Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (152)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (152)
Xót Xa, Đau Đớn
(Thơ cảm tác cuộc đời)
Da diết lòng anh nỗi nhớ thương
Bởi không rút ngắn được con đường
Để trời diệu vợi, mờ lam khói
Khắc khoải canh trường ngắm tụ sương...
Ai nỡ xui chi dưới bóng thề
Lâng lâng tấc dạ cảm lê thê
Gió trăng kết hợp, đan niềm mộng
Chỉ mối xe duyên hẹn lối về
Tợ như rất thật giữa con tim
Réo rắt du dương khúc tuyệt vời
Êm ả, nhẹ nhàng ru giấc điệp...
Nhưng rồi đôi ngả rẽ chia phôi
Mình ơi! Tím ngắt cả hồn anh
Lặng lẽ giờ đây nghẹn ảnh tàn
Bốn phía hình yêu luôn lởn vởn
Xót xa, đau đớn...trĩu đôi chân...
28/5/2018
Nguyễn Thành Sáng
Cũng Đành Vậy Thôi
Anh muốn mai đây em lấy chồng
Chẳng còn gối lẻ, kiếp phòng không
Đường về đơn chiếc, thân côi cút
Nghịch cảnh trớ trêu, tủi phận hồng
Nặng trĩu cõi lòng tim nhói đau
Khuê phòng quạnh quẽ giữa canh thâu
Nhớ nhung da diết khung trời ấy
Anh hỡi! mi cay đọng giọt châu
Than trách chi thêm, dang dở rồi
Chỉ hồng lệch mối chẳng chung đôi
Nhạn nam én bắc xa ngàn dặm
Để khối tình buồn mặn đắng môi
Đừng buồn lưu luyến nữa mà chi
Vương vấn bâng khuâng khổ luỵ vì
Trắc trở trần tình đành lỗi hẹn
Ngăn dòng lệ đẫm giấu sầu bi
Hãy cạn cùng em chén rượu cay
Lung linh ảo mộng suốt đêm nay
Vu quy kiệu cưới, ngày mai đón
Vĩnh biệt tình anh trọn kiếp này.
May 28, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (154)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (154)
Đau Đớn Nào Hơn
Có hiểu không em… Những ráng tà
Thẫn thờ da diết hướng trời xa
Lan man vương vấn, hoài trăn trở
Ít bụi mà sao ánh lệ nhòa!
Có hiểu không em…Những tối trời
Khung mờ, quạnh quẽ vắng trăng soi
Cánh hồn cũng vẫn theo mây lững
Vượt cõi ngàn khơi với nụ cười
Có hiểu không em…Lất phất vàng
Để rồi gió giật giạt về đâu
Bao nhiêu héo úa, bao nhiêu rụng
Là bấy niềm đau, bấy nỗi sầu
Có hiểu không em…Dưới ánh đèn
Từng hồi nhịp đập giữa con tim
Dạt dào xúc động dâng tràn ngập
Khao khát tận cùng một cánh chim!
Và có hiểu không…Hỡi bóng thương
Vu quy, kiệu cưới ở bên đường
Thể nào biển hẹn, nghìn yêu dấu
Chẳng xót xa tê, chẳng trĩu buồn
Dẫu rằng “có hiểu” lắm còn đây
Nhưng cũng vậy thôi, chớ được gì
Bởi tối âm u đường diệu vợi
Trường thành bít lối chắn người đi…
Đành phải cam tâm ép quả hồng
Mặc cho rỉ máu, tím rồi đông
Mình ơi! Đau đớn nào hơn nữa
Chết điếng, thân đơ, mắt đổ tròng…
29/5/2018
Nguyễn Thành Sáng
Hiểu Để Làm Chi
Em hiểu tình anh rất dạt dào
Không hề toan tính, trọn tim trao
Để hoàng hôn xuống nhìn mây phủ
Quạnh quẽ xót xa luống nghẹn ngào
Em hiểu tình anh mãi đậm đà
Ân tình cảm mến đã trao ra
Quan tâm lo lắng từng canh vắng
Trăn trở miên man dưới ánh ngà
Em hiểu tình anh luôn thuỷ chung
Một lòng vẹn nghĩa, đợi tương phùng
Chẳng màn mỷ nữ vây quanh đón
Mời gọi lả lơi, vẫn lạnh lùng
Em hiểu tình anh giữ sắt son
Sông khô biển cạn núi hao mòn
Phương trời cách biệt tình ngang trái
Dạ tím vương sầu nỗi héo hon
Em hiểu tình anh đà khắc sâu
Bóng hình Nương Tử, đợi mưa ngâu
Bắt cầu Ô Thước, xây lầu ái
Dệt mối lương duyên đến bạc đầu
Em hiểu tình anh như áng thơ
Du dương tha thiết trải đôi bờ
Dịu dàng quyến rủ kiêu sa lắm
Nhất kiến chung tình xoải giấc mơ
Em hiểu tình anh toả ngất ngây
Hương yêu nhè nhẹ phả mê say
Vòng tay ấm áp, hằng đêm tựa
Thưởng nguyệt thả hồn quyện gió mây
Hiểu để làm chi, anh dấu yêu!
Hồng tơ vướng chặt sợi liêu xiêu
Thương anh lặng lẽ ngăn dòng lệ
Lạnh buốt con tim, lạc cánh diều
Nguyệt Lão vô tình, thôi hết mong
Ngày mai xuất giá bước theo chồng
Ngược dòng con nước, thuyền rời rạc
Anh hỡi! thấu chăng rớt lệ lòng.
May 29, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (157)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (157)
Cay Đắng Sợi Tơ Tình
Trên sa mạc sắc trời đầy ảm đạm
Mây giăng mờ rũ xám một màu tang
Vệt nắng nhạt võ vàng treo cành liễu
Héo hắt lòng rã rệu bước lang thang
Đời ngang trái đôi hàng mi rướm lệ
Lạc dương trần dâu bể đóa thuyền quyên
Hồn lạc lõng muộn phiền từng canh vắng
Tím trái sầu cay đắng luống truân chuyên
Buổi tao ngộ dưới miền sương lấp lánh
Nét phong trần canh cánh đượm sầu vương
Cùng xướng họa trải đường thi lai láng
Ta và chàng năm tháng dệt yêu đương
Duyên tiền định canh trường hoài trông ngóng
Cảm lâng lâng bay bổng quyện hồn linh
Hồng chỉ thắm tơ tình đà buộc thắt
Khảy phím đàn hương sắc điệu lung linh
Mối tơ ấy thình lình cơn dậy sóng
U cõi hồn ước mộng tít mù xa
Vì nghịch cảnh duyên đà hai ba thiếp
Nặng nghĩa tình tiền kiếp tủi phận hoa
Niềm trống trải mình ta dài xỏai bước
Quạnh bơ vơ mộng ước đã tan tành
Đào hoa vỡ bên mành mờ sương phủ
Lạnh tâm hồn ủ rũ mái đầu xanh
Ngàn nhung nhớ chòng chành nơi tấc dạ
Thọ độc thương cánh rã nát tơi bời
Buồm nhẹ lướt ra khơi đầy sóng gió
Nợ ân tình vò võ vết sầu lơi
Buồn ảo não chơi vơi trong hoang lạnh
Vọng kiếm tìm nửa mảnh của hồn xưa
Nghe quặn thắt đong đưa bờ tê tái
Đếm sợi buồn khắc khoải lệ lưa thưa
Lòng trĩu nặng giọt mưa vương mí mắt
Gió thổi về se sắt mảnh cô liêu
Bước khập khễnh bóng chiều loang màu tím
Phủ duyên đời tắt lịm nỗi đăm chiêu
Chôn kỷ niệm hắt hiu tim xơ xác
Vết thương lòng cọ xát xoáy hồn đau
Tình băng giá canh thâu hoài nức nở
Bạc chỉ hồng dang dở khối tình sâu.
June 3, 2018
Tam Muội
Tặng Nhớ Trọn Hồn Thi
Em lặng lẽ khảy đàn ngân khúc biệt
Điệp u hoài da diết chuỗi thê lương
Loang chầm chậm âm buồn vào bốn phía
Khiến lòng anh thấm thía, nghẹn trăng sương!
Còn đâu nữa niềm thương canh cánh đợi
Đâu hiên nhà rười rượi ngóng ngàn xa
Chờ giây phút ráng tà tan đỉnh núi
Trăng ló rồi… “ai” tới…để “người ta”…
Đâu dào dạt, ngân nga từ thăm thẳm
Tiếng ngọt ngào… yêu lắm gửi trao anh
Đây tất cả tình xanh em dành tặng
Mong mãi hoài vầng sáng tỏa long lanh
Bao đêm dài hiu quạnh, nỗi chơ vơ
Bên khung cửa, thẫn thờ treo bến mộng
Dạ lâng lâng, bềnh bồng ôm ngọn gió…
Chợt giật mình... biết có đến nơi không?
Bởi nghịch cảnh, phập phồng câu hẹn ước
Cõi hồng trần lạc bước rẽ tơ duyên
Luôn khắc khoải man miên phơi sóng nước
Dãy gợn cồn xuôi ngược dập triền miên…
Em yêu ơi! Niềm riêng em trải giấy
Anh cạn… rồi! tê tái biết bao nhiêu
Ôi! Tình hỡi! Dấu yêu xưa sống lại
Éo le đời khiến mãi bóng liêu xiêu
Để chốn ấy thu chiều trông lá đổ
Để bên nầy trăn trở héo hon đau
Đầy nhung nhớ làm sao vơi bớt nhớ
Ngập vấn vương, lối ngõ, ngõ tìm đâu?
Bao luẩn quẩn đôi ta cùng gánh chịu
Đắng cay sầu…thất thểu bước chân đơn
Sớm thui thủi lối mòn lê nặng trĩu
Chiều vật vờ ánh nhểu, tím hoàng hôn
Thì thôi nhé! Mảnh tròn kia vẫn sáng
Tim nằm đây lai láng hãy còn đây
Đường dương thế chẳng say trời độ nắng
Còn canh dài văng vẳng… hú về ai
Rượu giao bôi bàn tay thon em rót
Lửa hương nồng rực đỏ đọng bờ mi
Từ đáy sâu những gì đang chất chứa
Anh nhẹ nhàng tặng “nhớ” trọn hồn thi…
4/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (159)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (159)
Gởi Bạn Đồng Thuyền
(Cảm tác cuộc đời)
Đêm qua thao thức chị ơi
Được tin anh chị rã tơi đôi đường
Lòng em se sắt đau thương
Cùng là phận gái đoạn trường khổ đau
Luỵ tình nén gạt lệ sầu
Trái ngang dang dở nát nhàu tâm can
Khăn đây thấm lệ hai hàng
Nhân tình thế thái, phũ phàng đắng cay
Đôi lời em tỏ phân bày
Cảm cùng xướng hoạ nên say tấc lòng
Thật ra khoảnh khắc mặn nồng
Là tình mạng ảo tô hồng hương yêu
Để khi trải bước cô liêu
Xoải rộng cánh diều quyện lấy Hồn Thơ
Đậm đà thi hữu vu vơ
Thề non hẹn biển mộng mơ lối về
Đừng sầu oán hận ủ ê
Để người trong cuộc phải tê tái buồn
Ngoài trời tí tách mưa tuôn
Cơn gió khẽ luồn quấn quyện đào hoa
Đôi câu tạm gọi giải hoà
Bên đây bên nớ một nhà mà thôi
Suốt đêm cõi dạ bồi hồi
Thấp thỏm đứng ngồi chẳng thể nào yên
Mượn vần ghép luật liên miên
Xin chị chớ phiền vì đã có em
Làm tơ vướng bận mi mềm
Dáng gầy héo hắt, bên rèm bơ vơ
Tình yêu khiến trái tim khờ
Hay ghen nóng giận bơ phờ xác thân
Vài lời ngỏ ý ân cần
Tới người Thi Nữ phân trần trắng đen.
June 3, 2018
Tam Muội
Phũ Phàng Dâu Bể Do Tim
(Họa thơ cảm tác cuộc đời)
Dạt dào thắm đượm con tim
Nhẹ nhàng bày tỏ, nỗi niềm cùng ai
Thương người hứng gió heo may
Khiến cho canh cánh đêm dài bâng khuâng!
Hồn em sáng tợ vầng trăng
Tỏa vào khung lộng muôn phần long lanh
Rộng dang tiếp đỡ nhánh cành
Bị cơn phong vũ rung rinh dập vùi
Trầm ngâm thao thức từng hồi
Lan man nghĩ ngợi, ngậm ngùi tâm tư
Đàn cò khảy nhịp chơ vơ
Âm vang réo rắt, bên bờ sớm trưa!…
Lâng lâng chan chứa đong đưa
Yêu trăng, mến gió, giữa mùa mộng mơ…
Hôm kia xúc cảm vần thơ
Vẽ tranh sơn thủy, con đò…khách đi
Cận khung le lói khuyết thề
Bởi mây che phủ lê thê kéo dài
Dưới trơ héo úa hàng cây
Kề tàu lá rũ, sầu ai má đào…
Bức treo u ám sắc màu
Em xem, em ngắm, nghẹn ngào xót xa
Trở trăn thơ thẩn dưới tà
Để rồi da diết, ngân nga cung buồn…
Chiều nhìn rụng rải trên đường
Bao nhiêu lác đác, bao sương nhỏ lòng
Cố tay em múc nước ròng
Tưới lên khô héo thầm mong bớt tàn…
Cảm thay một mảnh trăng vàng
Không gian lặng lẽ trải ngàn ánh soi
Nhưng mà em hỡi! Em ơi
Phũ phàng dâu bể cuộc đời do tim…
5/6/2018
Nguyễn Thành Sáng