Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (102)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (102)
TRĂNG TƯƠNG TƯ
Trăng đêm nay ủ rũ nhạt màu tang
Chẳng soi sáng cung đàn ươm lối mộng
Ánh sao buông gió lộng phả non ngàn
Nơi lầu vắng lệ loang dâng khoé mắt
Nỗi tương tư thắt chặt trái tim hồng
Đơn gối lạnh bềnh bồng hoà nhung nhớ
Hồn bâng quơ nức nở quạnh mênh mông
Dạ chua xót chỉ hồng vương ngang trái
Hoài niệm xưa đàn gảy điệu lung linh
Duyên tái ngộ hương tình đà xoải cánh
Vườn mộng thơ ảo ảnh dưới mảng hình
Hồn hai mảnh du tình quên cay đắng
Nhịp nhàng trôi sâu lắng đậm hồn yêu
Sầu da diết những chiều mong ngóng đợi
Sợi tình nồng dịu vợi nắng cô liêu
Nghe lỗi nhịp hắt hiu từng khoảnh khắc
Trải không gian khúc nhạc toả hương say
Cung trầm bổng lắt lay niềm lưu luyến
Giữa canh khuya hương quyện tận trời mây
Tình Lang hỡi chốn này trăng vàng võ...
T.M
Nỗi Tương Tư
Em bên ấy nhỏ giọt buồn lên trắng
Tìm phôi pha hụt hẫng mối tơ duyên
Cảnh bến đợi mà thuyền đà xa vắng
Để u hoài canh cánh dưới màn đêm!
Rồi tối nay trăng cũng mờ nhạt khuyết
Khiến cõi lòng da diết của em đang…
Chìm thổn thức ngập tràn bao luyến nhớ
Dấy thêm nhiều trăn trở, nỗi bâng khuâng
Gặp nhau chi cho vương vấn hằn sâu
Trời quạnh quẽ ôm sầu tim héo hắt
Nhìn ánh vàng vỡ nát rụng về đâu
Ngàn ảm đạm cuốn vào trong khóe mắt…
Cũng như em! Khắc khoải nghẹn chơi vơi
Đã đượm thắm thật rồi nơi tâm tưởng
Vậy mà đời đôi hướng rẽ xa xôi
Phải tê tái ngậm ngùi thu âm hưởng
Khúc cung đàn réo rắt bản tình ca
Ngày sớm tối ngân nga về sâu thẳm
Đau đớn dạ, âm thầm thương nhớ quá
Biết làm sao để có, để gần anh…..
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (104)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (104)
Giấc Mơ Hoa
Tia nắng hừng đông rải thảm xanh
Quỳnh hoa hé nụ ngát hương lành
Mây trôi lơ lửng in hồ biếc
Dạ thắm lâng lâng nhẹ vén mành…
Ngọt ngào giấc điệp tối đêm qua
Cỡi gió lùa mây ngắm nguyệt tà
Chàng thiếp ngoạn thuyền trên suối lạnh
Màn tơ se chỉ quyện tình ta
Đất trời ảm đạm một chiều mưa
Nho nhã, trang đài vạn kỷ xưa
Trái cảnh nghịch trời duyên cách biệt
Khổ sầu giọt lệ mãi đong đưa
Lung linh sao sáng tỏa khung tầng
Hạnh ngộ hồn yêu thoáng ngỡ ngàng
Vô thỉ nặng tình câu ước thệ
Hiện đời kết tụ dưới thiên san
Chàng là điểm tựa suốt đời em
Hạnh phúc bình an vị ngọt mềm
Lối rẽ ngăn chia từ vạn kiếp
Nay đà nối lại đậm hương thêm....
11/4/2018
Tam Muội
Gặp Lại Em
Thơ thẩn bâng khuâng giữa cõi đời
Bạc tiền danh vọng chỉ lờ trôi
Tâm tư ngày tháng mang canh cánh
Nỗi nhớ xa xôi đến một người…
Năm ấy tìm về thăm chốn xưa
Bới vầng trăng rụng dưới cơn mưa
Mới hay bến cũ dài năm tháng
Quạnh quẽ đò đưa vẫn đợi mà…
Chấn động bất ngờ tóe ánh linh
Hồn thanh vạn kỷ nhập về thân
Trí khai, thơ trải từ thu ấy
Lặng lẽ thời gian dậy sóng tràn
Tấc lòng dào dạt ngất ngây say
Vào ảo ảnh ngàn thả cánh bay
Đuổi gió, lùa mây, khều tuyết trắng
Mong tìm gặp lại bóng hình ai
Ba năm thắm thoát mối tơ vương
Lúc nhạc du dương lúc sáo buồn
Bỗng một chiều kia qua xứ lạ…
Từ trong tiềm thức …Thấy tình Nương!….
12/4/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (107)
Thao Thức Nhớ Em
Đêm nay vắng bóng của người thương
Ngõ trước vườn sau đọng nét buồn
Lui tới, ra vào hằng mấy lượt
Chỉ nghe văng vẳng tiếng rung chuông!
Nầy! Hi hi…chồng “oác” kinh khủng
Đó! Em nhớ quá mình ơi
Kia! Ngủ ngon nhé hỡi chồng
Nọ! Vần ấy em bị bí rồi…..
Tất cả ngọt ngào nũng nịu yêu
Để giờ lặng lẽ dưới khung chiều
Trầm ngâm, hớp đắng, niềm thơ thẩn
Dào dạt bâng khuâng, lắc ngọn diều
Khúc nhạc dịu dàng của ái ân
Phả vào sóng nước gợn lăn tăn
Thuyền duyên chầm chậm bơi trên ấy
Êm ả lâng lâng điệp khúc đàn!
Nếu chẳng gặp nàng ta sẽ sao
Có màu thu quạnh, gió từ đâu
Kéo về lảy lá vàng rơi rụng
Lữ khách dừng chân chạnh nhuốm sầu?
Có đêm thao thức ngắm mây mờ
Hốt bóng rụng tàn dệt ý thơ
Để nghẹn, dể hờn và để hận…
Cái thời lửa dậy cháy niềm mơ?
Em đã tặng anh một chữ tình
Giúp làm sống lại một niềm tin
Dầu mưa tầm tã hay giông bão…
Gốc rễ là đây, sẽ tượng hình…
Nguyễn Thành Sáng
DÃ NGOẠI VƯƠNG SẦU
Đêm nay cắm trại chốn rừng sâu
Sơn dã hoang vu, ánh nguyệt sầu
Nhìn cảnh nhớ người yêu xứ ấy
Có hoài ngóng đợi, nghĩ về nhau?
Rỉ rả côn trùng điệu vấn vương
Xa lòng cách bóng biệt đôi đường
Ngậm ngùi da diết tim đau nhói
Khẻ gọi tên anh xao xuyến thương
Hạt sương khuya lạnh nhểu vai gầy
Chợt thoáng u hoài sợi đắng cay
Ngẫm nghĩ duyên phần đời nghịch cảnh
Đậm đà sâu lắng, rẽ đường hai?
Vẽ vời tạo hóa cõi trần gian
Yêu hận biệt ly nỗi khổ mang
Hoa rộ đến tàn rơi rụng vỡ
Trần tình thử thách luống gian nan…..
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (109)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (109)
DÃ NGOẠI VƯƠNG SẦU
Đêm nay cắm trại chốn rừng sâu
Sơn dã hoang vu, ánh nguyệt sầu
Nhìn cảnh nhớ người yêu xứ ấy
Có hoài ngóng đợi, nghĩ về nhau?
Rỉ rả côn trùng điệu vấn vương
Xa lòng cách bóng biệt đôi đường
Ngậm ngùi da diết tim đau nhói
Khẻ gọi tên anh xao xuyến thương
Hạt sương khuya lạnh nhểu vai gầy
Chợt thoáng u hoài sợi đắng cay
Ngẫm nghĩ duyên phần đời nghịch cảnh
Đậm đà sâu lắng, rẽ đường hai?
Vẽ vời tạo hóa cõi trần gian
Yêu hận biệt ly nỗi khổ mang
Hoa rộ đến tàn rơi rụng vỡ
Trần tình thử thách luống gian nan…..
Tam Muội
Ở Lại Cũng Buồn
Em đi dã ngoại mấy hôm nay
Còn lại mình anh ở chốn nầy
Vương vấn âm thầm nơi vắng vẻ
Gót sầu thơ thẩn dưới trời mây!
Nghe gió lao xao cạnh mé lề
Tợ đàn non nỉ trải lê thê
Nhìn sông sóng gợn, thuyền xuôi ngược
Tấc dạ trào dâng chuỗi nhớ về…
Rồi nghĩ ngợi nhiều chuyện chúng ta
Đường đời cách trở thật là xa
Nhưng tim trót lỡ ngàn rung động
Chẳng biết làm sao có thể mà…
Anh kết sợi hồng để tặng thương
Cho em thôi lạnh giữa canh trường…
Bâng khuâng cứ mãi….người yêu hỡi!
Lặng lẽ tâm tư…một nỗi buồn!...
Nguyễn Thành Sáng