Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (528)
https://i.postimg.cc/13qNxDCp/I-miss...wallpapers.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (528)
Nỗi Nhớ
Khắc khoải, ưu tư một nỗi lòng
Âm thầm chờ đợi kẻ bên sông
Trời xa chốn ấy hồn thu ngóng
Nẻo vắng phương nầy gió hạ trông
Đêm lạnh mơ màng, sương nhỏ bóng
Trăng mờ u ám, ánh buồn giông
Để cho cô tịch, chìm cô đọng
Nỗi nhớ dâng tràn, giá lạnh đông!
22/08/2015
Nguyễn Thành Sáng
Mưa Vương Nỗi Nhớ
Bên song quạnh quẽ ngắm mưa rơi
Tí tách từng cơn cảm rối bời
Vạn kỷ tương phùng tình thắm thiết
Trăm năm hội ngộ nghĩa đầy vơi
Xa nhau mấy buổi hồn hiu hắt
Vắng mặt bao hôm dạ rã rời
Gió hỡi! Xin ngừng trong chốc lát
Cho lòng lắng đọng giọt sầu khơi.
November 19, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (530)
https://i.postimg.cc/wv3StS9K/ff9a31...73cda8f328.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (530)
Phiến Sầu Bi
Ánh tỏ lung linh gợn mặt hồ
Thuyền tình nhẹ lướt cõi hư vô
Hương sen ngan ngát nương con gió
Mây quyện lưng trời, núi nhấp nhô
Uyên ương tái ngộ dưới khung mơ
Ngày tháng say sưa trải bến bờ
San sẻ ngọt bùi dòng nghịch cảnh
Chuỗi dài thắm đượm toả vần thơ
Ưu phủ võ vò khi vắng nhau
Phím lơi rời rạc nét dàu dàu
Sóng dâng cung bậc thầm vang vọng
Len lỏi mạch rầu, quặn thắt đau
Tha thiết đậm đà chợt nổi giông
Cành trơ trụi lá, há vào đông
Kén tằm chỉ sợi, dầm mưa rã
Ngõ vắng tách lề, ngăn bến sông...
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Khuyết soi chiếu lạnh quạnh từng hồi
Chiều nay chạnh bước về nơi ấy
Thấp thoáng bên mành hạnh phúc đôi
Thức tỉnh cơn mê tự hỏi rằng
Thuở xưa đay nghiến oán rào giăng
Ong vờn bướm đảo hút hương nhụy
Mật cạn hoa tàn chán ngán chăng?
Sang cầm mộng tưởng Dã Quỳ đương
Mơn mởn sắc xuân nguyệt thẹn nhường
Nhiệt huyết như chồi xanh chớm nhú
Còn đây gầy guộc buộc da xương
Phận bèo thấu hiểu khúc vân vi
Thiếp thán trần gian, tình thứ chi?
Mà khiến đắm chìm u khổ lụy
Nghẹn ngào tay vớt phiến sầu bi.
November 17, 2018
Tam Muội
Tâm Tình Của Đôi Hồn Ma
Nương ơi! Nàng có thấy đêm nay
Ánh nguyệt long lanh toả sáng ngời
Và có nghe lòng dào dạt nhớ
Một thời dương thế quạnh chơi vơi?
Thuở ấy đôi mình chỉ lạ xa
Trùng dương diệu vợi tách hai nhà
Em phương Tây sống, anh Đông ở
Ngôn ngữ Việt Nam giúp được mà
Thiết tha, gần gũi kết tơ vương
Theo bóng thời gian thắm đượm dần
Bởi hứng lỡ làng rơi nghịch cảnh
Để hoài da diết, nghẹn bâng khuâng!…
Lang ơi! Kỷ niệm hãy còn đây
Trắc trở, éo le lắm não nùng
Thương nhớ ngập đầy sâu tấc dạ
Ôi đành! Cam chịu trọn đời không
Được gặp một lần bậu dấu yêu
Khiến tim tê tái biết bao nhiêu
Võ vàng, khắc khoải theo ngày tháng
Ửng lệ tương tư mỗi độ chiều
Lắm khi em muốn thét gào to
Vơi bớt héo hon luống đợi chờ
Nhưng chỉ âm thầm ôm giá lạnh
Mỏi mòn chầm chậm trắng chơ vơ…
Nương ơi! Tất cả nỗi đau thương
Chất ngất lòng ta khổ với buồn
Giờ đã qua rồi như ngọn thoảng
Dưới bầu bát ngát điểm màn sương…
Thiếp sẽ cùng chàng vui sớm hôm
Ngắm bờ cát mịn tắm hoàng hôn
Xem dòng nước chảy khơi tình gợn…
Bù đắp trần gian…tím mảnh hồn…
19/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (532)
https://i.postimg.cc/HnsNMJzW/74d7ca...-c-satsuki.jpg
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (532)
Giấc Mơ Nhớ Mãi
Dãy mây trăng trắng tận trời xa
Loáng thoáng đâu đây sắc ảnh ngà
Không có gió vờn vun vút mạnh
Chỉ ngàn êm ả nhịp ngân nga!
Lững thững bay bay nhẹ nhẹ nhàng
Mơ màng, dìu dặt cánh lâng lâng
Xanh lơ, vàng ửng cùng mây bạc
Bốn phía sao giăng một cõi tầng
Tâm hồn phơi phới đượm thanh tao
Nắng gió, sương ngàn phong vũ chao
Ở chốn phương nầy như vắng bặt
Chỉ niềm lai láng khẽ khàng dao…
Kìa ai tha thướt, sắc khuynh thành
Tơ lụa mịn màng vấn lượn quanh
Uyển chuyển, dịu dàng thân liễu mượt
Từ xa dần lại nhoẻn cười anh!
Chẳng nói, chẳng rằng với chẳng chi
Đưa bàn tay ngọc níu nhau đi
Về nơi cung điện hoa đua nở
Ngây ngất hương say trải mộng thì
Quay tròn vun vút đỉnh tầng mây
Ấm áp, êm đềm cạn chén say
Mây gió chập chờn trên sóng biếc
Dạt dào, trải cánh thẳng trời bay…
Đâu đây tiếng động kéo cơn mơ
Tỉnh giấc chập chờn, luyến ngẩn ngơ
Nàng hỡi! ánh hồng, trang mỹ nữ
Thôi rồi! Biến mất để chơ vơ!
Một lần kỷ niệm giấc duyên đêm
Da diết trào dâng vút vượt thuyền
Em đến tìm anh cho đỡ nhớ
Từ thời vạn kỷ rẽ chia uyên?!...
Nguyễn Thành Sáng
Mộng Thâu Canh
Long lanh gợn sóng sợi hồng khoa
Man mát gió lay lọn tóc xoà
Tha thướt vân hài in thảm cỏ
Là đà hồ điệp quyện hồn hoa
Mềm mại trắng tinh yếm lụa cài
Dịu dàng uỷ mị nét liêu trai
Mắt ngài mày phượng trần tiên nữ
Thánh thót so dây khúc nguyệt đài
Thấp thoáng ven sông bóng dáng chàng
Rung lòng rời rạc dạ hoang mang
Chẳng hay Lãng Tử phương nào đến
Mà khiến con tim đập rộn ràng
Bổng trầm vi vút nhạc du dương
Điệp sáo ngân tình động bốn phương
Tê dại đê mê làn má ửng
Dư hương ấm áp trải thiên đường
Đưa tay chàng nhẹ dắt dìu ta
Sánh bước chung vai dưới ánh ngà
Phiến đá cạnh hồ đôi chén ngọc
Tửu quỳnh hâm nóng đã bày ra
Đối ẩm men say phả đất trời
Quay cuồng vũ điệu nghệ thường khơi
Mật môi hé nụ gành sương đọng
Uyển chuyển màn đêm tỏa sáng ngời …
Gió lạnh len vào tỉnh giấc mơ
Bầu giăng mờ mịt chuỗi bơ vơ
Nỗi buồn rười rượi loang tâm khảm
Có phải duyên xưa vạn kỷ chờ?
Trần gian lạc nẻo mộng tìm nhau
Khắc khoải cô đơn lệ úa màu
Biền biệt xa xăm hoài tưởng vọng
Chàng về nối lại thắm trầu cau.
November 20, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (535)
https://encrypted-tbn0.gstatic.com/i...lsnRBU1leUKC_Q
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (535)
Nỗi Lòng Ma Lang
Tay cầm chén ngọc của nàng trao
Sóng sánh lăn tăn ánh tửu đào
Như thể sự tình thời cõi thế
Vẫn tiềm lởn vởn ở trong nhau!
Nương ơi! Da diết tấc lòng ta
Khi nỡ ra đi bỏ lại nhà
Vợ gối chăn đơn, chìm khắc khoải
Héo hon, vò võ ngóng trời xa
Bởi nhớ Mẹ Cha, nhớ mối giềng
Nhớ bầu Tộc Tổ, nhớ hồn thiêng
Ba nghìn năm chẵn nơi âm cảnh
Cứ mãi vấn vương, tím nỗi niềm…
Gặp được song đường giữa thế gian
Giờ đây đã chuyển kiếp phù vân
Hồn con bay đến bên thân mẫu
Nhập bụng đầu thai trở lại trần
Nào hay tất cả chuyện đôi mình
Trí não đâu còn ghi nhớ nữa
Theo bóng thời gian chầm chậm kéo
Tơ hồng, chỉ mối buộc vào ta
Nhưng có cái gì tận đáy sâu
Cứ hoài gợn sóng dưới hoàng hôn
Rồi khuya đêm ấy hồn linh nhập
Mới thấy hình Nương bóng chập chờn
Biết nàng cũng lặn lội lên đây
Thương nhớ tim ta chất ngất đầy
Nên thả gót lần vào ảo ảnh
Lang thang khắp nẻo dõi tìm Ai
Gặp gỡ éo le cảnh lỡ làng
Trọn đời canh cánh siết Hồn Lang
Cũng đành cam chịu chờ qua kiếp
Bước xuống sông ma kiếm lại nàng…
20/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Tình Thắm Phu Thê
Mây lững lờ trôi trăng đắm say
Rừng thông xào xạc gió lung lay
Sao khuya tẻ bóng khơi bàng bạc
Cảnh vật chìm trong giấc ngủ đầy
Lặng lẽ thấm dần lời bọc châu
Của chàng thổ lộ giữa canh thâu
Thăng trầm tục lụy người Yêu Dấu
Đã khiến rưng rưng nhạt sắc mầu
Biệt chàng trải bước chốn trần gian
Đời thiếp vô vàn những nát tan
Tháng ngóng năm trông mờ cánh nhạn
Võ vò thắc thỏm gối đơn chan
Mỏi mòn da diết tiết sang đông
Trĩu nặng ưu tư rũ dáng hồng
Quyến luyến giày vò miền giá lạnh
Nên đành cãi mệnh dẫu cuồng giông
Dương thế lao đao ruổi gót hài
Nắng ru cỏ úa lá thu phai
Xuân xanh ba tám bầu sum họp
Tái ngộ nhau rồi bạc tóc mai
Tưởng cập thuyền tình thoả nhớ thương
Ngờ đâu khắc nghiệt phủ uyên ương
An bài ngăn cách dòng dâu bể
Gặm nhấm gian truân khúc đọan trường
Cung sầu biển lệ vẫn ngân nga
Nhưng mảnh hồn linh với đậm đà
Xướng họa trải lòng hầu khỏa lấp
Điệp đàn đau khổ chuỗi thời qua
Gió buốt đêm tàn vẳng tiếng kê
Vầng dương ló dạng phủ sơn khê
Vòng tay ấm áp choàng âu yếm
Hạnh phúc Lang Nương đã trở về.
November 21, 2018
Tam Muội