Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (42)
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (42)
LÀM SAO
Gió lay nửa mảnh hồn tình
Mới hay nỗi nhớ, thương "mình" biết bao!
Đêm qua rớt mộng canh sâu
Để vầng trăng lặn một màu vấn vương
Để ai buồn bã đêm trường!
Để ai cánh cánh sầu tuôn lệ lòng!
Làm sao hết nỗi nhớ mong?
làm sao quên được mộng hồn yêu đương?
Làm sao nhạt ánh trăng thương?
Để không còn nửa đoạn trường tương tư!...
Nguyễn Thành Sáng
ĐỪNG BẢO EM CHỚ HÉO LÒNG
Bỗng dưng ta chợt nhận ra
Cái tình ấy đã nghiêng sa mất rồi
Thể gì mà chẳng cút côi
Chung chiêng chảy giữa dòng đời bấp bênh
Níu nhau cuối thác đầu ghềnh
Tưởng rằng giữ mảnh hồn tình sáng trong
Ai dè vướng vít tơ hồng
Cô liêu ai dám bảo không giận hờn
Cõi lòng tơi tả héo hon
Hỏi rằng tình ấy có còn...để tươi.
Thi Hoàng
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (44)
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (44)
NGHẸN LÒNG
Sao lại hỏi ta có thoáng không?
Bao ngày chịu đựng trận cuồng phong
Chanh chua khế chát nào ai chịu
Trái ngọt hoa thơm chẳng đủ nồng
Nóng bỏng tim chàng khi tới hạ
Tái tê dạ thiếp lúc sang đông
Tình phai nghĩa nhạt sao mà thấu
Chẳng xót xa tâm cũng nghẹn lòng...
Thi Hoàng
TÌNH QUYỆN CHẶT
Yêu nhau thắm thiết áng thơ xinh
Cách trở xa xôi kết nghĩa “mình”
Duyên phận ngàn năm đời luyến nhớ
Trăng sương vạn chuỗi ánh rung rinh
Mộng lòng say đắm hồn phu phụ
Chăn gối yêu thương bóng bạn tình
Năm tháng vấn vương, niềm ước vọng
Thuyền duyên lướt sóng ánh lung linh!
Nguyễn Thành Sáng
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (45)
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (45)
NỖI NHỚ
Canh khuya vắng lặng, nỗi mông lung
Chiếc bóng suy tư, thấy lạnh lùng
Có phải thiếu trăng, trời lạnh lẽo?
Chiều buồn, đò vắng khách sang sông?
Thiếu sương hoa lá như sầu héo
vắng bạn tình nương, dạ thắt theo
Sông nước đêm nay thuyền lặng lẽ
Âm thầm, ảm đạm, gát tay chèo!
Chén rượu vơi sầu ta uống cạn
Thế mà chẳng thấy chút nào say
Và đây chén nữa tìm quên lãng
Lại thấy trào dâng nỗi nhớ ai!
Ngày ấy chẳng may, trăng chếch bóng
Biết lòng lúc đó có buồn không?
Đêm đêm có nhớ? sầu thui thủi?
Một khúc thương đau, nát mảnh hồn!...
Nầy thôi! không nghĩ, không trăn trở
Uống cạn thêm chun, gát vẩn vơ
Đã hẹn cùng ai trời , biển, nước
Chẳng nên ý luỵ, chẳng dật dờ!
Còn trăng, còn gió, mãi còn chờ!
Cho dầu tuôi sống chẳng còn thơ!...
Nguyễn Thành Sáng
ĐỌNG LẠI NGÀN NĂM
Bất chợt đụng vào sợ gió thưa
Ông trời đành phải thả cơn mưa
Não nề u uẩn sao mà khó
Tẩy rửa làm sao thật khó đưa
Biết rằng bậu có lắm tơ vương
Cọng gió nhẹ kia đáng cột rường
Còn mộng tình xa nhiều luyến ái
Trải trang sao đủ những tình nương
Lặng lẽ đêm nay nước mắt nhoà
Dạ sầu ruột héo ngóng phương xa
Những mong mây gió đừng chia tách!
Chớ để dập tàn mà xót xa
Đã nhận về đây một cõi hồn
Nguyện thề tô thắm mãi màu son
Tâm thông dạ sáng lòng tin tưởng
Bể cạn non vơi sóng vẫn cồn
Gửi trọn tấm lòng thật mến thương
Chẳng e xa ngái mấy cung đường
Một tin hai tín ba chờ đợi!
Gói nhớ tròn vành mãi toả hương
Men theo bước chạy nhịp thời gian
Ao ước chung nhau cứ ngập tràn
Cảm xúc trào dâng lên ngọn bút
Tình thơ đọng lại với ngàn năm.
Thi Hoàng
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (46)
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (46)
NHỚ MÃI
Hai ta như bóng với hình
Chẳng nguôi nỗi nhớ rung rinh dạ hồn
Đêm nay ta vắng bậu buồn
Xin đừng có để mưa tuôn héo lòng
Ở xa ta vẫn đợi trông
Gửi thương yêu với nhớ mong cho chàng
Sương rơi ướt áo tình lang
Thương lâu nhớ mãi giấc vàng duyên son.
Thi Hoàng
MÃI NHỚ
Nỗi buồn đeo đẳng mãi thời gian
Chẳng biết tìm đâu trút thở than
Lòng nhớ năm xưa sầu mộng dở
Hồn thương người mới nghẹn tình tan
Trăng vàng lạnh lẽo sầu mây ám
Ngựa trắng cô đơn đuổi bóng tàn
Lặng lẽ đêm sâu trầm ấp ủ
Mãi hoài dĩ vãng với bâng khuâng!
Nguyễn Thành Sáng