Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (520)
https://i.postimg.cc/5tsh2xdq/Distan...nd-800x450.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (520)
Chẳng Còn Chi
Hôm nào gần gũi ấm lòng nhau
Chỉ thoáng vắng xa, dạ phải nao
Tình thắm đong đầy như vạn kỷ
Thuyền xa, biển nhớ, nỗi ai ngào!
Rồi chiều hôm ấy, chợt không gian
Vần vũ mây sang kéo vượt ngàn
Trút đổ cơn sầu, trôi sắc đượm
Chạnh lòng, tan tác, thức bâng khuâng
Cánh gió phải đi, bỏ lại hồn
Trôi về nẻo lạ, nhỏ sầu cơn
Vọng mây, nhớ mộng, làm sao ngộ?
Cho kẻ cô đơn hết nghẹn đời
Khắc khoải trói ai chuỗi tháng ngày
Đau buồn vời vợi, ngắm mênh mông
Nhớ đò, tưởng bến, người san sẻ
Để những hoàng hôn rớt lệ lòng!
Canh dài thao thức nhớ về em
Biết chốn xa kia nàng quạnh quẽ
Cửa sổ linh hồn rười rượi nhớ
Khiến tàn, nhòa nhạt ánh sao khuê?
Từ tim xé rách lấn vào sâu
Rên rỉ đau hoài, máu chảy lâu
Không thể thế nầy! Tan vỡ mộng
Thuyền quay lại bến, kéo xuân đầu…
Đâu ngờ hoa héo, nhạc đàn chùng
Khiến cánh ngàn phương xót mộng lung
Ngỡ buổi nắng tà, trăng chạnh nghĩ
Nào hay thảm đạm lại theo mình!
Nguyễn Thành Sáng
Phiến Sầu Bi
Ánh tỏ lung linh gợn mặt hồ
Thuyền tình nhẹ lướt cõi hư vô
Hương sen ngan ngát nương con gió
Mây quyện lưng trời, núi nhấp nhô
Uyên ương tái ngộ dưới khung mơ
Ngày tháng say sưa trải bến bờ
San sẻ ngọt bùi dòng nghịch cảnh
Chuỗi dài thắm đượm toả vần thơ
Ưu phủ võ vò khi vắng nhau
Phím lơi rời rạc nét dàu dàu
Sóng dâng cung bậc thầm vang vọng
Len lỏi mạch rầu, quặn thắt đau
Tha thiết đậm đà chợt nổi giông
Cành trơ trụi lá, há vào đông
Kén tằm chỉ sợi, dầm mưa rã
Ngõ vắng tách lề, ngăn bến sông...
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Khuyết soi chiếu lạnh quạnh từng hồi
Chiều nay chạnh bước về nơi ấy
Thấp thoáng bên mành hạnh phúc đôi
Thức tỉnh cơn mê tự hỏi rằng
Thuở xưa đay nghiến oán rào giăng
Ong vờn bướm đảo hút hương nhụy
Mật cạn hoa tàn chán ngán chăng?
Sang cầm mộng tưởng Dã Quỳ đương
Mơn mởn sắc xuân nguyệt thẹn nhường
Nhiệt huyết như chồi xanh chớm nhú
Còn đây gầy guộc buộc da xương
Phận bèo thấu hiểu khúc vân vi
Thiếp thán trần gian, tình thứ chi?
Mà khiến đắm chìm u khổ lụy
Nghẹn ngào tay vớt phiến sầu bi.
November 17, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (522)
https://i.postimg.cc/MTQh3K75/words-...crop-15005.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (522)
Tâm Sự Cùng Cha Mẹ
Trời nhạt nắng sắt se vi vút thổi
Mây kéo đùn gợi nỗi thổn thức đang
Luồng âm ỉ hoang mang mù mịt tối
Ước ngọn đèn mở lối rưới hào quang
Tam thập bát bẽ bàng nơi sanh tử
Phận làm con trọn chữ hiếu song thân
Dẫu chỉ phiến phù vân nào mãi ngự
Cuộc luân hồi vạn sự đẫm giả chân
Ngọn gió bấc buốt lần khơi ảm đạm
Bầu không gian vầng xám quyện hàn sương
Lại đêm nữa miên trường rơi u ám
Suy nghĩ gì cõi tạm lắm nhiễu nhương…
Con vẫn biết Mẹ thường hay lo lắng
Sợ con buồn trống vắng giữa cô đơn
Niềm đau khổ chập chờn trong căng thẳng
Rồi thắt lòng trĩu nặng cuộc đời hơn
Con vẫn biết từng cơn Cha canh cánh
Xót đoá quỳnh mỏng mảnh ngược gió bay
Nhành liễu yếu đọa đày dòng hiu quạnh
Chẳng vững vàng lóng lánh trước trục quay
Con vẫn biết đến ngày nên xuất giá
Nhưng trần tình nghiệp quả cũng tuỳ duyên
Nếu chấp nhận phỉ nguyền hơi vội vã
Cảnh mai nầy lã chã dáng thuyền quyên
Lời khắc cốt câu khuyên đừng gian dối
Ở cạnh người hôn phối lại viễn vong
Ảo dị mộng tấc lòng vương tội lỗi
Chiếu đồng sàng chăn gối sẽ long đong
Vốn nhi nữ tam tòng luôn trân quý
Bước Vu Quy chung thủy đến bạc đầu
Sao nỡ để tơ sầu riêng khổ lụy
Tình vợ chồng chóng hủy hại đời nhau
Hương yêu bện chặt cau trầu
Trăm năm son sắt khắc câu đá vàng
Hữu duyên vô phận lỡ làng
Thuyền rong bão tố phũ phàng điêu linh.
November 16, 2018
Tam Muội
Nỗi Lòng Của Con
Kể từ thuở tượng hình trong bụng Mẹ
Tình yêu thương dành trẻ tụ dần nơi
Đến chuỗi ngày chiếc nôi choàng nhỏ bé
Ngập dạt dào khe khẽ điệp ầu ơi!
Bóng thời gian lần trôi theo năm tháng
Giữa tổ lành nở lớn cánh chim non
Khi con đau Mẹ buồn, Cha trĩu nặng
Lúc con cười dãy sáng loé từng cơn
Buổi đầu tiên dợm chân vào trường học
Cha khom người vuốt tóc đứa thơ ngây
Dỗ ngọt ngào! Nầy đây! Đừng! Đừng khóc
Bé lớn rồi! Chẳng nhóc nữa đâu nha!
Còn Mẹ thì vô ra lo sửa soạn
Xong nhẹ nhàng tay nắm dẫn con đi
Đường hun hút bên lề loang vạt nắng
Mẹ nghĩ gì, lẳng lặng nhíu bờ mi
Nhiều thật nhiều những gì nơi Phụ Mẫu
Sớm trưa chiều đậm dấu nét băn khoăn
Nào việc nhà Mẹ hằng lo chu đáo
Cha bạc tiền cơm gạo lắm gian nan…
Mẹ Cha ơi! Nay thuyền con lướt sóng
Dưới khung mờ gió lộng thổi mây đưa
Bên chữ hiếu vẫn chưa tròn báo đáp
Bên trở trăn sợ gặp phải trời mưa
Biết Cha Mẹ bốn mùa thao thức mãi
Từ thuở mong con gái được nên danh
Giờ vẫn tiếp thâu canh trằn trọc mỏi
Muốn đời con êm ái giữa vườn xanh
Có nhiều lúc long lanh trào khóe mắt
Vọng tình thiêng chất ngất nỗi niềm thương
Thương tuổi hạc song đường chưa yên dạ
Cứ vặn mình hoá gió đẩy hàn sương
Thế nhưng chỉ mối tơ vương
Không do tha thiết yêu đương kết thành
Một mai bấm phím khảy đàn
Dây chùng lỗi nhịp, âm vang thể nào?...
17/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (524)
https://i.postimg.cc/rF5D8vrz/ikeban...355faa0fd8.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (524)
Cho Lòng Thanh Thản
Hai bóng cô liêu chuỗi héo mòn
Chia thương, sẻ nhớ, giải sầu đơn
Để khuya ánh nhạt, thôi hiu hắt
Cho sáng tình trong, chẳng tủi hờn
Theo sóng trùng dương về vũ lộng
Mở tim hồn mộng đến trăng mơn
Cho yêu được sống lòng thanh thản
Kéo gió trôi sương hết chập chờn.
21/06/2015
Nguyễn Thành Sáng
Cõi Lòng Ưu Tư
Nắng tắt hoàng hôn sắc chập chờn
Tâm tư trống vắng chuỗi cô đơn
Đàn buông phím gãy lòng đau nhói
Phượng trổ cành xanh nụ mởn mơn
Lỡ dở duyên đời sương vắt vẻo
Gian truân nợ kiếp gió chờn vờn
Tân Hôn võng lọng anh hồ hởi
Phận bạc riêng em, tủi lệ hờn.
November 18, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (526)
https://i.postimg.cc/v8h9R4pD/Ikebana-4.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (526)
Sáng Thu
Mãi nghĩ về thu mãi thẫn thờ
Cho đêm mộng mị, nỗi chơ vơ
Bóng thu ảm đạm gây sầu nhớ
Hồn gió đìu hiu kéo vọng chờ
Lặng lẽ, ngọt ngào ai gói thơ
Âm thầm, thắm thiết kẻ trồng mơ
Ghịt mây cho sáng vầng trăng tỏ
Lóng lánh trời thu, khoả ánh mờ!
04/08/2015
Nguyễn Thành Sáng
Chớm Đông
Giã biệt nàng thu tiết lập đông
Bầu khơi ảm đạm tạo cơn giông
Hồn chan vạt nắng chờ con mộng
Dạ xót làn mây đợi áng hồng
Tuyết rét âm thầm buồn gió lộng
Mưa tê lặng lẽ quạnh tầng không
Ngồi đan chiếc áo nhìn ra cổng
Trách nhạn ơ hờ lệ ngóng trông.
November 18, 2018
Tam Muội