Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (172)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (172)
Luôn Mãi Bên Anh
Những dòng mạch lạc của Hồn Lang
Da diết con tim đến võ vàng
Thương cảm bạn lòng đau cõi dạ
Tơ tình thế sự mãi riêng mang
Đường đời đưa đẩy mái đầu xanh
Nối lại nghĩa xưa dệt mộng lành
San sẻ vui buồn chia ấm lạnh
Nhẹ lòng khuây khoả dưới trăng thanh
Bộc bạch cùng em bao nỗi niềm
Để hồn quyện cánh suốt thâu đêm
Kết tơ xây mộng ngàn xao xuyến
Xoa dịu ưu tư tận đáy tim
Trọn trái yêu anh, yêu đậm đà
Dù mây mù phủ, nhạt sương sa
Vẫn luôn thắm thiết tình trân quý
Khắc mối lương duyên trổ vạn hoa
Thỉnh thoảng trút hờn giận đắng cay
Vì suy nông cạn, ái tình say
Đừng sầu tủi phận, Mình yêu nhé!
Vị đắng thêm vào, duyên ngất ngây
Từ nay đã có em bên cạnh
Xướng hoạ tiêu dao phả áng thơ
Thuyền mộng ái ân neo bến đợi
Khẽ khàng lẫy sóng xoải khung mơ
Trải lòng ấp ủ gửi người thương
Quẳng khối lo toan chớ chán chường
Tình ảo du dương nhưng rất thật
Cùng anh nguyền bước hết con đường.
June 10, 2018
Tam Muội
Thương Nhớ Quá
Vần thơ thắm thiết của Hồn Nương
Da diết lòng ta, bớt nỗi buồn
Dĩ vãng hận hờn hay uất nghẹn…
Từ nay cuốn lại thả mây sương!
Anh sẽ cùng em đến bến mơ
Sớm chiều hòa nhịp trải trăng thơ
Nửa vui khuây khỏa sầu nhân thế
Nửa hạt mầm gieo cạnh mé bờ…
Chiều chiều hai nẻo cách ngàn xa
Hướng vọng về nhau dưới ráng tà
Em thả cánh sầu lên cỏ lá
Anh làm ngọn gió thổi ngân nga
Đêm vắng bờ hiên lặng lẽ ngồi
Mắt tình ươn ướt hướng xa xôi
Từ trong sâu thẳm hồn hai đứa
Khe khẻ mình ơi!…nhớ lắm rồi!
Những buổi phố phường rộn tiếng vang
Nơi đây anh ghé quán bên đàng
Trời kia em cũng…vào mua sắm…
Kẻ uống, người tìm…bỗng thấy lâng…
Cũng đủ lắm rồi nỗi nhớ nhung
Không gian cách trở, tím tê lòng
Nhưng tình yêu dấu hằn trong quả
Nghịch cảnh lỡ làng…cũng vẫn không…
Cảm xúc vô cùng Nương Tử ơi!
Làm sao bước lại để ôm em…
Cho trăm lưu luyến ngàn lưu luyến
Rất thật là đây…Chẳng phải tìm...
11/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (174)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (174)
Cảnh Chồng Chung
Đêm tàn nhỏ lệ chốn khuê phòng
Thổn thức miên man trở giấc nồng
Tủi nghẹn trời đày duyên nghịch cảnh
Than sầu đất đoạ kiếp chung chồng
Em vui dệt mộng chăn êm ấm
Chị khóc tan mơ gối lạnh lòng
Nguyệt Lão hồng tơ se lệch mối
Hiu đìu quạnh bóng tối nằm không.
June 9, 2018
Tam Muội
Cảnh Chồng Chung
Đến giỗ nhà em phải trở về
Nào con, hai vợ kéo lê thê
Rộn ràng, vui vẻ ôm ngày lễ
Tấp nập, hân hoan phủ bốn bề
Tắt lửa thiếu đèn nhẹ gánh lo
Cuốn chăn sát ngực giả nằm mê
Còn khi mưa gió, tình chia sẻ
Liếc liếc nhìn chồng… mặt ủ ê.
(Họa ngược vui)
11/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (177)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (177)
Tréo Ngoe Cẳng Ngỗng
Ngẫm nghĩ đường tình tủi tấm thân
Hồng nhan lận đận nghịch duyên phần
Doanh nhân trẻ đẹp giàu tiền của
Lãng tử ga lăng đón rước rần
Khổ nỗi con tim không nhịp đập
Than ôi trọn trái chẳng màng ngân
Đêm về lủi thủi chăn đơn bóng
Xót kiếp phòng không trách bởi đần.
June 9, 2018
Tam Muội
Khó Động Lòng
Có lẽ ngàn xưa sợi chỉ hồng
Bất ngờ bão táp cuốn trôi sông
Khiến hoài da diết ôm duyên phận
Để mãi chơi vơi lạc giữa dòng
Chiếc bóng thời gian chuyển kiếp trần
Dư âm kỷ niệm ẩn hồn trong
Dẫu cho bướm lượn, ong lờ lững
Hoa thắm vườn xuân khó động lòng.
13/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (179)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (179)
(Thơ họa tâm sự không đề tựa)
Vừa thơ, vừa nhớ người yêu
Ra vô mấy lượt ...thầm kêu mình à!.
NTS
Tâm thân hơi mệt tối qua
Biết mình thấp thỏm vô ra ngóng chờ
Thương mình cô lẻ bơ vơ
Nhưng vì mệt lả lờ đờ ngủ say
TM
Làm việc điều độ vừa tay
Thong dung tiến bộ mới hay em à...
Nhớ em lặng lẽ vô ra
Mặc dầu không gặp nhưng mà vẫn vui.
NTS
Anh kỳ! chẳng gặp mà vui
Còn em không thấy ngậm ngùi bơ vơ
Giờ trưa vội vã vào chờ
Trước sau quạnh vắng tứ bờ đìu hiu
-
Lòng buồn như cọng bún thiu
Nhìn ra đầu ngõ gió hiu hiu rầu
Lá vàng rơi rụng về đâu
Cho ta nhắn gửi vài câu cùng chàng
-
Ở đây cơm đẫm lệ chan
Sợi sầu giọt tủi ngập tràn hồn ta
Ngẫm đời lại thấy xót xa
Yêu lắm thế mà chẳng được chung đôi
-
Chiều nhìn mây xám dần trôi
Tà dương sắp lặn cuối đồi phía Tây
Duyên tình vạn kỷ là đây
Thôi đành gạt lệ nuốt cay vào lòng
-
Đêm tàn trống trải mênh mông
Chồng thời có đó nhưng không thể gần
Ngàn khắc khoải, nghẹn ngào dâng
Trưa Chiều Sớm Tối bâng khuâng má đào.
TM
Nhớ em sớm tối ra vào
Nhằm khi không gặp cũng sầu, cũng trông
Nhưng "vui" bởi lẽ trong lòng
Hiểu em bên ấy...đang "trồng cây thơ"
Giúp cho xanh phủ mé bờ
Thắm tươi diệu mát, trải mơ cho đời
Dẫu rằng khoảnh khắc chơi vơi
Nhưng mừng cho vợ mở thời thênh thang…
Tình ta uống ánh trăng vàng
Hít làn hương tỏa ngập tràn mê say
Du dương êm ả tháng ngày
Mặc dầu cách trở vẫn đầy nhớ thương…
Chiều chiều hướng vọng ngàn phương
Có nghe, có cảm nỗi buồn trong tim
Éo le nghịch cảnh tơ duyên
Bờ sông hai bến, con thuyền nơi đâu?
Bâng khuâng da diết nghẹn ngào
Duyên nồng tha thiết lại đau nỗi chờ
Thì thôi em hỡi! Em à!
Những ngày lộng gió đậm đà cung mơ...
NTS