-
Má không cho!
Má không cho!
Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà : – Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé. Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : “7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé” 6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h….8h30….9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : ” sao bà không ra” Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít : ” má không cho em đi
-
chài cụ già thế mà còn má nữa ạc ạc pó tay
-
Ha ha ha, khúc cuối hơi buồn cười chút :look_down:
@lehoangminhcuong: 60 tuổi còn bố hay mẹ là chuyện bình thưởng và rất nhiều. Có nhiều cụ thọ hơn 90 thì hiển nhiên con của họ cũng đã 70 hay ngoài 70. Đơn giãn vì ngày xưa ông bà lập gia đình sớm.
-
các bạn đọc kỹ lại câu chuyện đi nhé
-
trời ơi, đúng là .......... hết chỗ nói
-
cụ bà diễn sinh động quá, nên mắc cười
-
hay ma hihi vừa lãng mạn vùa buồn cười vì câu nói của cụ bà đúng với phong cách của con gái ngoan hiền.(Đi Thưa về Trình)
-
phong cách của các ông đào mồ, chắc bà cụ truyện trên cũng đã xanh cỏ rồi nhỉ =))
-
thấy kiểu gì ý không buồn cười