Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (352)
https://encrypted-tbn3.gstatic.com/i...12jvWEHZp__whg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (352)
Phải Thế Không Em ?
Đã mấy hôm rồi, dưới bóng đêm
Anh ngồi thao thức, ngắm khung đen
Lắng nghe tiếng dế sau bờ đất
Non nỉ từng hồi khúc nhạc êm!
Cảm thấy dạt dào nỗi nhớ ai
Ước gì có cánh để mà bay
Về nơi chốn ấy thăm tình mộng
Vơi bớt buồn xa chuỗi tháng ngày
Anh hiểu lòng em qua dãy thơ
Từ thời hai đứa thả hồn mơ
Gặp nhau một sáng bầu thanh đãng
Gom lại trời mây những đợi chờ
Năm tháng cô đơn đã hết rồi
Chỉ còn tràn ngập một niềm vui
Chung tay nâng chén, tình yêu dấu
Nốc cạn, cùng nhau mãi trọn đời!...
Chỉ tiếc không gian, bóng ảnh thuyền
Chờ đưa hồn mộng, bến mơ duyên
Ráng chiều dần tắt, buồn trông đợi
Lữ khách, bâng khuâng vọng hướng miền
Vườn cây ảm đạm, lá khô cành
Tắm bóng thời gian phủi sắc xanh
Hương thắm nhạt dần theo khoảnh khắc
Đọng sầu, héo hắt dưới rung rinh…
Phải thế không em? Hỡi! Hỡi nàng
Và em có thấy sợi dây đàn
Tay anh đang lảy ngàn thương nhớ
Hòa chút âm buồn, lặn ánh trăng!
25/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
Chiều Vắng Anh
Hoàng hôn tím mình em trên phố vắng
Gió hây hây vạt nắng trải vệt đường
Chạnh cõi lòng chợt nghĩ tới hồn thương
Chân lãng đãng vấn vương hoài da diết
Ở phương ấy vòm trời xa có biết
Em chốn này khôn xiết quạnh chơ vơ
Phố vắng anh lạc bước đến thẫn thờ
Tim ray rứt đôi bờ ngăn bến lở
Ngày hội ngộ đôi ta đầy bỡ ngỡ
Dạ bồn chồn ngẫm nợ thuở kiếp xưa
Trọn tim trao ngân nhạc khúc đong đưa
Cho mộng thắm tình vừa ươm mật ngọt
Xuân phơi phới líu lo chim thánh thót
Áng mây hồng chót vót tận đỉnh không
Tỏa hương yêu choáng ngợp phủ tấc lòng
Nghe dào dạt tình nồng thêm vương vấn
Nhớ dạo nọ anh khơi niềm hụt hẫng
Bởi quá yêu vớ vẩn nổi ghen thôi
Anh vỗ về thứ lỗi nước cuốn trôi
Đừng giận dỗi lát rồi anh “yêu” nhé!
Chiếc lá nhỏ cuối mùa rơi khàng khẽ
Liếc nhẹ anh tỏ vẻ “ứ! chả thèm”
Sợi vắn dài lã chã ôi tèm lem
Anh cười ngất “thôi thèm anh năn nỉ”
Hồn xao xuyến Phụng Loan tình vạn kỷ
Đượm sắt son chung thủy dệt mộng lành
Khói sương mờ hay mắt lệ long lanh
Chiều cô quạnh chòng chành vương nỗi nhớ.
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (357)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...85PWnxa7FTPcjQ
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (357)
Phù Vân
Chiếc bóng thời gian mãi mãi trôi
Tợ làn nước biếc tận trùng khơi
Ngày đêm hứng chịu bao vùi dập
Trổi dậy lăn tăn khoảnh khắc rồi...
Hóa thành bọt trắng dạ long lanh
Theo sóng đong đưa khúc lữ hành
Rung lắc, vật vờ hay điểm nét…
Cũng đều một sớm rã tan nhanh
Hàng hàng, lớp lớp cứ theo đây
Nở rộ tràn loang trải ánh dài
Một bức tranh đời qua vạn kỷ
Dấu hằn kỷ niệm dưới trời mây
Còn gì để nhớ, để mà thương
Khi sắc hoàng hôn rụng xuống đường
Bốn phía âm u dần chuyển đến
Từ xa văng vẳng vọng hồi chuông?
Sẽ khóc, hoặc cười hoặc xót xa
Nhìn theo chầm chậm kéo dần qua
Cảm yêu, buồn hận hay vương vấn…
Cũng chỉ phù vân vỡ cuối tà!...
16/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Đoá Phù Vân
(Thơ họa giữ nguyên từ cuối)
Lãng đãng thả hồn nương gió TRÔI
Mây giăng lờ lững nỗi niềm KHƠI
Hoa tươi hoa úa hoa vùi DẬP
Viễn mộng trần gian để phải RỒI
Giọt sầu khoé mắt đọng long LANH
Khi giấc mơ yêu, bước độc HÀNH
Trải cuộc bể dâu tàn tạ NÉT
U huyền sương khói chớm tan NHANH
Bốc quả tim hồng để ở ĐÂY
Ngồi nhìn ngẫm lại, chuỗi canh DÀI
Tình sâu, tình cạn, đâu tri KỶ?
Thoáng chốc tro tàn quyện gió MÂY
Lạc lối cõi lòng thọ tổn THƯƠNG
Miên man khởi phím khúc tơ ĐƯỜNG
Mỏi mòn chờ đợi, tình chưa ĐẾN
Động nốt cung trầm lẩy tiếng CHUÔNG
Lãng Tử đa tình Lãng Tử XA
Mình ta chiếc bóng mấy thu QUA
Phù vân âu kiếp hà vương VẤN
Thanh thản ung dung ngắm nguyệt TÀ!
September 13, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (359)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...6ybeY88NwwUi5A
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (359)
Thơ họa tâm sự không đề
Anh luôn nhớ đến mình! Mình ạ
Bởi éo le, hóa đá hồn đan
Khiến cho duyên phận lỡ làng
Để lòng canh cánh, võ vàng, tái tê...
NTS
Đừng tủi phận ê chề mình ạ
Em mãi là chiếc lá mùa thu
Khi trăng soi đỉnh sương mù
Mộng thời chăn gối em ru tình nồng.
TM
Làm lá thu anh hông có muốn
Héo vàng rồi rụng xuống làm sao
Nhìn phơi lác đác anh đau
Bởi thương nhiều quá nỡ nào thấy em...
NTS
Vàng chiếc lá êm đềm trải thảm
Giữa tiết thu ảm đạm trời chiều
Cho anh dỗ giấc tiêu diêu
Cùng em khuây khoả cô liêu tháng ngày..
TM
Mượn ý lá để say, để mộng
Để đôi mình quyện bóng liền nhau
Vậy thì anh sẽ hông đau
Chỉ còn giữa trái đọng sầu chút thôi...
NTS
Nghe mình nói dạ bồi hồi lắm
Tình chúng mình đượm thắm nhé anh
Cho nhau những giấc mộng lành
Quên đi nghịch cảnh chòng chành thâu canh...
TM