Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (202)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (202)
Mênh Mang
Sao bỗng chiều nay dạ thấy buồn
Phải chăng trời nhạt, tụ nhiều sương
Hay bầu đứng gió, mây lờ lững
U ám trùm lên khắp nẻo đường?
Lặng bước âm thầm giữa vắng tanh
Nhìn cây khô lá vắt ngang cành
Cận kề lác đác vàng co rúm
Chỉ đợi giông cuồng lả tả nhanh
Bên kia đám cỏ mọc um tùm
Rỉ rả từng hồi khúc nỉ non
Như thể oán hờn hay nức nở
Vì sao vội vã rải hoàng hôn?
Lấp lóa xa xa mấy ngọn đèn
Bởi giờ cũng sắp thả màn đêm
Hoặc mù mịt quá nên đành phải
Thắp sẵn ánh hồng để được yên
Vài cánh thênh thang lấm tấm trời
Mới vừa kiếm sống vượt trùng khơi
Giờ quay trở lại nơi yêu dấu
Sưởi ấm tình thương một kiếp đời…
Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà!
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Sớm nở, tối tàn…Mãi chậm qua
Ta ngồi nhẹ xuống cận bờ sông
Dõi mắt nhìn xem sóng vỗ bồng
Chợt thấy chập chờn xa lấp ló
Thuyền vào cõi khuất dưới mênh mông…
26/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Đêm Chơi Vơi
Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man
U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng
Cô tịch khối sầu dâng chất ngất
Vạc sành vọng lại xoáy không gian
Vật vờ vất vưởng quặn buồng tim
Khắc khoải tơ vương xót nỗi niềm
Réo rắt cung đàn thêm nức nở
Mịt mù loang lổ quyện màn đêm
Chơi vơi bên giọt rượu cay nồng
Chỉ rối buông dòng đem xuống hong
Tay gối mộng đan chìm ảo ảnh
Thuyền tình trôi nổi mãi long đong
Sương khói nhạt màu khơi bảng lảng
Tơ tình trắc trở khối sầu bi
Đêm thương ngày nhớ hoài trăn trở
Lạc bước duyên đời nghẹn ướt mi
Sao bỗng đêm nay ngập vấn vương
Chập chờn ẩn hiện bóng hồn thương
Cơn yêu đau đáu như giày xé
Quạnh quẽ bơ vơ trải bước đường
Thẫn thờ quay quắt dáng u hoài
Lại đứng ven sông trông ngóng ai
Trầm mặc suy tư nhìn sóng nước
Thân gầy thất thểu dưới mưa bay..
Sao mai lấp lánh toả hiên lầu
Trĩu nặng tấc lòng dạ để đâu
Quyện cánh hồn bay về cõi ấy
Cùng người yêu dấu! khoả khuây sầu.
June 26, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (205)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (205)
Đời Còn May Mắn Hơn Ai
Nầy anh bạn! lầm than cõi trần thế
Có gì đâu rơi lệ nghẹn đăm chiêu
Thói đen bạc lắm điêu ngoa gian xảo
Vạn lọc lừa điên đảo khiến hoang liêu
Gió sẽ thổi thật nhiều buông lá đổ
Quét gom vào thống khổ với xót xa
Nhen đốm lửa đốt ra thành mây khói
Cứu thế nhân tránh khỏi nạn bôn ba
Hãy vui vẻ chan hoà đầy nhựa sống
Tợ thuỷ triều gợn sóng vượt biển khơi
Đừng thắt thẻo rã rời bao rối rắm
Nhàn an cư tình thắm với bạn đời
Đêm ray rứt chơi vơi hoài khắc khoải
Quạnh ưu tư ngang trái cho bạc đầu
Vì vũ trụ thay nhau luân chuyển vật
Mỗi phút giây hà tất phải khổ sầu
Vô tư lự dặm màu hồng hạnh phúc
Dệt cung thơ, tay múc ánh trăng vàng
Thắm hoa cỏ rộn ràng lâng khúc nhạc
Sưởi ấm hồn lưu lạc ngưỡng trần gian
Chớ ủ rũ võ vàng khuya trăn trở
Hãy nghĩ rằng anh đỡ may mắn hơn
Kia nghèo đói tủi hờn chìm bể khổ
Cơm chẳng no rách khố mộng chờn vờn
Đấy nghịch cảnh cô đơn dang dở phận
Suốt cuộc đời lận đận với truân chuyên
Chỉ tơ lệch ưu phiền sâu tấc dạ
Còn bạn thời tơ đã thắm nợ duyên.
June 29, 2018
Tam Muội
Để Phôi Phai
Bạn Gió hỡi! Từ xa xôi vạn dặm
Vượt phương ngàn mấy bận trở về đây
Rồi lặng lẽ chiều nay bên lụn nắng
Chợt hoang mang, hụt hẫng cánh trời mây!
Nỗi lo lắng, lắc lay dòng tâm sự
Chạnh tấc lòng, gợi nhớ thuở ngày xưa
Tình thân thiết đậm đà giăng rộng mở
Cõi thênh thang sáng tỏ bước xông pha
Có những buổi vườn hoa nhìn ửng thắm
Ta dạt dào say đắm sắc đan thanh
Còn bạn thì lâng lâng xòe tay nắm
Khiến thẹn thùng lấm tấm phấn rơi nhanh
Bao trưa hè chói chang, bầu hực nóng
Bạn giũ mình lồng lộng thổi ru êm
Xoa mát ta, lim dim hồn bay bổng
Say giấc nồng dưới bóng rậm truân chuyên
Những ráng tà man miên dòng nghĩ ngợi
Chuyện con đò, sớm tối khách sang sông
Dưới sóng vỗ bập bồng, trên lam khói
Bạn cùng ta rười rượi thả mênh mông
Những đêm thu bềnh bồng trăm nỗi nhớ
Bạn âm thầm lối ngõ phả du dương
Phe phẩy lá cho sương long ánh tỏ
Giúp lòng ta trăn trở bớt đau buồn…
Nay khoảnh khắc tơ vương sầu bảng lảng
Chập chờn đưa một thoáng dưới trời mây
Đường diệu vợi còn đây dài năm tháng
Nhỏ chút niềm u ẩn nhẹ phôi phai…
30/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (207)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (207)
Có Nghe Tiếng Hú…
Sao bỗng chiều nay thấy lạnh lùng
Nỗi lòng trống vắng tợ như không
Mới vừa tràn ngập bầu tâm sự
Giờ chỉ chơi vơi giữa bập bồng!
Có phải cạn dần những ý thơ
Khi trăng tàn lụn rụng sau bờ
Khung đen lấp ló từ thăm thẳm
Trải ánh dương hồng, tỉnh giấc mơ
Ta buồn, ta nhớ với ta thương
Bóng dáng hồn ai dưới quạnh trường
Khắc khoải, võ vàng ôm giá lạnh
Nghẹn ngào, héo hắt gửi canh sương
Để rồi ngày tháng vấn vương sâu
Chắng gặp đôi hôm dạ luống sầu
Thơ thẩn, vật vờ trên nẻo bước
Lang thang, trĩu gót, biết về đâu?
Giờ đây lặng lẽ ngắm mờ bay
Lưu luyến trong tim vẫn đủ đầy
Hay đã vơi nhiều theo gió thổi
Từ từ bốc cạn thả trời mây?
Phù vân! Tất cả chỉ phù vân
Một thoáng xa xăm kéo lại gần
Lại tiếp trôi vào nơi diệu vợi
Nhạt nhòa chầm chậm rã loang tan
Có phải vậy không? Hỡi! Hỡi tình
Sao người chẳng nói, cứ làm thinh
Có nghe da diết từ sâu thẳm
Tiếng hú thê lương… Gọi kiếm mình!
30/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Có Nghe Tiếng Than
Vì lỗi ước nguyền chỉ đứt hai
Hồn linh hạ giới vọng tầm ai
Hương yêu vạn kỷ từ muôn thuở
Mộng nối lương duyên nghĩa trúc mai
Cuộc đời ảm đạm phả hàn sương
Thân gái bơ vơ suốt dặm đường
Mòn mỏi ngóng trông rầu thắt thẻo
Vẫn hoài âm tín biệt hồn thương
Một đêm trăng sáng gió hây hây
Phấn khởi trong lòng tim lắc lay
Linh cảm dâng tràn lâng cõi dạ
Khẽ khàng thả mộng quyện vầng mây
Lóng lánh ánh hào trắng tuyết rơi
Dư âm da diết luống chơi vơi
Dòng thơ rời rạc tình vương vấn
Réo rắt âm vang tận cuối trời
Anh cũng võ vò tim nhói đau
Vật vờ vất vưởng mỗi canh thâu
Nhớ thương dằng dặc tràn tâm khảm
Bịn rịn hồn yêu thổn thức sầu
Rồi ngày hội ngộ đoá thuyền quyên
Xướng hoạ văn thơ giải muộn phiền
Tuế nguyệt vần xoay tình quyến luyến
Phút giây gặp gỡ mãi hàn huyên
Ân tình sâu đậm trổ ngàn hoa
Ủ mộng ươm mơ điệu sáo hoà
Thánh thót cung đàn khơi phím nhạc
Dạt dào xúc cảm trỗi ngân nga
Bỗng trời u ám nổi cuồng phong
Sét đánh ngang tai thắt cõi lòng
Lãng Tử huyết lòng luôn khuấy động
Muốn dang cánh rộng trải tầng không
Ôi xót thương thay phận má đào
Xanh xao vóc ngọc kiếp lao đao
Đêm tàn canh cánh hoài day dứt
Khắc khoải con tim tủi nghẹn ngào.
June 30, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (209)
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (209)
Thơ Hoạ Tâm Tình
(Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội)
(không đề tựa)
Thơ thẩn vào ra chỉ lặng tờ
Em trời phương ấy lắc xa lơ
Có nghe tấc dạ niềm vương vấn?
Có biết bên đây kẻ đợi mà...
NTS
Em biết hồn thương đang đợi chờ
Hắt hiu quạnh quẽ bóng bơ vơ
Nhưng vì bận việc em đành phải
Giả bộ ngó lơ, nào hững hờ...
TM
Vậy mà hổng nói để anh chờ
Cứ mãi ra vào dạ ngẩn ngơ
Nhớ nhớ thương thương lòng gợn sóng
Tìm vui khuây khỏa mấy vần thơ...
NTS
Khi buồn anh cứ việc làm thơ
Chớ để tâm tư vướng thẫn thờ
Xướng hoạ giao lưu cùng Mỹ Nữ
Em không hờn giận, sẽ làm ngơ..
TM
Anh đã hoạ thơ tự bấy giờ
Và rồi cũng cảm thấy chơ vơ
Tri âm, tri kỷ hà! Sao dễ!
Chỉ bạn tình chung thắm đượm chờ
NTS..
Tri âm tri kỷ tình trăng thơ
Tô sắc hương đời dệt bến mơ
Dù bạn tình chung còn diệu vợi
Chờ duyên TƠ NGUYỆT chớ sao giờ...
TM