu yêu!

Mới một sớm rồi chiều tắt nắng
Để ai kia hụt hẫng nỗi niềm
Luyến lưu hình bóng duyên thuyền
Trên dòng êm ả về miền vấn vương

Cho lặng lẽ sương buồn nhỏ giọt
Dưới màn đêm chua xót ngậm ngùi
Trăng vàng khuất nẻo xa xôi
Khiến hoa lá rũ, rụng rơi ánh sầu

Ngày mấy lượt nhuốm màu ảm đạm
Vọng không gian chỉ xám lững lờ
Héo hồn tận đỉnh chơ vơ
Bốn bề lồng lộng, vật vờ sắc thu!...

Tôi là khách viễn du rải mộng
Thuở năm nào trên sóng đong đưa
Bây giờ nhớ lại ngày xưa
Trách mình cánh bướm giỡn đùa đó đây

Com bướm bạc lượn bay vườn thắm
Đậu nhánh cành, say đắm bên hoa
Chỉ trong thoáng chốc rời xa
Đậu trên đoá lạ, mặn mà tiếp theo

Nay đứng giữa đìu hiu quạnh quẽ
Một cái gì cào xé buồng tim
Gieo chi khúc nhạc êm đềm
Để rồi khoảnh khắc lặng im tiếng đàn!


23/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2020, 10:28 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROWAhza5dhj5rGehW93UTGc18zEtdji t1bwoTa7OxlxH_4U1f8



Những Món Nợ Chưa Trả

Có một sớm từ phương trời xa lạ
Gót phong trần theo gió chuyển về đây
Tuổi còn xanh, nhựa sống ngập tràn đầy
Ít tư lự, say bay đời phiêu lãng!

Cũng từng quen với dầm mưa dãi nắng
Lại dạt dào, trầm lắng nỗi yêu thương
Thích nghe đàn réo rắt vọng ngàn phương
Mê ngắm cảnh trên đường đi xuôi ngược…

Người lữ khách mười mấy năm về trước
Đã bao lần ghé bước đến ven sông
Hồn mênh mang theo sóng vỗ bập bồng
Nhìn dòng chảy, cõi lòng muôn xúc cảm

Một ngày kia, khung trời giăng phủ xám
Ánh nắng hồng khuất dạng nẻo mù khơi
Cánh hải hồ sớm giạt tận xa xôi
Bầu u ám, ngậm ngùi bao tức tưởi!…

Chiều hôm nay nơi đây niềm nhức nhói
Của một người rẽ lối thuở ngày xưa
Nhớ cầu tre, bến nước, chuyến đò đưa
Nhớ hoa thắm giữa mùa đang hé nở

Kẻ năm ấy thấy mình mang nặng nợ
Để thời gian trăn trở mãi con tim
Nợ nhớ nhung da diết ở trong em
Chân lặn lội đi tìm thăm anh đó…

Nợ những lần ghé nhà nơi xóm nhỏ
Chén cơm đầy, rạng rỡ sắc đan thanh
Lúc giã từ để lại mảnh trăng tan
Khiến ai phải lệ tràn nơi khoé mắt!...


24/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2020, 10:35 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTW4MN7-4Fo41xNrYBpbsbt2HobveX02b6gCGaz4FhZyTwxQCxEXg

Bên Khung Cửa

Tôi cũng muốn thời gian đừng trôi nữa
Rồi quay về cái thuở của xa xăm
Để từ nay không còn phải bâng khuâng
Bên khung cửa bao lần ôm nỗi nhớ!

Sắp tới giờ rồi, lẹ mau đi nhỏ
Sao hãy còn đứng đó đợi chờ ai?
Ạ! Hay là chưa có ở bàn tay
Mấy đồng bạc cho say hồn bánh mứt

Có những lúc nhìn kia ngồi cắn bút
Một cái gì lúc nhúc ở trong tim
Nghe thấy lòng lo lắng quá cho em
Sợ hai điểm, im lìm thôi không giỡn

Nhớ lần ấy gặp tôi, mừng hí hởn
Anh Sáng ơi! Sướng lớn rồi đó nha
Chiều hôm nay có ghe hát ghé qua
Lên làng mình dựng che lều rộng lắm!

Buổi nghỉ học kiếm rau về ngâm giấm
Bước qua cầu em nắm lấy tay tôi
Lời ngọt ngào thắm thiết tụ vành môi
Hãy chầm chậm, kẻo rơi đau anh nhé…

Tất cả đã qua rồi trong lặng lẽ
Nay không còn sợ té với sợ đau
Hết mừng vui tìm gặp kể cho nhau
Chỉ còn đây dạt dào bao vương vấn

Bên kia rào em đang ngồi sưởi nắng
Tôi bên nầy trĩu nặng nỗi niềm xưa
Suối tóc mây lất phất ngọn gió lùa
Bao sóng gợn, bao thẫn thờ kẻ nhớ!...


25/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2020, 10:41 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT7FhGR49Q6tMe1ZS4c97bFFAup3rKTz Fy-gtRPweblKmifMIG6



Em Cứ Buồn Rồi Quên Tôi Đi

Em cứ buồn, buồn thật là nhiều đi
Cho phút cuối ảnh thề còn lảng vảng
Để mai kia khung trời tan nhạt nắng
Chuỗi héo tàn, trầm lắng, nhẹ nhàng rơi!

Bởi vì ta khoảnh khắc một canh đời
Duyên thơ thắm đầy vơi ngàn cảm xúc
Và cũng lắm ngập tràn bao nhói nhức
Khiến thời gian từng phút nhẹ rời xa

Mới hôm nào, sắc nét đoá huỳnh hoa
Dưới hoàng hôn, ngọc ngà phơi diễm lệ
Một cái gì thanh tao hoà ngạo nghễ
Khiến lữ hành bóng xế động lòng xem

Rồi từ đó cứ mỗi độ về đêm
Có một kẻ bên thềm giương ánh mắt
Đến nơi ấy cho niềm mơ góp nhặt
Men hương tình phảng phất đọng đâu đây!..

Hồn đôi mình xoè nắm chặt bàn tay
Giữa lộng gió nhẹ bay vào vũ trụ
Tấc lòng tôi luôn nâng niu cùng ấp ủ
Mộng suối nguồn, biển cả, cõi thênh thang

Mà hỡi ôi! Đàn trổi khúc tình tang
Não nuột quá khiến trăng vàng rớt núi
Đành âm thầm dưới khung trời thui thủi
Khép buồng tim, rẽ lối vó buông cương

Con ngựa tôi lặng lẽ nẻo màn sương
Xa mất hẳn con đường chiều thu trước
Có đôi lúc chạnh lòng người cất bước
Nhớ bờ sông, bến nước, một con đò!...


26/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
21-01-2020, 10:44 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTuxG7SmZz4Fkxq1YvXUnlTGVxC1s4ge Apl932tqkx6VUxZxCPx




Ngậm Ngùi

Bên kia đôi bóng héo tàn
Đang ngồi nghỉ mệt dưới hàng cây xanh
Lão bà khoảng quá lục tuần
Kề bên trai nhỏ độ gần mười hai!

Vận may ở xấp cầm tay
Nửa ngơi, nửa đợi chờ ai mua dùm
Trên cao nắng vẫn lạnh lùng
Phả bao oi bức phủ trùm hanh hao

Mắt chiều đọng nét u sầu
Hừng đông ánh sáng nhuốm màu âm u
Tiết trời chẳng phải mùa thu
Mà sao như thể mịt mù lối đi

Biết bao bằng phẳng đường về
Còn đây ghềnh gập, kéo lê kiếp đời
Mỏi mòn nào được thảnh thơi
Mãi bôn ba kiếm chút lời mua cơm!

Trẻ thơ cây hãy còn non
Bạc phần tơi tả theo cơn gió lùa
Ba chân, bốn cẳng khi vừa
Đến giờ xổ số mà chưa hết nầy…

Cà phê ở quán bên đây
Trầm ngâm lặng lẽ, nhìn hai cháu bà
Cái gì như thể xót xa
Nhẹ loang vào quả để mà trở trăn

Thương cho cái trái đeo cành
Mà cành khô héo, thôi đành rụng non
Thương cho cái tuổi hoàng hôn
Mà hoàng hôn lại… nặng cơn mưa dầm!...


27/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
24-01-2020, 01:02 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRb08csA9EgGQLK5LkTfgJ5n5uQOybE8 0TXqW8QGioHAxQ2ie2w9w&s



Ý Xuân

Một góc mai vàng giữa tiết xuân
Nhiều chùm xanh mướt nụ bung dần
Vài ba bữa nữa đầy phơi ảnh
Rực rỡ thanh tao, điểm thắm tầng...

Từ thuở chào đời, hạt rớt ươm
Xuôi theo ngày tháng rễ dài hơn
Ăn sâu ngang dọc tìm dinh dưỡng
Tạo sức vươn lên, bật nét hồn

Biết bao đón nhận phũ phàng trên
Lúc nắng chói chang hốc hác hình
Những buổi mưa dầm, mây phủ kín
Lắm lần cuồn cuộn gió rung rinh!

Cây vẫn hiên ngang bình thản đứng
Vươn cành hoặc xụ lá tùy theo
Gồng thân cố nén, chơ vơ chịu
Nung nấu âm thầm mặc lắc xiêu

Thắm thoát thời gian vũ trụ quay
Cao lên, cứng cát, nhánh thêm dầy
Mỗi lần nở rộ, gieo niềm khách
Thưởng thức, trầm trồ, ngắm nghía say

Nhờ hơi, nước, chất...Nuôi nên lớn
Để được giờ đây dáng vẻ ngời
Bù đáp thiên nhiên loài thực vật
Toả hương, trải sắc đẹp khung trời

Còn Mình! Cha Mẹ tạo sinh ra
Dưỡng dục cù lao, nghĩa nặng nhà
Tấc đất ngọn rau, tình Xứ Sở
Làm sao có thể ở trong Ta...


23/1/2020
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-01-2020, 11:09 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRfD12FtSzKgVt_WCs6boRzLfucYoquY bkJcst6SyJFpseLk0JXdQ



Một Thoáng Vật Vờ

Sáng nay ngồi cạnh bàn tròn
Lim dim tìm kiếm cái hồn trong mơ
Tâm tư cứ mãi vật vờ
Ngả nghiêng theo gió, bơ phờ hoài thôi!

Phải chăng ánh đã lụn rồi
Cung đàn êm ả đến hồi đứt dây
Khung trời phủ ám vầng mây
Bóng tàn ảm đạm, kéo dài buồn tênh

Thuở nào giữa độ trăng lên
Nỗi niềm lai láng, bồng bềnh thênh thang
Đó đây hốt lá thu vàng
Ngắm từng tan tác, ngập tràn ý thơ

Thuyền nan lặng lẽ xa bờ
Vượt bao nhấp nhố chẳng chờ đợi chi
Lắng nghe sóng vỗ rầm rì
Lâng lâng xúc cảm, lê thê tiếng lòng!

Sông xanh uốn lượn muôn dòng
Rồi về bát ngát mênh mông điệp trùng
Tay chèo mạnh mẽ ung dung
Dặm ngàn vượt lướt có dừng lại đâu

Cớ sao bỗng chốc nhạt màu
Bước chân sỏi đá rơi vào chơi vơi
Thấy như thắt thẻo, ngậm ngùi
Nước dòng khô cạn từng hồi trong tim

Chí đời xoải cánh loài chim
Vượt qua biển lớn mong tìm vườn xuân
Giờ đây giữa cõi không tầng
Hồn bay vạn kỷ… muốn dừng lại sao?!...


28/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-01-2020, 11:19 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ4bsSwB1cBwoBXacAoVACbVvaeobYSo WIwTElf5L1tEUJlhGNp-Q



Thảnh Thơi Tâm Hồn

Hiu hiu ngọn gió đầu đông
Cà phê từng ngụm, nghe lòng thảnh thơi
Trải bao gian khổ cuộc đời
Hôm nay cảm thấy yên vui xế chiều!

Thuở nào vất vả thật nhiều
Suy tư, trăn trở lắm điều lo toan
Bước chân dẫm nát lối mòn
Gập ghềnh đá sỏi, sớm hôm nặng nề

Nỗi niềm canh cánh lê thê
Lo cho con trẻ đường về mai sau
Phẳng phiu đượm thắm sắc màu
Hai bờ cây trái ngọt ngào vị hương

Mặc dầu dãi nắng dầm sương
Chưa lần bi lụy hoặc buồn vu vơ
Tình nhà là cả vần thơ
Căng tràn nhựa sống từng giờ lênh đênh!

Những khi thao thức mình ên
Thả hồn tìm ánh trăng lên đỉnh ngàn
Để gom, để uống ảnh vàng
Vào tim nung nấu cho hằng sáng soi…

Dẫu thuyền đang giữa trùng khơi
Biết bao sóng dữ cố lôi mạn thuyền
Chẳng hề nao núng ngả nghiêng
Vững tay lèo lái qua miền lặng yên

Hết rồi năm tháng truân chuyên
Giờ đây thong thả bên thềm ngắm cây
Lủng la, lủng lẳng treo đầy
Nhờ công khó nhọc chuỗi dài cần lao!...


29/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-01-2020, 11:25 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn%3AANd9GcSW3ywX-W0ET1HurBigNoxluq6ddBEYCjofmCFfjZouAxlcX5hH

Nỗi Lòng Chiếc Xe Đạp (2)

Ta lặng lẽ sát mình bên vách trắng
Ngày tháng buồn, trĩu nặng nỗi niềm đau
Mãi vương vấn dạt dào trên lối phẳng
Mà giờ đây hụt hẫng dưới tầng cao!

Bóng thời gian chầm chậm kéo dần qua
Nghe khắc khoải, xót xa hồn vận chuyển
Đã hết rồi gió quyện thổi ngân nga
Tim xúc động, đậm đà bao quyến luyến

Còn đâu nữa êm đềm say nhịp đạp
Khúc nhạc tình ấm áp kiếp phong sương
Vui đây đó trên đường ra vô tấp
Dãy cung đàn từng chập khảy tơ vương!

Có những sáng vầng đông rộ nắng hồng
Chậm thong thả thấy lòng muôn phơi phới
Người thao thức, nhẹ lơi, nhìn khung lộng
Ta mơ màng hướng vọng nẻo ngàn khơi

Rồi thay đổi, không còn bôn ba lắm
Chỉ chiều về, nhạt nắng được cùng ai
Dưới mưa gió miệt mài ôm khối nặng
Nghĩa cuộc đời, trầm lắng ngắm vầng mây…

Tất cả nay đã trở thành quá khứ
Khép thu hình sau cửa, đụng tường loang
Nhưng xuôi ngược vẫn còn trong nỗi nhớ
Để âm thầm trăn trở bóng hoàng hôn!...


30/11/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-01-2020, 11:29 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSdGf5F_npMhvif9A6gSdgOvm_LRxKh2 rUlJV-3MN375AmPcYjz3w



Hồn Xưa Đã Chết

Cảm thấy giờ đây đã hết rồi
Vầng trăng thuở ấy rụng xa xôi
Không gian toả sáng chìm đâu mất
Chỉ tối âm u một góc trời!

Em không còn nữa của ngày xưa
Nhẹ thoảng êm êm tợ gió lùa
Suối biếc long lanh ngàn cảm xúc
Gửi về thân ái lắm vần thơ

Chẳng còn ấp ủ với bâng khuâng
Sợ phải buồn đau, sợ ánh tàn
Mộng thắm dâng tràn bao nỗi nhớ
Năm dài thao thức đợi tình anh…

Giờ trước mặt tôi một bóng hình
Nghẹn đời chán ngán mất niềm tin
Khô cằn sỏi đá, nằm thung lũng
Quạnh quẽ còn hơn phải khổ mình!

Cung đàn dìu dặt khúc man mơn
Trao tặng về ai khối ửng tròn
Đứt sợi dây rồi không tiếng nữa
Chỉ còn đông lạnh buốt hoàng hôn…

Dẫu cho bến nước với dòng sông
Vẫn mãi thời gian chuỗi lớn ròng
Đất lở ven bờ theo sóng vỗ
Nhưng còn nơi đó lững lờ rong

Bởi vậy chiều nay có một người
Năm nào tha thiết, mộng đầy vơi
Quay hồn dĩ vãng, thăm tình cũ
Buồn bã, nhìn xưa đã chết rồi!...


2/12/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
06-02-2020, 08:32 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRTJMA8zSoh_yx2D8bHpNBufoILFkoh1 YkRwCJYqqQn8A0Z1WlO




Ta Cho Nhau…Nhưng!

Nương ơi!...
Đã mấy thu rồi ta có nhau
Sầu xưa, héo cũ đã chìm sâu
Trở thành, dĩ vãng, màu phai nhạt
Chỉ mộng chiều nay hướng nguyệt lầu!

Anh trọn tấc lòng với tiếng yêu
Không còn vương vấn hoặc đăm chiêu
Dang tay vói kéo về di ảnh
Lựa tặng người thương một cánh diều

Rồi thả lưng trời, lất phất bay
Ru hời điệp khúc phả phôi phai
Ưu tư, khắc khoải bầu tâm sự
Dưới bóng hoàng hôn nhỏ giọt dài…

Và em chốn ấy cũng cho anh
Một bức tranh tình vạn sắc xanh
Ngộp gió, muôn hoa, nhiều nắng ấm
Bốn bề êm ả tắm long lanh!…

Đôi ta trải mộng giữa khung trời
Rót rượu hồng đào, cạn chén vui
Khi tỉnh mơ màng thêm hướng vọng
Nửa niềm trông đợi, nửa hồn trôi

Vì yêu cho hết chẳng màng chi
Khép mảnh trăng khuya, đậy ánh thề
Xúc cảm tận cùng hương mộng ái
Men nồng, ngây ngất dãy lê thê…

Nhưng Nương ơi!
Cứ mãi cho nhau ảo ảnh ngàn
Biết rồi có loãng ánh trăng vàng
Có vơi ý sống, hoài tư lự
Khi hãy còn đây nước ngập tràn!...



20/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
06-02-2020, 08:36 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR25LkSlkv7ziTbux6AAyjm5UepRGN21 TjGmLiinzrsrfV-BjVU





Rung Cảm Theo Tiếng Đàn


Ôi tiếng đàn! Muôn phần như tha thiết
Trổi âm thanh da diết khúc chiều đông
Lắng nghe qua, xúc cảm tận đáy lòng
Thương bến vắng bên dòng sông lặng lẽ!

Ở nơi đây cũng rụng nhiều trước ngõ
Bóng thời gian quạnh quẽ tím màu thu
Đêm từng đêm thao thức dưới khung mờ
Hồn lam khói, vật vờ theo gió thổi

Niềm vọng tưởng đến phương trời diệu vợi
Nhưng cái gì nhức nhói ở con tim
Bởi mỏi rồi cánh của một loài chim
Hay bay mãi mà tìm đâu chẳng thấy

Từ thung lũng âm u dầy bóng tối
Hãy còn đây nắng rọi khoảng thời gian
Nơi âm thầm róc rách tiếng reo vang
Con suối nhỏ ngập tràn muôn thổn thức!

Cũng khao khát cũng từng giây từng phút
Muốn gió về khảy khúc nhạc du dương
Mong ánh vàng ôm ấp giọt sầu sương
Đợi hoa nở toả hương ngàn êm ả

Để không còn những cơn mưa rỉ rả
Cõi khuất chìm buồn bã nghẹn vì sao
Bờ trên kia được chốn đỉnh tầng cao
Còn ta phải nghẹn ngào nơi tịch vắng

Chiều hôm nay nghe tiếng đàn văng vẳng
Vực sâu nầy trĩu nặng vấn vương xa
Cảm dòng sông lờ lững dưới trăng ngà
Sóng nhô nhấp ngân nga lời của nước!...



3/12/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
06-02-2020, 08:38 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQ1sYEtMfmvSTLdQHb0P7ix1lgFOUigY vQAXdmHvLOzGNzQAVgsyw




Tím Cả Lòng Tôi!

Tiếng của em buồn…
Qua điện thoại…
Như cái gì nhức nhói quả tim tôi!
Yêu làm chi! Rồi khi nghe giọng nói
Thấy lòng nầy rười rượi nỗi buồn rơi!

Trăng không nhạt!
Tình không vắng!
Nhưng cảnh đời phải trầm lắng bởi xa xôi!

Em ơi! Một chuyến xe đời!
Em đỗ bến!
Buổi trưa nào khấp khểnh bước chân đơn
Bởi sợ ráng tắt, sợ khung mờ giăng phủ
Sợ hoa tàn cánh rũ nẽo đông phong

Khiến em vội lấy chồng…
Mà tình yêu đâu thắm thiết
Cho chuỗi dài phải da diết nghẹn sầu ai
Năm bốn mùa mãi vẫn có heo may
Đêm vẫn lạnh và ngày luôn áng xám…

Cuộc đời của em…
Là cả ngàn mây phủ ám
Chưa một lần lai láng trải niềm thương
Chỉ rút co, lẩn tránh cạnh bên đường
Tai văng vẳng hồi chuông từ viễn xứ….

Chiều hôm qua
Tôi! người lữ thứ
Thấy chạnh lòng xúc cảm với tình ai
Một quả tim
Ôi! Còn nhiều nhịp đập thật là dài
Máu trong đó còn tràn loang đang chảy

Vậy mà sao! Em lại đứng dưới trăng tà
Đong ánh lệ
Xót xa bài não nuột…
Có phải chăng duyên ta từ bao kiếp trước
Trở về đây hẹn ước buổi hoàng hôn?!

Cớ mà sao lại phải vấn vương!
Lại phải thương nhớ mảnh linh hồn!
Đang tẻ lạnh!
Đang từng cơn gào trước gió!...

22/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
06-02-2020, 08:41 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRWm3QzjjxU-ZgH6Kte5KGa956zAo4BU9uORyeVn0WMms4GTD9Wyw




Tình Ơi Hỡi!

Em gian nan!
Em khấp khểnh!
Trên một chuyến xe đời!
Còn ở tôi!
Cũng một thời đau, khổ, hận…
Cũng năm dài quại quằn trong lận đận
Ngóng mây chiều, hụt hẫng cánh trùng khơi!

Em ơi!
Tôi cũng buồn, cũng da diết sầu tơi
Sương cũng trắng một đời trong nỗi nhớ!
Cũng trăn trở
Cũng từng đêm hướng ngõ
Cũng vườn tàn vàng võ phủ rong rêu…

Nào ai hiểu!
Tiếng kêu từ sâu thẳm!
Ai chạnh lòng sẻ ấm với chia êm
Tôi phải nén lòng, trầm lắng, lặng im
Hồn lãng đãng, bay tìm nơi ảo ảnh…

Em đã lạnh…
Và tôi đây cũng lạnh…
Hai nỗi niềm hiu quạnh giữa trần gian
Một trăng tan, một lỡ làng
Niềm tan tác ngập tràn muôn khắc khoải!

Ta gặp nhau!
Lúc thả hồn mơ về biển ái
Khúc tình đàn khơi sống lại cái xác lờ trôi
Và em cũng như tôi
Trả lại một thời
Bao kỷ niệm ngậm ngùi, bao héo úa…

Khung trời mơ của ta có hoa vàng trước ngõ
Đường ta đi có gió thổi du dương
Có pha sương
Có sáng tỏ loang đường
Có ngây ngất hoà chút buồn treo hướng vọng

Duyên ta thắm trải khung trời lồng lộng
Nhưng lại là cái bóng của mơ duyên
Cho dẫu nay!
Có phải triền miên!
Có diệu vợi cái bến để neo thuyền
Tình ơi hỡi!
Đôi miền…đâu nhạt ánh!

23/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-02-2020, 09:50 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTwut7Nr4go7v5TAyFnuyLR9c9wc-Z1FnSAQeQDO0FR9BpHUhHBbg



Băng Giá Mà
Chẳng Thấy Mùa Đông

Anh và em hai trái tim côi
Đang cứ mãi từng hồi ôm thổn thức
Nhớ!
Thương!
Chờ đợi ngóng trông!
Với cõi lòng ngập tràn tha thiết….

Vậy mà em ơi! phương trời xa xôi cách biệt
Đã khiến lòng da diết một niềm đau
Ai chân bước qua cầu, dẫu cho cầu tre lắc lẽo
Còn đây thì! Như khắp nẻo chẳng thấy có cầu qua!

Tình của đôi ta!
Một mảnh tình xa
Hương thoang thoảng là đà gieo nỗi nhớ
Đời của ta!
Vầng sáng sớm loé vụt qua
Rồi u ám phủ nhoà lên khung ảnh

Trăng của ai sáng!
Còn trăng ta! Một bầu trăng chạnh
Khuất lu mờ đỉnh núi nẻo xa xăm
Đêm của âm thầm
Đêm của tối tăm
Gió loáng thoáng bao lần trong khoảnh khắc

Mỏi mê nhiều với vạn lần trầm mặc
Hằng muôn thu tan nát bởi chìm sâu
Trăm ngàn lần tự hỏi vì sao?
Sương đã trắng mái đầu mà đêm dài còn đó!...

Rồi hôm nay!
Thêm lần yêu… vọng ngõ!
Khao khát nhiều, có đó tợ bằng không
Tiếng vợ vợ, chồng chồng còn tình treo lơ lững
Dãy chập chờn lởn vởn ánh ven sông

Một tấc lòng!
Một Sợi tơ hồng!
Một chén rượu nồng!...
Hồn tận hưởng mà xác thì lại cứ mãi bềnh bồng!
Ở tận cõi mênh mông!
Trời phủ giá, mắt chẳng thấy mùa đông!...

24/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-02-2020, 09:52 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR2m1a4Jr7p8FYW8QiWlEXBDQTQI9fbv RoVOFBmVagFWAqfPWyX



Nhắm Mắt Lại Đi Em!

Hôm qua!
Anh nắn nót một áng thơ tình
Để khuây khoả lòng mình mà phôi phai nghẹn tủi
Anh cũng gửi tặng em!
Và chắc em cũng đã đọc!...

Vậy đêm rồi em có trằn trọc cũng như anh?
Có quay tròn trong thổn thức?
Có cảm thương? Có nhói nhức? Bởi mong manh
Sao lại phải chông chênh, nhiều khổ lụy ?!

Dòng sông ai êm đềm xuôi phỉ chí
Còn dòng sông ta! thì nước ngược, sóng cuồng dâng
Năm tháng dài cứ mãi dạ bâng khuâng
Cứ vương vấn…
Cứ xót xa cùng vọng tưởng…

Ngày lặng lẽ dấu mình nghe gió chướng
Đêm muộn phiền lởn vởn bóng ma trơi
Canh khuya dài không ngủ được, mệt làn hơi
Cho héo hắt phủ dầy thêm vàng võ…

Hồn đơn độc thoát mình ra cửa ngõ
Ngắm khung trời đây đó thả niềm mơ
Nhìn suối chảy
Trông mây ngàn diệu vợi…
Hốt sương buồn từng giọt kết thành thơ…

Chiều hôm qua trên khung mờ ngập xám
Hai linh hồn u ẩn nghẹn cô đơn
Gặp được nhau, xúc động khúc cung đàn
Từ sâu thẳm vô vàn khơi ý nhạc…

Ta cạn chén rượu nồng say chất ngất
Máu từng hồi rần rật chảy vào tim
Một cánh rũ loài chim, một khắc khoải về đêm
Đã bừng tỉnh sau cơn dài tuyết lạnh…

Dẫu trăng ta cũng chỉ là vầng trăng chạnh
Bởi khung mờ, khuất vắng vạn vì sao
Mây vẫn treo đầy, còn gió thì khuất dạng ở nơi đâu
Để tình mộng mãi sầu trong nỗi nhớ!

Thà như vậy còn hơn hoài trăn trở
Bên khung tàn than thở lẻ loi ta…
Hãy nhắm mắt lại đi em!…Anh đây mà! Em đó mà!
Hồn mãi quyện dưới trăng ngà soi bóng nước!...

25/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-02-2020, 09:54 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQcYmfV6wIs1a0TmOl9BS4NgFXKSF7AN yT6Jm07ZyNvKGNA_NwV




Nếu Như
Sống Lại Được Ngày Xưa

Lang thang rồi ghé lại vườn ai
Khuây khỏa nỗi niềm quyện gió lay
Vương vấn trở thành bao luyến nhớ
Chuỗi ngày nắng ấm hoạ thơ say!

Bởi khắc đậm hoài ảnh vẽ đăng
Môi hồng em mím giữa thâu canh
Đong đưa mái tóc khơi dòng cảm
Khuấy động hồn sương dậy sóng lòng

Và rồi chẳng hiểu tự bao giờ
Nẻo vắng âm thầm vọng bến mơ
Xuân thắm qua rồi nay trở thắm
Quên dần dĩ vãng chuỗi sầu lơ!

Vẫn biết em là ảo ảnh thôi
Nào đâu tay vuốt được bờ môi
Đâu trao dịu ngọt, lời âu yếm
Đâu thể cùng nhau một hướng đời

Vì ai son trẻ, độ xuân thì
Còn kẻ trên đường chẳng có chi
Bóng nhạt, chơ vơ, sầu nặng trĩu
Chiều tà, gối mỏi bước người đi…

Vậy mà sao mãi cứ bâng khuâng
Vọng hướng vườn ai lá cuộn vàng
Nhìn thắm hôm nào nay nhạt tím
Lòng nghe thu gợn sóng lăn tăn

Phải chi sống lại được ngày xưa
Có lẽ giờ đây chẳng thẫn thờ
Tôi sẽ nhẹ nhàng qua bến ấy
Em à! Đừng nữa …Hãy làm thơ!

27/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
08-02-2020, 09:56 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tG xPjsGsxsopi9b53LOxn8Q




Đừng Bận Lòng Em Nhé!

Buồn buồn chân bước lang thang
Đi tìm cái bóng bên đàng ngày xưa
Gặp em như ngọn gió lùa
Nhẹ nhàng êm ả giữa mùa lá rơi!

Môi hồng nở nụ cười tươi
Làn mây sóng gợn, nét người thanh tao
Tay đưa vuốt tóc như chào
Khiến niềm cảm mến len vào hồn sương

Hình em sao giống người thương
Một thời xa cũ ngang vườn nhà tôi
Hai năm thắm thiết để rồi
Cảnh đời dâu bể, thuyền trôi khuất mờ…

Từ khi tôi biết làm thơ
Cũng là từ lúc nhiều giờ nhớ nhung
Tình tan cứ mãi quặn lòng
Xót xa, ray rứt một dòng buốt đau…

Em là lóng lánh vì sao
Giữa bầu rạng rỡ, cận bao sắc vàng
Còn đây một kẻ ngập tràn
Dư hương kỷ niệm vô vàn tái tê

Khung trời phủ ám lê thê
Chạnh hồn xuân trẻ tìm về mà thôi
Tím, hồng hai sắc canh đời
Làm sao có được những lời thiết tha!

Ảnh em ửng dưới bóng tà
Giúp người héo hắt phôi pha nỗi sầu
Trăng em trăng sáng toả màu
Trăng tôi trăng nhạt rụng sâu mất rồi!

Bận lòng chi hỡi em ơi!...

29/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-02-2020, 10:42 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSe53YVl03g3NnxCj2WxzAaYQxbTFMdc bjVcyhFq-07R_ZiOEtBHg



Đau Và Nhớ

Tôi ở nhà cao, sát mặt đường
Nhưng nào ai biết lắm màn sương
Đêm đêm giăng phủ bầu cô tịch
Một cõi không gian chỉ lạnh buồn!

Có những chiều tà lặng ngắm anh
Ngồi xe gắn máy rịch cà tang
Ung dung, thanh thản rồ ga nhẹ
Sát cạnh sau lưng một ảnh vàng

Tôi thấy lòng tôi nỗi nhói đau
Nhớ ngày xưa ấy phụ tình nhau
Chê anh học ít thêm nghèo nữa
Đành phải lần tay khép cổng vào

Từ đó anh đi đường của anh
Tôi vòng ngõ khác kiếm đường tôi
Công viên, bãi cát, nơi hò hẹn…
Tất cả gom chung trả lại trời!

Cứ ngỡ cao sang với bạc tiền
Là thuyền chở đến bến mơ duyên
Nào hay chỉ đẹp màu tranh vẽ
Treo giữa tường đen, cửa khoá xiềng

Xa rồi thuở mộng thắm tình ai
Dưới dãy thênh thang duỗi bóng dài
Bát ngát đồng xanh hương lúa mạ
Hồn yêu dào dạt ngất ngây say

Chẳng còn thấy nữa nét suy tư
Sợ ráng hoàng hôn ánh vật vờ
Lặng lẽ âm thầm anh cố gắng
Mong tìm cho được những vần thơ

Để tặng cho em ấm cõi lòng
Vui cùng đò vắng đợi qua sông…
Giờ đây nặng trĩu bầu tâm sự
Kẻ phụ hàn vi, có tấm chồng!...


4/12/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-02-2020, 10:44 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRJmm9Ng0UW3e2n9GozGjVFUqFl7V0xs HW4_N_4gxiSfFwnv1rf



Nỗi Buồn Chợt Đến

Ta cảm như là trống rỗng không…
Chợt hồn trượt té rớt trên sông
Nằm im, ngửa bóng nhìn trôi bạc
Buồn bã làm sao! Tận tấc lòng!

Đã mấy thu rồi vượt nẻo xa
Từ trong sâu thẳm mãi lời ra
Cố bay người nhé, qua tầng rộng
Để thấy chung quanh đẹp lắm mà

Sớm tối âm thầm lửa nấu nung
Mỏi mê, vất vả cũng bằng không
Canh khuya thao thức đan từng chữ
Chiều ngắm vầng mây dệt nỗi lòng

Biết bao khắc khoải với chông gai
Chân vẫn bon bon dẫu rã hài
Mảng rớt, da mòn phơi nắng gió
Xá gì buốt tái với tàn phai!

Từ cõi thâm sơn đến đỉnh ngàn
Đàn ngân réo rắt điệp mơ màng
Ru ta say giấc, đi vào mộng
Lững thững, nhẹ nhàng lại ánh trăng…

Chiều nay sắc tím phủ hoàng hôn
Chợt bỗng bâng khuâng níu mảnh hồn
Một khối không gian dầy lam trắng
Gió từ dĩ vãng kéo từng cơn

Rồi cả khung trời vạn xám vây
Phủ mờ chun rượu đựng men say
Chơi vơi chiếc bóng sầu loang ảnh
Trống vắng, đìu hiu rải lối dài!...


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-02-2020, 10:46 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT3cd2jejnCquFfw6U4i3FxLMVbafIZ2 fwnmR-8ptOIS7-S58rp8A


TIẾNG VỌNG MỘT THỜI

Thuốc hút! Kim chỉ! Đá lửa! Hộp quẹt!.......đây!

Tiếng rao lồng lồng…
Khuấy động dòng sông
Người trai trẻ bềnh bồng trên sóng nước!

Chàng khôi ngô
Nắng mưa phơi bóng mượt
Nét kiêu hùng, chí vượt nẻo gian truân
Ánh ửng sáng đẩy trôi dòng ngấn lệ
Xá gì đâu ráng xế phủ ngày xuân

Vô tư, chẳng bận, chẳng từng
Lửa lòng để sưởi, để hừng cho ai

Ngày rong ruổi đường dài
Đêm trăng đơn treo khung cửa
Sách cầm tay
Trầm ngâm từng nét chữ
Quên nỗi niềm lữ thứ cuộc chơi vơi!...

Anh ơi! Anh ơi……
Tiếng gọi níu chèo bơi
Kéo mênh mang từ cõi rộng
Về bóng hồng đang ngóng đợi bên sông

Nàng thôn nữ tuổi độ xuân thì
Đôi mắt biếc nghĩ gì
Sao như màu e thẹn?
Môi ngập ngừng…
Thỏ thẻ…bán cho em
Hai ống chỉ…thêm… bao kim
Miệng nói mà lóng lánh cả đôi huyền
Môi chúm chím kéo dài lưu với luyến!...

Ghe rời xa
Dư âm còn xao xuyến
Gợn nhịp cồn phủ hẹn buổi hôm nao…
Ba năm khó nhọc cần lao
Ba năm dào dạt biết bao nỗi lòng…

Mây đen cuộn đến dậy cuồng phong
Cuốn tuổi thanh xuân thảy xuống dòng
Mặc chiếc phiêu bồng theo khói trắng
Mấy mươi cây số sớm chiều rong

Thuở ấy sương giăng phủ mịt mờ
Trôi về đồng ruộng, cất trang thơ
Vô tư chất ngất hồn sĩ khí
Thanh thản, thong dung lượn bến bờ!

Hai năm phong vũ cuộn ba đào
Cộng với ba mùa sóng lượn chao
Ướt đẫm cơn mưa rồi bỏng nắng
Cây xanh ngày tháng gió giông dao

Vô tình, lặng lẽ cánh chim xa
Chẳng bận lay cành, rít thổi qua
Sáng bật cánh ngàn vun vút vượt
Trưa bờ thanh vắng giở cơm ra

Đánh chén no nê duỗi giấc dài
Thả hồn chìm mộng khuất trời mây
Lắc khua xào xạt cành đâu đó
Tỉnh dậy vươn vai, tiếp tục chài…

Chiều nay lững thững ánh về tây
Lãng đãng bên thềm thả bóng bay
Tiếng vọng xa xăm thời dĩ vãng
Như buồn, như nhớ với như say!


Kỷ niệm một thời xuân trẻ!

Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-02-2020, 10:49 PM
​https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSt-pzAkJQLc8q0yMKHewRYgEqcwN_xoPA13-LrWL_tv_o0tIa8ig



Gió Với Bạn (2)

Sáng ơi Sáng! Xung quanh đã ngủ
Sao bạn còn trăn trở ngồi đây
Trầm ngâm như thể heo may
Chơ vơ, héo hắt loang dài đêm đen!

Ta đang đứng dưới đèn nhìn bạn
Mà nghe lòng lai láng niềm thương
Dòng đời sao mãi chuyện buồn
Quấn vào chí cả khiến sương nhỏ sầu

Làm lóng lánh chìm sâu vào đất
Để cánh ngàn chất ngất ngậm ngùi
Lo cho bạn thiết giữa đồi
Chơi vơi khoảnh khắc để rồi chùn chân!...

Gió ơi gió! ngập tràn thương nhớ
Chuyện con thuyền của thuở năm xưa
Khiến ta cứ mãi bốn mùa
Vấn vương, lưu luyến, hồn đưa vật vờ

Rồi lần bước vào thơ phôi lãng
Dẫu khung trời tắt nắng, mù khơi
Tim ta vẫn nhịp từng hồi
Nửa ngân, nửa tặng cho đời thêm xanh…

Bỗng từ đâu mùi tanh chợt đến
Làm cung đàn khấp khểnh âm vang
Canh thâu thoáng chốc ngỡ ngàng
Bâng khuâng, tư lự, vô vàn tái tê…

5/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-02-2020, 09:43 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQDuah6-yTS9oYMbl8Gv0mMBFAExuiMOnUCzt5SqTW5XKWb8F3L2w



Gió Với Bạn (3)

Vẫn biết đêm nầy bạn luống đau
Nên trầm, héo hắt thả canh thâu
Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự
Lảy khúc bi ai giải khối sầu!

Ánh mắt năm nào rực sáng tinh
Mà nay toé lệ, ngóng thang thênh
Nhạt mờ điểm tới theo tà xuống
Hằn dấu thời gian quạnh quẽ mình

Thuở xưa thanh thản một tâm hồn
Trải cánh mộng đời mỗi sớm hôm
Những lúc bay xa vào diệu vợi
Rồi khi lững thững rải hoàng hôn

Bạn nói, bạn cười, bạn ngất say
Ta hừng theo đó cũng xoè tay
Kéo người bạn thiết vào khung lộng
Thoả thích cùng nhau ngắm đỉnh đài

Vậy mà thoáng chốc vội qua nhanh
Khô tím giờ đây nhuộm nhánh cành
Óng mượt, xanh hồng đâu thấy nữa
Chỉ còn teo tóp tựa mong manh…

Gió ơi! Hãy kể, kể nhiều đi
Để nhớ, để quên, để bỏ hờn
Một mảnh nan thuyền treo sóng nước
Lật chìm khuất dạng dưới mông mênh

Cố gắng trồi lên giữa dập vùi
Giương nhìn bốn phía chỉ mù khơi
Nào ai hiểu được niềm tan tác
Mệt mỏi là đây với rã rời

Ta tấp được bờ buổi ráng tan
Dõi tìm, dõi đợi một vầng trăng
Nhưng trăng đã lặn sau ghềnh đá
Đành phải lần soi dãy ánh tàn

Rồi dựng căn lều đỡ nắng mưa
Niềm thương dĩ vãng quyện vào thơ
Ngân nga khuây khoả theo ngày tháng
Khép lại từ đây nỗi vật vờ…

6/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-02-2020, 09:46 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSZdOrduTys-t8U3lLDRfGprWwWhUbEHpHXCUPWYpbvO5Va03BAKQ




Ờ! Thì Cứ Mãi!

Ờ! Thì cứ mãi…chuyện ngày xưa
Luẩn quẩn, loanh quanh giữa bốn mùa
Nỗi nhớ, niềm thương cùng ước vọng
Một thời xuân mộng…ngắm vầng trăng!

Để kẻ giờ đây hốt lá vàng
Lắng nghe đồng vọng tiếng ai đàn
Nỉ non, réo rắt cung trầm bổng
Dào dạt, u hoài, dạ…vấn vương

Em ơi! Có thấy tụ sương buồn?
Lặng lẽ đêm dài rỉ rả buông
Từng giọt rụng rơi vào đất lạnh
Như niềm thổn thức…thoáng qua nhanh

Bởi kia trái mộng ửng trên cành
Còn khách phương nầy cánh gió xanh
Dẫu luyến lưu nhiều nơi tấc dạ
Cũng đành khoảnh khắc…phải rời xa!

Chiều nay chợt nghĩ đến người ta
Xúc cảm trào dâng dưới ráng tà
Nầy mắt, nầy môi, nầy thỏ thẻ…
Chập chờn ẩn hiện…ở đây mà!...


“ Thơ họa vui Không vần chữ
cuối bốn khổ đầu”

23/12/2016
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-02-2020, 09:48 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQSinhMmYTnR4XNAuzP8PS2xaY2vs16z QpS4slDDyyfIfO-mQkWIQ



Vẫn Còn Đây

Em ơi! Tình cũ hãy còn đây
Vẫn mãi theo anh suốt chuỗi dài
Kỷ niệm êm đềm muôn thắm thiết
Nào đâu nhạt loãng với mờ phai!

Bởi nay xanh thắm điểm sương rồi
Buốt lạnh, canh tàn ánh rụng trôi
Trăng sáng đã nhoà sau đỉnh núi
Nên đành lặng lẽ khuất mà thôi!

Năm xưa hoa nở giữa vườn xuân
Hồn bóng đôi ta quyện gió ngàn
Giờ hắt hiu buồn khung ảm đạm
Ráng tà bảng lảng áng giăng ngang…

Anh muốn gần em, sưởi ấm yêu
Phôi phai tuyết trắng chuỗi cô liêu
Ngân đàn vạn thuở lời thương nhớ
Chỉ tiếc hoàng hôn, bóng ngả chiều!...


8/1/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
20-02-2020, 09:51 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQJHsV6b29VlL0-ubfmi4V5904xDN74jPrXbXLWcz47QaG4sMWy



Có Phải Chiều Tà!

Em khắc khoải bên lề đơn chiếc bóng
Nhỏ ánh sầu, hướng vọng cõi xa xăm
Rồi nghẹn ngào trăn trở, dạ bâng khuâng
Nhìn sắc nhạt muôn phần gieo sẫm tối!

Tiếng lòng em khiến anh đây nhức nhói
Xót đau buồn rười rượi chảy vào tim
Đẩy mây ngàn phủ ám mảnh thuyền duyên
Cho diệu vợi xuôi miền rơi lạc hướng

Mới hôm nào tình ta vui mộng tưởng
Còn bây giờ phất phưởng vật vờ bay
Ngày đan tay nâng chén cạn men say
Nay giá lạnh đường ai, riêng lặng lẽ

Có phải chăng khung trời trùm ráng xế
Để dương hồng toé lệ khuất chìm xa
Làm vườn chiều tím tái ảnh hồn hoa
Rồi rũ cánh, nghẹn tà thôi toả nữa!...

9/1/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-02-2020, 11:33 AM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQr34FTQg5hF7uAlIS8zOc6JLtSOtXOs k6DIb_HqT_aL_h5VHAs




Tâm Sự Ta Với Nàng

Hỡi chàng thi sĩ của em
Sao anh ngồi đó lặng yên một mình
Long lanh chan chứa hữu tình
Giờ đây như thể đậm in nét sầu!

Thẫn thờ chuyển ánh nhạt màu
Khi treo cõi lộng, khi chao nỗi niềm
Mặc cho gió đẩy qua thềm
Cành me run rẩy lắc nghiêng rụng tàn…

Tiếng văng vẳng…nhẹ nhàng thỏ thẻ
Có phải nàng trong đó hay chăng?
Cảm ta trống vắng, bâng khuâng
Trồi lên bậu bạn, muôn phần thiết tha

Vẫn nỉ non, đậm đà thân ái
Xoa dịu dần tê tái quạnh hiu
Xóa tan u ám thu chiều
Nâng cao lững thững cánh diều phất phơ…

Lòng em mãi tự bao giờ
Tâm tư xao xuyến vần thơ của chàng
Nên hồn quyện ẩn vào thân
Cùng anh năm tháng ân cần sẻ chia

Những khi giá lạnh canh khuya
Bao ngày ảm đạm, bước về cô đơn…
Vói tay em lấy cây đờn
Trao chàng lảy khúc, vơi hờn, phả đau…

Ôi! Thắm thiết, ngọt ngào thủ thỉ
Ấm áp lòng dưới xế chiều nay
Nàng ơi! Hãy ngước nhìn mây
Mới vừa thấy đó, khuất ngay cuối trời

Ta khoảnh khắc chơi vơi chạnh nhớ
Thuở năm xưa ánh tỏ soi đường
Mà nay chỉ thấy hàn sương
Phủ giăng khắp nẻo, khiến buồn con tim!...


22/5/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-02-2020, 11:34 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR1LOgl7LFZ7l3Mx_O_bFWypPmDSTlNb oleXgJAGkmLZM7wHcBM9Q



Dòng Sông Đôi Ngả

Ôi! Một cuộc tình! Cảnh trái ngang
Vành mây xẻ ánh nửa vầng trăng
Cho đêm chờn chập màn đen trải
Loãng nhạt du dương phả cõi tầng!

Khiến sắc đan thanh héo úa màu
Hồn yêu tha thiết biến thành đau
Dòng sông chia nhánh về đôi ngả
Lặng lẽ thuyền đi, nghẹn lối nào?

Ngoại đạo bên lề, bóng lẻ loi
Hàng xanh thăm thẳm mỏi chèo bơi
Đây người khách lạ! Niềm xa lạ!
Lạc nẻo chơi vơi, nghịch hướng đời

Chậu hồng đây chọn để ươm hoa
Kia lại xanh dương toả ánh ngà
Hai nét khung vàng riêng cách biệt
Làm sao hoà được nhịp đàn ca?

Về đi! Em nhé! Hãy về đi
Khép lại từ nay một ảnh thề
Bên góc hiên buồn tôi cũng sẽ
Lau làn sương mỏng đọng vành mi!...


19/1/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-02-2020, 11:34 AM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTKa-X3vqZwWvd_fKf5MOjDakJ8TXeje0ETAkvkgdhvDal73coyeg




Nói Với Em

Chỉ vắng xa nhau có mấy ngày
Mà như ảm đạm sắc heo may
Canh khuya vắng lặng, hồn thao thức
Cảm xúc từng cơn trỗi nhịp dài!

Anh cũng nhớ nhung, nhớ thật nhiều
Hướng về phương ấy, nỗi đìu hiu
Thấy hình héo hắt, ôm trăn trở
Vương vấn tình xa dưới nhạt chiều

Đêm đông lạnh lẽo với cô đơn
Rỉ rả trong tim khúc nhạc đờn
Lưu luyến, u hoài lay thổn thức
Từng hàng tuyết trắng phủ đầu non...

Để buồn, để nhớ thấm vào sâu
Da diết niềm thu, dạ ánh sầu
Bến nước, con đò, câu ước hẹn
Mịt mù sóng vỗ, gió lao xao...

Người thương ơi hỡi! Cứ bình tâm
Dẫu cuối trời đây trổi nhịp trầm
Não nuột cung đàn trong khoảnh khắc
Màn đen lởn vởn, giọt lâm râm

Cũng rồi ửng sáng lại khung xanh
Cây trái còn đây trĩu nặng cành
Vườn thắm hãy còn muôn sắc thắm
Canh khuya vẫn đó ánh lung linh!...

Khuây khỏa vài hôm anh sẽ về
Cùng nhau tiếp ẩm dưới trăng thề
Dòng sông em cứ thuyền êm ả
Vạn kỷ duyên tình mãi bước đi!

2/2/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
25-02-2020, 11:36 AM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcROWAhza5dhj5rGehW93UTGc18zEtdji t1bwoTa7OxlxH_4U1f8


Tấc Lòng

Xin gửi tấc lòng đến Mẹ Cha
Ngàn thương phủ ngập cả ngôi nhà
Biết bao vất vả không màng bận
Chỉ mỏi mong con ánh ngọc ngà!

Cha Mẹ giờ đây đã khuất rồi
Đời con mất hẳn một vầng trăng
Trăng phơi lóng lánh muôn màu sắc
Rực rỡ hào quang toả lộng tầng…

Xin gửi tấc lòng đến cảm yêu
Từ thời xuân trẻ biết đăm chiêu
Biết vương vấn mãi rồi lưu luyến
Từng buổi hoàng hôn thả cánh diều

Để cho thuở mộng hồn đan mộng
Và biết thế nào vọng với mơ
Rồi khối lưu tình thêm đậm nét
Chiều nay chuyển động, hoá thành thơ…

Xin gửi tấc lòng đến nghĩa sâu
Một đời sưởi ấm chuỗi canh thâu
Nấu nung ngày tháng, rèn nên lực
Vượt cõi trùng khơi sóng cuộn trào…

Xin gửi tấc lòng đến mỏi mê
Đường xa đá sỏi trải lê thê
Độc hành, dã dượi nào đâu nghỉ
Cứ phải lần đi kiếm nẻo về…

Xin giữ tấc lòng của chính tôi
Từ thời sửa Mẹ dưỡng trong nôi
Đến nay chệch nắng mà sao hãy
Một cái gì đây…vẫn ngậm ngùi!

17/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-02-2020, 07:19 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSej6UeNAWg0SlBGw7gTSt_0e2WcSDMz fZVvdaDlVBZnagIB9wNZg




Một Cuộc Tình Buồn

Cả suốt khoảng dài sao mãi nhớ
Để giờ da diết chảy vào tim
Ngỡ ngàng bóng xế thuyền năm cũ
Bờ vắng đìu hiu, lá rụng chìm!

Con đường lưu luyến của ngày xưa
Thỉnh thoảng quay về giữa giấc mơ
Trên chuyến xe đò vun vút chạy
Một người tha thiết gặp tình thơ

Nhưng rồi tới chỗ gặp ai đâu
Dãy cát lượn cong buộc tím sầu
Tối vắng, mịt mùng giăng phủ kín
Để buồn lữ khách, nghẹn vì sao?

Bao ngày thu bóng, góc hiên nhà
Nửa nặng cảnh đời, nửa vọng xa
Khắc khoải cứ trùm lên khắc khoải
Đành tay khép lại bản tình ca

Từ đó âm thầm kẻ cố quên
Ảnh hình yêu dấu vẫn chưa tên
Xem như duyên phận bèo mây giạt
Lắt lẻo cầu tre với gập ghềnh

Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Cát bụi phong sương khoả lấp rồi
Kỷ niệm nhạt nhoà theo khói trắng
Từ từ rã nát tận xa xôi…

Bỗng nay thao thức dưới đêm đơn
Quá khứ xa xăm lắc nhẹ hồn
Khuấy động tấc lòng, vương nỗi nhớ
Tìm về, gặp lại…khuất đầu non!



19/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-02-2020, 07:21 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQugU9HPXq-GyU0zVKFP2i2ZLb_nJORqMA2Yt8VUf-dRBDqZCtx_A



Còn Gì!

Chầm chậm thời gian, sụp ánh tàn
Từ từ bóng tối trải đầy sân
Đêm đen lại đến như từng bữa
Và cũng đâu đây, vọng tiếng ngàn!

Chim xa về tổ líu lo vui
Ếch, nhái, ễnh ương khẽ ngậm ngùi
Non nỉ sau hè thêm tiếng dế…
Một bầu giao hưởng cuối ngày trôi

Vẫn kẻ lang thang tím mảnh hồn
Chiều nay đứng lại ngắm hoàng hôn
Nghe từ sâu thẳm như buồn bã
Tất cả…Giờ đây biết hãy còn?!

Còn gì để nhớ, để yêu thương
Suốt chuỗi thanh xuân lắm đoạn trường
Dang dở, hận, sầu hay nối tiếc
Mãi hoài điệp khúc của thê lương

Còn gì để cảm, để mà say
Tất cả qua rồi một thuở bay
Cánh nhạn lưng trời xuôi trúng đạn
Sau đồi gãy rụng có ai hay

Còn gì vương vấn để mà mơ
Cát trắng ngàn năm mãi quyện bờ
Sóng vỗ trập trùng luôn sóng vỗ
Tan trôi, rời rã cõi xa lơ…

Thôi thì trở lại sống cho ta
Bởi ở trong đây mãi đậm đà
Nhịp đập loang tràn muôn đỏ thắm
Lo gì chẳng có chỗ ngân nga!

20/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-02-2020, 07:24 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSBcOaJPWjcWo891q8hK-cYlAQRpOpHRriUd_2bamplBkuvu2sSwA




Ba Lần Đổi Ảnh

Cảnh cũ năm nào lởn vởn đây
Có người trai trẻ mộng đời bay
Thường hay dạo mát, niềm thanh thản
Dào dạt, lâng lâng duỗi cánh dài!

Phía trước lững lờ con nước chảy
Xa xa nhấp nhố lục bình trôi
Đò đưa tấp nập người qua lại…
Bức vẽ hoàng hôn sắc tuyệt vời

Ninh Kiều yêu dấu của quê hương
Nào thấy nơi đây nỗi đoạn trường
Chỉ lắm ươm mơ hoà ước vọng
Người hồn đón gió, kẻ mơ thương...

Thời gian thắm thoát nhẹ thoi đưa
Ửng sáng bây giờ lại hoá trưa
Khắp cõi không gian đầy nắng cháy
Khung trời réo gọi tháng ngày mưa!

Giã từ mây nước với không trung
Chàng sớm lao thân chốn mịt mùng
Một chiếc đàn cò đang nhẹ khảy
Giờ đây bỏ xuống, cất vào trong

Sỏi đá, chân mềm mãi bước đi
Từng cơn rỉ máu, tóe vành mi
Đường xa thăm thẳm, mờ sương tuyết
An ủi là đây! Tắm nguyệt thề…

Giờ đây tiếp tục nắng rơi tàn
Mởn thắm, cằn chai lại tím dần
Khoảnh khắc ba lần thay đổi ảnh
Nghẹn ngào lam khói rã phù vân!

23/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-02-2020, 07:26 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRWsJJlPrcQVmpiUjuKBrdYJNiDMuc9W DPCGCoYRzH7nnRVrKEQWw




Thao Thức (4)

Lặng ngồi ngẫm nghĩ chuyện đời
Nghe từ thăm thẳm bao lời vọng ra
Phôi phai khắc khoải Sáng à!
Xem như giông gió chỉ là vững cây!

Chim trời xoải cánh tung bay
Làm sao chẳng gặp nắng dầy mưa tuôn
Lộng cuồng chuyển hướng ngàn phương
Dập vùi tơi tả trên đường thênh thang

Có ai thao thức dưới trăng
Chưa lần muỗi đốt lên thân bao giờ
Thuyền nào rời khỏi bến bờ
Chưa từng sóng đẩy những giờ chông chênh…

Hôm nay thấy bạn mình ên
Sắc mùa thu tím phủ lên nỗi niềm
Hãy nghe thắm thiết lời khuyên
Đừng sầu héo hắt mà nghiêng chí lòng!...

Bao năm ta trải trên dòng
Mộng ngàn diệu vợi bềnh bồng trôi đi
Đêm đêm hướng vọng ảnh thề
Nấu nung lửa sống tìm về trùng khơi

Lúc buồn rồi cũng khi vui
Lúc đầy sảng khoái khi bùi ngùi đau
Thu hình ngắm cảnh bể dâu
Nửa quên nửa nhớ cất vào quả tim

Bỗng đâu tiếng ré ngoài hiên
Phá bầu yên tĩnh, chút phiền cho ta
Bâng khuâng một thoáng thôi mà
Vẫn đâu vào đó, vẫn xa gọi mời!...

24/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
02-03-2020, 10:57 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTn3ePQUS7FAFnbCbhZ4PPbU4iTfp4k8 pDcSrStACKbOy2gFLFH




Thấy Buồn Làm Sao!

Lâu rồi không gặp được em
Biết nơi chốn ấy…Quả tim thế nào
Có mang sóng cuộn ba đào
Hoặc mùa thu chết lần vào tiết đông?!

Mà sao tĩnh lặng trên dòng
Trăng mờ, gió đứng, mịt mùng phủ đây
Để buồn mây chẳng thiết bay
Để sầu lá cũng cuốn hoài chưa rơi

Phải chăng em đã hờn tôi
Nên chìm băng giá và rồi phôi phai
Nhẹ nhàng cửa đóng then cài
Đêm sâu cứ mặc, ngày dài cứ quên

Hay vì vườn mộng không tên
Đường vào nơi đó gập ghềnh bước chân
Dẫu cho bóng lại thật gần
Chỉ là ảo ảnh như trăng dưới hồ?!

Ta cười, ta nói, ta mơ
Ta thương, ta nhớ, ta chờ, ta mong
Ta yêu da diết cõi lòng
Ngày đêm vương vấn bềnh bồng trong thơ…

Ví như cát trắng quyện bờ
Cũng rồi sóng vỗ xác xơ dập vùi
Cuốn theo nước bạc mù khơi
Về nơi thăm thẳm một đời phù vân

Xuôi chi xúc cảm, bâng khuâng
Xuôi chi nhịp đập lâng lâng hãy còn
Giờ đây ánh khuất đầu thôn
Thiết tha hướng vọng…Thấy buồn làm sao!


27/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
02-03-2020, 10:59 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRgx25HC57ovf-7q0XTu1E-GfB7PPQh83JPNYELzxkT7kf9ozXI




Lão Về Thăm Chốn Cũ

Lồng lộng thổi từ cánh đồng bát ngát
Lay lão già trải mắt buổi chiều nay
Trên cầu cao, dãy sắt dưới bàn tay
Như trì níu hình ai đừng thả bước!

Ở nơi đây năm mươi năm về trước
Nắng cháy da rỉ nước dưới chang chang
Miếng đất phèn vàng trấu vạch lằn ngang
Sau vất vả vạn lần từng cục một

Mảnh vườn nhỏ phủ lên hàng sắc tốt
Xanh, đỏ, hồng từng đợt rộ dần cao
Giá không nhiều, ý nghĩa lại biết bao
Bởi không số, đi vào bài tính đếm

Chàng trai trẻ khôi ngô màu đen quyện
Mượn nhọc nhằn tôi luyện chí bình sinh
Ngoài nén hờn, trong ấp ủ mối tình thâm
Quên năm tháng mình trầm muôn khốn khó

Và nơi đây cũng bao lần ngọn gió
Lảy cung đàn muôn thuở khúc yêu đương…
Tan vỡ rồi trọn kiếp tụ hàn sương
Từng giọt nhỏ trên đường quay dĩ vãng

Lão dừng lại, lòng như ôm khối nặng
Nỗi niềm xưa tụ lắng tự bao giờ
Nay trồi dần, loang tỏa quấn chơ vơ
Siết da diết, vật vờ theo bóng xế…

Chuyến xe đò trở về mang ánh lệ
Phả nhạt mờ như để rửa trần ai
Mới hừng đông xoải cánh lướt tầng mây
Giờ ảm đạm héo gầy bên hốc đá!


29/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
02-03-2020, 11:05 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSxkLGB0FmZ4MHtJouAXiLUVjiyweLA2 nQ2ZVwMdBBm9mijCFOzEA




Tăng Thêm


Có phải vì tôi đã quá thương
Để rồi tan vỡ biến thành chuông
Chiều chiều lư lắc bầu tâm sự
Trổi khúc thê lương vọng nẻo đường?!

Ngày chẳng muốn môi nở nụ cười
Âm thầm, lặng lẽ, chỉ mình thôi
Say sưa công việc không ngơi nghỉ
Cố gắng mà quên khắc khoải đời

Thỉnh thoảng dừng tay, mắt chẳng lay
Như vào diệu vợi kiếm tìm ai
Đăm đăm một thoáng rồi đưa xuống
Giấy trắng nằm kia, thả nét dài

Tôi muốn hỏi người bên mé sông
Có còn gửi nữa cái gì không?
Mà sao mãi đóng im lìm cửa
Cho kẻ bờ đây chạnh nỗi lòng!

Khiến giấc bình yên mỗi độ nào
Mơ màng đỉnh mộng hái vì sao
Giờ thành canh cánh niềm thao thức
Trăn trở đêm thâu, mỏi ánh sầu

Rồi đây thắm thoát chuỗi thời gian
Biết có phôi phai cảnh phũ phàng
Khi vẫn lững lờ con nước chảy
Dòng sông vắng bặt chuyến đò ngang…

Tất cả thôi thì trải dưới thơ
Con tim rỉ máu tự bao giờ
Dẫu nay tiếp tục lần đau rỉ
Chỉ giúp tăng thêm tiếng nhỏ mà!


30/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
02-03-2020, 11:07 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSkyzzf-EowtLzmKJIPkfLQjMTCvM18ge9VTFg89vQ8Ay5AMY_unw




Lần Nữa…Cháy Tim Tôi

Em hiểu tình anh khoảng bấy nhiêu
Mà sao cứ mãi nỗi đăm chiêu
Ngại mây lờ lững, làm cho gió
Ve vuốt, mơn man dưới bóng chiều!

Em hiểu tình anh đã đủ chưa
Mà sao lúc nắng lại rơi mưa
Khiến hoa lá cỏ, hàng cây lặng
Dang dở sinh sôi giữa độ mùa

Em hiểu tình anh cở thế nào
Mà sao canh cánh mãi lần sâu
Trong khi quả đỏ ngàn êm ả
Lại phải chùng đưa trổi nhịp sầu

Em hiểu tình anh nhiều lắm không
Mà sao nhấp nhố cận ven sông
Con thuyền buộc chặt từ lâu lắm
Nỡ đứt dây trôi lạc cuối dòng

Em hiểu tình anh được mấy lần
Mà sao lóng lánh cả vầng trăng
Có thêm ngập xám từ xa đến
Phủ trải âm u khắp cõi tầng

Em hiểu tình anh lúc giận, vui
Mà sao mới đó nhoẻn bờ môi
Chưa đầy một khắc, hờn gieo mắt
Ngoảnh mặt quay lưng khép nụ cười

Em hiểu tình anh sắc trắng, đen
Mà sao bỗng chốc cả con tim
Nhói đau, nghèn nghẹn dần tê tái
Da diết buồn dâng trọn nỗi niềm!…

Em ơi! Em hiểu để làm chi
Dẫu được là bao chẳng nghĩa gì
Bởi sớm mai nầy xuôi dãy phố
Rền vang pháo nổ tiễn vu quy

Rồi đây mai mốt em làm vợ
Kỷ niệm thời gian sẽ xóa mờ…
Sớm tối trưa chiều vui bổn phận
Những gì xưa cũ khuất xa lơ

Mười năm, hai chục hoặc ba mươi
Bất chợt gặp nhau dưới bóng trời
Có kẻ…ông là….Anh có phải…?
Trời ơi! Lần nữa…..Cháy tim tôi!


31/5/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-03-2020, 09:24 PM
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQqU60TyxtBDbFO6bAqe9fDBdgIenasE 7KqewbAtgZzdrXExcJwFQ



Chạnh Thu Chiều (2)

Ánh nhạt trời thu trải bóng chiều
Dạ sầu trăn trở kéo buồn hiu
Nỗi đau lờ lững vờn mây khói
Vọng nhớ thời gian, khắc khoải nhiều!

Mới đó năm nào nay đã cũ
Mà sao cứ mãi bóng đong đưa
Lối xưa xe ngựa, hồn hoang lạnh
Vẫn loáng thoáng đây, tụ giữa mùa

Cảnh vắng phơi sân vạn sắc vàng
Từng hồi gió thoảng ghịt mây sang
Tô bầu ảm đạm thêm mờ ảnh
Hoà ráng từ xa chậm chậm tàn

Lắm lúc thấy lòng như mỏi mê
Hướng về nẻo cũ dạ sầu tê
Vậy mà sao mãi, sao sao mãi
Cái ảnh ngày xưa cứ trở về!

Mười mấy năm trường đã quá xa
Con thuyền thuở ấy một lần qua
Bọt bèo, sóng nước đà phôi nát
Còn đó nữa đâu lại phải mà…!

Cứ mỗi lần thu khiến nhớ nhung
Cho đầy héo úa với bâng khuâng
Móc ngàn tan tác ra nhìn, ngắm
Để máu hồng loang, giọt nhỏ dần

Chốn ấy giờ nầy có hiểu không?
Chiều nay một kẻ ngắm dòng sông
Tâm tư trĩu nặng niềm nhung nhớ
Kỷ niệm ngày xưa, bóp cõi lòng!


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-03-2020, 09:32 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSRMRwRLILgmmmnj9xsf7OdZR94fyBG_ xGSMWAu14rm4Vx6rSYUHg



Chỉ Mối Tơ Vương


Em thả bước lối mòn lặng lẽ
Dưới khung mờ quạnh quẽ thê lương
Dạ mang trọn khối u buồn
Thẫn thờ, thất thểu, vấn vương não nề!

Ai nỡ đẩy trăng thề rụng vỡ
Khiến giờ đây trăn trở riêng“ta”
Nghẹn ngào, đau đớn, xót xa
Tự mình móc quả tim ra khỏi lồng

Gửi trả lại mênh mông ngày tháng
Gửi trả người lai láng niềm yêu
Vói tay bứt sợi dây diều
Giữa trời lộng gió xuôi chiều biệt tăm

Để thôi hết bâng khuâng lưu luyến
Thôi chuỗi ngày xao xuyến nhớ nhung
Lan man nghĩ ngợi mông lung
Nỗi sầu da diết quấn tròn tâm tư…!

Bởi không nỡ nhìn đò vắng khách
Chẳng cam tâm thấy đất cằn khô
Thương tình héo hắt chơ vơ
Tái tê buốt giá bên bờ cô đơn

Dẫu tha thiết tiếng đờn réo rắt
Dẫu ngập đầy ngây ngất mê say
Cũng đành dõi cánh chim bay
Mặc cho vàng võ, tháng ngày giá băng…

Hỡi em ơi! Muôn phần thắm đượm
Trả lại người mong muốn người vui
Còn em khắc khoải chơi vơi
Lá vàng phơi ngõ, ngậm ngùi khổ đau!

Ai sẽ quét lá sầu lác đác
Ai khăn tay lau mắt em đang…
Rồi ai trổi khúc cung đàn
Khẻ ru giấc điệp mơ màng tặng em?

Sao có thể bắt tim dừng đập
Đâu thể nào nắng tắt hừng đông
Bóng thuyền nhẹ lướt xuôi dòng
Bến đời… Còn đó! Cõi lòng… Còn đây!



1/6/2018
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-03-2020, 09:35 PM
https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQzUkR44gZNBNcFtbAnM---e4tdWo6kE9Hjxy__zrMFawaCwFVG




Muốn Gọi Em Mà Không Thể

Anh mãi nhớ tháng năm mùa hạ trước
Gót phiêu bồng thả bước nẻo đường xa
Khoảnh khắc say ánh ngà trên sóng nước
Rồi cảm nhìn óng mượt một cành hoa!

Dưới đêm trăng vi vu luồng gió nhẹ
Hoa lắc mình he hé nửa chừng xuân
Hương thoang thoảng loang dần theo cõi lộng
Khiến dạt dào lay động nỗi lâng lâng

Một cái gì chậm chậm chảy vào tim
Anh bỗng muốn ôm hồn em trong đoá*
Tay dang ra, lại chợt nhớ con thuyền
Mùa thu trước đã chìm bên vách đá!

Còn đâu nữa để chở em vào mộng
Cùng nâng ly rượu nóng đượm men tình
Trải hồn yêu bồng bềnh trên dãy sóng
Hòa không gian lồng lộng vỗ lênh đênh…

Đành lặng lẽ trở về khu vườn vắng
Ôm cây đàn, bậu bạn với mây sương
Tìm phôi phai, vơi buồn đau hụt hẫng
Muốn gọi nàng mà chẳng thể lời buông!...



* Đóa hoa


5/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
07-03-2020, 09:43 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQmvPMl2-jrpk9F2b_dK5MEMBbgLioAEWRCe1KTcPbp9S8IrRb3



Làm Sao Mở Cửa
Đón Làn Hương

Anh ngần ngại và em cũng ngần ngại
Dẫu trong lòng vọng ấy biết bao nhiêu
Khiến mỗi độ tắt chiều, đêm trở lại
Một chút gì ngây dại rải phiêu diêu!

Nầy ánh biếc, bờ môi, vần thơ ngọt
Chậm từ từ nhẹ rót mãi vào tim
Đôi mắt khép, lim dim, từ từ hưởng
Rồi ôm chầm sung sướng mảnh tình êm…

Chợt tỉnh ra chỉ là cơn ảo giả
Đây vẫn đây và đó vẫn ngoài kia
Đường mờ mịt, lối về xa khuất ngõ
Cánh chim ngàn rụng gió một trời mưa

Vậy mà sao lặng lẽ mái hiên buồn
Lòng cứ mãi trào tuôn từng gợn sóng
Niềm thao thức bềnh bồng lên vạn trượng
Trải loang dài khắp hướng cõi mênh mông!

Có phải chăng tận cùng nơi sâu thẳm
Hãy còn muôn say đắm ngập tràn đầy
Mãnh liệt một vòng tay ôm chặt thắm
Đưa tình vào đỉnh tận ngút tầng mây

Trong anh là như vậy, còn ở em?
Có khao khát, từng đêm mang nỗi đợi
Và yêu nhiều mà ngại nói đành im
Phải như vậy không em? Sao chẳng nói?...

Thôi! Anh đã hiểu rồi tình yêu ạ
Bởi bây giờ biển cả mịt mù sương
Em bên kia, con đường không có gió
Thì làm sao mở cửa đón làn hương!

7/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-03-2020, 09:51 PM
https://encrypted-tbn2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQDZ3tQyrAovaW8sCIx6_hNC1GDfOSEk ZaFP4QtazX6_i-sXfTsvA



Chí Hãy Còn Đây!

Sinh tố*chiều nay đã đặt rồi
Ngồi trầm quán cốc, nghĩ xa xôi
Mối lo kéo đến như từng bửa
Cái cảnh nhà ta khắc khổ đời!

Dãi dầu mưa nắng suốt thời gian
Hết sức đôi tay ghị, níu lần
Cơn sóng bật thuyền ra nhấp nhố
Để rồi vùi dập giữa mông mênh

Cố vắt bao lần tấm vải thô
Để tìm giọt nước thấm môi khô
Qua cơn bỏng cháy, chờ mưa đến
Càng vắt càng khan với rã rời

Từ mặt lề đường đến hẻm xa
Tới lui kiếm mối bỏ hàng ra
Giao đi rồi rút rồi giao lại
Lẩn quẩn, loanh quanh vẫn ế mà!

Quần quật quay vòng đến mỏi mê
Hang cùng, ngõ cụt rải lê thê
Giờ đây hết chỗ không còn nữa
Biết phải làm sao kiếm nẻo về

Ôi! Cảnh cần lao kiếm bạc tiền
Cứ hoài trăn trở với man miên
Thấy như mù mịt màn đen phủ
Lo lắng cầm canh mãi quấn xiềng…

Ta hớp hơi đầy, mạnh bước đi
Năm xưa nung nấu dưới trăng thề
Dẫu cho biển sóng ngàn cơn gợn
Chí hãy còn đây có xá gì!

8/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-03-2020, 09:55 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSxkLGB0FmZ4MHtJouAXiLUVjiyweLA2 nQ2ZVwMdBBm9mijCFOzEA



Tiếng Của Lòng Anh

Mình yêu ơi! Hơn nửa năm thắm thoát
Kể từ ngày ngọn gió kéo hồn mơ
Đang lạc lõng, chơ vơ đầu cây cỏ
Ôm đàn cò vò võ nhịp sầu lơ!

Về bên nhau bậu bạn với mây sương
Mang điệp khúc cung thương chiều ngân tiếng
Em da diết niềm riêng từ một hướng
Anh chạnh lòng lởn vởn bóng thuyền quyên

Rồi thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Theo khoảnh khắc từng hồi thêm thắm đượm
Nhìn sông xanh sóng gợn trải xa xôi
Ôi! Vương vấn, ngậm ngùi trong thấp thỏm!

Có nhiều lúc muốn ôm em thật sự
Siết từ từ nỗi nhớ giữa bờ môi
Hừng rực lửa cung ngôi, bừng khắp chỗ
Dậy sóng cồn nhấp nhố tận trùng khơi…

Để bù đắp tháng năm chìm khắc khoải
Nhỏ sương tàn nhức nhói tận tâm can
Từ sâu thẳm ngập tràn bao nhắn gửi
Chỉ mịt mờ, bến gọi, vắng đò ngang

Tiếng vợ vợ, chồng chồng muôn ấm áp
Là chăn len tình đắp giữa mùa đông
Còn thuyền đời trên dòng đang bão táp
Chỉ mình em vùi dập dưới cuồng phong

Anh muốn gào, muốn hét thật lớn lên
Sao cứ phải bồng bềnh trôi trôi mãi
Tha thiết muốn đưa tay dìu mộng đến
Mà trời ơi! Khắp chốn vẫn trùm mây!


9/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-03-2020, 09:56 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQhY5yAS5iq40KlT0me3ir9cJbXtT1tG xPjsGsxsopi9b53LOxn8Q




Khen Và Chê

Khen cháu hiên ngang trước cảnh đời
Gặp điều trái khoáy chẳng hề lơi
Quan tâm chia sẻ và lên tiếng
Tìm chữ công minh hiến tặng người!

Khen cháu lòng ngay, dạ chính nhân
Tâm hồn trong sáng tợ vầng trăng
Trải muôn lóng lánh, xua màn tối
Khai mở đường đi dưới cõi tầng

Khen cháu dầy công với sách đèn
Hoặc đời khốn khó lắm bon chen
Cố theo ngày tháng tìm thăng tiến
Đáp nghĩa cù lao hoạn dưỡng mình…

Nhưng mà cháu hỡi! Để bây giờ
Tôi thấy đắng lòng chê cháu đây
Hấp tấp, ngông cuồng, không chính chắn
Chỉ nhìn bề mặt vội ra tay!

Chưa biết đầu đuôi chuyện thế nào
Sự tình đen trắng ra làm sao
Chỉ xem lá rụng cho là gió
Chẳng hiểu vì thu, phải rớt màu

Nghe đàn héo hắt, trách ru mê
Nào biết du dương dưới ánh thề
Là để thăng hoa hồn mộng ước
Giúp dài đượm thắm chuỗi lê thê…

Sự đời muôn mặt khó đo lường
Tí nước đêm trường nhỏ giống sương
Nhưng khác ở nhau đâu sự thật
Một đàng kết tụ, một ngàn phương

Muốn hiến cho đời nghĩa vị tha
Bình tâm, tường tận lẽ gần xa
Chớ nên vội vã lao vào cuộc
Tự chuốc vào thân ách nghiệt mà!


11/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-03-2020, 09:58 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE



Nếu Như Có Một Ngày

Nếu như có một ngày ly biệt
Ta sẽ không còn tha thiết nữa
Bến nước, dòng sông…Thôi! Trả lại
Hồn tình khắc khoải khỏi vườn mơ!

Có lắm buồn không? với xót xa
Nhớ con đường đất một lần qua
Có chim ríu rít hoà hương tỏa
Có gió đong đưa lá dưới tà

Hết chuỗi đêm thanh xoải cánh ngàn
Cùng em lướt chậm dưới trăng vàng
Lắng nghe đồng vọng đàn non nỉ
Trổi khúc du dương thiếp của chàng

Sẽ mất vô vàn tiếng nhớ thương
Cho nhau ấm áp giữa đêm sương
Hết bao hồng tửu, say tình mộng
Bù đắp tâm tư nỗi quạnh trường!...

Để rồi cũng phải cố mà quên
Là bởi vườn nầy đã xoá tên
Tên thật của tình yêu rất thật
Luôn cùng sát cánh giữa mông mênh

Em hãy sống đi, sống thật lòng
Cho mình có lửa sưởi hàn đông
Còn tôi, thuyền mộng đành quay lại
Hướng cũ ngàn khơi lắm bập bồng…

Tim ơi! còn lại cái gì đây!
Một trái bầm đau rũ tháng ngày
Lặng lẽ âm thầm nơi tĩnh mịch
Lắc lư chút nhịp để tìm say!


12/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-03-2020, 10:24 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTflfWwNtRd5T16IJN7-JydqHXXAvIAhHXs-KJEV4DTSuXcHFeJYw




Lóng Lánh Nằm Đây

Đêm qua em ngủ có ngon không
Có cạn hàn sương rỉ rả lòng?
Khi sợ con thuyền chao sóng đẩy
Lật chìm một thoáng giữa mênh mông!

Dẫu biết tình yêu vẫn có buồn
Bởi chiều còn đó một hồi chuông
Ngân nga đồng vọng bầu nhân thế
Sướng, khổ, sầu, thương…rải trước đường

Mưa nắng thời gian trải bốn mùa
Vòng quay khoảnh khắc gió đong đưa
Bước chân mấy lượt ngày lui tới
Chẳng thể làm sao khỏi vật vờ

Để phút vô tình phải lắt lay
Tím mờ chầm chậm một vầng mây
Kéo lê che phủ màu u ám
Lãng đãng màn thu một chút nầy!...

Nhưng hãy còn đây buổi tối nào
Lúc niềm quạnh quẽ, nghẹn chơi vơi
Hồn ta gặp gỡ, rồi cùng nhúm
Bếp lửa hồng than sưởi ấm đời

Cả mấy trăm lần dưới bóng đêm
Nhẹ nhàng nhịp đập của con tim
Ngàn yêu, trăm nhớ, bao mong đợi
Gửi tặng về nhau trọn nỗi niềm…

Thì có là chi một chút mờ
Vô tình tay vướng sợi dây tơ
Phất phơ loáng thoáng vào nơi ấy
Mối kết nằm đây, lóng lánh mà!





13/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-03-2020, 10:33 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSoV7KSBtCHR7NgU-wlGmVch3RdcxueaGqcKoqoCNPpcNHuiYzw


Trăn Trở Dưới Mưa

Cũng gió, cũng mây, cũng loé trời
Cũng đang tránh đụt ngóng mưa rơi
Mà nay khác hẳn ngày xưa ấy
Một chuỗi thời gian lắm đổi dời!

Mười mấy năm dài thoáng chốc qua
Giờ đây khô cứng khắp làn da
Tuổi xuân cường tráng còn đâu nữa
Cơm chén cân ngang để sống mà

Chỉ còn cái giống, vẫn suy tư
Nhìn nước ngàn phương đổ cả giờ
Con phố co mình theo sấm chớp
Hàng cây gió giật ngã đong đưa

Chàng trai năm ấy nép bên hiên
Mắt hướng về xa khắc khoải niềm
Lo lắng mai nầy cơm, áo, gạo
Làm sao kiếm được giữa truân chuyên!

Cha đã không còn, Mẹ ốm đau
Đàn em nheo nhóc tựa đằng sau
Bạc tiền không có, không nơi dựa
Tất cả là đây! Cả khối sầu…

Chàng ấy bây giờ…Đã phủ sương
Cà phê từng ngụm, ngắm mưa tuôn
Thả về xưa cũ, bao thương nhớ
Tuổi mộng mà sao lại quá buồn…

Lờ mờ cận mái ở bên kia
Cái dáng của ai cũng đứng kìa
Có giống như ta thời dĩ vãng
Để rồi sau tạnh… Nát đôi hia!


15/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-03-2020, 10:47 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTEyJTL9vOGq-L-obG_vy8YO3VOZrx8sZobsxjhd5W-ebquA3N0wA




Đoạn Cuối Một Cuộc Tình

Thà đừng gặp lại nhau…Tình ấy!
Để bây giờ không phải nhói đau
Tiếc vầng lóng lánh thuở nào
Mà nay đã rụng, để sầu đêm đen!

Thà chẳng nhớ đến em ngày đó
Mặc dòng đời mưa gió vần xoay
Nhớ chi để phải những ngày
Quay tìm dĩ vãng, tìm ai làm gì

Thà quên hẳn, không ghi ký ức
Để cho lòng khỏi lúc vấn vương
Bước chân trở lại con đường
Hỡi ôi! Đường cũ mù sương mất rồi

Thà chớ bận một đời héo hắt
Khỏi chuyển về gió mát trăng thanh
Tặng thêm quả chín treo cành
Thì đâu có phải đoạn đành cố quên!…

Thôi hết rồi! Cái tên tình mộng
Chuỗi năm dài quyện bóng theo tôi
Những khi tận đỉnh chơi vơi
Vẫn còn một chỗ trao lời dấu yêu

Em đã quét lá chiều gom góc
Để không nhìn lăn lóc đầy sân
Trải lên cảnh sắc điêu tàn
Dưới tà rụng tắt thêm ngàn xót xa

Kể từ nay chỉ là vĩnh biệt
Còn cái gì để viết thành thơ
Thì đây! Mảnh trắng đang chờ
Ngân nga khuây khoả những giờ buồn tênh!


16/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
16-03-2020, 10:50 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQEkv7VmvNEdw7iYnf8wPh8H3wBuXYA2 Wd-pGO6gnz5wQtSfh1P-g




Cứ Thế Đi Em

Hạ em sao giống Đông về
Cũng ngồi trước cửa, lê thê nỗi niềm
Cũng hong suối tóc dịu mềm
Cũng làm xao xuyến con tim…tôi buồn!

Em là tiếng vọng hồi chuông
Ru hồn lãng tử trên đường phiêu du?
Hay là mây xám âm u
Kéo về vần vũ mịt mù lối đi?

Khiến người thao thức ủ ê
Khiến niềm trăn trở tràn trề mộng mơ
Vườn ai ...ạ ạ bài thơ
Đem về ngân khúc đợi chờ Ngày Xưa…

Em ơi! Có phải gió lùa?
Niềm thương, nỗi nhớ nhẹ đưa vào lòng
Nào hay khoảng cách dòng sông
Tay chèo tê cóng nên trông…thôi mà!

Tình yêu chấp cánh bay xa
Nhưng chân em mỏi phải là…”nha anh”
Phép mầu biến hóa thêm xanh
Gửi vào lồng lộng tặng anh cung đàn

Duyên em còn đó ngập tràn
Dẫu cho bóng ngọc ngỡ ngàng đêm sâu
Chân tình có xá gì đâu
Em ơi! Cứ hãy lâu lâu…mượn về!

13/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2020, 08:02 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQv8BkE1tQcLcttOVM2E6m_xOWg3JUhC ZdbqVOZ2H3pFVfp14i3




Phải Chi

Tôi đã đọc thơ em hằng mấy lượt
Rồi nghe lòng da diết một niềm thương
Cảnh phong cuồng vần vũ cặp uyên ương
Đẩy lạc mất bên đường đôi mộng thắm!

Để hôm nay phố chiều tan nhạt nắng
Bóng thuyền quyên trĩu nặng bước chân đơn
Ôm khối sầu nhẹ thả giữa hoàng hôn
Cho vơi bớt chập chờn muôn nỗi nhớ

Tuyết sương lạnh phủ trùm lên trăn trở
Chỉ âm thầm than thở với riêng ta
Mới hôm nào rực thắm sắc hồng hoa
Nay héo hắt dưới tà trông diệu vợi

Chẳng yêu đông, chẳng màng may áo mới
Bởi trắng dầy phủ lối hãy còn đây
Khát khao ngày gặp lại ảnh hình ai
Mà cứ mãi, mãi hoài như vô vọng…

Thơ của em! Vần thơ như triền sóng
Vỗ mạn thuyền hồn bóng của đời tôi
Làm lắc lư, nhô nhấp cõi chơi vơi
Khiến dao động từng hồi dâng xúc cảm

Nhịp tim em trải từng vầng mây xám
Còn ở tôi u ẩn nhịp cung đàn
Em từng giờ trông ửng ánh vầng trăng
Tôi năm tháng ngập tràn canh thao thức…

Phải chi được một lần không đau nhức
Chẳng bao giờ day dứt chuyện ngày xưa
Bánh xe đời quay ngược lại thời thơ
Chắc có lẽ tôi chờ…Em cũng vậy!

15/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2020, 08:05 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTd3-nxct7NIBOS0m6rNKlMlEkr48nYPZ6FJ0XIhomm_RohJ_mt




Em Buồn Làm Tôi Nhớ

Lặng lẽ tôi ngồi đọc lại thơ
Bài thơ em viết giữa khung mờ
Tuyết sương phủ trắng màu di ảnh
Một bức tranh buồn, nỗi xác xơ!

Em đi trên phố chỉ mình em
Ánh nhạt trăng vàng quyện trái tim
Héo hắt, cô đơn hòa vọng tưởng
Xót xa, quạnh quẽ quấn thuyền quyên

Cứ vẫn âm thầm nhẹ bước chân
Dẫu trời chẳng có chút màu xanh
Chỉ đông lạnh lẽo trùm lên vắng
Hoà lẫn mưa phùn vội vã tan

Em chẳng mặn mòi với tiết đông
Chỉ vì có đó tợ bằng không
Bởi niềm băng giá thêm băng giá
Buốt tái mà thôi, tím cõi lòng!...

Ảnh hình em cuối tợ sương pha
Một nét trang đài giống thuở xa
Đã khiến lòng tôi luôn nhớ mãi
Khoảng trời rực thắm sắc hồng hoa

Tôi đã yêu nàng, yêu biết bao
Đêm từng góp nhặt ánh vì sao
Điểm tô lóng lánh thêm tình mộng
Những tưởng tình duyên đến bạc đầu

Nào hay giữa sóng từng cơn gợn
Bị xám xa về bủa kín vây
Một mảnh nan thuyền đang nhẹ lướt
Quay cuồng, dập vỡ, nát tan thây…

15/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2020, 08:06 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQC8y9hPSgNy-e-fgcukcifCJ5AdnvKKdqHLo-4RS9fFkb9sC59




Còn Gì Đâu Để Tặng Em

Ở bên kia ai đàn trổi nhịp
Giữa bài ca nửa tiếp, nửa qua
Nghe sao giông giống đời ta
Từng bao dang dở, lại mà vấn vương!

Tim rỉ máu trên đường lá đổ
Cứ ngỡ rằng khắp chỗ đều thu
Nào hay khúc đoạn âm u
Một cơn gió thổi vụt vù bên tai

Để khoảnh khắc hồn lay xúc cảm
Quả đỏ hồng biến xám hôm qua
Bỗng nay lư lắc ngân nga
Tiếng lòng một thuở đã cho mây ngàn

Còn đâu nữa ánh vàng để tặng
Có còn đâu thầm lặng nhớ nhung
Còn đâu vút thẳng không trung
Hương tình loang toả cả vùng thênh thang!

Ngày xa vắng ngập tràn nỗi nhớ
Đêm mưa rào trăn trở thâu canh
Bao đêm cố hái vầng trăng
Gửi về yêu dấu một lần mà thôi…

Nay vơi cạn những lời âu yếm
Khô cứng rồi xao xuyến con tim
Làm sao còn để cho em
Rượu nồng đầy chén, cạn tìm bến mơ

Dẫu lưu luyến, tình thơ tha thiết
Dẫu bao chiều da diết trông chiều
Nhưng đâu thể nói lần yêu
Bởi còn đâu nữa cánh diều ngày xưa!

16/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
23-03-2020, 08:08 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQgDF6g3dvtwewq-ib8CTfBmVc1Di4jDu00N0pNex_tCxdFE3gFvw




Tím Cả Lòng Tôi!

Tiếng của em buồn…
Qua điện thoại…
Như cái gì nhức nhói quả tim tôi!
Yêu làm chi! Rồi khi nghe giọng nói
Thấy lòng nầy rười rượi nỗi buồn rơi!

Trăng không nhạt!
Tình không vắng!
Nhưng cảnh đời phải trầm lắng bởi xa xôi!

Em ơi! Một chuyến xe đời!
Em đỗ bến!
Buổi trưa nào khấp khểnh bước chân đơn
Bởi sợ ráng tắt, sợ khung mờ giăng phủ
Sợ hoa tàn cánh rũ nẽo đông phong

Khiến em vội lấy chồng…
Mà tình yêu đâu thắm thiết
Cho chuỗi dài phải da diết nghẹn sầu ai
Năm bốn mùa mãi vẫn có heo may
Đêm vẫn lạnh và ngày luôn áng xám…

Cuộc đời của em…
Là cả ngàn mây phủ ám
Chưa một lần lai láng trải niềm thương
Chỉ rút co, lẩn tránh cạnh bên đường
Tai văng vẳng hồi chuông từ viễn xứ….

Chiều hôm qua
Tôi! người lữ thứ
Thấy chạnh lòng xúc cảm với tình ai
Một quả tim
Ôi! Còn nhiều nhịp đập thật là dài
Máu trong đó còn tràn loang đang chảy

Vậy mà sao! Em lại đứng dưới trăng tà
Đong ánh lệ
Xót xa bài não nuột…
Có phải chăng duyên ta từ bao kiếp trước
Trở về đây hẹn ước buổi hoàng hôn?!

Cớ mà sao lại phải vấn vương!
Lại phải thương nhớ mảnh linh hồn!
Đang tẻ lạnh!
Đang từng cơn gào trước gió!...

22/3/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2020, 11:15 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRxRX4sha8NT-5XkePdDdeOJl5NhAUo1L07ghJJ4O2A-akkF2xA




Vầng Trăng Như Chạnh Khuyết

Tôi yêu em bằng tình yêu nồng cháy
Của linh hồn trở lại thuở nghìn năm
Tìm về nhau quyện bóng, tắm vầng trăng
Cho gột rửa ngập tràn thu héo hắt!

Để từ nay sẽ không còn trầm mặc
Nghĩ ngợi nhiều làm nát mảnh đơn côi
Dưới ráng tà chầm chậm lụn sau đồi
Mang dãy xám dần trôi treo sắc ám

Nửa nhiệt cuồng, nửa nhẹ nhàng đằm thắm
Tặng cho tình ngàn đắm với muôn thương
Vậy mà sao em nỡ để sương buông
Lại quên tiếng ngân chuông từ diệu vợi!

Em có hiểu từ lâu tôi ngóng đợi
Sẽ một ngày em tới cận mình tôi
Giúp thêm hồng loang toả trải muôn nơi
Tăng sức sống cuộc đời trăm rạng rỡ

Vì cao thấp, hơn thua mà đành nỡ
Biến vô tình lối ngõ cứ quay lưng
Cả khối sầu quấn chặt nỗi bâng khuâng
Tôi lặng lẽ ngắm vầng như chạnh khuyết!.......


9/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2020, 11:24 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT-9hK0yYT-DQgLoIWXZfLN1kYuX-L_INGxERpRmNqEA-gwN8PMcA


Khuất Cả Vầng Trăng

Hôm nào em nói, em cười
Thơ trăng dào dạt, rạng ngời ánh xuân
Hương loang toả rộng không tầng
Cảm hồn phiêu lãng thấm dần vấn vương!

Giờ đâu nét vẽ thuyền quyên
Đong đưa suối tóc, ngón duyên che hồng
Đâu đàn êm ả xuôi dòng
Treo bầu trăng mộng bềnh bồng trôi xa

Đâu rồi điệp khúc ngân nga
Gợi bao nỗi nhớ đậm đà cho ai
Hè về ngắm lá me bay
Những trưa thoang thoảng gió lay mảnh tình

Giờ em héo hắt riêng mình
Khối sầu quấn chặt, mông mênh nỗi niềm
Nghẹn ngào siết chặt buồng tim
Lịm thành Sen héo rũ chìm đáy ao

Hỡi “Ngày Xưa” ấy vì sao?!
Giọt buồn, giọt tủi nhỏ vào bóng thơ
Khiến đây xúc động thẫn thờ
Khiến đây vọng nhớ để mà tái tê

Hết rồi nhịp đập lê thê!
Hết rồi giao cảm tràn trề mến thân
Bây giờ khuất cả vầng trăng
Mịt mùng trải lối, muôn phần xót xa!...


12/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2020, 11:26 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRW5E5qI7a9diW4BzcZn5GNHML7VgBJi pH9JOQr-9XnFpGzSw3V




Hiểu Về Em Và Anh Nhận

Anh đã hiểu em ở tấc lòng
Màu thu nhạt tím phả ven sông
Em buồn, em nhớ, em trông đợi
Khắc khoải hồn đau thả dưới dòng!

Nhưng rồi cứ vọng cõi xa xôi
Chầm chậm thời gian trải bến đời
Lữ khách qua đò không trở lại
Như làn nước bạc lững lờ trôi

Giờ góc hiên chiều chạnh vấn vương
Một thời gom đọng , hoá thành sương
Bao nhiêu giọt nhỏ là bao tủi
Da diết làm sao! Một nỗi buồn!

Tâm tư ngày tháng vẫn quay tròn
Ảm đạm, u hoài vẫn sớm hôm
Dẫu trắng mịt mù nơi diệu vợi
Mà sao lưu luyến mãi đầu non…

Nắng hồng em gửi tặng cho anh
Anh đặt lên cành, giữa bóng thanh
Cho ấm sưởi dài lên nhánh lá
Kéo nguồn nhựa sống đẩy thêm xanh!...

18/4/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
28-03-2020, 11:30 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTrWV1wQjED9e8I87dIlWlMQCKKepQgz A8K_QOLtEcAHN0wjsuL




Yêu Quá Bài Thơ

Yêu quá bài thơ viết thật hay
Lòng tôi xúc cảm, chút gì say
Vấn vương hình bóng người năm ấy
Xướng họa cùng tôi chuỗi tháng ngày!

Tôi nhớ, tôi yêu một bóng hình
Mà không thể gọi tiếng người tình
Bởi con tim đã lần trao tặng
Còn nữa mà đâu…Để muốn mình

Cứ vậy mà sao vẫn luyến lưu
Tháng ngày tao ngộ giữa mùa thu
Dòng sông xuôi ngược đò qua lại
Loáng thoáng không gian phả mịt mù

Nàng đã cùng tôi những mấy lần
Hồn chung thuyền lướt sóng trường giang
Xoè tay vớt bọt, từng trăng trắng
Bóp chặt, nhìn nhau, một tiếng đàn!

Từng đêm thao thức dưới trăng mờ
Hướng vọng phương trời kết ý thơ
Mượn gió xa về trao nỗi nhớ
Nhẹ nhàng vào mộng gặp trong mơ…

Tôi vẫn nhớ nàng, nàng hiểu không?
Nhưng đò đã kéo chỉ còn sông
Âm thầm có kẻ bờ đây hướng
Một cái gì nghe, khắc khoải lòng

Nàng hãy thơ hay cứ trải hoài
Để từ trong đó ửng hình ai
Tôi xem, tôi ngắm, tôi da diết
Để mãi còn luôn…Chuỗi tháng ngày!


22/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-03-2020, 10:55 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcS7WZDQUM9K9I5pmxBUV1Z9fFKVmgxQl IiQwj8PHAGpaPBsQT43



Chọn Màu

Ta ngửa mặt cười, ngửa mặt cười ….
Kha! Kha! Kha!... Kha! Kha! Kha!...

Để xả trong nầy một thoáng đau
Và rồi tiếp tục…Chẳng vì sao!
Ưu tư, phiền muộn dầu hay đến
Cũng vậy mà thôi!... Giạt cái sầu!

Hãy cứ nhẹ nhàng , với bước chân
Đi tìm cho được ánh vầng trăng
Bởi phần hụt hẫng từ nơi tối
Khắc khoải cầm canh lắm giọt tràn

Cố đứng thẳng người, mạnh bước đi
Giữ lòng kiên định, chẳng suy vi
Dẫu bao sỏi đá nằm lăn lốc
Lặng lẽ đùa qua có xá gì

Với cả nhiệt thành của nấu nung
Mệt nhoài, rã rượi cũng bằng không
Lắm khi trăn trở niềm tâm sự
Rồi cũng bình tâm phả cõi lòng!

Đâu màng cao thấp với hơn thua
Cũng mặc thời gian, mặc gió lùa
Ước vọng loang dài ra khắp nẻo
Vá lành cánh rụng thuở ngày xưa…

Nhưng có phải vì…”Thẳng cánh bay”?
Yêu thì yêu lắm, lắm như say
Còn vui, vui thật không hề chấp
Tình tận thì trong, quá xá đầy

Để rồi chới với giữa muôn hình
Đủ sắc đủ màu lóng lánh pha
Xanh, trắng, tím, vàng…chung thích hợp
Nâu, đen, đỏ, xám…Tránh xa ra…

Thôi vậy từ nay khéo chọn màu
Xem đâu thích hợp nhẹ pha vào
Còn chi lệch nét, dành bên đó
Để vẫn đẹp xinh một cổng chào!

Kha! Kha! Kha!...Kha! Kha! Kha!...

23/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-03-2020, 11:28 PM
http://znews-gif-td.zadn.vn/Uploaded/znottb/2013_10_23/Dahliaflowerblooms.gif



Tại Sao Tôi Thích
Viết Thơ Buồn!

Tại sao tôi thích viết thơ buồn
Để cảnh thu chiều quyện tiếng chuông
Rỉ rả từng cơn đưa não nuột
Lay sầu lữ khách cõi ngàn phương!

Tại sao tôi thích viết thơ buồn
Vì ở trong nầy mãi nhớ thương
Nhưng biết bao giờ tròn nguyện ước
Khiến hoài da diết nhớ hồn nương

Tại sao tôi thích viết thơ buồn
Là bởi mộng tàn, dạ chẳng buông
Thao thức, trở trăn cùng tiếc nối
Một thời dĩ vãng vó buông cương

Tại sao tôi thích viết thơ buồn
Bởi tận tấc lòng cứ vấn vương
Ray rứt… trao tình rồi phụ ước
Làm cho hệ lụy một thuyền quyên!

Tại sao tôi thích viết thơ buồn
Bởi giấc mộng đầu luôn lởn vởn
Nầy mắt, nầy môi, nầy miếng ổi…
Hoá thành đêm vắng nhỏ hàn sương…

Biết làm sao hết nỗi u buồn
Khi hãy còn đây máu, thịt, xương
Vẫn đỏ, vẫn săn và vẫn trắng
Ngày đêm nhúc nhích nhẹ từng cơn

Biết sao quên được để tròn vui
Sảng khoái vươn vai hít khí trời
Giũ sạch bụi hồng, lam khói dính
Mai nầy khẻ nói hỡi! Em ơi!

24/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-03-2020, 11:36 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE




Mong Thuyền Em
Đừng Vướng Mù Sương

Mùa thu trước trong vườn thơ gặp gỡ
Tôi và em bỡ ngỡ phút đầu tiên
Rồi khoảnh khắc hữu duyên hoà trăn trở
Hoá thành thơ khuây khoả nỗi man miên!

Theo ngày tháng dòng sông xuôi sóng lướt
Giữa hai bờ xanh mướt cỏ cây đan
Sáng rực hồng, chiều tàn êm dịu mát
Đêm dạt dào, chất ngất dạ lâng lâng

Nếu hỏi rằng tôi có yêu em không?
Chắc sẽ nói: Dòng sông còn xa lắm
Nhưng ngược lại trăm lần nhìn cõi lộng
Ảnh hồn ai!... khuấy động nước lăn tăn

Một cái gì như là còn khó hiểu
Để nắng vàng phản chiếu ánh lung linh
Kẻ ước vọng cánh tình giăng khắp nẻo
Người yêu thơ vẽ khéo bức tranh xinh!

Đời như áng phù vân trôi diệu vợi
Cũng một ngày rẽ lối bước đôi nơi
Tôi về với mộng đời yêu dấu hỡi
Em âm thầm đi tới cõi xa xôi

Kể từ đó không còn nhìn nhau nữa
Khép thời gian một thuở lắm thơ say
Bao kỷ niệm tràn đầy hương hoa nở
Thả bay rồi theo gió gửi vầng mây…

Nơi biển lớn, thuyền em ở bên kia
Theo nhấp nhố, từng tia sà bọt xuống
Tôi chạnh nhớ con đường chiều lá đổ…
Lòng mong em đừng có vướng mù sương!...

26/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
31-03-2020, 11:40 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTGhZx6pbnYFyEfv6x2BQx1vzDzjony4 AJFOqs_NpI_MBp942Hz8Q




Vẫn Mãi Tràn Đầy

Đọc thơ em nghe lòng cảm xúc
Quả trong nầy từng phút ngân nga
Duyên tình tận cõi ngàn xa
Mãi luôn tha thiết, đậm đà, vấn vương!

Anh vẫn nhớ đêm buồn năm ấy
Thả cánh hồn vào cõi thênh thang
Mong tìm gặp được trăng thanh
Tắm vầng lóng lánh, phả tan mịt mờ

Gặp được em, tình thơ yêu dấu
Rồi tháng ngày đau đáu nhớ nhung
Từng đêm hướng vọng không trung
Để nghe trong gió tiếng lòng của ai

Tình khắn khít chuỗi dài đan mộng
Suốt bao mùa quyện bóng, hoà đôi
Dẫu rằng cách trở xa xôi
Mà như gang tấc, ngọt bùi ấm êm!

Dòng lai láng từ tim ta trải
Men hương tình mê mải say sưa
Trăng, sao, mây, gió…Bao giờ
Gom về kết tụ thành thơ giải sầu…

Anh vẫn hiểu từ lâu sương lạnh
Dưới khuya mờ trầm lắng, nhẹ rơi
Cảnh đời chốn ấy sầu tơi
Thân em vò võ, chơi vơi nỗi niềm

Để đôi lúc bên thềm hiu hắt
Chén rượu tình thơm ngát tràn loang
Em ơi! Một tấc lòng son
Thì nào sớm khuyết, khuya tròn xá chi

Em có nghe? Bốn bề gió lộng
Bóng thời gian chuỗi sống còn đây
Duyên thơ thắm thiết ngàn say
Trọn đời ấp ủ tràn đầy luyến thương!

27/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-04-2020, 09:09 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSN7LVXV86AbGuhINMkxt2UKhyRc7o3w a7fBznipKL1WXK5gDLY




Sảng khoái

Thuyền đã đến giữa trùng dương bát ngát
Ta thẳng người ngước mặt hướng về xa
Tim dào dạt nhả ra từng đoạn nhạc
Vuốt ve lòng dịu mát cuộc phong ba!

Rời bến đậu vào buổi sáng mùa thu
Hai năm trước lúc mù sương phủ kín
Mang khát vọng bồng bềnh quên nỗi nhớ
Bỏ lại vườn trăn trở lạc niềm tin

Nhìn nước chảy, đường xa, lòng da diết
Cõi trập trùng, biển biếc lắm cuồng phong
Cánh mong manh trên dòng ôm khúc biệt
Thoả mộng đời hay thiệt mạng tiêu vong

Nhưng thà đi còn hơn là ở lại
Khắp bốn bề chỉ thấy nhạt mờ sương
Ngày sớm tối mang buồn đau nhức nhối
Chí dặm trường vời vợi lắc hoài chuông!

Ta nhổ sào rồi chèo theo con nước
Ngắm hai bờ tha thướt nhánh đong đưa
Từng lá rụng vật vờ theo ngọn gió
Lay ảnh hình muôn thuở chuyện ngày xưa

Nắng vẫn chói, vẫn từng cơn sóng nhịp
Thuyền ta đi vẫn tiếp, tiếp đi xa
Từng đảo nhỏ, hồn hoa gieo mộng đẹp
Rời khỏi rồi, giấc điệp thoảng lời ca…

Biết bao giờ tới đích cuộc viễn du
Khi phía trước âm u còn lởn vởn
Gió vẫn mạnh, rít hờn khơi nhấp nhố
Sảng khoái tràn! há sợ lúc liều thân!

Kha! Kha! Kha!...Kha! Kha! Kha!


28/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-04-2020, 09:12 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTflfWwNtRd5T16IJN7-JydqHXXAvIAhHXs-KJEV4DTSuXcHFeJYw



Giữa Trái Tim Ngân…

Đã khá lâu rồi mới thấy em
Vào vườn tôi nhẹ điểm hàng tên
Nhìn tên, nghe nhớ thời tao ngộ
Ấm áp vần thơ họa nỗi niềm!

Tôi mến, tôi yêu nét dịu dàng
Lời như suối ngọt đọng tơ vàng
Lắm khi thiếu gió reo nhè nhẹ
Những lúc du dương khẽ nhịp nhàng

Sớm đã qua rồi chuỗi vấn vương
Mà sao đây vẫn cảm sương buông
Bao chiều lặng lẽ nhìn sang ấy
Xúc cảm trào dâng gặp nét buồn

Muốn tiến gần ai nhưng chẳng thể
Sợ hồn yêu dấu rũ niềm đau
Sợ tim trao trọn còn đâu trọn
Sợ bạn tình chung khóe lệ trào

Phải chăng thi sĩ quá nhiều mơ
Sào cắm, đò neo tại bến chờ
Con nước đêm ngày luôn sóng vỗ
Nên hoài lư lắc chẳng thờ ơ

Phải chăng tôi thật kẻ đa tình
Nên cõi tận cùng chẳng lặng thinh
Gót mộng phương ngàn phiêu lãng khách
Nhìn đâu cũng thấy ảnh màu xinh…

Tiếng hò văng vẳng tận trời xa
Mình hỡi! Mình ơi! Hãy nhớ nhà
Bến hẹn, cây đa, bờ lạch nhỏ
Ngày đêm luống đợi, nhớ thương mà!...

Muốn nắm một lần, anh muốn nắm
Bàn tay thon nhỏ tụ hàn băng
Xoè đưa chầm chậm…Rồi rơi xuống
Giữa trái tim ngân…Khúc nhạc trầm!


28/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-04-2020, 09:14 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRgx25HC57ovf-7q0XTu1E-GfB7PPQh83JPNYELzxkT7kf9ozXI




Nếu Có Hỏi Tôi Sẽ Nói

Bên kia sông em ngồi nghiêng vóc liễu
Ôm cây đàn nặng trĩu nỗi lòng đau
Ngón thon nhẹ khảy sầu ngân khẻ tiếng
Vọng về đây, rung chuyển ngọn lao xao!

Chiều ảm đạm, nắng tàn xuyên cỏ lá
Khung cảnh mờ buồn bã tụ làn sương
Tôi đưa mắt sang hướng bờ bên đó
Nghe tận cùng vò võ một niềm thương

Em có hiểu? Tim nầy cũng cảm xúc
Cũng dạt dào, từng phút nhịp ngân nga
Lặng lẽ ngắm cành hoa sau vườn trúc
Đã bao lần trổi khúc điệp loang xa

Mùa thu trước lạc bước đến vườn ai
Vô tình thấy trang đài…đang giận dỗi
Nét duyên dáng mà lời như ngúng nguẩy
Nửa hờn hờn, nửa lại nhoẻn cười tươi!

Tôi cảm thấy con tim mình xao xuyến
Một cái gì lưu luyến ở nơi đây
Từng khoảnh khắc tháng ngày theo gió quyện
Cung nhạc trầm uốn lượn thả trời mây…

Nếu có hỏi rằng tôi cảm luyến không?
Có nhìn thấy dòng sông trôi êm ả?
Có sâu thẳm đậm đà vương ảnh bóng?
Có chuỗi ngày ước vọng kiếm đò qua?

Tôi sẽ nói: Làm sao mà chẳng có
Khi bốn bề mãi gió thổi đong đưa
Sao quên được “Ngày Xưa” muôn nỗi nhớ!
Chỉ nghẹn lòng trăn trở…Tại trời mưa!

30/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
11-04-2020, 09:17 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQtjk-Iy1gYDCmU8iMq8aAJFKXSxrY4sfRViUQUuh1PatsCEycE



Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!

Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
Để mai nầy ta không còn nhau nữa
Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!

Và nếu như tình cờ bước trên đường
Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai

Nơi em đến chắc không thấy heo may
Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!

Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…

Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
Còn ở em khép kín mộng vườn xuân

Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…

Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!


31/5/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-04-2020, 11:34 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTkS2WOg0QSFmXyqTyE_x_8lebHWepya SXivEsi6xgDdf7_7sQP

Day Dứt!...

Mảnh trắng ơi! Ngươi ôm buồn trải đó
Tái tê lòng tưởng nhớ tháng ngày qua
Biết bao lần…Hẹn mai anh sang nhà!
Nhiều lần nữa….Kể ra anh đọc nhé!

Và những lúc giấy chờ tà bóng xế
Đợi bé về, theo bé đến tay em
Bên ngọn đèn, đôi lóng lánh lim dim
Ngàn cảm xúc êm đềm… em da diết …

Vậy mà nay tờ giấy nằm rũ riệt
Uống giọt hồng anh viết cuối dòng thư
Ký cái tên ThànhSáng tự bây giờ
Sẽ vĩnh biệt, không mơ, không yêu nữa!...

Bên kia kinh từng đêm em nức nở
Thả lời ca đau khổ vọng sang đây
Kẻ bạc tình giống ngọn gió lắt lay
Chỉ khoảnh khắc rồi bay đi bến khác…

Ba năm dài hồn em đà tan nát
Lụy si tình trầm mặc quấn đau thương
Mà trời ơi! Anh chẳng thấy đoạn trường
Ngoảnh mặt hẳn, con đường ai nấy bước…

Giờ chạnh nhớ mấy mươi năm về trước
Nghe cõi lòng não nuột bóp con tim
Sao đoạn đành phụ rẫy mối tình em
Muôn trọn vẹn, ai tìm ai dễ gặp?!

Cây cầu gòn hai bờ anh đã đắp
Cũng là anh kéo sập rẽ ly tan…
Để hoàng hôn vương vấn thuở ngày xanh
Nỗi day dứt muôn phần… Như mạch nước….



1/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-04-2020, 11:38 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQPf864UXJSQgq9vXzGDCg23N3eRtjYj 7ShIBGtNY-JbSCPa5OHOw




Ngẫm Nghĩ…

Nếu như ngày đó ta ngao ngán
Phó mặc thời gian cảnh khốn cùng
Rầu đó, lo đây, buồn túi rỗng
Tấm thân èo uột bởi chênh chông!

Nếu như ngày đó ta run sợ
Chẳng dám hiên ngang đối diện đời
Gian khổ, ngặt nghèo cam gánh chịu
Bình tâm lách sóng vượt trùng khơi

Nếu như ngày đó ta lùi bước
Trả lại cho nầy những ước mơ
Mang chiếc rũ tàn vào nẻo vắng
Ngày đêm than thở với sầu lơ

Nếu như ngày đó bỏ yêu đương
Lặng lẽ chia tay, mặc đoạn trường
Chấm dứt non thề hay biển hẹn
Bên bờ héo hắt hứng sầu sương…

Thì sẽ ra sao buổi xế tà
Có khom gối mỏi, vé cầm tay
Có lê quán cốc rên mời mọc
Giúp đỡ đi em! Sắp xổ rồi?

Có con thành đạt, cửa nhà sang
Tiền gửi nhà băng, lãi rút xài
Cơm áo, tiêu dùng thôi vướng bận
Sớm chiều chợt hứng sẵn lai rai?…

Mới hay gặt hái phải công trồng
Thuyền lướt cõi ngàn lắm bão giông
Vững cánh tay chèo, nương nước chảy
Chiều về êm ả đậu bờ sông!

2/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-04-2020, 11:42 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQcLwTwHk3yjwO6KAIHOPPtU1Th1ZmNj nCFVoH3mTH7UI-l__oynA



Đừng Nghĩ Đến Tôi

Em ạ! Xin đừng nghĩ đến tôi
Một vầng ánh nhạt tận xa xôi
Vật vờ loang loáng vài canh nữa
Sẽ rụng sau lưng vách ngọn đồi!

Bởi chẳng còn chi để tặng em
Mảnh vườn ửng thắm được hồng thêm
Vì đang ráng tắt, màu thu quạnh
Chỉ đợi màn đêm phủ ngập chìm

Tôi đã không còn trẻ nữa đâu
Muối tiêu mỗi lúc trắng thêm đầu
Đêm nằm đắp trán lo khuya lạnh
Sợ cảm hôm sau, tựa góc sầu

Mắt sáng thuở nào nay nhạt loãng
Ê mình nhức mẩy đến từng cơn
Miếng ăn lưng lửng cầu qua bửa
Mòn mỏi canh khuya ngủ chập chờn!…

Cũng tại tim nầy mãi vấn vương
Hình ai yêu dấu, khoé trào sương
Tôi trao gối mộng rồi quên mộng
Để lại cho kia cả khối buồn

Nhớ bao chiều xuống, đường trôi nắng
Ai cố vói tay kéo sắc vàng
Rải lối cho anh về trải giấc
Mà vô tình hỡi! Có đâu màng…

Nay thả đau hồn bước xuống thơ
Đi về dĩ vãng lượm dây tơ
Kết chùm, mắc võng, ngày đêm để
Lên đó đong đưa…Cái bóng mờ!…


3/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
14-04-2020, 11:44 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRkBtK0YZZl5fMhQXVqtUQQZDeVcBAla 1q-VniX6-lY6YDUVhMA

Muốn Tìm Lại Vần Thơ
Nhưng Mà!

Ngày đó đôi mình gặp gỡ nhau
Yêu đương chợt đến, đẹp làm sao
Vậy mà định mệnh đành ly biệt
Để mãi lòng mang một thuở nào!

Em kiều diễm quá với tên Đ…
Anh cũng điển trai lắm mộng về
Cho đến trên cành hoa hé nụ
Thấy tình hai đứa, nấc hương mê

Tâm hồn giao cảm tợ âm vang
Êm ả phát ra khúc nhạc đàn
Bấm phím, so dây cùng lảy nhịp
Quyện hòa thắm thiết trải trời xanh

Nhưng rồi cay nghiệt của dòng đời
Tranh vẽ lưng chừng, bút gãy đôi
Anh nát cõi lòng, chôn kỷ niệm
Em sầu chốn ấy, vọng ngàn khơi!…

Thắm thoát giờ đây nắng xế tà
Hai mươi năm trước đã trôi qua
Bên kia sương phụ mình thui thủi
Còn ở nơi nầy cũng xót xa

Muốn tìm kiếm lại vần thơ cũ
Để sưởi màn đêm, ấm nỗi niềm
Chẳng biết bây giờ còn nét chữ
Hoặc dài năm tháng, mực nhoà tan

Vì không còn nữa của ngày xưa
Bởi bóng thời gian rải bốn mùa
Nay đã khô cành, cây mốc trắng
Hết rồi trái ngọt, mướt đong đưa!...

4/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-04-2020, 07:40 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcTGWLwj0R65qQO2UjfRW_Ite4H1o9GXi s3_AslBsd4V790rsz5mgg



Anh Và Tôi

Anh thích vẽ tranh, hãy vẽ đi
Cho lòng sảng khoái, khỏi suy vi
Hồn say bay bổng vào xa vợi
Lên đỉnh non cao tắm nguyệt thề!

Còn tôi lặng lẽ đứng bên đường
Dưới bóng nhạt chiều rải ánh sương
Trăn trở nỗi niềm, dâng xúc cảm
Nhớ thời dĩ vãng chuỗi yêu đương…

Nước mắt đoanh tròng nhểu má em
Vừa buồn, vừa kể dưới màn đêm
Biết bao gian khổ, bao thương nhớ
Chỉ khóc mà thôi, chẳng thể tìm…

Còn đây, cô gái của năm xưa
Hoa thắm vườn xuân hé nụ vừa
Cứ ngỡ chàng mang nhiều nắng ấm
Nào hay khoảnh khắc vó câu đưa…

Và ở bên kia mấy dãy thơ
Cánh ngàn vụt đến trải niềm mơ
Rồi vô tình khuất, không về nữa
Biết có mòn trông, có đợi chờ?!…

Không là hoạ sĩ giống như anh
Cảm hứng, bàn tay nét vẽ dành
Anh điểm, anh tô rồi lặng ngắm
Ấm lòng mỹ mãn bức tranh thanh

Còn tôi chỉ có ở trong nầy
Một quả tim đau chứa thật đầy
Thương, nhớ, hận, sầu, trông, tiếc, đợi…
Từng hồi nhúc nhích để mà… Ôi!

5/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-04-2020, 07:43 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSej6UeNAWg0SlBGw7gTSt_0e2WcSDMz fZVvdaDlVBZnagIB9wNZg



Hãy Để Anh Say

Em thử nhìn xem! Anh có già?
Khi mồi từng đóm dính lên da
Thức khuya, dậy trễ, ăn thì ít
Thỉnh thoảng canh khuya…Lạnh quá hà!

Vậy mà trong bụng vẫn yêu đời
Thích dưới khung mờ ngắm áng trôi
Thích gió đong đưa nhè nhẹ thổi
Nhìn từng lóng lánh lắt lay rơi

Nhịp đập dâng tràn cũng ở tim
Từng hồi lảy khúc điệp ru êm
Lâng lâng, dào dạt bao thương nhớ
Dĩ vãng ngày xưa khát vọng tìm

Rồi cứ bâng khuâng nghĩ thật nhiều
Chạnh lòng ai đó cảnh đìu hiu
Nghe như nằng nặng niềm chua xót
Buồn bã nhìn mưa tí tách chiều

Cảm xúc trào dâng trước ảnh hình
Giọt sầu đọng khoé bởi niềm tin
Ngỡ rằng chặt nắm đi về mộng
Bỗng chốc ly tan, vỡ cuộc tình…

Em ơi! Dẫu tuổi của giờ đây
Cứ mãi chồng lên cái xác nầy
Nhưng ở ngoài kia còn phảng phất
Thôi thì cứ mặc để anh say

Anh say nắn nót những vần thơ
Say nhớ hồn ai mãi đợi chờ
Say suốt cuộc đời trong mộng ảo
Cho lòng… Thôi hết nỗi chơ vơ!...

6/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-04-2020, 07:45 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSkay1aeM9crHgjPzAtdGgj0Ps6VpKoU 20dZeux8rxMhPutrtO_Zg



Sum Họp

Liên hồi nhịp đập vỗ vào tim
Khoé bật to ra, mắt đảo tìm
Chân bước xoải dài như muốn chạy
Khung trời mất hết chỉ còn em!

Kia kìa! Ai bước thẳng về ta
Nửa lạ mà sao nửa giống mà…
Bỗng đứng lại nhìn lên tiếng hỏi
Đây!..Đây!..Có..Phải…Phải anh là?...

Anh tái tê lòng giữa phút giây
Nhiều năm thương nhớ bóng hình ai
Bây giờ mới gặp nhìn nhau thật
Dưới bóng thời gian khắc khoải dài

Tóc em điểm trắng màu năm tháng
Buồn bã dọc theo mảnh trán lằn
Mỏi mệt đường xa hay xúc động
Để dừng bần bật cả hai chân!

Anh vòng tay rộng chặt ôm em
Ôm trọn người yêu của thuở nào
Tao ngộ hồn tình trên cõi lộng
Non thề biển hẹn dưới trăng sao

Dìu thương ngồi xuống ghế công viên
Băng đá mà như giống mộng thuyền
Lư lắc đong đưa từng gợn sóng
Lâng lâng ngàn cảm chảy vào tim…

Chụt…….chụt……..chụt………
Từ đây thật sự em là vợ
Trả lại thời gian chuỗi hững hờ
Bỏ hết âu sầu trong quá khứ
Ấm tình vạn kỷ một đời mơ…

8/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
19-04-2020, 07:47 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQxZjRemZpCgAkl4hOBIu1498Dt743Vq CF2w1Rnoqs3g6cc9K-Q



Trả Lại Cho Cô

Cô cứ ngỡ giờ đây cô đã thắng
Cuộc trêu đùa ngày tháng ái tình tôi
Để thỏa mãn ẩn ức của một thời
Trao trọn trái bị người ta vong phụ!

Nay cô diễn kịch dài đầy thương nhớ
Mắt trải sầu than thở cảnh bi ai
Giọng ngọt ngào nhỏ nhẹ rót vào tai
Niềm trải bút u hoài bao não nuột

Rồi sau đó âm thầm cô cất bước
Vào vườn tre ngó trước ngoảnh nhìn sau
Tay lẹ làng khép cổng thật là mau
Môi tủm tỉm bọt trào loang hai mép!…

Cô chẳng ngờ tôi đã từng da diết
Biết thế nào là thiệt với là ngoa
Tiếng âm vang vọng lại tận trời xa
Đâu nhạc khúc đậm đà, đâu ngọn chướng

Mặt tỏ sầu nhưng đôi tròng ẩn hiện
Một cái gì sâu hiểm chốn u minh
Lời nỉ non thắm thiết điệu ru tình
Lại gãy nhịp thình lình khi phật ý

Nỗi héo hắt như ngàn đau níu ghị
Khéo biến thành bộ rễ hút tàn phân
Hết dưỡng rồi teo quánh nhả màu xanh
Cho khô héo rụng dần từng chiếc lá

Thôi cô ơi! Giờ đây tôi xin trả
Những bông đùa trước ngõ của cô treo
Dẫu cuộc đời buồn bã biết bao nhiêu
Thà lặng lẽ dưới chiều nghe gió thổi!...



"Tâm trạng của những cuộc
tình không chân dung"




9/6/2017


Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-04-2020, 10:29 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQxZjRemZpCgAkl4hOBIu1498Dt743Vq CF2w1Rnoqs3g6cc9K-Q




Tâm Tình Với Gió…

Kìa! Bạn Sáng! Nhìn ngươi như héo hắt
Rũ cánh ngồi, đưa mắt hướng trời xa
Khiến chạnh lòng tình bạn ở nơi ta
Cảm thấy nỗi xót xa, trào thương cảm!

Cái gì đó làm cho ngươi buồn chán?
Phải cuốn mình u ẩn buổi chiều nay
Hãy nói đi, cho hết những đắng cay
Rồi tiếp tục tháng ngày theo cõi lộng…

Bạn thiết hỡi! Thân ta là ảnh bóng
Mang kiếp đời dòng sống ở thênh thang
Lúc trải hồn lai láng ngắm vầng trăng
Khi xúc động thả lần ra biển biếc

Lúc dâng trào quả tim đầy tha thiết
Lúc đôi đường giã biệt quặn từng cơn
Và những buổi dào dạt dưới hoàng hôn
Rồi êm ả khảy đàn ru sắc thắm…

Có phải bạn đã đem lòng say đắm
Đoá hương ngàn ngày tháng ruổi rong chơi
Để giờ đây cảm thấy nghẹn chơi vơi
Buồn nghĩ đến cảnh đời hai lối rẽ

Cho chiều nay dưới khung mờ quạnh quẽ
Nhìn ánh vàng lặng lẽ khuất chìm sâu
Thấy ngập tràn da diết một niềm đau
Co ro đó ôm sầu trăn trở mãi?...

Gió ơi gió! Sự tình không phải vậy
Đối với ta chuyện ấy chỉ là mơ
Vì phận gió thì có được bao giờ
Chân buộc cứng bên bờ xanh, đỏ, tím

Ta ngồi đây ôm đàn ngân khẻ tiếng
Để phôi phai chuyện mới đó mà thôi
Bởi yêu hoa dừng lại trải cánh bơi
Vướng nhằm nhọn để rồi ê ẩm chút!...

13/6/2017
Nguyễn Thành Sáng

Nguyễn Thành Sáng
27-04-2020, 10:33 PM
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSiCcMezpV6sfulRTYU32KgFtdj6A9zI GjUmYCKPgoDu6hu7vk-yw

Đốt Lá Đêm Tàn

Có lẽ từ nay tôi giã biệt
Sẽ không còn ghé để thăm em
Ảnh hình kỷ niệm bao ngày tháng
Trả lại dòng sông khuất nẻo chìm!

Ôi! Tái tê lòng trước phút giây
Tiếng đàn một thuở ngất ngây say
Giờ không nghe nữa, không còn nữa
Vì bởi âm vang ngược gió rồi

Còn đâu những buổi dưới đêm trăng
Trong ngực ngân nga nhịp mạnh dần
Xúc động dâng tràn theo thổn thức
Cảm lời thỏ thẻ ẩn thơ xanh

Còn đâu lặng lẽ giữa canh thâu
Mở cánh thơ em, ngắm giọt sầu
Dào dạt trong lòng theo gió thổi
Rồi từng khoảnh khắc quả tim dao…

Chẳng biết vì sao phải vấn vương
Bóng vàng em gái ảo trong sương
Khiến cho trăn trở hoài trăn trở
Da diết nhìn ai đượm nét buồn!…

Tôi thấy cõi lòng gợn sóng yêu
Yêu mờ, yêu bóng biết bao nhiêu
Nhưng không, không thể và không thể
Là bởi vì nay đã xế chiều

Thêm tấm chung tình ước hẹn xưa
Bên song cửa lạnh đợi anh về
Ngàn yêu tha thiết hề phai nhạt
Chỉ vậy mà thôi, một tiếng thề…

Đêm nay gom lá, đốt thành tro
Phủi sạch màu thu giữa tối mờ
Cho sáng mai nầy khi ửng ánh
Trả bầu thanh đãng sắc hình mơ…

15/6/2017
Nguyễn Thành Sáng