840 - KHÔN NHÀ - DẠI CHỢ
Khôn nhà dại chợ, chính là đây
Kẻ theo Trung Cộng người theo Tây
Nhang tàn khói lạnh Ông Cha bỏ
Cộng Sản, Quốc Gia là ai đây?
Xem đi xét lại là người Việt
Tàn sát lẫn nhau có chi hay
Kẻ đúng người sai xem lại nhỉ
Khôn nhà dại chợ chính là đây
* * *
Thật vậy không có sự khờ dại nào hơn, cùng một dân tộc mà tàn sát lẫn nhau. Thắng thua cái nỗi gì. Làm cho tan nát Đại Gia đình Đại Việt. Tan rã đoàn kết chỉ biết cúi đầu trước ngoại xâm. Một dân tộc chia bè rẽ phái hại nhau. đem ra xử không ai là không có tội. Xem đi xét lại khôn nhà dại chợ mà thôi.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
841 - CÁI ĐẦU TRỐNG RỔNG
Sao không ca, Vua Hùng Quốc Tổ
Để toàn dân, có chỗ tựa nương
Thuyền có lái, vượt qua sóng dữ
Dân có Nguồn, bền vững keo sơn
Ai ơi theo gót Cha Ông
Khơi nguồn Truyền Thống trổ xuân sang giàu
Hãy ca Quốc Tổ Vua Hùng
Dứt đi nô lệ đói nghèo dứt đi
* * *
Không ca Quốc Tổ dân tộc Việt Nam như Rồng mất đầu. không ca truyền thống Tiên Rồng, khác gì Phụng Hoàng trụi cánh.
Dân tộc Việt không đi vào nguy khốn mới là chuyện lạ.
Vẽ con đường tương lai. sai một li đi một dặm. Ca Cội Nguồn tôn thờ Quốc Tổ giặc không đánh cũng tự tan. Ca ngoại Bang như cây mất Gốc, dẫn đến nô lệ âu cũng là lẽ tất nhiên không có chi là lạ.
Cái đầu trống rỗng lạc Cội lạc Nguồn, không nên lắm chuyện vẽ vời, Làm cho Tổ Quốc Đồng bào lâm nguy, trở thành tội đồ Dân Tộc, cháu con tàn mạt, hồn đọa âm cung.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
812 - NÀO CÓ
SỢ CHI AI
Đừng buông tay, hỡi cháu con Hồng Lạc
Trang Cội Nguồn, luôn buộc chặt theo tay
Dù trải qua, bao gian nan khổ nhọc
Nhưng vững lòng, tôi luyện chuyển vận xoay
Nào chúng ta, cùng chung tay phá giặc
Cho quân thù, khiếp sợ cảnh Rồng bay
Niềm khao khát, tự do bừng cháy bổng
Dân Việt Nam, nào có sợ một ai
* * *
Đã là dòng giống Tiên Rồng. Con cháu nhà Trời, thời còn sợ ai nữa. Hãy bay lên nổi gió tung mây. Một trận chiến không ngừng đổi mới. Lũ ngoại xâm chới với lùi ngay.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
843 - VẺ VANG TIÊN RỒNG
Đã đến lúc, cơ trời phân định
Ma theo ma giành giật kiếm ăn
Con trời trở lại thiên bang
Yêu Tinh, Quỷ dữ theo chân xô bồ
Hùng vương khi dựng cơ đồ
Gươm thiên một đạo diệt loài tam Tinh
Hồ Tinh khiếp vía hồn kinh
Ngư Tinh hoảng sợ tiêu tan phách hồn
Mộc Tinh bỏ chạy được nào
Hùng vương quét sạch không còn một tên
Cơ đồ dựng nước Văn Lang
Mấy nghìn năm độc lập vẻ vang Tiên Rồng
* * *
Những có trí huệ, thời hiểu rõ vì sao dân Việt Nam khốn khổ đến nỗi nầy. Là vì lạc Cội lạc Nguồn. Dẫn đến tan đàn xẻ nghé, tranh bá tranh quyền thôn tính lẫn nhau. Làm cho non nước tiêu tan.
Chúng ta cùng hiệp lực lên tiếng, kêu gọi Dân Tộc Việt Nam con cháu Rồng Tiên trở lại Cội Nguồn. Đoàn kết thương yêu cùng nhau xây dựng non sông, đem lại cho Việt Nam một cuộc sống tự do. Nhân Quyền, Dân Chủ, Văn Minh.
Nhìn Lào, Campuchia mà rơi nước mắt. Dân họ có phước hơn Dân Tộc mình nhiều. Nên họ mới được tự do văn minh phát triển chạy nhanh bỏ xa Dân Tộc mình như vậy, quá đau buồn phải không?
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
844 - RA ĐI
Tiễn anh ra ngoại quốc
Bóng anh khuất xa mờ
Quê hương mãi trông chờ
Người con dân Đại Việt
Chí cầu mong học tập
Cầu học những tinh hoa
Nền văn minh cao xa
Khắp cùng toàn thế giới
Đem về cho đất nước
Đổi mới nước non nhà
Hai nghìn năm đợi chờ
Hai nghìn năm đau khổ
Hai nghìn năm mòn mỏi
Chờ một ngày nở hoa
Ôi đất trời bao la
Ôi non sông gấm vóc
Những người con yêu nước
Giống Tiên Rồng quê ta.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
845 - MAU VỀ NGUỒN
Ai ơi khốn khổ lắm rồi
Về Nguồn về Cội tránh bầy Sói Lang
Chó săn hung dữ tràn lan
Lên cơn chúng cắn nát tan cuộc đời
Lắm khi cũng phải vào hòm
Hết rồi cuộc sống xuống mồ cô đơn
Hãy tin bộ máy huyền cơ
Ác gieo Ác gặt tự tiêu không còn
Về Nguồn trải thảm ta ngồi
Chờ xem Tạo Hóa xoay vần chờ xem
* * *
Thật vậy:
Bạo Ác bạo tàn, Ác gian vô đức, sụp đổ càng mau. Giai đoạn ung thư, không cần đánh cũng đến hồi trả quả. Những gì không cho mà lấy. Không cần đòi, Tự nó trở về với chúng dân. Cũng như hoa quả không cầm hái, tự nó đến ngày rơi rụng. Đó là Luật không ai có thể làm chi được.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
846 - CHUNG LƯNG ĐỔI MỚI
Chuyện gì qua, thời để cho qua
Tương lai phía trước đắp xây cơ đồ
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Quên đi quá khứ chất chồng khổ đau
Sai lầm nào tại ai đâu
Tại vì lạc Cội xé xâu tương tàn
Quá khứ bỏ lại bên đàng
Cho đời nhẹ Bỗng lên ngàn cung mây
Hận thù vứt bỏ, xa bay
Chung lưng đổi mới qua cơn nguy nàn
Ngoại xâm chúng mãi rập rình
Chờ cho dân tộc lao vào hại nhau
Thợ săn chờ Hổ xé xâu
Ngư ông chờ Hến tranh nhau với Sò
Mau mau thức tỉnh lên đò
Trở về Nguồn cội chung cùng tương lai
Xây đời mới bỏ cái sai
Mới mong thoát khỏi họa tai rập rình
* * *
Nắm tay nhau tìm về cuộc sống mới, Con người mới cái gì cũng mới. Chọn lấy tinh hoa cuộc sống cùng nhau tiến bước đi lên.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
847 - BỪNG SỐNG DẬY
Việt Nam bừng sống dậy
Bao tháng năm tàn tạ dập vùi
Mấy mươi năm xơ xác tiêu điều
Giờ đã khác, một khung trời đổi mới
Khắp làng quê, cùng thị thành con phố
Rộn tiếng cười, bay theo gió ngân nga
Một khung trời, đầy hạnh phúc tự do
Ôi Việt Nam, một niềm vui tỏa sáng
Một niềm vui, Đa Nguyên đầy phất phới
Rực sắc màu, trong cuộc sống bay lên
Nhân Quyền, Dân Chủ, Văn Minh
Mừng cho đất nước trổ xuân sang giàu
Mừng cho đất nước đổi màu
Không còn cái cảnh độc tài bất công
Từ đây đất nước bình yên
Tự do độc lập vinh quang lẫy lừng
* * *
Đã là mùa xuân, thời muôn hoa đua nở. Không có cảnh một loài hoa độc bá khoe sắc.
Mà nhiều loài hoa cạnh tranh, trước ánh sáng bình đẳng Tự Do đua sắc, khoe hương.
Quy luật tự nhiên là thế: Không có cảnh cạnh tranh Đa Nguyên nào, mà thiếu đi Hiến Pháp Mặt Trời Công Lý, công bằng bình đẳng.
Đã đi vào Đa Nguyên, cạnh tranh công bằng bình đẳng. Thời dân tộc đó có mùa xuân.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
848 - NGỌN LỬA NAM THIÊN
Hào khí nước Nam mấy nghìn năm
Rồng Tiên cuồn cuộn, nước triều dâng
Bùng lên ngọn lửa, đầy sấm sét
Mạnh hơn dòng thác, dậy bão dông
Truyền thống anh linh, bừng tỏa sáng
Dậy cõi, dậy bờ, dậy non sông
Một trận hùng anh, rung chuyển đất
Kinh hồn bạc vía, lũ ngoại xâm
* * *
Không thể nào, cúi đầu trước ngoại xâm được nữa. Hào khí ngọn lửa nam thiên đã bùng lên, 100 triệu người như một. thiêu đốt sạch quân thù.
Đùng đùng rung chuyển đất trời
Ào ào cuồn cuộn mịt mù trời nam
Ầm Ầm quét sạch ngoại xâm
Kinh hồn bạc vía, khiếp kinh hãi hùng
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
----------------------------------------------------
849 - KÝ ỨC CÒN ĐÂY
Hỡi người dân Đại Việt
Tiếng đại bác, đã rền vang xâm lược
Thời ôi thôi, thân ngã gục kinh hồn
Những quân dân, máu đã đổ ngập tràn
Nằm quằn quại, trong bom mìn gió đạn
Tiếng pháo Đồng Đăng
Vang rền quân Trung Cộng
Thành mô chôn, những quân dân Đại Việt
Người anh hùng, Duy Thực
Cùng đồng đội, gào thét lên quyết liệt
Dân Việt Nam, nào có sợ lũ chúng bây
Thân ngã xuống, vùng đứng lên chỉ tay
Đồng hô lớn cùng phản công chống trả
Ôi hùng anh, dù thân hình tơi tả
Thân cháy đen, nhưng mắt người rực lửa
Lửa căm thù, lửa quyết tử vì non
Tiếng pháo Đồng Đăng
Quân xâm lược vẫn còn vang
Hãy đứng lên, theo tiếng gọi Cha Ông
Dòng máu Việt, đã ngập tràn thù hận
Lửa căm hờn, đã bùng lên vạn dặm
Đồng thét lên, đồng tận diệt ngoại xâm
Đồng thét lên, hãy cứu lấy giang san
Dù ngã xuống, vẫn còn hơn nô lệ
Dù tan thây, quyết không hề quỳ lị
Quyết giữ gìn sự nghiệp của Ông Cha
Quyết giữ gìn, độc lập mãi tự do
Ôi ký ức, những xác phơi tập thể
Những người con trung dũng đã hi sinh
Lòng thành kính, dâng nén hương tưởng nghĩ
Những quân dân, thân ngã xuống vì non
Lòng biết ơn, những con người bất tử
Mãi soi gương, bao thế hệ chúng con
Máu người thấm, vẫn còn nằm biên giới
Mãi muôn thu, còn rực đỏ giang san.
* * *
Nếu tai còn nghe, mắt còn sáng. thời ký ức Đồng Đăng không thể nào quên. Quân Trung Cộng cứ mãi xâm lược, chúng nuốt biên giới giết hại con cháu Việt Nam. giờ chúng lại nuốt biển đảo Việt Nam. quả là to gan, xem thường dân tộc Việt Nam. Cũng đã đến lúc cho chúng một trận khiếp vía kinh hồn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn










Trả Lời Với Trích Dẫn
Bookmarks