335 - DÂN KHỔ LẮM RỒI
Nước non dân khổ lắm rồi
Sao quan cứ mãi vô tình chẳng hay
Khốn cùng dân oán dân than
Vương, quan, sung sướng, quên đi dân nghèo
Để dân độc hại độc hành
Còn thêm nghèo đói bệnh tình khốn nguy
Quan ơi vô cảm mà chi
Không dân quan sống với ai quan hời
Đừng hại nữa dân khổ rồi
Dân muốn được sống công bằng tự do
Nhân Quyền, Dân Chủ ấm no
Sống theo thế giới văn minh con người
Trước kia dân đã sai lầm
Nên dân mới khổ khốn cùng đến nay
Giờ đây dân đã hiểu ra
Nên dân đã quyết đi theo lòng mình
Nước non dân khổ lắm rồi
Dừng ngay đi hỡi những người vô tâm
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
336 - THÁI BÌNH CA
Đã mấy nghìn năm, sáng bừng ra
Rồng Tiên phơi phới, ánh minh soi
Dòng đời cũng trổ, mùa xuân mới
Tự Do, Dân Chủ, thái bình ca
Xuân đã đâm chồi, đông biến mất
Đổi thay thời thế, dậy phồn hoa
Niềm vui tràn ngập, đầy khắp lối
Lạc cảnh anh bình, khắp quê ta
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
337 - DÂN NƯỚC, NƯỚC DÂN
Người dân dễ gạt biết bao
Vì dân là nước, dễ tin bị lừa
Nhưng đừng thấy thế mà lầm
Đến khi chợt tỉnh, dân nhìn thấy ra
Lừa dân, dân khó mà tha
Nước, dân cuồn cuộn nổi lên khắp cùng
Nguy tai dân nước lật thuyền
Cuồng phong sóng dữ lật nhào thuyền gian
Xưa nay là thế nào sai
Gieo gió gặt bão hết mong yên bình
Cá ngu loại bỏ nước lành
Để rồi nhận lấy hãi hùng đi tiêu
Bài học dân nước, nước dân
Bài học cá nước nghiệm suy cho tường
Những điều quy luật bình thường
Phải nên nắm rõ, điều hành nước non
Lấy dân làm Gốc bình an
Hại dân nhất định nát tan đi đời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
338 - LÒNG DÂN
Lòng dân khi đã chán chê
Coi như chế độ lâm nguy đến rồi
Lòng dân đã dậy nhân quyền
Đâu còn mê muội độc tài mà mong
Lòng dân khi đã đổi thay
Cá mà cạn nước nguy cơ trùng trùng
Dân là cội gốc chính quyền
Mất dân cành lá còn gì tan tiêu
Lừa dân khó nỗi lừa lâu
Cuối cùng dân biết hết mong sống còn
Những ai thức tỉnh quay đầu
Yêu dân mến nước về chầu Tổ Tiên
Đi vào cuộc sống bình yên
Qua cơn sóng gió ngửa nghiêng thế thời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
339 - BỪNG GIÁC NGỘ
Đọc kinh giáo, lòng tôi bừng giác ngộ
Chỉ Vua Hùng, mới thật sự tối cao
Người là con, của quyền năng Tạo Hóa.
Đấng Chí Tôn, theo Thiên Ý Trời Cha
Mở cửa trời, người chuyển xoay cõi thế
Làm cho đời, tươi sáng bừng nở hoa
Ai cũng rõ, trong cõi đời sống chết
Chủ linh hồn, và làm chủ cái ta
Tôi cầu khẩn, với những gì thành kính
Cầu Vua Hùng, đầy quyền phép ban ra
Những chân lý, trao truyền cho con cháu
Tự chính mình, thoát khỏi chốn đọa sa
Và lòng tôi, đầy vô biên yêu mến
Những chân thành, và mãi mãi ngợi ca
Một quyền năng, không thể nào nói hết
Dù vạn đời, với số kiếp hà sa
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Bookmarks